Chương 1059: Tiên lực
Chương 1059: Tiên lực
Dịch: Vong Hồn
Hai tay Viên Minh bấm pháp quyết rất nhanh, từng đạo xúc tu hỗn độn linh quang xông về bốn hướng, nhào đến phía Diêm La Linh Vực, muốn làm nó tan rã rồi nuốt trọn.
Nhưng mà Diêm La Linh Vực lại giống như ánh đao huyết sắc, nó cũng không e ngại sự thôn phệ của lực lượng hỗn độn.
Một ngàn đạo ánh đao huyết sắc xuất hiện, ùn ùn kéo đến, chém về phía Viên MInh.
Chỉ là ngàn đạo ánh đao này đi tới nửa đường này lại phát sinh biến hóa, mỗi đạo ánh đao đều đột nhiên hóa thành một trăm đạo.
Một ngàn đạo ánh đao ban đầu lập tức hóa thành mười vạn đạo, ùn ùn kéo đến chém về phía Viên Minh.
“Thì ra là thế, có thể khiến uy lực công kích gia tăng gấp trăm lần, khó trách được xưng là Tử Vong Linh Vực!” hai tay Viên Minh bấm niệm pháp quyết, hỗn độn thần lôi bắn ra chi chít, ngăn lại công kích ùn ùn kéo tới kia.
“Ha ha, thống khoái! Lại tới!” Diêm Đế cười ha ha, lại bổ một đao nữa ra.
Lần này hắn chém thành vạn đạo đao quang, dưới sự gia trì của Diêm La Linh Vực lại hóa thành trăm vạn đạo, thoạt nhìn giống như núi đao Địa Ngục dưới Cửu U Diêm La.
Viên Minh thở sâu, thúc giục Hỗn Độn Linh Vực hết cỡ, chống lại trăm vạn ánh đao này.
Tiếng nổ vang dày đặc ầm ầm bên tai không dứt, dưới sự đối đầu của hai cái Linh Vực, lần đầu tiên Hỗn Độn Linh Vực rơi vào hạ phong, càng lúc càng khó khăn chống đỡ từng đợt ánh đao.
“Diêm Đế không hổ là Diêm Đế, hắn còn chưa có thi triển thần thông đại đạo, xem ra chỉ dựa vào linh vực thì khó có thể thủ thẳng, phải dùng chút thần thông khác mới được!”
Viên Minh vừa cân nhắc, một tay hắn vừa bấm niệm pháp quyết.
Một vòng mâm tròn màu máu to lớn xuất hiện tại đỉnh đầu hắn, bên trên đó có phân bố sáu cái lỗ thủng màu đen, chính là thần thông Luc Đạo Luân Hồi, chuyển động rất nhanh.
Hỏa diễm màu máu phun ra nhiều vô kể, kéo về phía ngàn vạn ánh đao màu máu.
Bên cạnh Lục Đạo Luân Hồi có ánh sáng màu xanh hiện lên, một cái móng vuốt sắc bén to lớn xuất hiện, quấn quanh nó là từng đạo phong nhận mạnh mẽ , móng vuốt này cũng hướng tới ánh đao đầy trời bổ xuống, chính là Tê Thiên Phượng Trảo.
Cùng lúc đó, những thần thông khác như Viêm Thần Sát, Thiền Phệ Linh Nga, Độc Long, rồi các loại thần thông đại đạo cướp đoạt khác cũng toát ra vô tận, nhào về phía vô tận ánh đao đỏ ngòm kia.
Ánh đao màu máu kia mặc dù lợi hại, nhưng gần chục cái thần thông đại đạo được phóng ra, chẳng khác gì với việc mười vị Đại Thừa Kỳ cùng nhau xuất thủ, nên đao quang đầy trời lại lần nữa bị đánh tan.
Diêm Đế mặc dù có kiến thức rộng rãi, nhưng gặp tình hình này vẫn khá là kinh hãi.
“Đi!” Viên Minh hét lớn một tiếng, thôi động nhưng thần thông đại đạo này phản công lại.
“Tu La Chi Tâm!”
Diêm Đế khẽ quát một tiếng, đầu ngón tay bắn ra một cái thần thông đạo ấn, thoạt nhìn giống như một trái tim, bên trong có dung nhập một thanh trường đao màu máu.
Trái tim màu đen bắn ra đại đạo chi lực mạnh mẽ dị thường, hư không gần đó cũng vì thế mà bị rung chuyển theo nó mà không bị ảnh hưởng bởi Hỗn Độn đạo quả của Viên Minh.
Trường đao màu máu bên trong trái tim thì lúc này đang huyết quang đại thịnh, uy năng cũng bất ngờ tăng gấp mấy lần, tản mát ra khí tức cuồng bạo dị thường.
Bốn đạo huyết quang từ trong thân đao bắn ra, hóa thành một con rồng dài ngoằng, một con cự hổ, một con chu tước, một con huyền vũ, tất cả đều có màu màu đỏ tươi, khí thế cực kỳ hung hãn, đón lại những công kích mạnh mẽ từ các thần thông đại đạo của Viên Minh đang đánh úp về.
“Cái này là Thần Thông đại đạo của Diêm Đế?” ánh mắt của Viên Minh lộ ra vẻ kỳ dị, hắn giơ cánh tay của mình lên cao.
Lòng bàn tay của hắn bay ra từng viên Hỗn Độn thần lôi một, toàn bộ lại hướng về Hỗn Độn đạo quả hội tụ, sau đó trong chớp mắt ngưng tụ thành một viên Hỗn Độn thần lôi to như cái nhà.
Viên Hỗn Độn thần lôi này là do hắn dùng Hỗn Độn đạo quả cô đọng mà thành, so sánh với lần trước thì lần này, từ trong ra ngoài của nó đều toát ra một loại cảm giác như pha lê, nhưng lại mang đến cho người ta một loại cảm giác cực kỳ nguy hiểm.
“Đi!” Viên Minh dùng lòng bàn tay đẩy nó ra, viên Hỗn Độn Thần Lôi xông thẳng về phía Diêm Đế.
Không gian bên trong Linh Vực cũng không lớn, chỉ có phương viên khoảng hai ba mươi trượng, mà viên Hỗn Độn thần lôi này đã chiếm cứ hơn phân nửa, chăn bản không có không gian để né tránh.
Diêm Đế trông thấy cảnh này, thần sắc ngưng trọng, hai tay bấm niệm pháp quyết.
Bên ngoài thân thể của hắn hiện lên một cỗ Thái Thượng Tiên Thể có linh quang tam sắc. Thân thể cũng theo đó mà nhanh chóng căng phồng lên, trong nháy mắt đã hóa thành một người khổng lồ cao mười mấy trượng, khí tức cũng phóng đại lên.
Sau khi hoàn thành biến thân, cổ tay của Diêm Đế rung lên, bên trên Huyết sắc trường đao bộc phát ra huyết quang ngập trời, một loạt phù văn màu máu cũng xuất hiện tại thân đao.
Thiên địa linh khí ở bên trong linh vực vốn do Viên Minh chưởng khống.
Nhưng giờ khắc này, linh khí lại đột nhiên bị mất khống chế, hóa thành vô số điểm sáng bảy màu, hướng về thành huyết sắc trường đao mà hội tụ đến.
“Trảm!”
Cảm giác thì chậm nhưng thực tế thì Diêm Đế huy động huyết sắc trường đao lại cực nhanh.
Một đạo đao quang màu máu như hình lưỡi liềm cực dài bắn ra, va chạm với Hỗn Độn thần lôi.
Âm thanh nổ vang rung trời như trong tưởng tượng lại không xuất hiện, thanh kiếm đẫm máu phát nổ, mà hóa thành sương mù màu máu rồi tiêu tán khắp bầu trời.
Hỗn độn thần lôi chỉ nhỏ đi một chút, vẫn tiếp tục hướng về phía Diêm Đế mà nện xuống.
Khóe mắt Diêm Đế nhảy lên, hắn ta bay vút về phía sau, đồng thời năm ngón tay cũng nắm một cái vào trong hư không.
Theo đó là một đoàn linh quang ba màu đỏ, cam, vàng xuất hiện trong lòng bàn tay của hắn, thoạt nhìn thì ngưng thực hơn gấp trăm lần và cảm giác nhẹ nhàng bay bổng khác hẳn với cảm giác nặng nề của pháp lực bình thường.
Linh quang ba màu vừa xuất hiện, thiên địa linh khí ở gần đó giống như bị sôi trào lên, hướng về đế vương cao cao tại thượng mà triều bái.
“Này là…” Viên Minh nhìn thấy cảnh này thì sắc mặt biến hóa.
Trong miệng Diêm Đế đang nhanh chóng tụng niệm chú ngữ, Linh quang ba màu xì xì một cái rồi bốc cháy lên, hóa thành một ngọn lửa ba màu.
Một cỗ nhiệt độ cao đến đáng sợ không thể tả bằng lời đột nhiên bộc phát ra từ ngọn lửa ba màu kia, nó nóng bỏng hơn cả Đại Nhật Lưu Ly Viêm không chỉ gấp mười lần, hư không gần đó cũng bị nó đun cho hòa tan ra.
Cánh tay của Diêm Đế hơi run lên một cái, hỏa diễm ba màu rời tay bắn ra, ngoại hình của nó bất ngờ biến đổi, háo thành một con hỏa điểu ba màu, cùng Hỗn Độn thần lôi đụng thẳng vào nhau.
Xìiiiii
Một tiếng vang khe khẽ bật ra, khi nãy, một kích toàn lực của Huyết sắc trường đao cũng chỉ có thể làm cho Hỗn ĐỘn thần lôi suy yếu đi một chút, nhưng hỏa điểu ba màu này chỉ khẽ đụng vào một cái, thì Hỗn độn thần lôi lập tức sụp đổ vỡ vụn.
Nhưng mà Hỏa điểu ba màu cũng đã tiêu hao hết lực lượng của mình, hóa thành những điểm tàn lửa phiêu tán trong hư không.
Viên Minh giơ tay lên khẽ vậy, đem tàn lửa đang tản mạn kia thu đến trước người, cố gắng vận dụng Hỗn Độn đạo quả để luyện hóa thôn phệ nó, vậy mà lại thất bại.
“Hỏa diễm tam sắc này là lực lượng vẫn được ngươi giấu kín đó sao? Linh lực thật là lợi hại, lại không ẩn chứa bất luận cái lực lượng Đại Đạo nào, nhưng có uy năng như vậy thì cái này hẳn là Tiên Lực đi?” Viên Minh nhìn về phía Diêm Đế chậm rãi nói.
“Ngươi vậy mà biết rõ Tiên Lực?” Sắc mặt Diêm Đế cũng biến đổi.
Sự tồn tại của Tiên lực, ngay cả toàn bộ Ma Giới thì cũng chỉ có số lượng đếm được trên đầu ngón tay biết được , chính Tô Vô cũng không biết về điều này, vậy người trước mặt hắn đây làm sao mà biết?
Viên Minh lại chỉ cười nhạt một tiếng, cũng không đi giải thích gì thêm.
Cái gọi là Tiên Lực này, là hắn thấy được từ chỗ ghi chép ở trên tờ giấy do Lưu Thiên Minh để lại cho hắn, sau khi tu luyện Thái Thượng Tiên Thể viên mã, có thể diễn sinh ra Tiên Lực, cũng chính là Lực lượng của Chân Tiên.
Uy năng của Tiên Lực cao hơn Pháp Lực rất nhiều, nó là vượt qua hẳn một cái duy độ lực lượng, Hỗn Độn lực lượng mặc dù là Vạn Linh bản nguyên, nhưng dù sao nó cũng chỉ là linh lực, tự nhiên không thể thôn phệ được Tiên Lực.
“Ngươi cũng chẳng tu thành Thái Thượng Tiên Thể, mặc dù không biết ngươi đã dùng biện pháp gì để cô đọng ra Tiên Lực, nhưng loại lực lượng này không phải thứ mà tu sĩ Đại Thừa có thể khống chế, ngươi cưỡng ép đem ra sử dụng, cơ thể chắc cũng không dễ chịu nhỉ, không biết còn có thể chống đỡ được mấy lần?” Viên Minh khẽ cười một tiếng, bàn tay cũng khẽ lật một cái, trong tay lập tức xuất hiện một thanh trường kiếm màu đen, chính là Diệt Hồn Kiếm.
“Thần thông của Ma Giới ta đây, chỉ một tên Nhân tộc như ngươi há lại có thể dự liệu, muốn biết ta còn có thể phát ra được mấy cái Tam Muội Chân Hỏa, ngươi đại khái có thể thử xem!” ánh mắt của Diêm Đế lúc này đã trở lên lạnh buốt, hắn giơ huyết sắc trường đao trong tay lên, lại lần nữa vung ra một chém.
Trăm vạn ánh đao lại gào thét mà ra, ùn ùn kéo tới.
Viên Minh lại lần nữa thúc giục linh vực, phát ra mảng lớn Hỗn Độn thần lôi, ngăn trở trăm vạn ánh đao.
Hắn đem pháp lực rót vào Diệt Hồn Kiếm phía bên tay phải, thân kiếm lúc này vù vù reo lên, thiên địa linh khí ở bên trong Linh Vực và cả thiên địa linh khí ở gần vạn dặm bên ngoài toàn bộ chen chúc mà tới.
Xung quanh Diệt Hồn Kiếm xuất hiện kiếm khí đen kịt, sát ý vô biên ngập tràn toàn bộ Linh Vực, khiến cho sát khí ở Diêm La Linh Vực cũng bị trấn áp xuống.
“Đây là Đại Tự Tại Thiên Ma Kiếm! Kiếm này sớm đã bị vỡ vụn phân tán tứ phía, vậy mà ngươi có thể tập hợp đủ mảnh vỡ để đúc lại!” lúc này Diêm Đế mới chú ý tới Diệt Hồn Kiếm, sắc mặt hắn ta lập tức trầm xuống.
Viên Minh không nói gì, cánh tay cầm kiếm giơ lên cao, hướng về phía Diêm Đế chém ra một kiếm.
Diệt Hồn Kiếm phát ra tiếng kiếm minh, một đạo kình thiên kiếm khí trống rỗng xuất hiện, đem toàn bộ Linh Vực phân thành hai nửa, phảng phất như cự kiếm khai thiên rơi xuống.
Diêm Đế thấy thế, thần sắc càng ngưng trọng thêm.
Chính như lời Viên Minh vừa mới nói lúc nãy, Thái Thượng Tiên Thể của hắn còn chưa có tu thành, mặc dù may mắn lĩnh ngộ ra Tiên Lực, nhưng cũng không có đề luyện ra được mấy đạo, mỗi lần vận dụng lại càng tiếp nhận áp lực thật lớn.
Không phải vạn bất đắc dĩ, hắn căn bản không dám dùng.
Mắt thấy kiếm khí to lớn rơi xuống, tay áo Diêm Đế lắc một cái.
Một tòa Hắc Tháp bắn ra, nó tổng cộng có mười tám tầng, toàn thân lượn lờ hắc khí, âm hàn bức người, uy thế của nó không kém gì so với Tu La Cung.
Hắc Tháp đón gió lớn lên, trong chớp mắt đã hóa thành một tòa cự tháp màu đen, cùng Kình Thiên Kiếm KHí đụng thẳng vào nhau.
Một tiếng nổ vang lên thật lớn.
Cự tháp màu đen bị chém ra một đạo vết tích thật sâu, hơn phân nửa cấm chế trong đó bị sụp đổ, còn bản thân nó bị bị đánh bay về sau.
Đáy lòng Diêm Đế phát lạnh, thân hình hắn thoắt một cái, cũng lui về phía sau theo cự tháp màu đen.
Nhưng mà động tác của Viên Minh càng nhanh hơn, cánh tay hắn huy động, đạo kiếm khí thứ hai đã rơi xuống.
Khóe mắt của Diêm Đế cuồng loạn, năm ngón tay bấm niệm pháp quyết ra một trảo, lại một đóa Tam Muội Chân Hỏa nữa xuất hiện trong lòng bàn tay hắn, cùng với đạo kiếm khí thứ hai này của Diệt Hồn Kiếm đụng vào nhau.
Kình Thiên Kiếm Khí dừng ở giữa không trung, run lẩy bẩy.
Một tiếng “Cờ-rắc” nho nhỏ vang lên, kiếm khí bị sụp đổ ra, hóa thành khói xanh phiêu tán đi.
Viên Minh hơi nhíu mày, cánh tay lại lần nữa vung lên.
Ầm ầm!
Đạo kiếm khí to lớn thứ ba rơi xuống, uy thế so với hai đạo trước không hề yếu hơn chút nào.
“Đáng chết, Công kích bực này mà hắn ta nói dùng liền dùng, chẳng lẽ không có chút tiêu hao nào sao?” sắc mặt Diêm Đế vô cùng khó coi, hắn đã vô lực xuất ra đạo Tam Muội Chân Hỏa thứ ba, chỉ đành vội vàng vung vẩy huyết đao chém ngang ra.
Huyết Sắc trường đao đón gió hóa to, biến thành một thanh cự đao trăm trượng, ngăn trở Diệt Hồn Kiếm Khí.
Khóe miệng Viên Minh lúc này lộ ra một tia cười lạnh, pháp lực thể nội cuồn cuộn rót vào bên trong Diệt Hồn Kiếm, ba cái thần thông đại đạo là Hỗn Độn Đạo Quả, Sinh Tử Kính, Cộng Mệnh cũng theo pháp lực rót vào thân kiếm.
Hư ảo Kình Thiên Kiếm Khí nguyên bản đột nhiên ngưng thực, uy năng cũng bạo tăng.
Sau một khắc, Huyết Sắc Cự Đao phát ra một tiếng vang nhỏ, rồi thình lình nứt ra một đường, sau đó cấp tốc khuếch tán, trong chốc lát đã hoàn toàn đứt gãy.
Trong mắt DIêm Đế nổi lên quang mang hung ác, hai tay hắn bấm niệm pháp quyết, hét lớn một tiếng :”Bạo!”
Một cỗ khí lãng huyết sắc nổ mạnh cuồn cuộn ra xung quanh, đem Diệt HỒn Kiếm Khí đánh tan, những thần thông đại đạo đi theo kiếm khí cũng đều bị đánh bay.
Thân hình Diêm Đế không động, nhưng hắn ta một chút cũng không sao, những khí lãng màu máu kia giống như có linh tính, hoàn toàn né khỏi hắn.
“Tự bạo sao? Huyết sắc trường đao kia tối thiểu cũng có cấp bậc đạo bảo, so với Diệt Hồn Kiếm cũng chẳng kém là bao, vậy mà Diêm Đế lại cam lòng hủy đi, A, kia là?” con ngươi của Viên Minh bỗng co rụt lại, cũng thầm giật mình một cái, vẻ mặt lập tức hiện ra vẻ kinh nghi.
Chỉ thấy trong tay Viêm Đế, thình lình còn đang nắm một thanh Huyết Sắc trường đao.
Đao này hoàn toàn do Huyết Quang tạo thành, nó không cố định mà không ngừng vặn vẹo, thoạt nhìn cực kỳ quỷ dị, nhưng lại khiến cho Viên Minh cảm giác được nó còn muốn đáng sợ hơn nhiều so với thanh Huyết Đao trước đó.