Chương 428: Dự định mới
Chương 428: Dự định mới
Viên Minh hít sâu một hơi kiềm chế tâm tình khỏi kích động, tiếp tục cầm lấy hạt châu màu xanh đặt trong lòng bàn tay.
Hắn rót pháp lực đi vào bên trong hạt châu, bề ngoài hạt châu đã bắt đầu tản ra từng vầng ánh sáng xanh da trời bao phủ một vùng rộng khoảng tám trượng.
Vầng sáng màu xanh này tựa hồ không có lực công kích gì, cũng không có cả hiệu quả phòng ngự.
Viên Minh khó hiểu thả thần thức chui vào bên trong hạt châu nhằm cảm ứng phù văn ẩn bên trong đó.
Nhưng mà ngoài dự đoán của Viên Minh, bên trong hạt châu màu xanh không có phù văn, chỉ có một đám linh lực màu xanh có hình thể như một cơn gió lốc đang xoay chuyển vô cùng nhanh, là linh lực thuộc tính Phong.
"Nhìn như vậy, hẳn hạt châu này không phải là pháp bảo rồi." Viên Minh thầm nghĩ.
Chẳng qua nếu Lục Dục tôn giả đã giao cho thụ yêu Ngân Không cất giữ thì hẳn phải là vật đáng giá.
Viên Minh thoáng trầm ngâm, bèn thi triển ra các loại thần thông kiểm tra hiệu quả hạt châu màu xanh này.
Lúc đầu hắn chỉ dùng Khu vật thuật đặt hạt châu giữa không trung cách đó không xa, thi triển các loại thuật pháp Ngũ Hành cùng thần thông hồn tu kiểm tra, nhưng mà hạt châu xanh này lại không có bất kì phản ứng nào. Chỉ là hắn cũng nhận ra, thuật pháp công kích bình thường không làm gì được hạt châu này cả.
Viên Minh không nhụt chí, một mực ngây người nửa ngày, cuối cùng như nghĩ ra điều gì đó, bèn lấy một tấm phù triện màu xanh ra rồi bóp nát.
Một lưỡi dao gió màu xanh xuất hiện trong hư không, đánh về phía hạt châu.
Nhưng mà lưỡi dao gió vừa tiến vào khu vực vầng sáng của hạt châu thì đã lập ngừng lại rồi sau đó tán loạn tản mất.
Viên Minh nhướng mày, lấy một tấm phù lục thuộc tính Phong có uy lực lớn hơn ra, chỉ là hắn không lập tức phát động phù.
Phù này là phù lục cấp ba tìm được từ trong pháp khí trữ vật của Lôi Minh lão tổ, uy năng hẳn không tầm thường. Chỉ là hắn không biết hạt châu này có thể chịu đựng được không.
Hắn lại suy tính thêm nữa, đảm bảo có tình huống gì xảy ra thì bản thân cũng có thể ngăn cản tránh để phù lục làm tổn hại đến hạt châu. Lúc này, hắn mới bóp nát lá phù.
Sau một khắc, một con rồng gió dài chừng bảy tám trượng đột nhiên xuất hiện, vảy giáp rõ ràng, giương nanh múa vuốt nhào về phía hạt châu màu xanh.
Những nơi con rồng này đi qua, không khí nổi lên gió cuốn dữ giội, mặt đất bị vạch ra từng vệt sâu.
Nhưng mà con rồng gió vừa tiến vào phạm vi vầng sáng của hạt châu đã giống hệt như lưỡi dao gió lúc trước, nhanh chóng tan vỡ thành vô số điểm sáng màu xanh phiêu tán đi.
Thậm chí gió lốc cuốn theo rồng gió cũng không thể nào thổi vào được phạm vi vầng sáng!
Khu vực này tựa như là cấm khu của công kích thuộc tính Phong!
"Có thể khắc chế được công kích thuộc tính Phong, chẳng lẽ là Định Phong châu trong truyền thuyết?" Viên Minh thầm nghĩ, càng nghĩ càng thấy có nhiều khả năng.
Đây là bảo bối trong truyền thuyết a!
Hắn mừng rỡ vuốt ve hạt châu, mới cẩn thận cất kỹ vào. Sau đó hắn lại cầm lên tiểu kỳ màu bạc, vận khởi pháp lực rót vào bên trong, cảm ứng phù văn.
Mắt hắn sáng rực lên. Bên trong tiểu kỳ màu bạc này có năm đạo phù văn miễn cưỡng ngưng tụ thành lại thành một phù trận, cấp bậc pháp bảo.
Năm đạo phù văn này tản mát ra chấn động không gian, vậy mà là một kiện pháp bảo không gian!
Pháp khí loại hình không gian cũng không coi là quý hiếm, túi trữ vật, túi linh thú cũng là một loại pháp khí không gian.
Thế nhưng pháp bảo không gian lại cực kỳ hiếm có.
Truy xét nguyên nhân hẳn là vì linh tài.
Pháp khí không gian như túi trữ vật dựa vào cấm chế miễn cưỡng mở ra một không gian để chứa vật phẩm, cho nên không có nhiều yêu cầu cao về tài liệu luyện chế.
Nhưng mà muốn tấn chức pháp khí thành pháp bảo lại khác, nhất định phải dung nhập thật nhiều linh tài thuộc tính không gian vào bên trong mới được.
Chỉ là linh tài thuộc tính không gian vô cùng hiếm thấy, mỗi lần xuất hiện sẽ bị người khác nhanh chóng mua mất nên hầu như khó gặp được linh tài loại không gian trên thị trường, pháp bảo không gian lại càng là cực hiếm.
Viên Minh vận khởi pháp lực rót vào tiểu kỳ màu bạc. Mặt cờ lập tức trải rộng ra rồi hóa lớn, xoay tròn xoay tròn quanh người hắn.
Từ phù trận ẩn chứa trong này, hắn nhanh chóng thăm dò ra năng tiểu kỳ cờ bạc.
Tiểu kỳ màu bạc này có năng lực phi thường đơn giản, có thể điều động được lực lượng không gian gần đó.
Lực lượng này nhìn qua không đáng chú ý nhưng kì thật lại rất lợi hại, có thể khống chế không gian xung quanh hình thành một vòng không gian bảo vệ, dịch chuyển hướng công kích của địch nhân, sử dụng đúng thời điểm có thể triển khai ra hiệu quả cực kỳ lớn.
Viên Minh ngừng thúc giục tiểu kỳ, thu vào trong nhẫn trữ vật.
Trong hành trình vào Tu La cung lần này, tuy rằng bản thân hãm vào tình thế nguy hiểm, rất nhiều lần luồn lách giữa khe hẹp cầu sinh trước mấy tu sĩ Nguyên Anh kỳ với tu vi vượt xa mình, thậm chí phải đối đầu với Lục Dục tôn giả có thực lực siêu nhiên, nhưng hắn cuối cùng đạt được thu hoạch kinh khủng.
Chỉ riêng linh thạch hắn đã có chừng hơn hai trăm vạn khối, đủ sức chèo chống cho hắn tu luyện tới Nguyên Anh kỳ!
Dù sao nếu quy đổi lượng tài nguyên mà một danh môn như Trường Xuân quan bồi dưỡng ra một tu sĩ Nguyên Anh kỳ thành linh thạch xem chừng cũng chưa chắc vượt qua được con số này.
Ngoại trừ linh thạch, còn có không ít đan dược, pháp bảo và các loại công pháp, bí thuật, chỉ sợ hắn phải chỉnh lý một hồi.
"Nói đến, dường như nhu cầu nguyện lực cần thiết để tu luyện Minh Nguyệt quyết càng lúc càng lớn, mới vài trận đấu đánh nhỏ hôm nay đã không đủ nguyện lực rồi, đã đến lúc phát triển thêm tín đồ Minh Nguyệt thần nữa rồi." Viên Minh âm thầm suy nghĩ.
Trước kia thực lực hắn nhỏ yếu, chỉ có thể cẩn thận từng li từng tí truyền giáo trong phàm nhân, sợ trêu chọc phải mấy tông môn tu Tiên. Nhưng tình hình hiện tại đã khác, thực lực hắn tăng mạnh, tiến vào Thâu Thiên đỉnh đã tương đương với Miên Vu, đủ sức đối đầu với tu sĩ Nguyên Anh kỳ. Chưa kể hiện tại hắn có nhiều bí thuật, pháp bảo như vậy, cũng không nhất thiết phải chú ý cẩn thận như trước nữa.
Mấu chốt nữa là truyền giáo quy mô lớn thì dù là ở giới phàm tục hay ở giới Tu Tiên vẫn cần phải tiêu tốn một khoản vốn liếng khổng lồ. Chưa kể tu sĩ cũng không như phàm nhân, nếu không có lượng tài nguyên tương đương đổ vào thì tuyệt đối không thể nào thật sự lôi kéo họ thành nhóm tín đồ tu sĩ được cả.
Nghĩ tới đây, ý niệm trong đầu Viên Minh khẽ động, tiến vào trong Thâu Thiên đỉnh, phát hiện đã có thêm mười đốm sáng nguyện lực của tu sĩ vây quanh đài sen bạch ngọc.
Viên Minh cảm ứng những nguyện lực mới có thêm này, đều là của mấy tu sĩ tán tu tại sa mạc Hắc Phong, xem ra là tín đồ do Hứa Triệt truyền bá.
Tu vi của những người này không cao, đa số chỉ ở Luyện Khí kỳ, trong đó có hai người Trúc Cơ kỳ. Nhưng tất cả nguyện lực của bọn họ gộp lại vẫn tạo thành một lượng không nhỏ.
Viên Minh cảm thấy vui vẻ, tìm tới đốm sáng nguyện lực của Hứa Triệt, truyền thần thức tới nói.
Lúc này Hứa Triệt đang nghỉ ngơi ở một khách sạn trong tòa thành dưới lòng đất. Gã cảm ứng được thần thức của Viên Minh bèn xoay người ngồi dậy, cung kính nói: "Chủ thượng."
"Gần đây ngươi làm không tệ, phát triển được không ít tín đồ Tu Tiên giả." Viên Minh khen ngợi.
"Tiếp tục giữ vững, không cần tiết kiệm tài nguyên, cũng không cần bận tâm tới những thế lực tu Tiên kia. Ngươi chỉ cần toàn lực phát triển tín đồ Tu Tiên giả, lúc cần thiết có thể trực tiếp liên hệ cho ta." Viên Minh phân phó.
"Vâng!"
Gã biết Viên Minh có thể cách không chuyển thần uy đến, có hắn tương trợ, gã sẽ thuận lợi lôi kéo nhiều tín đồ hơn nhiều.
...
Thời gian tiếp đó, Viên Minh truyền lại mấy bí thuật lợi hại cho Hứa Triệt, suy nghĩ một chút lại ban thêm cho gã ba tầng đầu của khẩu quyết Hoán Tâm quyết.
Sau khi Hứa Triệt đi theo Viên Minh, kiến thức được mở rộng, cũng không có mâu thuẫn với hồn tu như lúc ban đầu nên càng thêm tin tưởng kiên định vào việc đi theo hắn.
Viên Minh thu hồi thần thức rồi ngồi tĩnh tọa trong một lát, sau đó bấm quyết mở tế đàn ra.
Một bộ trận đồ huyền ảo hiện ra, hắn phất tay lấy khối tinh thạch màu bạc đã tiêu hao hết sạch linh lực đi.
Gần đây hắn đã trải qua nhiều sự kiện, cũng đã có thêm nhiều kiến thức hơn. Hắn biết được khối đá màu bạc này nhìn qua rất giống như Hư Không thạch, nhưng nếu hắn đoán không sai thì đây hẳn là linh thạch không gian.
Viên Minh rời khỏi Thâu Thiên đỉnh, thúc giục cấm chế không gian, rồi cả người thoắt cái đã xuất hiện trong một động đá bên dưới hắc tháp.
Hắn chậm rãi đi tới gần Hư Không thạch, đưa khối tinh thạch màu bạc tới gần.
Hư Không thạch khẽ chấn động, lực lượng không gian bên trong cộng minh trở nên nhộn nhạo, phóng ra từng tầng sóng ánh sáng màu bạc.
"Quả nhiên là đồng nguyên." Viên Minh thầm nghĩ một tiếng, rồi tế ra bia đá Tu La, điều động lực lượng không gian bên trong Hư Không thạch rót vào trong tinh thạch màu bạc.
Tinh thạch màu bạc lập tức sáng lên một vầng sáng trắng, từ ảm đạm trở nên sáng ngời. Ánh mắt của Viên Minh cũng nồng đậm vui vẻ.
Hắn cũng chỉ là thử nghiệm chuyển dời lực lượng không gian từ trong Hư Không thạch vào tinh thạch màu bạc mà thôi, không nghĩ lại có thể làm được.
Viên Minh tiếp tục chuyển lực lượng không gian vào tinh thạch màu bạc khiến lực lượng không gian bên trong tinh thạch trở nên dồi dào lên, ngược lại lực lượng không gian bên trong Hư Không thạch lại rút đi không ít.
Mấy không gian mà Hư Không thạch mở ra theo đó mà chấn động, chậm rãi thu nhỏ lại. Đặc biệt không gian trong hắc tháp vậy mà thu nhỏ lại nhanh nhất, thoáng cái đã rút nhỏ hơn mười dặm. Cửa vào không gian dược viên và Tu La cung không lớn, cho nên cũng không chịu ảnh hưởng nhiều.
Viên Minh nhíu mày, lại không ngừng lại.
Sau nửa khắc, lực lượng không gian trong tinh thạch màu bạc đã đầy tràn, không cách nào nhét thêm được nữa. Viên Minh vội vàng ngừng thi pháp, đề phòng lực lượng không gian bên trong Hư Không thạch bị tổn thất.
Không gian nơi hắc tháp vậy mà đã co rút lại gần trăm dặm!
Chẳng qua hắn có được một khối tinh thạch màu bạc nguyên vẹn, cũng không tính lỗ vốn.
Viên Minh gắn khối đá này lên pháp trận trong tế đàn, khởi động pháp trận lên, lại đặt một túi trữ vật to phồng lên trên tế đàn.
Lập tức một luồng ánh sáng vàng kim bao trùm túi này, truyền tống hướng đến vị trí của Hứa Triệt.
Bên trong trận đồ huyền ảo của tế đàn, tinh thạch màu bạc tuôn ra một luồng sáng bạc rót vào trong trận đồ.
Luồng sáng vàng bao trùm túi trứ vật đã hiện thêm một chút tia sáng màu bạc, túi trữ vật lóe lên rồi biến mất không còn gì nữa.
"Trước kia cấm chế của tế đàn này không cách nào truyền tống vật phẩm được hẳn là do linh lực trong linh thạch màu bạc tiêu hao hết." Đáy mắt Viên Minh hiện lên một tia kích động.
Đã có thủ đoạn cách không truyền này, hắn có thể làm được thêm nhiều việc hơn hẳn.
Trong khách sạn không tên, hư không trước mắt Hứa Triệt hiện lên một luồng sáng hai màu vàng bạc, rồi nhanh chóng ngưng tụ thành hình ảnh một cánh cửa mờ ảo lớn chừng vài thước.
Gã lắp bắp kinh hãi, sau đó lùi lại mấy bước.
Cánh cửa mở két.., một túi trữ vật từ bên trong bắn ra, rơi xuống đất trước mặt Hứa Triệt, sau đó nó nhanh chóng tiêu tán đi.
Hứa Triệt vẫn nhìn túi trữ vật trên mặt đất, không dám đụng vào.
"Không cần hoảng sợ, đây là túi trữ vật là ta đưa cho ngươi." Giọng nói của Viên Minh lại vang lên trong óc Hứa Triệt.
Hứa Triệt chấn động, cúi đầu thật sâu: "Thần thông của chủ thượng thật vô lượng!"
Gã mới nghe qua thần thông cách không truyền vật lần đầu, chưa chắc những tu sĩ Nguyên Anh kỳ trấn giữ đại phái có thể làm được. Thần thông của Viên Minh càng ngày càng không thể tưởng tượng được!
"Đa tạ chủ thượng, thuộc hạ chắc chắn sẽ không phụ kỳ vọng của ngài." Hứa Triệt quỳ lạy trên mặt đất.