Tự Chương
Tự Chương
“Ùm” một tiếng.
Một bóng người gày gò nhảy xuống mặt sông kéo theo một đám bọt nước bắn lên tung tóe.
Chủ nhân bóng người kia dáng vẻ như một thiếu niên mười ba, mười bốn tuổi, thân mang phục sức hoa lệ nhưng nửa người lại dính máu. Hắn vừa xuống nước xong lập tức dùng hai chân đạp nước, bơi xuôi dòng về phía hạ lưu con sông.
Viu..viu…viu…
Từng cây tên kéo theo tiếng xé gió từ phía sau bay tới, nhao nhao đâm xéo xuống mặt sông.
Mũi tên sắc nhọn mang theo dư kình nhanh chóng đuổi theo thiếu niên. Trên gương mặt, nơi cánh tay, chỗ đùi của thiếu niên hiện ra thêm những vết rách dài, máu tươi nhuộm đỏ cả một vùng nước, may mắn là hắn không bị tên bắn trúng chỗ hiểm.
Thiếu niên cắn chặt răng, dùng cả tay lẫn chân, dốc sức ép chút thể lực cuối cùng của bản thân, liều mạng lặn xuống phía sâu dưới đáy sông.
Nước sông xung quanh bỗng nhiên chảy xiết, một dòng nước ngầm mạnh mẽ quấn lấy cơ thể hắn, trong nháy mắt đã cuốn thiếu niên đi xa mấy trượng.
Thiếu niên không kinh sợ mà còn lấy đó làm mừng, mau chóng phối hợp cùng dòng nước ngầm, lặn nhanh về trước.
Những cây tên đuôi gắn lông vũ ở phía sau vẫn còn tiếp tục đuổi theo, có điều tới đây thì sức cùng lực tận, lại bị dòng nước ngầm cuốn lệch đi, không thể tạo thành uy hiếp với thiếu niên nữa.
Thiếu niên vận hoa phục thoáng thả lỏng tinh thần một chút, nhưng chân tay hắn không hề buông lỏng chút nào, mau chóng lặn sâu hơn xuống đáy sông đồng thời tiếp tục tiến về phía trước.
Chỉ có chạy được càng xa thì hắn mới càng có khả năng trốn thoát.
Thoáng một cái, hắn đã ở dưới đáy nước lặn về trước được thời gian tàn nửa cây nhang, lúc này đằng sau đã không còn dị động gì nữa.
Có điều ở dưới nước lâu như vậy, cơ thể của hắn đã sắp tới cực hạn, ngực như có từng tràng tiếng sấm nổ, đầu muốn nứt ra, cơ thể không khỏi muốn mạo hiểm ngoi lên hít thở.
Nhưng đúng lúc này, dòng nước ngầm quanh người hắn bỗng trở nên mạnh mẽ gấp mấy lần, ở dưới nước mà vẫn nghe được tiếng ào ào vang dội, thiếu niên cơ bản không thể giữ vững được thân hình, lập tức bị cuốn văng ra.
Tiếng nước sông chảy xiết càng lúc càng lớn, tựa như thủy long cuộn mình tạo ra một vòng nước xoáy ngầm lớn chừng mấy chục trượng.
Vô số đá ngầm cao vút chổng ngược như răng lược ở trong vòng xoáy, trông như răng con thú khổng lồ sắp xé nuốt hết thảy.
Thiếu niên kinh hãi, khả năng bơi lặn của hắn dù không tệ nhưng hôm nay thân bị trọng thương, vừa lúc dưỡng khí trong người cạn hết, thân thì chẳng còn mấy sức lực, nếu để bị cuốn vào xoáy nước khổng lồ kia thì chắc chắn là chết không phải nghĩ.
Dưới sự kinh hoảng, hắn vội vàng dùng hai tay cắm xuống bùn đất phía dưới, cố gắng tóm lấy cái gì đó để ổn định thân hình, kết quả tay hắn đụng phải vật gì đó cứng rắn, giống như một khối đá ngầm.
Thiếu niên gồng mình dồn sức vào mười đầu ngón tay bám chặt lấy thứ kia, thân thể đang bị dòng nước xiết cuốn đi thoáng dừng lại.
Nhưng thứ mà tay hắn nắm kia cũng không chắc chắn, ngay lúc thân hình hắn ổn định lại được thì nó bật ra khỏi bùn đất nơi đáy sông, tức thì cả người hắn lại bị xoáy nước ngầm cuốn đi, tiếp đó là một tiếng ‘rầm’ do cơ thể đập mạnh lên một khối đá ngầm màu đen.
Thiếu niên cuối cùng cũng không gắng gượng nổi nữa, miệng phun ra một ngụm máu tươi hòa lẫn vô số bong bóng khí, những nơi bị trúng tên trên người cũng nhất loạt có máu tươi trào ra.
Giờ khắc này, hắn chỉ cảm thấy xương cốt toàn thân rã rời, đầu óc mê man, dưỡng khí không còn một sợi, thân thể hoàn toàn vô lực, chỉ nháy mắt nữa thôi sẽ vòng xoáy khổng lồ kia nuốt chửng.
Một quầng sáng máu xanh đột nhiên từ tay phải hắn bừng lên, soi tỏ một vùng nước có bán kính mấy trượng, tức thì, dòng nước ngầm mãnh liệt kia thình lình ngưng lại, cứ thế im hơi lặng tiếng biến mất không còn gì nữa.
Mọi thứ xung quanh cũng tại thời khắc này trở nên yên tĩnh lạ thường.
Thiếu niên mơ hồ cảm giác đầu mình như có một luồng hơi mát lạnh rót vào, tinh thần chấn động, cảm giác sắp tuyệt khí bỏ mình mới đây thôi dần tan đi quá nửa. Hắn lập tức giật mình nhìn về phía tay phải.
Chỉ mờ mờ thấy thứ nằm trong tay hắn, cũng chính là thứ mới được kéo từ đáy sông lên, trông giống như một cái lư hương màu xanh kiểu cổ, mà máu tươi từ miệng vết thương bên tay phải hắn chảy ra giờ như những sợi tơ lượn lờ xung quanh lư hương rồi nhanh chóng xâm nhập vào bên trong nó.
Thiếu niên đang muốn nhìn kỹ hơn thì ánh sáng xanh trên lư hương bỗng nhiên bừng lên chói lòa.
Đại não hắn như trúng phải đòn đau, so với ban nãy bị đập lên đá ngầm còn mạnh hơn, giây phút này, một vài hình ảnh quỷ dị bắt đầu hiện lên ở trong đầu hắn.
Không gian bị xé rách, cảnh hoang tàn trải khắp nơi nơi…
Dưới ánh nắng gắt màu máu, gió Tây bốc lên vạn dặm cuồng sa, một con quái vật khổng lồ hình dạng như rắn mà không phải rắn, toàn thân mọc ra những móng vuốt sắc bén đang vặn vẹo thân mình trồi lên cao, quanh người nó hình thành những mảng điện chớp to lớn…
Một bóng người khổng lồ nửa trên trần trụi, để lộ ra những hình xăm quỷ dị bị trói chặt trên một vách đá cao vạn trượng hướng thẳng lên trời, hai mắt gã nhắm nghiền, hai dòng huyết lệ đã khô cạn…
Bầu trời đầy sao trong nháy mắt bị phá thành những mảnh nhỏ, ánh trăng theo đó cũng ảm đạm vô quang, cả trời đất dường như chỉ còn lại vô tận hắc ám…
Những thứ này chỉ lóe lên trong đầu thiếu niên rồi nhanh chóng biến mất như chưa từng xuất hiện.
Thiếu niên còn chưa kịp nghĩ ngợi gì thì đã lập tức mất đi ý thức, còn lư hương kia thì hóa thành một cái bóng xanh dung nhập vào trong tay hắn, hình thành một ấn kỳ màu xanh nhạt…