Chương 550: Tuế Nguyệt động, Hắc Bạch quang
Chương 550: Tuế Nguyệt động, Hắc Bạch quang
"Đi theo ta." Ô Lỗ nói một câu, quay người đi tới phía trước.
Viên Minh biết rõ nơi này không phải chỗ nói chuyện, không nói một lời theo sát.
Dưới thạch phù ẩn thân yểm hộ, hai người cấp tốc rời chỗ hiểm địa rễ cây chiếm cứ, đi tới một chỗ hang động ẩn núp.
Ô Lỗ lúc này cũng đến cực hạn, sắc mặt trắng bệch, nhắm mắt điều tức một lát mới khôi phục lại.
"Chuyện hôm nay đa tạ Ô Lỗ huynh." Viên Minh chắp tay nói cám ơn.
"Chỉ là việc nhỏ, lấy thần thông Viên huynh, cho dù không có ta, tin tưởng ngươi cũng có biện pháp thoát thân." Ô Lỗ cười nói.
"Lúc trước ta đã hết cách, nếu không có Ô Lỗ huynh xuất thủ, hôm nay nhất định sẽ bại ở những rễ cây kia, hóa thành phân bón, thật sự là chết không cam tâm." Viên Minh lắc đầu cười khổ nói.
Hai người nhìn nhau cười to, tâm tình sa sút cũng tiêu tán mấy phần.
Hai người trò chuyện trải qua mấy ngày nay, Viên Minh kể lại tao ngộ trên Kim Quỳ Đảo, ngoại trừ số ít không tiện đề cập đến.
Ô Lỗ nghe được kinh tâm động phách, lúc nghe đến Triệu Quy, thần sắc khẽ biến hỏi: "Ngươi xác định người kia tự xưng Triệu Quy? Dùng một kiện pháp bảo là cái cuốc?"
"Đúng vậy, Ô Lỗ huynh biết người này?" Trong lòng hắn hơi động, hỏi.
"Có biết một hai, nếu như ta không đoán sai, người này ba ngàn năm trước là một vị trưởng lão Nguyên Anh kỳ Quy Nguyên tông ở Tần quốc, am hiểu bồi dưỡng linh thảo nên nổi tiếng, chỉ là người này hơn hai ngàn năm trước đã ly kỳ mất tích, không ngờ lại ở tại Tam Tiên Đảo." Ô Lỗ như có điều suy nghĩ, chậm rãi nói.
Viên Minh nghe vậy cũng không kinh ngạc, huyễn hóa ra dung mạo Triệu Quy cho Ô Lỗ xem.
"Không sai, người này chính là Triệu Quy, nhiều năm trước ở gia tộc ta thấy trong bí khố ảnh lưu niệm dung mạo Triệu Quy, không ngờ lão vẫn còn sống." Ô Lỗ một mặt kinh ngạc nói.
Viên Minh tán đi pháp lực, im lặng không nói.
Lúc trước đại chiến ở Hỏa Tinh Cung, Triệu Quy có thể hóa thành Thụ Yêu xanh đen, người này bây giờ là khôi lỗi Bất Tử Thụ mà Hậu Nghệ Xạ Nhật cung nói, không phải là dựa vào lực lượng Bất Tử Thụ mà sống đến bây giờ sao?
"Viên huynh, về Triệu Quy, ngươi tựa hồ biết cái gì, không biết có thể nói cho ta biết?" Ô Lỗ nhìn sắc mặt Viên Minh, chắp tay hỏi.
"Ô Lỗ huynh không cần sốt ruột, ta còn chưa kể xong chuyện Kim Quỳ đảo, ngươi tiếp tục nghe sẽ hiểu." Viên Minh mỉm cười, tiếp tục kể lại.
Thần sắc Ô Lỗ biến đổi, nghe kim sắc thần cung nói tới Bất Tử yêu thụ, cùng nguyên nhân chân thực Tam Tiên Đảo mở ra, cả người sững sờ tại nơi đó.
"Như thế, Tam Tiên Đảo này chính là một chỗ tuyệt địa tử vong! Khó trách Tam Tiên Đảo tồn tại tại Đông Hải nhiều năm như vậy, vẫn luôn là truyền thuyết, chưa nghe nói qua tình huống cụ thể trong đảo, thì ra có tuyệt thế yêu nghiệt quấy phá. Viên huynh, chúng ta bây giờ nên làm gì?" Ô Lỗ đắng chát nói.
"Vì kế hoạch hôm nay, trước chỉ có thể tìm được người cùng chí hướng, đồng thời điều tra tình huống Bất Tử Thụ yêu, sau đó nghĩ cách chạy ra nơi đây." Viên Minh nói.
Hắn cũng không báo chuyện Thất Dạ tồn tại cho Ô Lỗ, thứ nhất là Thất Dạ liên lụy đến Tu La phệ huyết đồ, thứ hai hắn không thể xác định Thất Dạ có đáng tín nhiệm hay không.
"Ta biết trên Lạn Kha đảo có một số tu sĩ ẩn thân, không bằng báo chuyện lão Thụ Yêu cho bọn hắn, mọi người cùng nhau nghĩ biện pháp." Ô Lỗ đề nghị.
"Tạm thời không nên, người ở trên đảo tâm tư dị biệt, chuyện chúng ta biết rõ Bất Tử Thụ yêu tồn tại không thể tiết lộ ra ngoài, nếu không yêu này nhất định toàn lực đối phó chúng ta, như thế chúng ta hẳn phải chết không thể nghi ngờ!" Viên Minh suy nghĩ một chút, lắc đầu nói.
"Cũng đúng, là ta quá nóng lòng." Ô Lỗ thở dài, nói.
"Ta vừa mới đến Lạn Kha đảo, Ô Lỗ huynh chẳng biết đã tới bao lâu, hiểu về nơi này bao nhiêu? Có tu sĩ nào ở đây không?" Viên Minh hỏi.
"Ta tới đây đã hai ngày. . ." Ô Lỗ nói, cẩn thận tường thuật lại tình huống dò xét được nơi đây.
Viên Minh cau mày lại, tình huống Ô Lỗ nói tới không khác nhiều Vân Cửu Tiêu nói.
Bất quá Ô Lỗ đã leo lên cự phong màu trắng, biết rõ tình huống trên núi, càng lên cao thụ nhân càng nhiều, tựa hồ ngăn cản đám người leo núi.
Về phần tu sĩ trên Lạn Kha đảo, Ô Lỗ chỉ phát hiện nhóm Bạch Lân thượng nhân, so với Viên Minh còn không bằng.
"Ô Lỗ huynh ở trên đảo có phát hiện một chỗ, nơi đó đồng thời có hai mặt trời một đen một trắng không?" Viên Minh đột nhiên hỏi.
"Hai mặt trời đen trắng? Không phát hiện." Ô Lỗ lắc đầu.
Viên Minh nghe lời này, nhíu mày lên, xem ra Tịch Ảnh trốn ở nơi bí ẩn nào đó, muốn tìm được chỉ sợ cần tốn hao một chút thời gian.
"Nơi hai mặt trời đen trắng thì ta không biết, ngược lại có một nơi tình huống rất tương tự ngươi nói." Ô Lỗ trầm ngâm nói.
"Ở nơi nào?" Viên Minh vội vàng truy vấn.
"Trên đỉnh núi Lạn Kha đảo, lúc trước ta dựa vào thạch phù len lén lẻn đến đỉnh núi, ở nơi đó phát hiện một tòa sơn động kỳ dị, cửa động viết ba chữ to "Tuế Nguyệt Động", trong động lại lộ ra ngoài quang mang hai màu đen trắng." Ô Lỗ nói.
"Tuế Nguyệt Động, Hắc Bạch quang! Mặc dù nơi đó không chắc là nơi ta tìm kiếm, hẳn là cũng có chút manh mối!" Trong mắt Viên Minh lướt qua vẻ kích động, nói.
"Viên huynh, đỉnh núi cũng không phải nơi dễ đi, ngươi cũng vừa mới nghe ta nói, càng lên đỉnh núi, thụ nhân nơi đó càng nhiều, mà thụ nhân trên núi khác với nơi khác, dị thường linh mẫn với khí tức, phi thường khó chơi. Tuế Nguyệt Động nơi đó càng có một thụ nhân vô cùng lợi hại, thực lực đạt đến cấp bốn đỉnh phong, việc này còn cần cẩn thận tính toán." Ô Lỗ nói.
"Đa tạ Ô Lỗ huynh nhắc nhở, chỉ là ta có lý do, không đi nơi đó không được." Viên Minh im lặng một lát, chắp tay nói.
"Viên huynh đi nơi đó làm gì? Tầm bảo?" Ô Lỗ hỏi.
"Tìm một người." Viên Minh không giấu diếm.
"Tìm người? Xem ra người này rất trọng yếu với ngươi, Ô mỗ ta cũng vô sự, vậy bồi Viên huynh đi một chuyến. Ngươi ta liên thủ, chưa hẳn không có cơ hội đi vào." Ô Lỗ nghe vậy, cười hắc hắc nói.
"Ô Lỗ huynh đồng ý giúp đỡ, Viên mỗ vô cùng cảm kích. Chỉ là tình huống trên núi nguy hiểm, Ô Lỗ huynh cử động lần này bốc lên phong hiểm không nhỏ. Chẳng biết Ô Lỗ huynh có muốn vật gì, muốn làm gì, Viên mỗ tất nhiên toàn lực giúp ngươi." Viên Minh nghe vậy vui mừng, nghiêm mặt nói. Thạch phù ẩn thân của Ô Lỗ cực kì thần diệu, quả thật có thể giúp đỡ lớn.
"Vậy thì không cần, thực không dám giấu giếm, Ô mỗ cũng muốn đi Tuế Nguyệt Động kia tìm tòi, đáng tiếc Độn Thiên Thạch phù kia thôi động gian nan, một khi tiêu hao hết pháp lực, chỉ có thể mặc người chém giết, cho nên không dám tiến đến tìm tòi. Ngày nay có Viên huynh đồng hành, Ô mỗ cầu còn không được." Ô Lỗ vừa cười vừa nói.
"Độn Thiên Thạch phù, chính là tên khối thạch phù kia?" Lông mày hắn khẽ động.
"Không sai, Viên huynh có lẽ cảm thấy tên này có chút cuồng vọng, nhưng Độn Thiên Thạch phù có hiệu quả ẩn thân lại là hàng thật giá thật, từ khi ta được bảo vật này, chưa hề bị người xem thấu, dù thụ nhân Tuế Nguyệt Động là yêu thú cấp bốn đỉnh phong, cũng không có khả năng khám phá ra." Ô Lỗ tự tin nói.
"Nếu thế, huynh đệ chúng ta lại lần nữa liên thủ hành động, không tin một thụ nhân có thể ngăn cản chúng ta!" Viên Minh tự mình trải nghiệm qua hiệu quả Độn Thiên Thạch phù, rất tán thành nói.
"Không sai, việc này không nên chậm trễ, chúng ta lên đường đi?" Ô Lỗ cũng bị khơi dậy khí phách, nói.
"Chúng ta mới vừa từ phía ngoài trốn về, trạng thái chưa toàn thịnh, điều tức một hồi hẵng đi." Viên Minh tỉnh táo dị thường, nói như thế.
Ô Lỗ gật đầu, hai người khoanh chân ngồi xuống, tự mình khôi phục pháp lực.
Sau một lát, hai người khôi phục lại, đứng dậy xuất phát.
Viên Minh thi triển Hóa Hư thuật, cả người hóa thành một đạo hư ảnh trong suốt.
Ô Lỗ chẳng biết thi triển thần thông gì, cũng biến thành hư ảnh, sóng vai đi với hắn.
"Ô Lỗ huynh, lúc trước ngươi nói muốn tới Lạn Kha đảo tìm kiếm một vật, chẳng biết đã tìm được chưa?" Viên Minh nghĩ tới một chuyện, hỏi.
"Vẫn chưa, ta đoán vật kia khả năng ở trong Tuế Nguyệt Động, lần này tiến vào là vì tìm kiếm vật này." Ô Lỗ nói.
"Rốt cuộc là kiện bảo vật gì?" Viên Minh tò mò hỏi.
"Là một khối bàn cờ, tên gọi bàn cờ Lạn Kha, chính là Linh bảo tiên nhân Lạn Kha còn sót lại!" Ô Lỗ hơi chần chờ, nói.
"Bàn cờ Lạn Kha?" Ánh mắt Viên Minh khẽ động.
"Bảo vật này nghe nói là vật tâm huyết cả đời tiên nhân Lạn Kha, có thể mượn tinh thần lực, điều khiển tốc độ thời gian trôi qua." Ô Lỗ thèm muốn nói.
"Điều khiển thời gian! Thế gian lại có dị bảo như thế!" Viên Minh lấy làm kinh hãi.
"Ta cũng chỉ nghe truyền ngôn mà thôi, bàn cờ Lạn Kha này có thể điều khiển thời gian hay không, ta cũng không rõ." Ô Lỗ lắc đầu.
Viên Minh gật gật đầu, không tiếp tục hỏi.
Hai người tăng thêm tốc độ tiến lên, rất nhanh gặp một nhóm thụ nhân.
"Viên huynh chớ thả ra thần thức, những thụ nhân này không chỉ nhạy cảm với khí tức, cũng có thể phát giác được thần thức tồn tại." Ô Lỗ lôi kéo Viên Minh ẩn núp.
"Thần thức cũng có thể cảm giác được? Ta thử một chút." Viên Minh vận khởi thần thức lan tràn tới.
Ô Lỗ biết rõ Viên Minh làm việc vô cùng có chủ kiến, khẳng định phải tự tay thử một chút thụ nhân trên núi, tăng thêm nơi đây cũng không có nguy hiểm gì, nên không ngăn cản.
Thần thức hắn vừa mới tới gần, những thụ nhân kia lập tức cảnh giác lên, nhìn sang chỗ hai người ẩn núp.
"Thật đúng là có thể dò xét đến!" Viên Minh kinh ngạc, nhưng lại không đào tẩu.
Thần thức đệ nhất phân hồn hạ xuống, thi triển huyễn thuật với chúng.
Thâu Thiên Đỉnh gia trì thần thức vô tung vô ảnh, mấy thụ nhân không phát giác gì, lập tức rơi vào trong ảo cảnh, quay tròn luống cuống tại chỗ.
"Đi." Viên Minh mỉm cười, kéo Ô Lỗ tiếp tục lên núi.
"Viên huynh, ngươi vừa mới dùng thủ đoạn gì?" Trong mắt Ô Lỗ hiện vẻ hiếu kì và khâm phục.
Lúc trước gã đối mặt đám thụ nhân cảm giác bén nhạy kia, có thể nói chịu nhiều đau khổ, toàn bộ nhờ Độn Thiên Thạch phù ẩn thân, nếu không căn bản không thể tới gần Tuế Nguyệt Động, Viên Minh vậy mà có thể phất tay giải quyết nan đề này.
"Một điểm huyễn thuật mà thôi, không đáng nhắc tới." Viên Minh hàm hồ nói.
Ô Lỗ thấy Viên Minh không muốn nói nhiều nên không hỏi nữa.
Dưới đệ nhất phân hồn dò xét, hai người đơn giản né qua từng lớp từng lớp thụ nhân, rất mau đến giữa sườn núi.
Thụ nhân càng ngày càng nhiều, Viên Minh cho dù có thể dựa vào đệ nhất phân hồn sớm cảm giác vị trí thụ nhân, thi triển huyễn thuật mê hoặc bọn chúng, vẫn không thể hoàn toàn tránh đi địch nhân, rất nhanh bị phát hiện tung tích.
Hai người đành chạy trốn khắp núi, gặp được thụ nhân lạc đàn liền xuất thủ đánh giết, gặp rất nhiều thụ nhân thì trốn bán sống bán chết, nếu bị truy thật chặt, Ô Lỗ sẽ thôi động Độn Thiên Thạch phù ẩn nấp hành tung của bọn hắn.