Tiên Giả (Dịch Full)

Chương 340 - Chương 339: Gặp Mặt Ở Thành Tử Lôi

Chương 339: Gặp mặt ở thành Tử Lôi Chương 339: Gặp mặt ở thành Tử Lôi

Viên Minh thoáng bình ổn tâm tình, lại tiếp tục nhắm mắt lại dò xét biến hóa trong cơ thể.

Hiện giờ chủ hồn của hắn cũng theo Hồn đan thay đổi vị trí mà từ thức hải chuyển theo xuống đan điền, nhưng thân thể của hắn lại không thấy có gì không ổn.

Phân hồn thứ nhất lúc này vẫn ở trong thức hải. Hiện tại thức hải đã trống rỗng, Viên Minh bèn để phân hồn này tiếp tục vận chuyển Hoán Tâm quyết luyện hóa nguyện lực, chuyển hóa thành hồn lực.

Vì ngưng kết Hồn đan mà phân hồn thứ nhất tổn thất không ít hồn lực, Viên Minh bèn dùng một nửa nguyện lực luyện hóa dung nhập vào phần hồn để nó nhanh chóng phục hồi lại còn một nửa nguyện lực mới rót vào trong thức hải.

Thức hải vốn đang trống rỗng dần dần trở nên đầy tràn.

Viên Minh vẫn còn lo lắng nên tiếp tục vận chuyển Minh Nguyệt quyết.

Sau một ngày một đêm hắn mới cảm giác được hồn lực của mình triệt để khôi phục, mới tạm yên lòng.

Hồn đan đã được luyện thành, tiếp đó hắn phải thúc đẩy pháp lực đến Trúc Cơ đỉnh phong, đồng thời tìm kiếm linh dịch Tẩy Đan cùng với tu luyện Ẩn Mạch Ngưng Đan quyết chuẩn bị cho bước kết thành Kim Đan.

Viên Minh trầm ngâm một lát, đứng dậy đi ra ngoài.

Hắn đi tới cửa hàng buôn bán đan dược trong nội thành trước, bỏ ra một số tiền lớn mua một mớ Trùng đan đủ cho hắn phục dụng hai năm.

Sau đó hắn lại ra ngoài thành gặp Hứa Triệt, ban cho y vài món pháp khí, bảo y tạm dừng việc quản lý tín đồ phàm nhân thành Hãm Sa mà chuyển hướng đi qua thành Tử Lôi một chuyến tìm kiếm manh mối linh dịch Tẩy Đan.

Làm xong hai chuyện này, Viên Minh mới quay về chỗ ở, bước vào trong mật thất.

Thời gian trôi qua từng ngày, thành Hãm Sa vẫn bình tĩnh mà hoạt động như thế, các phàm nhân sẽ làm những công việc tầng chót đổi lấy cơm no áo ấm, ngày ngày đều diễn ra từng màn yêu hận tình thù, bi hoan tình cừu nơi thế tục.

Các tu sĩ cũng bận rộn không ngừng nghỉ, đi tới sa mạc Hắc Phong săn giết yêu thú, tìm kiếm linh tài, đấu trí đấu dũng cùng đám cường đạo ngoài sa mạc, hoặc tu hành thiền định, cố gắng phấn đấu gia tăng thực lực của mình lên.

Không ai chú ý đến một gian phòng bình thường gần như tầm thường trong nội thành cả.

Thời gian trôi qua, trong nháy mắt đã qua một năm rưỡi.

Đại môn động phủ luôn đóng chặt đã mở ra, Viên Minh cùng Tả Khinh Huy đi ra ngoài.

Lúc này, ánh mắt ôn nhuận của Viên Minh đã lộ ra một luồng sáng mờ ảo, cả người nhìn qua cũng rất khác với lúc trước.

Hơn một năm khổ tu, dựa vào đại lượng Trùng đan chất đống cùng với những thứ phụ trợ khác như linh hương, hắn đã đột phá tới Trúc Cơ hậu kỳ đỉnh phong.

Tả Khinh Huy cũng liên tục dùng Trùng đan tu luyện, tu vi cũng tinh tiến không nhỏ, đã đạt tới Trúc Cơ trung kỳ.

Viên Minh không dừng ở ngoài cửa mà mang theo Tả Khinh Huy đi thẳng ra ngoài, nhanh chóng ra khỏi thành Hãm Sa.

Hắn tế ra phi toa bạch ngọc, chở hai người phá không bay đi.

Viên Minh đã tu thành Ẩn Mạch Ngưng Đan quyết, trong kinh mạch phong ấn một lượng pháp lực cực lớn, tùy thời khắc có thể điều động hỗ trợ Kết Đan.

Mặt khác lần này hắn ra ngoài cũng là vì một thứ phụ trợ Kết Đan khác.

Ngày hôm qua, bên phía Hứa Triệt đã truyền tin về, rốt cuộc đã tìm được manh mối linh dịch Tẩy Đan.

Kết Đan chính là đại sự tiếp theo của hắn, đương nhiên hắn không dám khinh thường mà lập tức đi ngay.

Chỉ là trước khi đến thành Tử Lôi, hắn còn phải đi qua một nơi khác.

Một lát sau, phi toa bạch ngọc đáp xuống một sơn cốc bí ẩn ở phía tây bắc thành Hãm Sa.

Một bóng người với đôi tay dài quá gối đứng trong sơn cốc, lẳng lặng tắm ánh nắng mặt trời.

Ngày đó Viên Minh thu xếp nơi ở cho những phàm nhân kia xong, trên đường trở về thành Hãm Sa thì Hoa Chi cũng rời đi, muốn một mình đi vào sa mạc Hắc Phong săn thú tu luyện.

Ngoài dự đoán là Kim Cương vậy mà cũng đề nghị rời đi, muốn đi vào sa mạc Hắc Phong tu luyện một mình.

Kim Cương có thân thể mạnh mẽ, thực lực bất phàm, Viên Minh không có gì lo lắng cho an toàn của y nên đưa cho y hai tấm Độn Địa phù cùng hai tấm Tị Sát phù, sau đó thả y xuống sa mạc Hắc Phong.

Viên Minh điều khiển phi toa đáp xuống, đang định hỏi chuyện Kim Cương thì chợt thấy kinh ngạc.

Lúc này ngoại hình Kim Cương thay đổi rất nhiều, co rút đi nhiều lắm. Thoạt nhìn y chỉ cao như người bình thường, cơ bắp gân cốt cũng cứng cáp hơn, da dẻ lông tóc càng thêm tươi đẹp, lộ ra từng tia vàng kim sáng bóng nhìn như thể là tượng đồng dát vàng vậy.

Hai mắt Kim Cương nhắm nghiền, miệng mũi tản ra từng đợt hít thở chợt nhanh chợt chậm, âm thanh hít hà như thể độc xà đang phun ra nuốt vào.

Viên Minh vận khởi thần thức dò xét cơ thể Kim Cương, vẻ kinh ngạc trên mặt càng đậm.

Kim Cương không chỉ có biến hóa ở bề ngoài mà trong cơ thể cũng thay đổi nghiêng trời lệch đất. Tất cả Âm khí trong cơ thể đã biến mất, cơ, cốt cùng lục phủ ngũ tạng trở nên sống động không có gì khác với yêu thú bình thường cả.

Không riêng gì thế, toàn bộ yêu lực của y biến mất, thay vào đó là một luồng khí lưu chưa từng thấy qua tràn ngập khắp nơi trong cơ thể.

Luồng khí lưu này có chút tương tự như pháp lực, lại sắc bén hơn nhiều, cũng càng thêm nặng nề hơn.

Nương theo hô hấp của Kim Cương, dòng khí lưu này chạy không ngừng trong cơ thể y, dẫn tới lục phủ ngũ tạng của y cũng bắt đầu khởi động phập phồng, không ngừng co rút theo, thỉnh thoảng còn phát ra âm thanh nặng nề như thể đang luyện khí.

Lần này, luyện khí lại là tôi luyện nội tạng.

Từng dòng thiên địa linh khí nóng rực hội tụ mà đến, rót vào trong tạng phủ Kim Cương.

Lục phủ ngũ tạng của Kim Cương cực kỳ khỏe mạnh không thua kém gì cơ bắp bên ngoài, thân thể từ trong ra ngoài rắn chắc như thép khiến người ta cảm giác không thể lay động được.

Viên Minh giật mình không thôi, mới ngắn ngủi một năm mà thân thể Kim Cương đã phát sinh biến hóa lớn như vậy, chẳng lẽ là do nuốt giáp trùng màu đồng kia mà ra hay sao?

"Chủ nhân, sao ngươi lại tới đây?" Kim Cương cảm ứng được Viên Minh đến, mở mắt ra.

"Hứa Triệt tìm được manh mối linh dịch Tẩy đan, ta đến đón ngươi và Hoa Chi đi . Trong thời gian này ngươi đã làm gì mà thân thể lại biến hóa thế này?" Viên Minh hỏi.

"Ta cũng không biết, từ khi bắt đầu ăn giáp trùng màu đồng kia, thân thể ta càng lúc càng cường tráng. Nửa năm trước đột nhiên nhớ ra một bộ pháp hô hấp thổ nạp, rèn luyện nội tạng nên luyện tập theo, bất tri bất giác đã biến hóa thành thế này." Kim Cương nói, gãi gãi đầu, nhìn qua cũng có vẻ khó hiểu.

"Dùng hô hấp rèn luyện nội tạng?" Ánh mắt Viên Minh khẽ động.

Hắn mới nghe thấy loại phương pháp rèn luyện thân thể này, hẳn là bí pháp thể tu nào đó.

"Bây giờ ngươi cảm thấy thế nào? Chiến lực so với lúc trước thế nào?" Viên Minh suy nghĩ một chút lại hỏi.

"Cảm thấy cực kỳ khỏe, hiện giờ cả người ta tràn ngập lực lượng, chiến lực tăng lên không ít. Nếu để ta đánh với Hải trưởng lão lại một trận, tuyệt đối không thua nữa!" Kim Cương ngạo nghễ đáp, nắm chặt tay lại.

Không khí trong tay y đột nhiên nổ tung lên, tản ra một quầng sóng khí nóng rực.

Viên Minh thấy rõ ràng, không khí bạo tạc nổ tung là do lúc Kim Cương nắm tay lại, khí lưu trong cơ thể y chảy xuyên qua, mãnh liệt đè ép không khí tạo thành. Quả thật uy lực của khí lưu này không yếu!

"Vậy là tốt rồi, đi thôi, đi đón Hoa Chi." Hắn tế phi toa bạch ngọc lên, chở ba người bay về phía sa mạc Hắc Phong.

Đón Hoa Chi xong, Viên Minh không nấn ná nữa mà bay thẳng về phía thành Tử Lôi.

Thành Tử Lôi nằm sâu trong sa mạc Hắc Phong, cách khá xa thành Hãm Sa, lấy tốc độ của phi toa bạch ngọc thì cũng phải mất hơn một ngày một đêm mới tới được.

Cũng như thành Hãm Sa, thành Tử Lôi cũng nằm dưới mặt đất. Lối vào thành là một khe đất cực lớn dài mấy dặm, bên trong tối om sâu không thấy đáy. Thỉnh thoảng có từng điểm sáng từ bốn phương tám hướng bay tới, bay vào bên trong khe đất. Cũng có không ít tu sĩ từ bên trong bay ra, nhìn qua có vẻ náo nhiệt.

Viên Minh thấy vậy, lòng thầm than thở thành Tử Lôi không hổ là là đại thành số một của Triệu quốc tại sa mạc Hắc Phong.

Tốc độ hắn chậm dần, rồi cũng bay vào khe đất.

Càng đi xuống, diện tích khe đất càng lớn, mặt đất càng lúc càng cách xa, ánh sáng theo đó cũng nhanh chóng biến mờ mờ.

Nơi đây không phải là không có ánh sáng. Trong nham thạch và bùn đất hai bên mọc rất nhiều loại nấm màu tím, màu vàng to như tán dù che mưa, tản mát ra hào quang nhu hòa.

Viên Minh đi vào sa mạc Hắc Phong đã mấy năm, góp nhặt được không ít tin tức về khu vực này, biết được nấm kia tên là "nấm Linh Quang", sống dưới lòng đất sa mạc Hắc Phong, hấp thu linh lực trong mạch khoáng dưới lòng đất mà sống.

Tán tu tìm kiếm linh tài mạch khoáng thường xuyên nhờ vào nấm Linh Quang này mà tìm bảo vật. Ở đâu mọc nấm Linh Quang tươi tốt, ở đó có ẩn chứa mạch khoáng.

Nhìn trước mắt, chắc chắn khe đất này cũng có chứa mạch khoáng, không biết đã được khai thác chưa?

Ngay lúc Viên Minh còn đang nghĩ ngợi lung tung thì hắn cũng đã đến phần đáy của khe đất.

Dưới đáy này có địa thế bằng phẳng chừng hai ba mươi dặm, nhìn qua như thể là một vùng bình nguyên, chính giữa lại là một cái hồ cực kỳ rộng lớn.

Xa xa nhìn lại, cả tòa thành như bị tường thành làm bằng quáng thạch màu tím vây quanh, tổng cộng có bảy tám cánh cổng thành ra vào. Trong thành là những tòa lầu cao, cực kỳ hoành tráng mà thành Hãm Sa không thể nào sánh được.

Không rõ dưới lòng đất này được bố trí cấm chế chiếu sáng đặc biệt hay đại trận phòng hộ nơi này có kèm theo công hiệu chiếu sáng, khiến toàn bộ lòng đất sáng như ban ngày, nhìn qua không có gì khác với trên mặt đất.

Viên Minh đáp xuống một chỗ đất trống gần thành trì chuyển dùng để cho tu sĩ vãng lai lên xuống, thu phi toa bạch ngọc lại. Sau đó hắn cùng Tả Khinh Huy, Kim Cương và Hoa Chi đi đến cửa thành để vào bên trong.

Nơi đây có mấy tu sĩ mặc áo bào tím, cổ áo và ống tay áo có thêu đồ án dấu hiệu của Ngũ Lôi tông đứng thu phí vào thành.

Tuy rằng Kim Cương và Hoa Chi có mặc áo choàng che phủ thân mình và khí tức nhưng dù sao hình dáng cả hai vẫn có khác biệt với người thường, nhìn qua có chút quái dị nhưng những tu sĩ thủ vệ Ngũ Lôi tông cũng căn bản không hỏi nhiều, chỉ cần giao đủ linh thạch thì kẻ nào cũng có thể vào thành Tử Lôi được cả.

Vì vậy Viên Minh bèn nộp linh thạch, không gặp phải trở ngại gì mà thuận lợi tiến vào thành.

Kiến trúc thành Tử Lôi có phong cách giống Triệu quốc, cao lớn, cổ kính và nguy nga, đường đi rộng rãi, hai bên là cửa hàng buôn bán các loại vật phẩm tu tiên như linh tài đan dược, phù triện.

Bên trong thành Hãm Sa có rất ít cửa hàng bán đan dược, phù triện nhưng ở trong thành Tử Lôi lại có rất nhiều, không thua kém thành Tiểu Hồ và thành Vọng Nguyệt chút nào. Có thể thấy hiển nhiên Ngũ Lôi tông đã dốc nhiều công sức kinh doanh ở nơi này.

Đường sá nơi đầy người đi lại như đưa thoi, vô cùng náo nhiệt.

"Chủ thượng, các ngươi đã tới." Phụ cận cửa thành có một bóng người nhìn qua rất bình thường đã nhanh chóng bước nhanh tới. Người đến là Hứa Triệt.

Y cũng đang mặc một kiện trường bào có thể che giấu khí tức, mặt đeo khăn che kín khuôn mặt.

"Tình hình hiện giờ thế nào?" Viên Minh thu lại ánh mắt dò xét xung quanh, hỏi.
Bình Luận (0)
Comment