Chương 1006: Thủ hạ
Chương 1006: Thủ hạ
Dịch: Vong Hồn
“Lúc trước ta quá nôn nóng, nhưng bây giờ mọi chuyện đã bình tĩnh lại, các ngươi lựa chọn thế nào?” Giọng nói của Viên Minh bình tĩnh như nước, nhưng lại ẩn chứa trong đó sự uy nghiêm không thể nghi ngờ.
Đông Sát nghiến răng nghiến lợi, trong mắt có hiện lên một tia không cam lòng, nhưng cuối cùng vẫn thấp giọng nói ra :”Ta…ta nhận thua, nguyện ý thần phục.”
Đám người Tây Sát thấy thế, cũng không tiếp tục kiên trì nữa, nhao nhao cúi đầu biểu thị thần phục.
“Thủ đoạn của ngươi đúng là làm cho người ta kinh ngạc, nhưng muốn ta thần phục vẫn còn chưa đủ, hôm nay bại trận, chẳng qua là do ta nhất thời chủ quan, sau này chúng ta tự nhiên sẽ có lúc gặp lại.” Thất Phách Đạo Nhân lại không hề động lòng chút nào.
Lời còn chưa nói xong, lực lượng thần hồn trong thức hải của nàng ta bỗng nhiên bộc phát, tương tác với sức mạnh của nguyện lực, hóa thành một luồng sáng bảy màu bùng nổ trong nháy mắt, hồn lực ba động mãnh liệt quét qua như mưa giông gió bão, nhưng cũng rất nhanh đã tiêu tán vô tung.
Thân thể của Thất Phách Đạo Nhân lắc lư mấy lần, cuối cùng vô lực ngã xuống đất, Viên Minh thấy vậy khẽ cau mày, nhẹ giọng nói :”Hóa ra chỉ là một đạo phân hồn…”
Sau đó hắn qua sang hỏi những người khác về quá trình lập kế hoạch tấn công, Viên Minh không ngạc nhiên khi biết rằng Tô Vô là kẻ đứng đằng sau chỉ đạo, hắn cũng gieo ấn ký bên trong thần hồn của Tứ Phương Sát Thần, bảo đảm bọn họ không có cách nào phản bội, về sau, hắn lại để Hỏa Dực Tiên tới hướng dẫn công việc thờ phụng Minh Nguyệt Thần như thế nào cho bọn họ, sau đó đem tất cả nhốt hết vào bên trong Ân Đô Thành, tạm thời hạn chế hoạt động của họ.
Sau khi an bài thỏa đáng hết tháy, Viêm Minh mới khống chế Tu La Cung xuyên qua hư không loạn lưu, quay trở về Bắc Hàn Thành.
Bên trong Bắc Hàn Thành, Lư Kiếm Tinh cùng đám người Vân La tiên tử đã đem Ti Dung, Chung Đồ Hổ cùng toàn bộ các đệ tử trưởng lão mà bọn hắn mang tới để bắt các đệ tử Tố Nữ Phái giam lại, khi thân ảnh Viên Minh lại xuất hiện trước mặt mọi người, mọi người đều xông tới vây quanh hắn hỏi han.
“Ngươi không sao chứ?” Ô Lỗ vừa hỏi vừa tiến lên quan sát Viên Minh thật kỹ một phen, thấy hắn không có thương thế gì, lúc này mới nhẹ nhõm thở phào.
Viên Minh cười cười lắc đầu, biểu thị mình không sao.
“Đám người Thất Phách Đạo Nhân đâu rồi?”, Ô Lỗ chờ một lúc, nhưng không thấy ai xuất hiện nữa, nên hơi nghi hoặc hỏi thăm Viên Minh.
“Đã bị ta trấn áp rồi.” Viên Minh thoải mái nói ra.
“Trấn áp? Ai?” Vân La tiên tử hơi kinh ngạc, nghe hắn nói thế thì buột miệng hỏi lại.
“Một tên đều không thoát, tất cả đã bị trấn áp hết.” Viên Minh cười trà lời, sau đó đem tình huống xảy ra kể sơ qua một lần cho mấy người nghe.
Nghe hắn kể lại, cả đám người lâm vào trầm mặc hồi lâu, tin tức này quá mức rung động, khiến bọn hắn cũng cảm thấy có chút khó có thể tin. Là Thất Phách Đạo Nhân, Hỏa Dực Tiên, Tứ Phương Sát Thần đấy, đây đều là tu sĩ truyền kỳ danh chấn một phương, bọn họ còn liên thủ với nhau nữa, vậy mà không thể chiến thắng Viên Minh, ngượi lại bị hắn trấn áp toàn bộ.
Một trận chiến này có giá trị và ý nghĩa vượt xa cái lần mà Viên Minh chiến đấu rồi trấn áp mười tám vị thành chủ, bảo vệ vững chắc vị trí chúa tể của Vạn Yêu Sơn Mạch. Sau một lúc lâu, Lư Kiếm Tinh mới hồi phục lại tinh thần, rồi tán thán bằng lời từ đáy lòng :”Viên thành chủ, tin tức về trận chiến này nên truyền đi toàn bộ Vạn Yêu Sơn Mạch, để trấn nhiếp đám giá áo túi cơm, làm bọn hắn không dám sinh ra dị tâm nữa.”
Viên Minh khẽ gật đầu, không phản đối, hắn đưa tay ra vồ một cái, túm Chung Đồ Hổ tới trước mặt mình.
“Ngươi…ngươi không thể giết ta…ta là trưởng lão Thái Huyền Môn, ta là…” Chung Đồ Hổ lắp bắp nói, giọng nói của lão tràn đầy sự hoảng sợ, giống như đã nhìn thấy tử thần tới.
Sắc mặt Viên Minh vô cảm, hắn đưa tay ra đè lên đầu Chung Đồ Hổ, trong mắt lóe lên hàn mang lạnh lẽo, nhìn thẳng vào mắt của đối phương, đồng tử của Chung Đồ Hổ giãn ra, giống như bị một cỗ lực lượng vô hình tác động vào rồi cắn nuốt, ánh mắt của lão dần mất đi tiêu cự, thanh âm kêu la cũng ngừng lại dưới cỗ lực lượng này.
Viên Minh nhắm hai mắt lại, bắt đầu cưỡng ép sưu hồn lão ta, sau một lát, trên mặt của hắn lộ ra một nụ cười lạnh lẽo, hóa ra, chuyện lần này đúng thật là do Chung Đồ Hổ dẫn đầu, hành động cấu kết với người của Tam Giới Giáo để vây giết hắn lần này mới là mục đích chính, gút mắc của Vân La tiên tử cùng Tố Nữ phải, chẳng qua chỉ là cái cớ để lão ta lợi dụng mà thôi.
Viên Minh mở mắt ra, bàn tay bỗng nhiên dùng sức, đồng thời có một đạo lực lượng thần hồn lặng yên chui vào thể nội của Chung Đồ Hổ, một tiếng “Bành” vang lên, Đầu của lão ta nổ tung như một trái dưa hấu chín, máu tươi văng ra khắp nơi, thần hồn cũng bị tiêu diệt đi trong nháy mắt.
Lư Kiếm Tinh thấy thế thì giật nảy mình, hắn nhịn không được lên tiếng nhắc nhở :”Viên thành chủ, cái tên Chung Đồ Hổ này có địa vị không thấp ở Thái Huyền Môn, mà lão ta cũng có quan hệ không bình thường với Khuyết Nguyệt công tử nữa, ngươi giết lão ta như vậy, sợ là sẽ rước lấy phiền phức không đáng có.”
Viên Minh nghe thấy thế thì trên mặt vẫn không tỏ vẻ gì.
Hắn đều đều nói ra :”Không phải chỉ là Khuyết Nguyệt Công Tử thôi sao, cũng chẳng phải là chưởng môn của Thái Huyền Môn, không cần phải nhạc nhiên như thế, nếu là hắn ta tới báo thù, vậy ta cầu còn không được.”
Lư Kiếm Tinh nghe vậy còn định nói thêm nữa, nhưng nghĩ đến hạ tràng của đám người Thất Phách Đạo Nhân, mới giật mình cảm thấy mình vẫn còn đánh giá thấp vị chúa tể của Vạn Yêu Sơn Mạch này rồi, hắn bất đắc dĩ lắc đầu, quyết đoán ngậm miệng lại.
Lúc này, Vân La tiên tử nhìn thoáng qua đám người Ti Dung đang bị trói ở một bên, chần chờ hỏi :”Viên…thành chủ, xử trí các nàng thế nào?”
Viên Minh suy nghĩ một chút rồi nói :”Các nàng là người của Tố Nữ Phái các ngươi, nên đương nhiên là giao cho ngươi xử lý, nhưng mà để cho tiện thì trước tiên đem các nàng trấn áp ở bên trong Tu La Cung đi.”
Vân La tiên tử nghe thế thì trong mắt không giấu được niềm vui, vội vàng cảm ơn, mà Ti Dung lúc này giống như đã bị rút khô.
Tất cả năng lượng và sức lực của nàng ta đều không còn nữa, vẻ mặt u ám, đôi mắt trống rỗng, cũng không có chút phản ứng nào với sự kích thích từ bên ngoài.
Sau đó, Viên Minh liếc nhìn Bắc Hàn Thành còn đang lộn xộn kia, nói với Lư Kiếm Tinh :”Lư thành chủ, lần này bọn họ nhằm vào ta mà tới, ta thực sự xin lỗi vì đã khiến Bắc Hàn Thành của ngươi gặp phải tai bay vạ gió.”
Lư Kiếm Tinh nghe hắn nói vậy, đầu tiên là có chút ngoài ý muốn, nhưng sau đó lập tức sợ hãi đáp lại :”Viên thành chủ, lời này của ngài quá khách sáo rồi, mười chín thành Vạn Yêu Sơn Mạch của chúng ta đồng khí liên chi, không phân khác biệt, mặc kệ những thành trì khác như thế nào, nhưng Bắc Hàn Thành của chúng ta lấy ngài và Bạch Đế Thành vi tôn, nguyện ra sức trâu ngựa, chia sẽ khó khăn lại có đáng gì?”
Viên Minh nghe thế thì rất là cảm động.
Hắn trầm giọng nói ra :”Lời nói của Lư đạo hữu thực sự chân thành và cảm động, vậy làm phiền đạo hữu giải quyết tốt công việc xử lý hậu quả, mau chóng tu sửa tốt Bắc Hàn Thành, ít ngày nữa bên Bạch Đế Thành sẽ phái người tới hỗ trợ, hết thảy chi phí hao tổn cần thiết đều do thủ khổ của Bạch Đế Thành bỏ ra.”
Lư Kiếm Tinh nghe vậy trong lòng mừng rỡ không thôi, vội vàng ôm quyền nói :”Viên đạo hữu yêu tâm, tại hạ nhất định tận tâm tận lực làm tốt.”
Sau đó, Viên Minh nói lời tạm biệt, rồi đem tấy cả các đệ tử của Tố Nữ Phái đều thu nhập vào bên trong Tu La Cung.
Hắn mang theo Ô Lỗ cùng Vân La Tiên tử chạy tới phủ thành chủ, thông qua truyền tống đại trận ở đây để trở về Bạch Đế Thành.
Sau khi trở lại Bạch Đế Thành, Viên Minh lập tức gọi Vương Phục Long đến, giao cho hắn phụ trách việc an trí cho Vân La tiên tử và đám đệ tử Tố Nữ phái mà mình vừa mang đến.
Vương Phục Long nhanh chóng lĩnh mệnh rời đi, thân ảnh hắn ta nhanh chóng biến mất ở phía ngoài cung điện.
Vân La tiên tử lại chưa rời đi cùng hắn ta luôn, mà lưu lại trong điện, hình như vẫn còn có lời muốn nói.
Nàng đi theo bên cạnh hắn một hồi, thấy tận mắt phong thái hắn đại sát tứ phương, bá khí giang sơn, trong lòng không khỏi có sóng lớn nổi lên.
Ánh mắt nàng nhìn Viên Minh càng thêm say mê, giống như một dòng suối chảy qua hồ nước, tràn ngập ý vị khó thể nói thành lời.
“Vân La đạo hữu, ngươi còn có gì muốn thương lượng sao?”
Giọng nói của hắn bình tĩnh và xa cách, giống như không chú ý đến cảm xúc phức tạp trong mắt Vân La tiên tử.
Vân La tiên tử cũng giật mình tỉnh táo lại, sau đó che giấu sự thất vọng sâu kín trong lòng, vui vẻ nói ra :”Viên đạo hữu, ta muốn cùng các đệ tử của Tố Nữ Phái, chính thức gia nhập Vạn Tiên Minh.” Nàng hít sâu một hơi rồi nghiêm túc nói ra.
“Trước đây ngươi yêu cầu chỉ là cần một nơi nương tựa, ta đã đồng ý, nên ngươi và các đệ tử kia chỉ cần yên tâm tu luyện, không cần quá lo lắng.” Viên Minh nghe nàng nói như kia, không khỏi có chút nghi hoặc.
“Viên đạo hữu có chỗ không biết, mặc dù ngươi đáp ứng che chở chúng ta, nhưng lại chỉ để cho chúng ta cầu nguyện mỗi ngày, thi thoảng làm chút việc vặt vãnh, cứ thế mãi, trong lòng các đệ tử sẽ khó tránh khỏi bất an, cũng bất lợi cho tu hành, ta muốn để Tố Nữ Phái trở thành một phần tử của Vạn Tiên Minh, cùng với ngươi cùng nhau tiến thoái.” Vân La tiên tử lắc đầu, nhẹ nhàng lên tiếng giải thích kỹ hơn.
Viên Minh chợt hiểu ra, hóa ra Vân La tiên tử là muốn cho Tố Nữ Phải trở thành thuộc hạ chân chính của hắn, chứ không chỉ là thực khác tiếp nhận sự che chở của hắn.
“Được, ta đáp ứng yêu cầu của ngươi, sau đó ta sẽ chính thức hạ lệnh bổ nhiệm ngươi làm trưởng lão của bổn minh, cùng với Vương Phục Long đồng phụ trách quản lý Bạch Đế Thành, còn các đệ tử khác của Tố Nữ Phái thì giao cho ngươi tự mình an bài đi.” Viên Minh suy nghĩ một chút, rồi gật đầu đồng ý.
“Đa tạ Viên dạo hữu hậu ái, Vân La sẽ không phụ nhờ vả.” Vân La tiên tử thấy hắn nói thế thì trong lòng kích động, vội vàng hành lễ nói.
Trong giọng nói của nàng tràn đầy kính ý và cảm kích, giống như đã hoàn hoàn đem bản thân đặt ở dưới trướng của Viên Minh.
Viên Minh cũng thản nhiên tiếp nhận cái thi lễ này của nàng, sau đó tự mình viết giấy bổ nhiệm, đưa cho Vân La tiên tử để nàng đem nó giao cho Vương Phục Long.
Ô Lỗ ở bên cạnh thấy thế cũng thức thời chuẩn bị cáo từ :”Viên huynh, chuyện đã an bài thỏa đáng, ta cũng trở về tiếp tục tu luyện đây!”
“Chậm đã, Ô Lỗ huynh, ta vẫn còn có một chuyện muốn hỏi, trên tay ngươi bây giờ có tin tức liên quan đến Trận Pháp Sư cấp bảy không?” Viên Minh đột nhiên gọi Ô Lỗ lại, thần sắc có chút nghiêm túc.
“Viên huynh hỏi điều này có cần thiết không? Ta đúng là có một số manh mối về Trận Pháp Sư cấp bảy.” Ô Lỗ sửng sốt một chút, sau đó bình tĩnh đáp.
“Gần đây ta gặp phải một cái cấm chế cường đại, cần phải đem tu vi trận pháp tăng lên đến cấp bảy mới có thể phá giải, tư chất của ta thì ngươi cũng biết rồi đấy, không có danh sư chỉ điểm, chỉ sợ khó mà đột phá.” Viên Minh nói như thế, nhưng trong lòng cũng đang không khỏi kinh ngạc.
Mặc dù trước đó có Không ám chỉ, nhưng hắn thực sự không nghĩ tới, Ô Lỗ đúng là có nắm giữ hạ lạc của một vị Trận Pháp Sư cấp bảy.
“Thì ra là thế, cái này thì thật đúng là ta có thể giúp ngươi liên lạc một cái, nhưng mà trước mắt vị kia có lẽ đang có việc trong người, sợ là không cách nào lập tức chạy đến.” Ô Lỗ gật gậy đầu, tỏ vẻ đã hiểu.
“Chỉ cần có thể thuận tiện mời tới, nếu như chuyện bên kia tương đối khó giải quyết, ngươi cũng có thể nói cho vị ấy là, ta bằng lòng xuất thủ tương trợ, xem như một phần thành ý của ta.” Viên Minh thở dài nói tiếp.
“Được, ta sẽ đem ý tứ của ngươi truyền đạt lại cho vị kia.” Ô Lỗ gật đầu đồng ý.
Viên Minh tiễn biệt Ô Lỗ, rồi quay người bước vào bên trong Tu La Cung, bắt đầu an bài đám người Hỏa Dực Tiên.
Những người này khác biệt với nhóm người Vương Phục Long, Hỏa Dực Tiên cùng Tứ Phương Sát Thần lệ thuộc vào Tam Giới Giáo, ngày thường làm nhiều việc ác, nên Viên Minh cũng sẽ không thả bọn họ ra làm việc.
Mặc dù dựa vào phù văn Hồn Hàng có thể đảm bảo được sự trung thành của bọn họ, nhưng Viên Minh vẫn lại tăng thêm một tầng bảo hiểm nữa, là thông qua chạc cây của Thế Giới Chi Thụ, chuyển hóa cả nhóm thành Thụ Khôi Lỗi.
Kể từ đó, ngay cả nhục thể của bọn họ cũng nằm trong sự khống chế của Viên Minh, càng không có khả năng phản bội nữa.
Viên Minh cũng giải trừ hạn chế đối với pháp lực của bọn họ, ra lệnh cho cả bọn tiếp tục tu luyện.
Mà chính hắn thì thông qua Thâu Thiên Đỉnh, phụ thể tới trên thân Hỏa Dực Tiên, cảm ngộ Hỏa Đế chân ý.