Chương 999: Hóa thân khí linh
Chương 999: Hóa thân khí linh
"Thật khiến người ta nhìn mà than thở, khó mà tưởng được... Tăng lên đến mức này, e là đan dược Cửu Chuyển Báo Biến đan cấp bảy mới có công hiệu này." Điếm Tiểu Tam sợ hãi thán phục không thôi.
"Đây chỉ là thân thể cùng pháp lực tinh thuần, trạng thái thần hồn của các ngươi cũng không đạt được tới tiêu chuẩn đột phá Pháp Tướng kỳ, phải tẩy luyện." Viên Minh đánh giá hai người một lát, chậc chậc nói.
Lời vừa nói ra, Hoa Chi cùng Điếm Tiểu Tam đều sững sờ, chỉ biết nhìn nhau.
"Chủ nhân, xin hỏi thần hồn cũng có thể tẩy luyện được sao?" Hoa Chi chớp con mắt sáng ngời, tò mò hỏi.
Viên Minh không nói, chỉ động tâm niệm. Phía trên Nguyên Anh có một đạo ấn chợt phát ra hào quang sáng chói. Chốc lát sau, một đạo ấn phù văn đen trắng giao nhau từ trong đan điền bay ra hóa thành một bức đồ án Thái Cực Âm Dương cực lớn trôi nổi trên đỉnh đầu hai người.
Hai người còn chưa kịp phản ứng thì đồ án Thái Cực Âm Dương kia đã bắt đầu chậm rãi xoay tròn, bên trong bộ phận màu trắng lộ ra hai luồng hào quang nhu hòa chia ra quấn chặt lấy thân hình hai người.
Khi ánh sáng này bao phủ xuống, cả người Hoa Chi cùng Điếm Tiểu Tam nhanh chóng thu nhỏ lại, trong nháy mắt đã hóa thành hai đứa trẻ nhỏ.
Theo ánh sáng trắng xoay tròn, thân thể của bọn hắn dần dần lớn lên, từ trẻ nhỏ thành thiếu nhi, lại thành thanh niên trưởng thành, cuối cùng khôi phục thành bộ dạng vốn có.
Quá trình này ngắn ngủi mấy hơi thở mà thôi nhưng bọn họ nhưng trải qua một lần luân hồi, có được một lần tân sinh.
Ánh mắt hai người từ phức tạp đến mê mang, từ mê mang đến tỉnh ngộ, lại từ tỉnh ngộ đến mờ mịt, cuối cùng lại trở nên thanh tịnh.
Lúc này đây thần hồn đã được tẩy luyện, khiến bọn họ gỡ bỏ hết các gánh nặng trong lòng xuống, quên hết tất cả phiền não cùng khốn đốn. Lúc này bọn họ quả thật tựa như trẻ sơ sinh, tâm linh tinh khiết, trong suốt như lưu li.
Cảm nhận được nhẹ nhõm cùng tự tại trước đó chưa từng có, hai người đều lộ ra dáng tươi cười thoải mái.
Viên Minh thấy thế mới khẽ vung tay, đạo ấn sinh tử luân hồi kia chậm rãi thu lại.
Vừa rồi tẩy luyện thần hồn cũng nhờ có đạo ấn thức tỉnh Sinh Luân thần thông mà thành.
Ngoài ra, hắn vẫn còn thức tỉnh thêm Tử Luân thần thông tản ra hắc quang âm u, có thể trực tiếp mài mòn thần hồn của địch nhân.
"Hôm nay tâm thần bọn ngươi đã tịnh rồi, có thể an tâm bế quan tu luyện." Nói xong Viên Minh bèn chỉ dẫn hai người đến mật thất bế quan phủ thành chủ.
...
Ngắn ngủn hơn nửa tháng, trên không phủ thành chủ trước sau có hai luồng ánh sáng pháp tướng phóng lên trời, thanh thế to lớn làm toàn thành chấn động.
Hoa Chi cùng Điếm Tiểu Tam phục dụng Pháp Tướng đan xong đã không phụ kỳ vọng của mọi người, thành công bước vào cảnh giới Pháp Tướng kỳ.
Nhất là Điếm Tiểu Tam, nguyên bản cũng không được mọi người kì vọng nhiều nhưng ông ta vẫn mượn nhờ khí vận đột phá Pháp Tướng kỳ. Chưa kể ông ta cũng có chỗ đột phá về hồn tu, tu luyện Minh Nguyệt quyết phiên bản đơn giản hóa đến tầng thứ sáu, thành công đi vào cảnh giới Mệnh Vu.
Việc này vừa ra, đám người Vương Phục Long càng thêm kính nể Viên Minh, có thể nói đến mức quỳ bái. Bọn hắn tin rằng Viên Minh đã thi triển bí pháp tương trợ đoạt tạo hóa thiên địa nào đó mới khiến Điếm Tiểu Tam đột phá khỏi gông cùm xiềng xích Pháp Tướng kỳ.
Rất nhiều tu sĩ kẹt tại bình cảnh Pháp Tướng kỳ nhiều năm cũng bởi vậy mà thấy được hi vọng đột phá, bọn họ càng chắc chắn đi theo sau Viên Minh, mong mỏi đến ngày nào đó cũng được Viên Minh chỉ điểm và trợ giúp.
Giờ này khắc này, ở bên trong Cực Hỏa cảnh Tu La cung, trong đại điện mới tinh, Hi Hòa Tử cùng Không tiền bối đang vây quanh một cái đỉnh ba chân đỏ thẫm, vẻ mặt chăm chú.
Đỉnh cao bằng đầu người, quanh thân chạm trổ đường vân đan xen vào nhau, lập loè phát sáng kỳ lạ, thân đỉnh có mười hai lỗ thông hơi, đương nhiên là Chu Thiên Linh Lung đỉnh trong truyền thuyết kia.
Nhưng vào lúc này, cửa đại điện chậm rãi mở ra, Viên Minh dắt theo Điếm Tiểu Tam vừa đột phá Pháp Tướng kỳ không bao lâu theo sau mà đến.
Viên Minh vừa định nói chuyện, chợt nhìn lướt qua Không tiền bối, ánh mắt hiện vẻ kinh nghi. Một đoạn thời gian không gặp, Không có vẻ khang khác lúc trước.
Hắn vẫn mang dung mạo của Viên Minh nhưng lúc này lại không có cảm giác hư ảo, không khác gì người thường. Thậm chí Viên Minh còn có thể nhìn thấu qua thân thể, mơ hồ thấy được cốt cách cùng huyết nhục ở bên trong.
Không như không phát hiện ra Viên Minh đang nhìn kỹ mình, chỉ nhìn về phía Điếm Tiểu Tam: "Điếm Tiểu Tam, đường tu hành khó khăn, tiến giai Pháp Tướng kỳ chính là tâm nguyện mà bao tu sĩ tha thiết ước mơ cũng khó mà với tới được. Ngươi đã quyết định chắc chắn, chuyển hóa thành khí linh Chu Thiên Linh Lung đỉnh này?"
"Tiền bối, ta đã quyết định xong, sẽ không thay đổi." Điếm Tiểu Tam gật đầu nói, đầy kiên định.
Viên Minh nhìn xem hết thảy, cũng không lộ vẻ kinh ngạc.
Tiền căn hậu quả chuyện này thì Không đã nói trước cho hắn biết.
Sở dĩ Không truyền cho Điếm Tiểu Tam phiên bản Minh Nguyệt quyết đơn giản hóa, gia tăng hồn lực lên tới cấp độ Mệnh Vu, còn để Viên Minh trợ giúp đột phá Pháp Tướng kỳ chỉ có mục đích duy nhất, đó là bồi dưỡng ra một vị Luyện Đan sư cấp bảy.
Luyện Đan sư cấp sáu ở Xuất Vân giới không có nhiều lắm, chỉ chừng hai ba mươi người, còn Luyện Đan sư cấp bảy thì Viên Minh được biết chỉ có ba người ở Thiên Thánh thư viện, Thái Huyền môn và Minh Nguyệt cung.
Tại luyện đan chi đạo, chênh lệch giữa cấp sáu và cấp bảy còn lớn hơn cả khoảng cách giữa cấp một đến cấp sáu cộng lại. Người có thể đột phá không ai là không được coi là thiên phú đan đạo tuyệt đỉnh.
Thiên phú luyện đan của Điếm Tiểu Tam không tệ, nhưng cũng chỉ là không tệ mà thôi, gần như không có khả năng dùng biện pháp bình thường đột phá lên Luyện Đan sư cấp bảy. Không khổ sở suy nghĩ thật lâu mới nghĩ ra cách thức kỳ lạ này, dùng thân thể khí linh thành tựu Luyện Đan sư cấp bảy.
Chu Thiên Linh Lung đỉnh là vật truyền thừa của Đan Vương các, vô số luyện đan sư đã dùng đỉnh này luyện đan. Sau khi thăng cấp đỉnh này lên linh bảo Đại viên mãn, thức tỉnh đại đạo chân ý phương diện luyện đan có xác suất rất lớn. Mà Điếm Tiểu Tam thân là Luyện Đan sư cấp sáu, thuật luyện đan dựa vào một đạo chân ý luyện đan đương nhiên sẽ tiến cảnh nhanh hơn, có cơ hội ngấp nghé đến cảnh giới Luyện Đan sư.
"Bình thường thì đều là khí linh khổ tu, muốn thoát ly trói buộc của linh bảo, hóa thành nhân hình. Như ngươi thế này, nguyện từ người thành khí linh quả rất hiếm thấy." Hi Hòa Tử thấy thế, lắc đầu cười nói.
"Đời ta chí tại đan đạo, ngoài ra không cầu gì cả. Nhưng tư chất ta có hạn, nếu không có kỳ ngộ thì Luyện Đan sư cấp sáu đã là cực hạn rồi, khó mà với tới được Luyện Đan sư cấp bảy. Cơ duyên bày ra trước mắt, sao ta có thể bỏ qua?" Điếm Tiểu Tam đầy kiên định đáp.
"Ta nói trước, biện pháp của ta cũng không hẳn không có sơ hở, kỳ thật xác xuất thành công chỉ có bốn năm thành. Dù vậy người cũng quyết tâm?" Không hỏi.
"Vãn bối tuyệt không hối hận. Vì ngày hôm nay, vãn bối đã mặt dày chiếm dụng một hạt Pháp Tướng đan, khoảng thời gian luyện hồn tu vừa rồi cũng tiêu phí rất nhiều. Dù thất bại nhưng vãn bối tuyệt không oán hận." Điếm Tiểu Tam nói.
"Tốt!" Không vung tay lên, rót một đạo pháp lực tinh thuần vào trong Chu Thiên Linh Lung đỉnh.
Lò đan đỏ thẫm khẽ run lên, quanh thân sáng lên hào quang mười hai màu sắc bất đồng, sáng lạn chói mắt. Nóc đỉnh từ từ bay lên, bên trong lượn lờ đầy sương mù.
Trong mắt Điếm Tiểu Tam hiện lên một tia kiên định cùng chờ mong, không chút do dự thả người nhảy lên, khoanh chân ngồi vào đỉnh.
"Keng." một tiếng, nắp đỉnh ầm ầm rơi xuống, phong bế Điếm Tiểu Tam trong lò đan tĩnh mịch này.
Ngay sau đó, từng luồng hào quang sáng ngời từ trên mặt đất phóng lên trời, rồi một tòa pháp trận phức tạp cực điểm dần dần hiển hiện.
Viên Minh tỉ mỉ quan sát, phát hiện pháp trận này chính là ba đại pháp trận luyện hóa, nhiếp linh, dung linh kết hợp tinh diệu mà thành. Mặc dù phẩm cấp pháp trận này không tính là cao nhưng ba cái phối hợp với nhau cũng đã đạt tới pháp trận cấp sáu.
Lúc hào quang pháp trận hoàn toàn bao trọn Chu Thiên Linh Lung đỉnh, Không cũng lóe người, lơ lửng bay đến phía trên lò đan đỏ thẫm.
Hắn ngồi xếp bằng ngay trên hư không, hai tay nhanh chóng bấm pháp quyết, nguyện lực nồng đậm từ trên người bộc phát ra, hóa thành một luồng sáng chói mắt nhanh chóng chui vào trong lò đan bên dưới.
Mười hai luồng địa hỏa bên trong Chu Thiên Linh Lung đỉnh mãnh liệt lao ra, bao trọn lấy thân đỉnh.
Nhiệt độ trong đại điện gia tăng kịch liệt, sóng nhiệt cuồn cuộn. Đột nhiên, một tiếng gào thét thê lương trong lò đan truyền ra, chấn nhiếp nhân tâm.
Dùng thân làm mồi, luyện hóa huyết nhục, dung hợp thần hồn, quá trình này tàn khốc cùng thống khổ đến tột bậc. Mặc dù Viên Minh đã trải qua đủ loại trắc trở nhưng nghe thấy tiếng gào thét này cũng không khỏi cau mày, trên mặt lộ ra vẻ không đành lòng.
Cũng may quá trình thống khổ này không kéo dài quá lâu. Sau một tiếng phù nhẹ vang lên, tiếng gào thét thê lương kia đã im bặt lại.
Ngay sau đó, bên trong đỉnh phát ra ánh sáng rực rỡ, như một dải ánh sáng đỏ tươi như máu từ bên trong tràn ra, nhanh chóng bao trùm cả lò đan lại.
Địa hỏa mười hai màu cũng bị một tầng ánh sáng màu đỏ phủ lên bề mặt, như bị máu tươi nhuộm đỏ. Sau đó, thân đỉnh bắt đầu lóe lên từng đạo phù văn u ám, như thể chứa theo một loại bí ẩn cổ xưa nào đó.
Lúc đạo phù văn thứ ba mươi sáu ngưng tụ ra, tất cả phù văn như sinh ra đồng cảm, tương liên lẫn nhau tạo thành một đại trận phù văn mới tinh.
Cùng lúc đó, trong lò đan truyền ra một tiếng Ô...ô...n...g vang rền, vô số ngọn lửa bắt đầu cấp tốc cuốn ngược về, ánh sáng đỏ tươi quanh lò đan cũng thu liễm, dung nhập vào bên trong thân đỉnh.
Hết thảy hồi phục lại bình tỉnh, hào quang pháp trận trên mặt đất dần ảm đạm, chỉ còn lại Chu Thiên Linh Lung đỉnh vẫn còn tản ra hơi nóng cùng tầng tầng chấn động.
"Thế nào?" Viên Minh tiến lên hỏi.
Không đợi Không trả lời, trên Chu Thiên Linh Lung đỉnh bỗng có một tia sáng yếu ớt bay ra, nhanh chóng ngưng tụ thành hình người. Đúng là Điếm Tiểu Tam.
"Thành công, ta đã hòa cùng Chu Thiên Linh Lung đỉnh thành một thể. Hôm nay bảo vật này đã ngưng tụ ra ba mươi sáu đạo phù văn, đã trở thành linh bảo Đại viên mãn." Điếm Tiểu Tam vui vẻ đáp.
"Còn thức tỉnh đại đạo chân ý luyện đan nhất đạo chăng?" Viên Minh lại hỏi tiếp.
"Hình như không có...." Điếm Tiểu Tam nhắm mắt cảm ứng, sắc mặt sụp xuống, lắc đầu.
Trong lòng Viên Minh chợt trầm xuống. Hắn và Không hao hết tâm tư bồi dưỡng chỉ để tạo ra được một Luyện Đan sư cấp bảy, nếu như không thức tỉnh đan đạo chân ý thì hết thảy coi như phí công vô ích.
"Thi pháp vẫn chưa kết thúc, Viên Minh lấy hạt sen tám màu ra mau!" Thanh âm của Không như chuông thần mộ cổ vang lên bên tai Viên Minh, kéo hắn từ trong trầm tư tỉnh lại.
Viên Minh hoàn hồn, lật cổ tay, trong lòng bàn tay đã có thêm một hạt sen nhỏ nhắn đẹp đẽ.
Hạt sen này tản ra ánh sáng linh quang tám màu: trắng, đỏ, cam, vàng, xanh lục, xanh da trời, xanh lam, tím, giống như một viên cầu vồng nhỏ xinh.
Trong khoảng thời gian này Viên Minh đã hao tâm tổn trí tìm kiếm hạt sen cửu sắc, đáng tiếc không tìm được, chỉ có thể tìm được hạt sen bát sắc. Tuy rằng hạt sen bát sắc không hoàn mỹ như hạt sen cửu sắc nhưng cũng có công hiệu điểm hóa linh vật, chẳng qua tỷ lệ thành công thấp hơn mà thôi.
Viên Minh đưa tay ném đi, hạt sen bát sắc hóa thành một luồng sáng bay vào bên trong Chu Thiên Linh Lung đỉnh.
Dưới nhiệt độ cao, hạt sen lập tức bốc hơi hóa khí, hóa thành linh khí màu như từng sợi tơ rót vào trong thân đỉnh.
"Dung nhập vào trong đỉnh, cẩn thận cảm ngộ." Lời của Không lại truyền tới, như ngọn đèn dẫn đường mà đi.
Điếm Tiểu Tam biến thành khí linh nghe vậy, không chút do dự sáp nhập vào bên trong Chu Thiên Linh Lung đỉnh.
Dường như ông ta vừa bước chân vào một phiến thiên địa khác, trước mắt xuất hiện đủ loại tình hình quá khứ luyện đan của bảo đỉnh này. Những hình ảnh kia xẹt qua như thể ông ta đang cưỡi ngựa ngắm cảnh, mỗi một bức ảnh đều ẩn chứa luyện đan chi đạo thâm sâu.
Tâm thần Điếm Tiểu Tam đắm chìm trong đó, quên mất hỗn loạn bên ngoài, toàn tâm thần chỉ chìm trong cảm ngộ. Ông ta cẩn thận quan sát từng chi tiết, từng biến hóa như muốn khắc sâu tất cả luyện đan đạo của bảo đỉnh này vào trong lòng.
Quá trình thi pháp của Không vẫn tiếp tục. Từng luồng nguyện lực rót vào Chu Thiên Linh Lung đỉnh, trong hư không xung quanh nổi lên âm thanh mông lung như thể tiếng tụng niệm kinh phật khắp cả bầu trời, lại như tiếng vô số người đang hò hét.
Ánh mắt Viên Minh lộ ra vẻ kinh ngạc, nhưng không mở miệng quấy rầy.
Không biết qua bao lâu, bên trong Chu Thiên Linh Lung đỉnh đột nhiên tản ra từng luồng linh quang bảy màu ra bên ngoài. Theo đó là một một cỗ lực lượng vô hình cũng tuôn ra. Dưới tác dụng của cỗ lực lượng này, Chu Thiên Linh Lung đỉnh lần nữa hoàn thành tiến giai, một đạo Đan Bảo chân ý ngưng tụ ra, hoàn mỹ dung hợp lại với ý chí khí linh Điếm Tiểu Tam.
Quá trình dung hợp hoàn thành, Chu Thiên Linh Lung đỉnh rung động mạnh một lúc, rồi hình thể mói nhanh chóng thu nhỏ lại.
Cuối cùng nó hóa thành một tiểu đỉnh ngũ sắc chừng một nắm tay, lẳng lặng lơ lửng trên không trung, tản ra linh quang nhàn nhạt.
Điếm Tiểu Tam biến thành khí linh lại lần nữa lơ lửng phía trên lò đan.
Lúc này trên mặt ông ta đã không còn chút tiếc nuối nào nữa, thay vào đó là vui sướng khó có thể áp chế được.