Tiên Giả (Dịch Full)

Chương 497 - Chương 496: Vạch Trần

Chương 496: Vạch trần Chương 496: Vạch trần

Ánh mắt Viên Minh đảo qua đám người một vòng, lúc này cổ tay chuyển một cái, lấy ra một bản sách ngọc màu trắng, chính là sách ngọc lưu ảnh mà trước đây lấy được từ Lỗ Đạt Vu Nguyệt Giáo.

"Vật này chính là một kiện pháp khí lưu ảnh, có thể ghi chép hình ảnh trong một khoảng thời gian, tin tưởng chư vị không xa lạ gì. Không khéo, lúc trước Thanh Đồng đạo hữu tập kích Long huynh đã bị ghi lại ở trong đó." Viên Minh cầm ngọc sách, nhìn về phía Thanh Đồng cười, chậm rãi nói.

Sắc mặt Thanh Đồng cứng ngắc, phía sau rịn ra mồ hôi lạnh.

Viên Minh nói xong, thi pháp thôi động ngọc sách, chiếu một đoạn hình ảnh ra trước mắt mọi người.

Từ lúc Thanh Đồng ẩn núp tới gần Long Trùng, tiến hành tập kích gã, đến khi ẩn thân rời đi, liên tiếp hành vi, thậm chí ngay cả sau khi Thanh Đồng thành công, biểu tình trên mặt biến hóa rất nhỏ, đều phi thường rõ ràng.

Trước đó kỳ thật Viên Minh đã sớm từ trong hồ nham tương thoát ra, hai vương bát đản Huyết Ảnh và Hồng Lăng bắt Hỏa Ngạc, căn bản không giống như bọn họ nói là lặng yên không một tiếng động, ngược lại làm kinh thiên động địa, gần như mọi người đều biết.

Để tránh bị người hoài nghi, Viên Minh đành phải tạm thời không lộ diện, núp trong bóng tối, xa xa nhìn thấy Thanh Đồng tập kích Long Trùng, liền dùng ngọc sách ghi lại ảnh niệm.

Mọi người tại đây nhìn thấy ảnh lưu niệm, đều trầm mặc xuống, lúc trước người ủng hộ Thanh Đồng đều lộ vẻ xấu hổ.

Khuôn mặt Hầu Tam Thông càng đỏ lên, tâm tính gã ngay thẳng, hận nhất hành vi lừa gạt nói láo, mới vừa rồi còn biện hộ thay Thanh Đồng, không ngờ chân chính nói láo lại là Thanh Đồng.

Tuyết Giao cau mi lại, không nói một lời.

Về phần những người khác, nhìn về phía Thanh Đồng, ánh mắt cũng mang theo vẻ khinh thường.

Bọn họ đều là người nổi bật tại các đảo lớn Đông Hải, mặc dù không phải là người nhân nghĩa quân tử, thực sự khá cuồng vọng, dù thực giết người đoạt bảo, cũng dám làm dám chịu, khinh thường các loại thủ đoạn vu oan hãm hại người.

Càng quan trọng hơn là, hôm nay Thanh Đồng tập kích Long Trùng, ngày mai cũng có thể tập kích bọn họ

Ánh mắt đám người, phảng phất từng bàn tay vô hình, hung hăng bạt tai trên mặt Thanh Đồng, khiến gã cảm thấy đau rát.

Dưới chúng nhân tức giận, Thanh Đồng cũng không giảo biện.

"Sự thật chuyện này thế nào, tin tưởng chư vị đã thấy rõ ràng, không cần Long mỗ nói thêm gì nữa." Long Trùng cảm kích nhìn Viên Minh một chút, sau đó trầm giọng nói.

"Thanh Đồng, ngươi có lời gì để nói?" Ánh mắt Thiên Bảo đạo nhân sắc bén nhìn qua Thanh Đồng.

Thanh Đồng nhìn về phía mọi người chung quanh, không ai cãi giúp gã. Hầu Tam Thông và Tuyết Giao cũng quay đầu nhìn về nơi khác, không để ý đến y.

Đối với những người khác, chia cắt bảo vật Long Trùng hay của Thanh Đồng, cũng không hề khác nhau, đều là thích xen vào chuyện người khác.

Sắc mặt y âm trầm hừ lạnh một tiếng, lấy ra túi trữ vật lắc một cái.

Rầm Ào Ào

Một đống lớn linh tài, khoáng thạch, tài liệu yêu thú rơi trên mặt đất.

"Dựa theo lời lúc trước, ngươi tự rời đi, về sau không được tổ đội cùng bất luận kẻ nào." Thiên Bảo đạo nhân không chút khách khí, xua đuổi.

Ánh mắt Thanh Đồng đảo qua Thiên Bảo đạo nhân, Long Trùng, cùng Viên Minh, trong đó mang theo oán độc khắc cốt, sau đó không nói một lời xoay người phi độn rời đi.

Long Trùng hết sức hài lòng với kết quả này, gật đầu cám ơn Thiên Bảo đạo nhân, thu hồi Hàn Giao vào Linh Thú Đại.

Viên Minh cũng thu hồi ngọc sách lưu ảnh, lui sang một bên.

"Thanh Đồng kia ám toán Long đạo hữu, khiến Linh thú của ngươi bị trọng thương, những thu hoạch của hắn, Long đạo hữu lấy một nửa đi, xem như bồi thường, mọi người hẳn sẽ không dị nghị?" Thiên Bảo đạo nhân nói.

Lời này hợp tình hợp lý, những người khác mặc dù bất mãn, nhưng không biểu lộ ra.

Long Trùng không khách khí, lấy đi một nửa thu hoạch.

"Đồ còn dư lại, chúng ta chia đều. Viên đạo hữu dùng pháp khí lưu ảnh tiết lộ chân diện mục của Thanh Đồng, có công đầu, ưu tiên chọn lựa hai kiện đi." Thiên Bảo đạo nhân nói.

Viên Minh gật gật đầu với gã, đang muốn tiến lên.

"Viên đạo hữu lần này xác thực lập công không nhỏ, món pháp khí lưu ảnh kia cũng có chút huyền diệu. Chỉ là Viên đạo hữu thích vụng trộm ghi chép hành vi người khác, tại hạ cũng không dám gật bừa đồng ý." Huyễn Linh Tử âm dương quái khí nói.

"Huyễn Linh Tử đạo hữu có tuổi không lớn, trí nhớ lại không tốt như vậy? Viên mỗ vì sao dùng ngọc sách lưu ảnh này, người khác không rõ, ngươi còn không rõ sao?" Viên Minh thoáng nhìn Huyễn Linh Tử, từ tốn nói.

"Ta rõ cái gì?" Huyễn Linh Tử nhất thời không hiểu ý Viên Minh, kinh ngạc hỏi.

"Ngươi ta lúc trước giao thủ, Viên mỗ không cẩn thận ra đòn mạnh, chém giết Linh thú của đạo hữu, càng đánh cho đạo hữu kẹp đuôi bỏ chạy, ngày nay gặp lại ta sợ đạo hữu nhất thời nghĩ quẩn, dùng thủ đoạn gì đối phó ta, nên mới cẩn thận đề phòng, không ngờ đánh bậy đánh bạ ghi chép được thủ đoạn bỉ ổi của Thanh Đồng. Ngày nay xem ra, là khí lượng Viên mỗ nhỏ hẹp, còn phẩm tính Huyễn Linh Tử đạo hữu đúng là cao thượng hơn Thanh Đồng kia không ít." Viên Minh mỉm cười nói.

Đám người hội tụ, hắn không muốn những người khác chú ý, liên tục điệu thấp. Huyễn Linh Tử này lại nhiều lần gây chuyện, hắn tự nhiên sẽ không khách khí.

"Huyễn Linh Tử thua ở trong tay người này? Linh thú cũng bị đánh chết?"

"Không Linh Đảo có huyễn thuật cao minh, phối hợp Huyễn Hồ nhất tộc, gần như cùng giai không có đối thủ, sao lại bại!"

"Linh thú Huyễn Linh Tử, ta nhớ là một con Tam Vĩ Yêu Hồ, không có Linh thú tương trợ, thực lực Huyễn Linh Tử sẽ giảm mạnh."

Những người khác nghe vậy, lộ vẻ kinh ngạc, xì xào bàn tán.

Sắc mặt Huyễn Linh Tử u ám, như treo một tầng hàn sương, không nói gì nữa.

Viên Minh giết Linh thú, cướp đi bản mệnh pháp bảo của y, Huyễn Linh Tử sinh ra địch ý với Viên Minh, mọi người hội tụ nơi này, Viên Minh liên tục trầm mặc ít nói, Huyễn Linh Tử muốn đè đầu Viên Minh, không ngờ Viên Minh không lưu dư địa, trực tiếp vạch trần nội tình của y.

"Huyễn Linh Tử đạo hữu chỉ đùa một chút, Viên đạo hữu không cần để ý, nhanh lựa chọn linh tài đi." Thiên Bảo đạo nhân cảm thấy khá đau đầu, vội vàng hoà giải.

Viên Minh cũng không tiếp tục để ý tới Huyễn Linh Tử, tiến lên lấy đi một viên yêu đan cấp ba màu nâu đỏ cùng một linh quả màu tím sậm.

Thiên Bảo đạo nhân thấy cảnh này, trong mắt lướt qua một tia dị dạng.

Viên Minh bình an từ hồ nham tương trở về, thoạt nhìn không tổn thương gì, càng làm cho Thiên Bảo đạo nhân kinh ngạc, gã để Viên Minh ưu tiên lựa chọn linh tài, một mặt là lấy lòng kết giao, một phương diện khác cũng muốn thăm dò nội tình của Viên Minh.

Hai kiện linh tài này thoạt nhìn đều là vật kịch độc, Viên Minh ngoại trừ thần thông hiện ra lúc trước, còn tinh thông dùng độc?

Những người khác cũng nhao nhao tiến lên đoạt bảo, rất nhanh chia cắt hết linh tài trên đất.

"Việc vặt đã xử lý xong, tiếp theo bắt đầu phân phối Địa Tâm Hỏa Liên đi." Thiên Bảo đạo nhân nói.

Đám người nghe vậy, tinh thần đều phấn chấn.

Viên Minh, Thiên Bảo đạo nhân, Kim Vân tiên tử lấy ra Địa Tâm Hỏa Liên mình hái, tổng cộng có hai mươi sáu đóa.

"Trừ bỏ Thanh Đồng, ngày nay hết thảy vẫn còn mười bốn người, dựa theo lúc trước thương nghị, mỗi người được chia một đóa hỏa liên trước, còn lại mười hai đóa, về sau lại thương nghị phân chia thế nào." Thiên Bảo đạo nhân phất tay áo lên, mười bốn đóa Địa Tâm Hỏa Liên lơ lửng bay lên, dừng ở trước mỗi người.

Mọi người thu hỏa liên lại, trên mặt đều lộ ra nụ cười, cảm thấy chuyến đi này không tệ.

"Về phần mười hai đóa hỏa liên này, chư vị nhận mỗi người một đóa đi, ta và Kim Vân tiên tử thì không cần." Thiên Bảo đạo nhân nói.

Thần sắc Kim Vân tiên Tử yên lặng, hiển nhiên cũng không dị nghị việc này.

Những người khác nghe vậy đều kinh ngạc.

"Như vậy, Thiên Bảo đạo hữu cùng Kim Vân tiên tử chịu thiệt thòi rồi, chúng ta tự mình lấy ra một ít linh tài, đền bù tổn thất cho hai vị." Long Trùng nói.

"Cái này không cần, hai người chúng ta cam nguyện từ bỏ đóa Địa Tâm Hỏa Liên này. Nhưng ta và Kim Vân tiên tử có chuyện muốn nhờ cậy chư vị." Thiên Bảo đạo nhân lắc đầu nói.

"Chẳng biết Thiên Bảo đạo hữu cần làm chuyện gì?" Khung Vân hỏi.

"Thực không dám giấu giếm, ta và Kim Vân tiên tử tới bí cảnh này, là muốn tìm kiếm hai loại linh tài, các vị đạo hữu lúc tầm bảo nếu gặp được, dùng tấm phù đưa tin này báo cho hai người chúng ta một tiếng, vô cùng cảm kích." Thiên Bảo đạo nhân triệu hồi ra một màn nước, phía trên có hai gốc linh thảo.

Một gốc màu hỏa hồng, hình dạng rất đặc biệt, giống như một con hoả phượng giương cánh bay lên.

Một gốc khác là linh đằng màu xanh biếc, phiến lá tròn trịa, kết lấy rất nhiều quả nhỏ đỏ tía như hạt trân châu.

Bên cạnh hai loại linh thảo còn viết tên, theo thứ tự là Phượng Minh Thảo và Tử Ngọc Đằng.

"Phượng Minh Thảo, Tử Ngọc Đằng? Tịch Ảnh, ngươi có biết hai loại này không? Vậy mà khiến bọn Thiên Bảo đạo nhân từ bỏ Địa Tâm Hỏa Liên." Viên Minh quan sát tỉ mỉ màn nước, truyền âm hỏi Tịch Ảnh.

"Chưa từng nghe qua." Tịch Ảnh lắc đầu.

Viên Minh ngạc nhiên, kiến thức Tịch Ảnh uyên bác dị thường, vậy mà cũng không nhận ra hai loại linh thảo này, xem ra chúng dị thường hiếm thấy.

"Thì ra chỉ là loại chuyện nhỏ nhặt này. Thiên Bảo đạo hữu yên tâm, nếu gặp phải, Long mỗ tất nhiên hái xuống, tặng các ngươi." Long Trùng nói.

"Hai loại linh thảo này rất dễ bị hỏng, ngắt lấy rất là phiền phức, hơi bất cẩn sẽ tổn thất dược tính. Chư vị nếu gặp được, dùng phù đưa tin này liên lạc hai người chúng ta là được. Còn chuyện ngắt lấy, để chúng ta tự làm." Thiên Bảo đạo nhân nói.

"Được." Long Trùng gật đầu.

Thiên Bảo đạo nhân lấy ra mười hai tấm phù đưa tin, phát cho đám người. Đám người cũng thu Địa Tâm Hỏa Liên vào, tất cả đều vui vẻ

Chuyện Địa Tâm Hỏa Liên kết thúc, đám người không tiếp tục đồng hành nữa.

Huyễn Linh Tử rất mất mặt, càng bị Viên Minh bóc ra nội tình thực lực, mang theo Vân Cửu Tiêu cùng Băng Tâm, dẫn đầu rời đi, những người khác cũng chia ra đi.

Viên Minh cùng Long Trùng, Khung Vân, Ô Lỗ đang muốn rời đi, bị Thiên Bảo đạo nhân gọi lại.

"Viên đạo hữu, lúc trước núi lửa hồ nham tương phun trào, chúng ta vì tự bảo vệ mình, đã rời đi trước, kính xin đạo hữu chớ trách, may mắn ngươi bình an vô sự." Thiên Bảo đạo nhân cười nói.

"Thiên Bảo đạo hữu nói quá lời, lúc ấy nếu chúng ta đổi chỗ, Viên mỗ cũng sẽ lựa chọn như vậy." Viên Minh đáp.

"Viên đạo hữu, lúc trước tại hồ nham tương ngắt lấy hỏa liên, không biết ngươi có nhìn thấy một mảnh huyết ảnh không?" Kim Vân tiên tử hỏi.

Thiên Bảo đạo nhân cũng nhìn lại, ánh mắt xem xét.

Viên Minh mới chợt hiểu, Thiên Bảo đạo nhân lưu hắn lại, thì ra là vì tìm hiểu Huyết Ảnh và Hồng Lăng.

"Kim Vân tiên tử nói là huyết quang nuốt sống đầu Hỏa Ngạc cấp bốn kia? Ta cũng nhìn thấy, rất là đáng sợ." Viên Minh thầm mắng Huyết Ảnh cùng Hồng Lăng, trên mặt lại lộ ra vẻ ngưng trọng, một bộ dạng nghĩ mà sợ.

"Viên đạo hữu lúc ấy cũng trong hồ nham tương, không biết có thấy dị thường gì không?" Kim Vân tiên tử nhìn chăm chú ánh mắt Viên Minh, tiếp tục hỏi.
Bình Luận (0)
Comment