Tiên Giả (Bản Dịch)

Chương 1 - Mở Đầu

Dịch: Lap Tran

“Phù phù”.

Một bóng dáng gầy yếu nhảy vào mặt sông, bọt nước bắn tung tóe.

Bóng dáng là một thiếu niên mười ba mười bốn tuổi, trang phục hoa lệ nhưng nửa người lại nhuốm máu, rơi vào nước liền hai chân đạp mạnh, xuôi dòng bơi về hướng đáy sông.

Hô hô hô……

Vô số mũi tên đòi mạng mang theo tiếng xé gió từ phía sau phóng tới đâm vào mặt nước.

Mũi tên sắc bén mang theo khí kình nhanh chóng đuổi theo thiếu niên, vẽ ra từng vết thương trên gương mặt, cánh tay, đùi,... máu tươi nhiễm hồng làn nước trong của cả một khu, cũng may không có trúng chỗ hiểm.

Thiếu niên cắn chặt răng, tay chân liên tục vung vẩy, ép hết sức lực còn sót lại mà liều mạng lặn xuống đáy sông.

Nước đột ngột chảy xiết, một dòng nước ngầm mạnh mẽ quấn lấy thân thể hắn, nháy mắt kéo hắn đi xa mấy trượng.

Thiếu niên không những không sợ hãi mà còn vui mừng, hắn nhanh chóng phối hợp với mạch nước ngầm bơi đi.

Cơn mưa mũi tên vẫn còn tiếp diễn, chỉ là khi bắn tới nơi này đã không còn lực, không cách nào gây thương tổn cho thiếu niên nữa.

Lòng thiếu niên nhẹ nhõm nhưng động tác cũng không hề chậm lại, ra sức tiến về phía trước.

Chỉ có bơi đi càng xa thì hắn mới càng có khả năng chạy trốn được.

Hắn đã ở đáy sông được nửa nén hương, phía sau không còn động tĩnh.

Chỉ là ở dưới nước lâu như vậy, hắn đã sắp đến cực hạn, ngực như có sấm rền cuồn cuộn, đầu óc đau đớn, đang định mạo hiểm ngoi lên thở.

Xui thay mạch nước ngầm chung quanh đột nhiên chảy mạnh hơn, lặn tận đáy nước cũng có thể nghe được tiếng ào ào, thiếu niên không cách nào giữ vững thân thể, bị cuốn bay ra ngoài.

Nước sông phía trước phát ra tiếng động càng lớn hơn, giống như có giao long vùng vẫy, hình thành một xoáy nước ngầm thật to.

Rất nhiều đá ngầm cài răng lược nằm bên trong, giống như răng của cự thú, sẽ xé nát cắn nuốt hết thảy.

Thiếu niên kinh hãi, tuy rằng hắn biết bơi nhưng thân đã trọng thương, lại đang nhịn thở, đã không còn nhiều sức lực, nếu bị cuốn vào xoáy nước ngầm thế này, chắc chắn phải chết.

Dưới sự kinh hoảng, hắn vội vàng cắm tay vào bùn đất phía dưới, muốn bắt lấy thứ gì đó để giữ vững thân thể, tay phải của hắn đụng tới một vật cứng, hình như là đá ngầm.

Mười ngón tay của thiếu niên phát lực, thân thể bị dòng nước xiết cuốn đi dừng lại chút.

Nhưng mà khối đá trong tay cũng không rắn chắc, không đợi hắn hoàn toàn ổn định liền tróc khỏi lớp bủn đáy sông, cả người hắn lại bị cuốn đi.

“Phanh”

Thân thể thiếu niên đập vào một khối đá ngầm màu đen.

Rốt cuộc thiếu niên cũng không kiên trì được nữa, phun một ngụm máu tươi có lẫn bọt khí ra ngoài, những vết thương trên thân cũng trào máu tươi.

Giờ khắc này, hắn chỉ cảm thấy xương cốt toàn thân xương như tan ra, đầu óc càng mụ mị, hơi thở đã hết, không còn sức phản kháng, sắp bị xoáy nước nuốt trọn.

Bỗng có một luồng sáng xanh lóe lên từ tay phải hắn, chiếu sáng mấy trượng xung quanh, xoáy nước ngầm mãnh liệt cũng đột nhiên bình lặng, biến mất không thấy.

Cảnh vật chung quanh cũng trở nên yên tĩnh.

Thiếu niên cảm thấy đầu mình hơi mát lạnh, tinh thần rung lên, cảm giác đè nén khó chịu giảm đi một nửa, hắn tức khắc giật mình nhìn về phía tay phải.

Vật sáng lên đúng là thứ mà hắn xem là đá ngầm mà nắm chặt khi nãy, hình dạng như một lư hương to cỡ cái chén, màu xanh lá.

Máu tươi tử vết thương trên tay phải đang lượn lờ theo dòng nước quanh hắn rồi thấm vào lư hương.

Thiếu niên đang muốn nhìn kỹ thì ánh sáng xanh từ lư hương đột nhiên bùng nổ.

Đầu hắn như bị búa bổ, còn đau đớn hơn lúc va phải đá ngầm vừa rồi, giờ khắc này, một vài hình ảnh quỷ dị bắt đầu quay cuồng trong não hắn.

Không trung bị xé rách, mặt đất đầy vết nứt……

Ánh nắng màu đỏ gay gắt, gió thổi cát vàng cuồn cuộn, một con quái vật toàn thân đầy gai nhọn giống như rắn nhưng không phải rắn đang uốn éo thân thể khổng lồ, quanh thân nó có vô số tia chớp hội tụ……

Một người lưng trần, trên người đầy hình xăm quỷ dị đang bị trói trên một vách đá vạn trượng xông thẳng tận trời, hai mắt hắn nhắm nghiền, huyết lệ đã khô cạn……

Trong tinh không rách nát, ánh trăng cũng trở nên ảm đạm, không ánh sáng, thiên địa như chỉ còn lại bóng tối vô tận…

Những hình ảnh này lóe lên trong đầu thiếu niên rồi tan biến, không lưu lại chút dấu vết gì.

Thiếu niên trong lòng còn chưa kịp suy nghĩ gì thêm thì đã mất đi ý thức.

Lư hương màu xanh lá hóa thành một luồng sáng xanh chui vào cánh tay phải của hắn, hóa thành một ấn ký màu xanh lá nhợt nhạt……

Bình Luận (0)
Comment