Chương 558: Thu phục
Chương 558: Thu phục
Viên Minh thu hồi ánh mắt, nhìn cánh tay mình hóa thành nhánh cây, thở dài, bả vai khẽ nhúc nhích.
Cánh tay biến thành nhánh cây cấp tốc thu nhỏ, rất nhanh khôi phục thành hình cánh tay.
So với Tịch Ảnh tu luyện chính thống, Câu Mang Linh Quyết của hắn từ lúc mới bắt đầu đã xảy ra không ít vấn đề, cũng không bồi dưỡng ở bên ngoài, mà cắm rễ trong đan điền của hắn.
Ngày nay hạt giống trưởng thành cây nhỏ, vẫn cắm rễ trong đan điền của hắn, làm cho cả người hắn biến thành nửa người nửa cây.
Bất quá như vậy cũng không phải đều là chuyện xấu, Bất Tử Thụ và thân thể Viên Minh triệt để sinh trưởng cùng nhau, cả hai liên hệ so với tu hành Câu Mang Linh Quyết bình thường càng thêm chặt chẽ, Bất Tử Thụ có sinh cơ kinh người lưu động trong cơ thể hắn, Sa Nhân Độc trong lá lách hắn đã sớm bị hóa giải.
Rèn luyện linh căn, so với bồi dưỡng linh thực bên ngoài càng tốt hơn.
Câu Mang Linh Quyết mặc dù mới hoàn thành đệ nhất trọng, linh căn hắn đã được tăng lên không nhỏ, tốc độ luyện hóa thiên địa linh khí đã không kém tam linh căn.
Đan dược Nhan Tư Tịnh bên kia còn chưa luyện xong, hơn một năm nay Viên Minh hoàn toàn dựa vào ngồi xuống tu luyện.
Tụ linh thụ phát huy hiệu quả, trong không gian Thâu Thiên Đỉnh, thiên địa linh khí nồng nặc gấp bội, hơn bất luận bảo địa nào hắn tu luyện trước kia, hắn bày thêm Ất Mộc Tụ Linh Trận trước đó đấu giá có được, tăng cường nồng độ linh khí.
Qua một năm này khổ tu, pháp lực của hắn tăng vọt không ít, vững bước tiến lên Kết Đan hậu kỳ.
Nghe từ Tịch Ảnh biết được chân ý thể tu, vì cân bằng linh căn, phòng ngừa Câu Mang Linh Quyết xảy ra vấn đề, Viên Minh cũng không buông lỏng tu luyện thể tu.
Dưới huyết nguyên lực tồn trữ tương trợ, Ma Tượng Trấn Ngục Công của hắn cũng tinh tiến rất nhiều, khoảng cách Tiên Thiên Thể đã không xa.
Về phần phương diện Hồn tu, tiến triển lại không lớn.
Cũng không phải Viên Minh lười biếng, chủ yếu là do bí cảnh Tuế Nguyệt Động ngăn cách hơn phân nửa nguyện lực phía ngoài, có thể truyền vào đây cực ít, không phát huy được tác dụng lớn.
Cũng may Viên Minh kịp thời nghĩ đến vấn đề này, trước đó đã mang đám Vân Cửu Tiêu, Băng Tâm, Bạch Lân thượng nhân vào Tuế Nguyệt Động.
Băng Tâm và Vân Cửu Tiêu mỗi ngày cầu nguyện đúng giờ, cung cấp nguyện lực.
Nhưng ba người Bạch Lân thượng nhân càng ngày càng qua loa, cầu nguyện cúng bái thì ba ngày đánh cá hai ngày phơi lưới, thái độ càng không thành kính, sinh ra nguyện lực không nhiều.
"Những tu sĩ Nguyên Anh kỳ này từng kẻ ngạo khí trùng thiên, xem ra cần phải chèn ép một chút, triệt để thu phục bọn hắn." Viên Minh thầm nghĩ, ngồi lên Bạch Ngọc Liên đài, thần thức dọc theo neo điểm nguyện lực Vân Cửu Tiêu hạ xuống.
Trong không gian bí cảnh một toà sơn phong, Bạch Lân thượng nhân, Minh Không nữ vương, tráng hán Thủy Viên tộc tự mình mở ra một động phủ tu luyện.
Trong lòng đất sơn phong có một khối ngọc thạch màu xanh to bằng đầu người, linh khí bốn phương tám hướng hội tụ tới, khiến cho thiên địa linh khí nơi này nồng đậm hơn nơi khác rất nhiều.
"Ngọc thạch màu xanh này chính là tụ linh thạch. . . . ." Thần sắc hắn hơi động.
Vân Cửu Tiêu, Băng Tâm cũng ở chỗ này, hai người mở động phủ ở nơi hẻo lánh, cách tụ linh thạch khá xa.
Thần thức Viên Minh quan sát tụ linh thạch, rất nhanh dời đi, bao phủ lại Bạch Lân thượng nhân.
Bạch Lân thượng nhân bấm niệm pháp quyết, đang tu tập một môn bí thuật Xà Nhân tộc, thần thức khổng lồ bao phủ xuống gã, lập tức cả kinh.
"Minh Nguyệt Thần đại nhân!"
"A, ngươi còn nhớ Minh Nguyệt Thần ta à, lúc trước cam kết mỗi ngày cầu nguyện bốn lần, gần đây ngươi có làm không?" Viên Minh chậm rãi hỏi.
"Cái này. . . . ." Sắc mặt Bạch Lân thượng nhân trì trệ.
Đối với Minh Nguyệt Thần, ngay từ đầu gã có chút kiêng kị, nhưng theo Lạn Kha Tiên Đảo phát sinh kịch biến, bọn gã trốn vào Tuế Nguyệt Động, Minh Nguyệt Thần vẫn không hiện thân, thậm chí ngay cả một điểm động tĩnh cũng không có.
Bạch Lân thượng nhân, Minh Không nữ vương và tráng hán Thủy Viên tộc sau khi thương nghị, cảm thấy Minh Nguyệt Thần đại khái không thể tiến vào Tuế Nguyệt Động, vì vậy bắt đầu cầu nguyện qua loa, không ngờ hôm nay Minh Nguyệt Thần lại tìm tới cửa!
"Minh Nguyệt Thần đại nhân thứ tội, cũng không phải là tại hạ không tận tâm, thật sự là gần đây bận nhiều việc, thiếu sót cầu nguyện. . . . ." Bạch Lân thượng nhân vội vàng nói.
"Thật sao?" Viên Minh cười lạnh, thần hồn khổng lồ thi triển huyễn thuật, càng thôi động phù văn Chúng Sinh Mộng tương trợ.
Một cỗ huyễn lực khổng lồ từ trên trời giáng xuống, ngang ngược xé rách phòng ngự thức hải của Bạch Lân thượng nhân, xâm nhập tiến vào trong thần hồn gã.
Viên Minh trước kia dưới nguyện lực gia trì thi triển huyễn thuật, đã đủ khiến Bạch Lân thượng nhân rơi vào huyễn cảnh, ngày nay Mộng Điệp huyễn thuật tiến nhanh, lại nắm sơ bộ phù văn Chúng Sinh Mộng, thần thông huyễn thuật tăng nhiều, Bạch Lân thượng nhân trong nháy mắt rơi vào huyễn cảnh.
Gã xuất hiện tại một không gian màu trắng, thân thể bị xiềng xích thô to giam cầm, vô số lưỡi đao từ trong hư không bắn ra, đâm vào thân thể của gã.
"A. . . . ."
Bạch Lân thượng nhân phát ra một tiếng tiếng kêu thảm thiết đau đớn.
Lưỡi đao công kích không ngừng, từng cơn sóng đao liên tiếp từ bốn phương tám hướng đâm tới, xuyên thấu thân thể Bạch Lân thượng nhân, căn bản không cho gã cơ hội thở dốc.
Trong không gian màu trắng tốc độ thời gian trôi qua cực kì quỷ dị, phảng phất dừng lại, vạn đao xuyên thân thống khổ tiếp tục kéo dài, làm cho lòng người sinh tuyệt vọng.
Mộng Điệp huyễn thuật đạt tới cảnh giới ảo mộng, đã có thể khống chế tốc độ thời gian huyễn cảnh trôi qua, phía ngoài một cái chớp mắt, trong huyễn cảnh lại có thể kéo dài mấy ngày, mặc cho ý chí kiên định cỡ nào cũng không thể ngăn cản hết ngày dài lại đêm thâu tra tấn.
Bạch Lân thượng nhân bị như thế, giữ vững được một ngày một đêm, ý chí rốt cuộc triệt để sụp đổ.
Bất quá vào thời khắc này, gã thấy hoa mắt, ý thức quay trở về bản thể.
Bạch Lân thượng nhân run rẩy không thôi, toàn thân đổ mồ hôi lạnh, miệng lớn thở dốc, ý thức sụp đổ một hồi lâu mới khôi phục.
"Đa tạ Minh Nguyệt Thần đại nhân không giết . . ." Bạch Lân thượng nhân rốt cuộc minh bạch thần thông Minh Nguyệt Thần, muốn giết gã gần như không cần tốn nhiều sức.
"Ngày sau mỗi ngày cầu nguyện năm lần, không được có bất luận lười biếng gì, nếu không bản tôn sẽ không phạt nhẹ ngươi như hôm nay đâu!" Viên Minh lạnh giọng nói.
"Vâng." Thân thể Bạch Lân thượng nhân lắc một cái, quỳ lạy trên mặt đất.
"Chỉ cần các ngươi thành tâm cầu nguyện, bản tôn cũng sẽ không bạc đãi các ngươi, tình cảnh của các ngươi ta biết rõ, ba mươi năm sau, ta tự có biện pháp để các ngươi rời Tam Tiên Đảo." Viên Minh nói.
Cầu mong chính là nguyện lực, không thể cứ chèn ép, đánh một côn rồi cho quả táo ngọt mới là cách làm chính xác.
"Thật chứ? Đa tạ Minh Nguyệt Thần đại nhân!" Bạch Lân thượng nhân nghe lời này, lập tức đại hỉ, lần nữa quỳ xuống lạy.
Lần này gã thành tâm thành ý, phát ra từ phế phủ.
Ba mươi năm thoạt nhìn không ngắn, đối với tu sĩ Nguyên Anh lại chỉ đủ tu tập một hai môn bí thuật, thực lực căn bản không thể tăng lớn.
Bất tử yêu thụ tồn tại, một mực là gánh nặng trong lòng gã, ngày nay Minh Nguyệt Thần lại hứa hẹn dẫn bọn gã rời Tam Tiên Đảo!
Bạch Lân thượng nhân có chút hoài nghi Minh Nguyệt Thần đang nổ, nhưng Minh Nguyệt Thần có thực lực cao cường, chỉ cần hỗ trợ đối phó Bất tử yêu thụ, gã sẽ cam tâm tình nguyện ngày ngày cúng bái.
Thần thức Viên Minh dời ra chỗ khác, rơi vào tráng hán Thủy Viên tộc cùng Minh Không nữ vương, rất nhanh gõ một hồi lại trấn an hai người, thu được hai cỗ nguyện lực hùng hậu.
Hắn khá hài lòng, đang muốn thu hồi thần thức, đột nhiên nghĩ tới một chuyện, thần thức câu thông một người.
Trong động phủ một khe núi cách đó mấy chục dặm, một bóng người đứng lên, lại là Long Trùng.
"Bản tôn có một chuyện phân phó cho ngươi . . . " Viên Minh nói.
"Vâng, cẩn tuân thánh mệnh!" Long Trùng nghe xong cung kính đáp, đi ra phía ngoài, rất nhanh tới trước một toà động phủ khác.
"Thạch tiền bối, vãn bối có một chuyện bẩm báo." Gã cung kính nói.
"Long tiểu tử, có chuyện gì?" Đại môn động phủ mở ra, thanh âm Thạch Nghiễn Sư từ bên trong truyền ra.
Một năm trước sau khi bí cảnh an ổn, Viên Minh thả Long Trùng ra, cũng báo cho gã biết phụ thân gã đã bị Bất tử yêu thụ bắt đi.
Long Trùng bi thương, quyết ý báo thù Bất tử yêu thụ.
Viên Minh thừa cơ dẫn dắt gã gia nhập Minh Nguyệt Thần giáo, lực lượng Long Trùng nhỏ yếu, không chút do dự đáp ứng.
Thiên Long Đảo và Hồng Diệp Đảo có chút giao tình, Viên Minh liền phái Long Trùng đến chỗ ba người Thạch Nghiễn Sư, một là cầu che chở, hai là cũng có thể giám thị ba người.
"Can hệ trọng đại, chẳng biết vãn bối có thể đi vào nói chuyện không?" Long Trùng nói.
"Có thể, vào đi." Thạch Nghiễn Sư giật mình rồi nói.
Long Trùng đi vào động phủ, rất mau tới một thạch thất.
Mặt đất thạch thất khắc một tòa pháp trận màu đỏ, trong đó xếp vào rất nhiều linh thạch hoả hồng, phía trên pháp trận đứng vững một lò luyện khí to lớn, lúc này bị hừng hực Linh Diễm bao lấy, tựa hồ đang tế luyện pháp bảo gì đó.
"Long tiểu tử, có lời gì cứ nói đi." Trên mặt Thạch Nghiễn Sư mang theo một tia mệt mỏi, nói.
"Thạch tiền bối đang tế luyện pháp bảo? Nếu thế, vãn bối nói ngắn gọn, việc này liên quan đến tình huống Bất tử yêu thụ bên ngoài." Long Trùng hơi cúi đầu nói.
Thạch Nghiễn Sư nghe lời này, vẻ mặt trịnh trọng lên.
"Bất tử yêu thụ kia có thực lực ngập trời, vãn bối tự biết thực lực nhỏ yếu, vài ngày trước được người dẫn tiến, gia nhập Minh Nguyệt Thần giáo. . . . ." Long Trùng kể lại như Vân Cửu Tiêu lúc trước dẫn dắt Bạch Lân thượng nhân gia nhập Minh Nguyệt giáo, cũng nói tin tức Phù Tang Đảo bị hủy diệt cho Thạch Nghiễn Sư.
Thạch Nghiễn Sư nghe những lời này, sắc mặt đột biến.
"Ngươi chắc chắn?" Ánh mắt y sắc bén như đao.
"Đại sự như thế, vãn bối sao dám nói dối, đây là Minh Nguyệt Thần đại nhân ban cho ta phù ảnh lưu niệm, bên trong ghi chép tình huống Phù Tang Đảo ngày nay." Long Trùng lấy ra một viên phù ảnh lưu niệm, đưa tới.
Thạch Nghiễn Sư dò thần thức vào trong đó, thần sắc lại biến đổi, tạm dừng luyện khí, gọi Vạn Hoa Cô cùng Hắc Trúc Tẩu tới, kể lại.
Hai người nghe vậy cũng cả kinh.
"Long hiền chất, vị Minh Nguyệt Thần đại nhân kia nói tin tức này cho chúng ta biết, mục đích là gì?" Hắc Trúc Tẩu hỏi.
"Minh Nguyệt Thần đại nhân thần thông quảng đại, có thể truyền vật phẩm trong bí cảnh ra ngoài. Ba vị tiền bối đều là chủ nhân một đảo, ngày nay tình thế phía ngoài thay đổi trong nháy mắt, Minh Nguyệt Thần đại nhân nói có thể giúp một tay truyền lời ba người cùng vật phẩm ra ngoài, tránh cho Dục Trúc Đảo, Hồng Diệp Đảo, Vạn Hoa Đảo bị đại loạn lần này tác động đến." Long Trùng nói.
Ba người Hắc Trúc Tẩu nghe vậy đều vui mừng.
"Minh Nguyệt Thần đại nhân chịu giúp đỡ chuyện này, chúng ta thực sự cảm kích, chỉ là không biết chúng ta phải bỏ ra cái giá gì?" Vạn Hoa Cô hỏi.
"Minh Nguyệt Thần giáo ngày nay đang khai chi tán diệp tại Đông Hải, Minh Nguyệt Thần đại nhân hi vọng ba vị tiền bối có thể thờ phụng Minh Nguyệt Thần, gia nhập bản giáo." Long Trùng nói.
"Gia nhập Minh Nguyệt Thần giáo. . ." Hắc Trúc Tẩu và Thạch Nghiễn Sư cũng không kinh ngạc việc này.
"Minh Nguyệt Thần đại nhân còn nói, ngài có thể bảo hộ ba vị tiền bối bình an rời Tam Tiên Đảo." Long Trùng lại ném ra tin tức trọng đại.
Ba người nghe lời này, đều mãnh liệt đứng lên.
"Can hệ trọng đại, có thể để chúng ta cùng Minh Nguyệt Thần đại nhân tự mình nói chuyện không?" Hắc Trúc Tẩu trầm ngâm nửa ngày, cùng hai người khác trao đổi ánh mắt một chút, sau đó nói.
"Tự nhiên có thể." Long Trùng nói.
Viên Minh mỉm cười, thần thức khổng lồ bao phủ xuống.
Ba người Hắc Trúc Tẩu thấy hoa mắt, rơi vào huyễn cảnh.
Một khắc đồng hồ sau, Long Trùng rời động phủ, trở về chỗ ở của mình tiếp tục tu luyện.
Trong không gian Thâu Thiên Đỉnh, lại có ba cỗ nguyện lực khổng lồ truyền tới.
Viên Minh lộ ra nụ cười hài lòng, ngồi xếp bằng, luyện hóa hấp thu ba cỗ nguyện lực mới, hồn lực tinh tiến lập tức tăng tốc.