Chương 263: Không cần ngươi hỗ trợ
Chương 263: Không cần ngươi hỗ trợ
Viên Minh nhìn thấy cảnh này, cũng không vội vã động thủ, mà hất lên mũ che màu xám thoáng rời xa cột gỗ, để tránh một hồi bị Lôi Điện lực liên lụy.
Bên ngoài mưa rơi càng lúc càng lớn, không lâu sau, giữa không trung mây đen lại lần nữa thoát ra một đạo lôi điện thô to, chiếu sáng cả bầu trời đêm.
Cột gỗ màu tím toát ra từng tia từng tia lôi quang, lôi điện trong mây đen bị hấp dẫn tới, bổ vào trên cột gỗ, truyền vào pháp trận trong địa lao.
Dực Điểu trứng tham lam hút vào một cỗ Lôi Điện lực tinh thuần, vỏ trứng hoàn toàn tan vỡ, một ấu điểu màu đen toàn thân ướt sũng phá xác ra, "Lạch cạch" một tiếng rơi xuống trên bệ đá.
Thân chim chỉ dài nửa xích, hai cánh lại rất rộng lớn, mở rộng ra chừng hơn một xích, trên da ẩn hiện linh văn lôi điện.
Mặc dù vừa mới ấp nở, ấu điểu vỗ cánh hai lần vậy mà bay lên.
Cổ Thu Long đại hỉ, phất tay phát ra một tấm lưới pháp khí màu trắng, chụp vào ấu điểu màu đen.
Y chỉ lo bắt dực điểu, không chú ý tới trong một góc phía trên địa lao vô thanh vô tức chui ra hai sợi dây leo tím đen, phía trên nhanh chóng nở rộ mấy đóa tử sắc linh hoa, một cỗ mùi thơm cấp tốc khuếch tán trong địa lao.
Cổ Thu Minh nằm dưới đất nghe được cỗ hương khí này, thân thể vốn không có khí lực cấp tốc triệt để xụi lơ, trên mặt cũng lộ vẻ mơ hồ.
Cổ Thu Long đã bắt được ấu điểu, đang muốn thi triển ngự thú thuật thu phục, trong lỗ mũi cũng ngửi được mùi độc hoa, tay chân lập tức trở nên hơi suy yếu bất lực.
Ấu điểu mới sinh lúc này cũng bị mùi thơm ảnh hưởng, có chút hỗn loạn nằm trên đất.
"Người nào!" Cổ Thu Long lúc này mới ý thức được không thích hợp, trên mặt bỗng nhiên biến sắc, tế lên một viên tinh châu màu tím.
Một cỗ hào quang màu tím bắn ra, hình thành một quang giới màu tím bao phủ lại thân thể, ngăn cách mùi thơm ở bên ngoài.
Tay chân Cổ Thu Long mềm nhũn.
Cũng không chờ y kịp phản ứng, bốn phương tám hướng địa lao ầm vang nổ tung, từng cây dây leo tím đen thô to từ đó bắn ra, nhào về phía Cổ Thu Long, quấn quanh trong toàn bộ không gian, toàn bộ địa lao biến thành một mảnh dây leo rậm rạp.
Sắc mặt Cổ Thu Long đột nhiên thay đổi, vội vàng tăng lớn uy lực quang giới màu tím.
Trên đỉnh dây leo bay nhào tới lấp loé lục quang, hóa thành từng chuôi trường kiếm màu xanh.
Mấy chục đạo Thanh kiếm từ bốn phương tám hướng đâm vào trên tử sắc quang giới, quang giới lập tức thủng trăm ngàn lỗ, ầm vang sụp đổ.
Viên châu màu tím cũng vỡ vụn thành mấy khối, rơi xuống đất.
Cổ Thu Long nhanh chóng tụng niệm chú ngữ, trên thân điên cuồng phát ra lam quang, "Vèo" hóa thành một đạo trường hồng màu lam bắn ra, xuyên qua dây leo đầy trời, rơi xuống nơi hẻo lánh địa lao.
"Thủy hình thuật!" Viên Minh trốn ở góc khuất thấy vậy khẽ di một tiếng.
Thủy hình thuật là một loại pháp thuật có thể thay đổi hình thể, thân thể trong thời gian ngắn hóa thành dòng nước vô hình, tránh né công kích của địch nhân.
Trong pháp thuật ngũ hành cũng có Hóa Hình Thuật tương tự, lâm trận đối địch nếu vận dụng thoả đáng có thể phát huy kỳ hiệu.
Viên Minh vẫn muốn học, nhưng loại Hóa Hình Thuật này thuộc về pháp thuật cao giao, rất khó gặp, cũng khó có thể nắm giữ, không ngờ Cổ Thu Long lại có.
Hiếu kỳ thì hiếu kỳ, Viên Minh ra tay lại không chậm chút nào, thôi động Độn Địa phù tới gần vách địa lao, tế ra Thâu Thiên Đỉnh bỏ vào trong địa lao, trong đỉnh đốt một cây Độc Hương và Thất Bộ Đảo.
Hắn suy nghĩ một chút, thần thức điều khiển hai cỗ Độc Hương trôi về hướng Cổ Thu Long.
Cổ Thu Long vừa mới ổn định lại tâm thần, lấy ra một viên giải độc đan ăn vào, đang vận công luyện hóa.
Lúc này y đã triệt để cảnh giác, lập tức nhận ra cử động của Viên Minh, tế ra một thanh giáo ngắn màu vàng cùng một cây quạt lông màu xanh.
Giáo ngắn hóa thành một đạo trường hồng màu vàng cao vài trượng, bổ về phía Thâu Thiên Đỉnh. Quạt lông cũng vỗ một cái, mười mấy đạo phong nhận màu xanh tranh nhau chen lấn từ trên quạt lông thoát ra, xoay tròn chém về phía Thâu Thiên Đỉnh.
Viên Minh cảm ứng được ba động pháp lực cường đại trên hai kiện Thượng phẩm Pháp khí này, hơi suy nghĩ một chút, thu hồi Thâu Thiên Đỉnh, thúc giục Độn Địa phù trên người bỏ chạy ra xa.
"Ầm ầm" vài tiếng vang, bức tường địa lao kia bị đánh nhão nhoẹt, nhất là chuôi giáo ngắn màu vàng, vậy mà đơn giản xuyên thấu vách tường như bùn đất.
Cổ Thu Long tức giận, đang muốn tiếp tục xuất thủ, thân thể lại lần nữa như nhũn ra, ý thức nhanh chóng trở nên u ám.
Hoa Chi và Viên Minh nhiều lần cùng chiến đấu với nhau, phối hợp đã sớm thành thạo, từng sợi dây leo tím đen lần nữa phóng tới, hơn mười thanh kiếm gỗ màu xanh chém xuống.
Cổ Thu Long hung hăng cắn chót lưỡi, dùng đau đớn kích thích tinh thần, tay vỗ bên hông.
Một đạo thân ảnh vàng óng bắn ra, rơi vào trước người y, lại là một con hổ kim sắc dài hơn một trượng, khí tức đạt đến cấp hai sơ giai.
Miệng hổ to như cái gáo, cái mũi bằng phẳng, lỗ tai cụp xuống, răng nanh ngã trái ngã phải, thân thể khô quắt gầy yếu, nhìn dị thường xấu xí, căn bản không có khí thế của vua bách thú.
Kim sắc Sửu Hổ này gầm nhẹ một tiếng, thân thể vốn khẳng khiu toả ra kim quang loá mắt, thân thể gầy còm cũng biến thành cường tráng thần tuấn, hổ trảo bắn ra móng vuốt nhọn hoắt dài hơn một trượng, đơn giản xé nát thanh kiếm.
Hổ này lập tức phát ra tiếng gào thét xuyên thủng kim thạch, từng đạo kim quang kiếm khí gào thét bắn ra, đánh về phía dây leo tím đen kia.
Những kim quang này sắc bén vô song, chỉ nghe "Phốc phốc" vang lên, yêu đằng chiếm hết toàn bộ không gian địa lao cơ hồ bị càn quét sạch sẽ, chỉ còn một đống mảnh vỡ tàn nhánh.
Cổ Thu Long thấy cảnh này, thoáng nhẹ nhàng thở ra.
Y trúng không chỉ một loại mê hương, ý chí ở biên giới sụp đổ, lúc này hơi buông lỏng, vội khoanh chân ngay tại chỗ, lấy ra một viên đan dược ngậm trong miệng, đồng thời dán trên người một tấm phù lục, phân phó kim sắc Sửu Hổ hộ pháp cho mình.
Đúng lúc này, trong địa lao đoạn nhánh tàn cây dây leo tản mát các nơi lơ lửng lên, sáng lên từng tia từng tia lục quang, bao lấy Cổ Thu Long cùng kim sắc Sửu Hổ vào.
Sau một khắc, dây leo phảng phất cường cung ngạnh nỏ nổ bắn ra, đánh về phía Cổ Thu Long cùng kim sắc Sửu Hổ, thanh thế kinh người!
Đây là pháp thuật cao giai Mộc thuộc tính Vạn Mộc tiễn quyết, có thể điều khiển vạn mộc, hóa thành mũi tên, là Viên Minh học trộm từ Lạc Thủy tiên tử trưởng lão Thuỷ Tinh cung, về sau dạy cho Hoa Chi.
Cổ Thu Long đối mặt đoạn dây leo bắn tới, không tránh không né, đang toàn lực vận công chống cự mê hương mà thể nội hút vào, theo suy nghĩ của y, có kim sắc Sửu Hổ tại đây, những đoạn rễ mây này không thể tạo thành uy hiếp.
Nhưng mà vượt quá y dự liệu là, kim sắc Sửu Hổ không quản dây leo bốn phương tám hướng đánh tới, đôi mắt sau một hồi mê ly, ánh mắt bỗng nhiên chuyển hướng qua Cổ Thu Long.
Bên miệng hổ hiện lên kim quang, hổ khẩu vốn đã lớn trong nháy mắt biến lớn gấp đôi, đột nhiên bổ nhào qua y.
Cổ Thu Long sợ hãi cả kinh đứng dậy, ngay mới vừa rồi, y thông qua thần niệm liên hệ, cảm ứng được linh sủng này tựa hồ trúng một loại huyễn thuật nào đó, xem mình là địch nhân!
Nhưng lúc này y chưa khu trừ mê hương, cả người vẫn cực kỳ yếu đuối, còn chưa làm ra cử động gì, kim sắc Sửu Hổ đã nhào tới, cắn một cái vào chân, mạnh mẽ xé rách.
"A!"
Cổ Thu Long kêu thảm, cả một cái đùi phải bị Sửu Hổ ngạnh sinh xé xuống, ừng ực nuốt vào bụng, mà thân thể y thì bị một tay Sửu Hổ đập bay ra sau, đâm vào trên vách núi đá hôn mê bất tỉnh.
Bất quá kim sắc Sửu Hổ vừa mới làm xong, vẻ mê ly trong đôi mắt tiêu tán, không biết vì sao rõ ràng cắn về phía địch nhân, hết lần này tới lần khác lại cắn đứt chân chủ nhân.
Mà lúc này ngàn vạn dây leo tiễn gào thét tới, che mất thân hình hổ.
Chỉ nghe tiếng vang ù ù không ngừng, mặt đất kiên cố đổ sụp như gỗ mục, bị đánh ra một hố sâu vài trượng, tóe lên mảng lớn bụi mù.
Trong địa lao không khí ẩm ướt, bụi đất rất nhanh phiêu tán, hiện ra thân hình Sửu Hổ, nằm dưới đáy hố sâu, thân thể thình lình bị vạn mộc tiễn quyết đánh thủng trăm ngàn lỗ, rất nhiều nhánh dây còn đâm vào phía trên, máu tươi nhuộm đỏ nửa người.
Mặt đất dưới thân Kim sắc Sửu Hổ vỡ ra, bắn ra bảy, tám cây dây leo to cỡ miệng chén, nhanh chóng dị thường cuốn lấy thân thể nó.
Những dây leo này chứa dày đặc Mộc văn, phía trên còn hiện ra đạo đạo hoa văn huyết sắc, hoàn toàn khác dây leo trước đó.
Sửu Hổ kinh sợ, toàn thân hổ gồ lên, bắn ra ngoài từng đạo kim quang tinh tế, lăng lệ không thua kim sắc kiếm khí trước đó, đâm vào dây leo quanh người.
Mà giờ khắc này dây leo đã khác trước đó, kim quang chỉ đâm vào gần nửa liền tán loạn biến mất.
Dây leo huyết văn nhanh chóng quay quanh, liên tiếp thi triển Mộc Lao Thuật, trong chớp mắt trói Sửu Hổ thành một cái bánh chưng.
Không chỉ như thế, phía trên dây leo vang lên "Xuy xuy", bắn ra từng cây dây leo huyết sắc, đâm vào thân thể nó.
Thân thể Kim sắc Sửu Hổ vốn hùng tráng vụt nhỏ lại, huyết nhục dần dần héo rút, khí tức cũng không ngừng yếu bớt.
Sửu Hổ kinh sợ rít gào, há miệng phun ra một cỗ hắc khí nồng đậm, quấn quanh các vị trí cơ thể, cấp tốc tan vào.
Cách đó không xa, Viên Minh thấy vậy nhẹ kêu một tiếng, khí tức cỗ hắc khí kia, tại toà địa cung Xà Vương cốc hắn đã thể nghiệm qua, giống y hệt hắc khí phát ra từ cột đá.
Thân thể kim sắc Sửu Hổ này thu nạp hắc khí, bên ngoài thân hiện ra từng đường vân vòng xoáy màu đen, thân thể nhanh chóng bành trướng, trong chớp mắt biến lớn gấp bội, tán phát khí tức tăng vọt lên mấy lần, thình lình đạt tới cấp hai trung kỳ đỉnh phong, ẩn ẩn tới gần cấp hai hậu kỳ.
Hoa Chi nhìn thấy Sửu Hổ biến hóa như vậy, đột nhiên khiếp sợ, sau lại hóa thành kinh hỉ.
Tâm tình của nó ba động dị thường kịch liệt, yêu lực vận chuyển cũng chịu ảnh hưởng. Kim sắc Sửu Hổ nhạy cảm phát giác được điểm ấy, lập tức ra sức giãy dụa.
Một cỗ cự lực doạ người bộc phát, không khí phụ cận run rẩy ong ong, huyết văn dây leo giam cầm hổ này rung động đôm đốp, hiện ra đạo đạo vết rạn.
Viên Minh thấy cảnh này, vội vàng gọi ra vượn trắng, ném nó vào địa lao.
Vượn trắng cũng đầy mặt hưng phấn, miệng rộng mở ra, phát ra tiếng cười cạc cạc, vừa rơi xuống đất hóa thành một đạo bóng trắng bắn thẳng đến kim sắc Sửu Hổ.
"Không cần ngươi hỗ trợ!" Hoa Chi nhìn thấy vượn trắng xuất hiện, tay phải trảo lên, cánh tay biến lớn gấp mười gấp trăm lần.
Mặt đất phía dưới Kim sắc Sửu Hổ ầm vang vỡ tan, một cự chưởng mộc đằng lớn bằng gian phòng phá đất chui lên, bắt lấy thân thể kim sắc Sửu Hổ, phảng phất bắt lấy một con chó con hay mèo nhỏ, mặc cho Sửu Hổ giãy giụa thế nào đi nữa cũng tốn công vô ích.
Vượn trắng lúc này cũng bay vụt tới, hai tay chụp vào kim sắc Sửu Hổ.
"Cút ngay!" Hoa Chi giận dữ, mặt đất lại lần nữa vỡ ra, cự chưởng mộc đằng thứ hai từ lòng đất toát ra, hung hăng chụp về phía vượn trắng, mang đến một cỗ bão táp.
Vượn trắng không có ý lùi bước, một quyền đảo ra, bắn ra quyền phong như thực chất, lực lượng kinh khủng khiến mặt đất ẩn ẩn chấn động.
Cự chưởng nắm đấm đụng vào nhau!