Chương 606: Thế giới hải ngoại
Chương 606: Thế giới hải ngoại
Bí cảnh Tam Tiên đảo, Bồng Lai Tiên đảo.
Hậu Nghệ Xạ Nhật cung lơ lửng giữa không trung, tinh quang như từng đám tinh vân giữa bầu trời cũng bắt đầu chuyển động, dần dần tiêu tán đi.
Hậu Nghệ Xạ Nhật cung nhìn qua, thở phào nhẹ nhõm rồi nhìn về phía Đại Hoang Tinh Hà châu bên cạnh.
“Đừng ngủ nữa, mau dậy đi!” Một bàn tay vàng kim hiện ra, vỗ mạnh vào Đại Hoang Tinh Hà châu.
Đại Hoang Tinh Hà châu rung lên vài cái, rồi một thiếu nữ mặc áo bào màu bạc từ bên trong hạt châu hiện ra.
“Hậu Nghệ Xạ Nhật cung, sao ngươi lại ở đây? Gọi ta dậy làm gì?” Thiếu nữ này nhìn qua chừng mười hai mười ba tuổi, vẫn còn đang ngái ngủ.
“Đã lúc nào rồi mà ngươi vẫn còn ngủ? Bất Tử thụ yêu đã bị diệt trừ rồi.” Hậu Nghệ Xạ Nhật cung nói.
Thiếu nữ áo bạc chợt tỉnh cả người, hai tròng mắt bắn ra hai luồng sáng bạc dài khoảng mọt trượng nhìn quanh một vòng, trên mặt nhanh chóng lộ ra vẻ hưng phấn.
“Lão thụ yêu kia chết thật rồi! Quá tốt rồi, cuối cùng thì đã không bị ép phải làm việc nữa, là ai làm được vậy?”
“Một đám người bên ngoài tới, không chỉ có Bất Tử thụ yêu chết mà Tà Vương kính cũng bị người ta mang đi rồi, xem như người ta có thể thở phào nhẹ nhõm.” Hậu Nghệ Xạ Nhật cung giải thích.
“Bất Tử thụ yêu thì không nói, dù sao cũng chỉ là một gốc linh thụ do mấy chủ nhân mang từ hải ngoại về mà thôi. Nhưng Tà Vương kính là thứ ở Ma giới, ở Tam Tiên đảo này còn có chúng ta canh chừng, hiện đã bị người khác mang đi không biết có ảnh hưởng lớn đến thế giới ngoài kia không?” Thiếu nữ áo bạc thu lại vẻ hưng phấn, lo lắng nói.
“Quản chuyện đó làm gì? Nếu ba lão già kia đã để Tà Vương kính ở lại Tam Tiên đảo thì cũng tính tới chuyện sẽ bị người khác mang đi chứ, cần gì đến phiên chúng ta lo lắng? Nói đi nói lại, hiện tại Bất Tử thụ yêu đã bị diệt, chúng ta có thể tiếp tục thương lượng chuyện lúc trước.” Hậu Nghệ Xạ Nhật cung không quan tâm, chuyển hướng nói chuyện.
“Ngươi còn định ra ngoài biển? Ngươi không phải không biết thế giới hải ngoại nguy hiểm, dù không gian Tam Tiên đảo này có màn ngăn cách nhưng không ai đảm bảo được không gian Tam Tiên đảo có thể bảo hộ chúng ta nếu thâm nhập quá sâu vào hải ngoại được. Chỉ riêng cửa ải Kình Họa kia chúng ta đã không thể đột phá qua được chứ đừng nói đến Yêu Ca và Phong Hải, ngươi nên sớm từ bỏ ý định đó đi.” Thiếu nữ áo bạc lộ ra vẻ mặt sợ hãi, lắc đầu như đánh trống bỏi.
“Ta đương nhiên rõ thế giới hải ngoại nguy hiểm thế nào, cũng không định vào sâu bên trong. Chỉ cần có thể vượt qua cửa ải Kình Họa kia, lấy được một ít Tam Quang thần thủy tẩy luyện thân thể của chúng ta, chuẩn bị sau này tiến giai.” Hậu Nghệ Xạ Nhật cung nói.
“Ngươi chắc chắn có thể vượt qua được cửa ải Kình Họa kia?” Thiếu nữ áo bạc khẽ di một tiếng, chần chờ nói.
Hậu Nghệ Xạ Nhật cung không nói gì, thân cung lóe lên, một bóng ngươi 2 chợt xuất hiện. Là Khung Vân đã mất tích.
Lúc này Khung Vân đang ngủ say, ngoại hình lại có biến hóa cực lớn so với trước kia, làn da có rất nhiều đường vân màu lam kỳ lạ tản mát ra từng tia yêu khí.
“Đường vân này…” thiếu nữ áo bạc biến sắc mặt.
“Không sai, đường vân này chính là Bích Hải Kình Mạch. Nữ tử này nhân yêu hỗn huyết, hơn nữa còn ẩn chứa huyết mạch lực của Bích Hải Lam kình vương, chỉ cần có thể kích phát ra được sẽ cực kỳ có hi vọng vượt qua được Kình Họa.” Hậu Nghệ Xạ Nhật cung nói.
“Nếu thật sự là huyết mạch lực của Bích Hải Lam kình vương thì quả cực kỳ có hi vọng vượt qua cửa ải Kình Họa. Chuyện không nên chậm trễ, chúng ta nhanh triển khai thôi! Ài đúng, sao ta không thấy bàn cờ Lạn Kha? Kích phát huyết mạch lực cần có thời gian, có thể mượn nhờ Lạn Kha kỳ trận của hắn trì hoãn thời gian.” thiếu nữ áo bạc vui vẻ, rồi nhìn quanh bốn phía.
“Gia hỏa Hắc Bạch tử kia vứt bỏ thân thể, chuyển vào trong linh bảo mô phỏng do người ngoài mang đến, thừa cơ rời khỏi cấm chế hạn chế trên đảo, theo mấy người đó ra bên ngoài rồi.” Hậu Nghệ Xạ Nhật cung đáp.
“Thật sao? Gia hỏa Lạn Kha kia tính toán nhiều năm, cuối cùng đã rời khỏi được lồng giam này, có lẽ hắn nói đúng.” Thiếu nữ áo bạc nói.
“Mỗi người có chí hướng riêng, không nói tên kia nữa, chúng ta nhanh chóng chuẩn bị thôi. Tranh thủ khởi hành trước đợt phong bạo sắp tới, không thì phải đợi thêm mấy trăm năm nữa.” Hậu Nghệ Xạ Nhật cung vội nói.
…
Vị trí mà Hậu Nghệ Xạ Nhật cung truyền tống đám người Viên Minh ra ngoài cũng cách thế giới hải ngoại không quá xa, với tốc độ của Lôi Vũ thì chỉ cần bay thêm nửa ngày nữa là đến.
“Thế giới hải ngoại quả nhiên cực kỳ hoành tráng!” Viên Minh đứng dậy, cảm thán.
Tuy rằng hải vực dưới chân hắn cũng dập dềnh sóng nước nhưng cũng chỉ cao chừng hai mươi trượng, nhưng mặt biển cách đó mười dặm thì đã sôi trào, nhấc lên sóng lớn cao gấp mười lần. Mắt thường còn có thể thấy được những cột gió lốc cuốn nước biển lên, tạo thành những cột nước nối liền trời cao.
Bầu trời chồng chất tầng mây đen, hết tầng này tới tầng khác, bên trong có vô số tia sét to chạy tán loạn. thỉnh thoảng chúng lại va đập vào nhau tạo thành một mảng sấm sét rộng chừng mấy mẫu, thậm chí có khi lên tới hàng chục mẫu.
Có rất nhiều tia sét, quả cầu sét từ trên cao đánh xuống bên dưới, đánh tan cả tầng sóng lớn ngập trời bên dưới, khiến hư không chấn động, trời đất như nghiêng ngả.
Tuy rằng Viên Minh đã nghe nói qua về hoàn cảnh thế giới hải ngoại ác liệt thế nào nhưng lúc này chứng kiến tận mắt còn kinh hãi không ngừng.
Hoàn cảnh ngoài biển khơi đã ác liệt, nhưng so với thế giới hải ngoại lại như thiên đường bình yên tường hòa, chẳng trách tồn tại Phản Hư như Tu La thượng nhân cũng không cách nào vượt qua được.
“Cạc cạc…” Lôi Vũ hưng phấn vỗ cánh tựa hồ hoàn cảnh lôi điện bạo động thế này đã kích thích huyết tính yêu thú trong người nó.
“Con Lôi Dực điểu này của ngươi không tầm thường, yêu thú bình thường gặp phải khí tức hải ngoại đã khiếp sợ không dám làm gì, còn nó lại như không ảnh hưởng.” Giọng nói của Tịch Ảnh vang lên bên tai hắn.
Viên Minh nhìn Lôi Dực điểu dưới chân, nghĩ đến ở Tiên Quả hội có người đàm luận về nó, nói có huyết mạch lực của thượng cổ dị thú Lôi Bằng. Nghe xong hắn cũng không để ý, chẳng lẽ là thật sao?
“Chỉ nhân, ta có thể bay vào lôi vân ngoài kia tu luyện một lát không?” Lôi Vũ hỏi.
“Bên ngoài nguy cơ cực lớn, sấm chớp bạo ngược điên cuồng không thể nào so sánh với trong nội hải đâu.” Viên Minh nói.
“Chủ nhân yên tâm, ta biết chừng mực, chỉ ở gần đó tu luyện, sẽ không đi sâu vào bên trong. không biết vì sao nhưng hoàn cảnh trước mắt khiến ta có cảm giác quen thuộc nào đó.”Lôi Vũ đáp.
Viên Minh nhíu mày, lấy Lôi Công Oanh Thần chùy ra nói: “Nếu vậy thì ngươi nên mang theo kiện pháp bảo này hộ thể.”
Lôi Công Oanh Thần chùy cần hấp thu một lượng lôi điện cực lớn mới có thể phát huy đầy đủ uy lực. Trong tầng mây ngoài thế giới hải ngoại có vô số lôi điện tung hoành sử dụng vô cùng phù hợp. Có Lôi Công Oanh thần chùy hộ thể, an toàn Lôi Vũ có thể được đảm bảo hơn.
Lôi Vũ biết đến Lôi Công Oanh Thần chùy, vui vẻ tạ ơn rồi há miệng nuốt xuống, vỗ cảnh bay về phía thế giới hải ngoại, khó nhọc tiến vào trong cuồng phong rồi cuối cùng chui vào trong đám lôi vân trên không trung.
Viên Minh một mực nhìn chăm chú, súc thế chuẩn bị, tùy thời phóng rễ cây Bất Tử thụ trong đan điền ra.
Hiện tại Bất Tử thụ đã được tăng cấp lên cấp bốn đỉnh phong, phạm vi ảnh hưởng mở rộng, vừa đủ để cứu được Lôi Vũ.
Vừa vào trong tầng lôi vân, Lôi Vũ đã triệu hoán ra thần thông Lôi Điện tạo thành một đám mây mưa quanh người hấp thu lấy lực lôi điện gần đó.
Ầm…
Sấm sét tán loạn bị đám mây dẫn động, kéo cả về phía Lôi Vũ.
Lôi điện ở thế giới hải ngoại không chỉ mạnh mẽ còn cực kỳ điên cuồng, thân thể Lôi Vũ đã bắt đầu phát ra âm thanh xì xì, bề mặt cơ thể cũng xuất hiện nhiều vết thiêu cháy.
Lôi Vũ không kêu thảm thống khổ mà ánh mắt còn đầy hưng phấn như thể rất thích thú với màn lôi điện tẩy rửa này.
Tiếng kêu của nó vang khắp tầng trời, đồng thời nó dẫn động năng lực hấp thu của Lôi Công Oanh Thần chùy trong cơ thể, vung rộng hai cánh ra.
Hàng trăm tia sét từ trên cao bắn ra đều bị hút cả về phía nó.
Vết cháy sém trên cơ thể Lôi Vũ càng lúc càng nhiều, lông vũ rơi rụng lả tả nhưng yêu khí trên người nó không giảm mà còn bắt đầu tăng lên.
“Có thể trực tiếp dùng lực lôi điện rèn luyện thân thể, xem ra con Lôi Dực điểu của ngươi quả thật có một tia huyết mạch Lôi Bằng, tiềm lực của nó không thể xem thường được.” Tịch Ảnh nói.
“Lôi Vũ quả bất phàm. Chỉ là Tịch Ảnh, ngươi bảo ta đến đây không chỉ là nhìn thế giới hải ngoại thế nào thôi chứ?” Viên Minh hỏi.
“Sao nào, đi cùng ta đến đây, ngươi có ý kiến gì à?” Tịch Ảnh khẽ khịt mũi.
“Đương nhiên là không, chỉ là ngươi luôn làm gì cũng có lí do. Bây giớ Vu Nguyệt giáo đang toàn lực tấn công Đông Hải, nội hải đã loạn đến thế này, chỉ sợ ngươi cũng không có tâm tình ngắm cảnh đâu?” Viên Minh nói.
“Trong mắt ngươi, ta là kẻ thích khuấy động phong vân, khơi chiến khắp nơi hay sao?” Tịch Ảnh đổi sắc mặt hỏi.
“Ta không có ý nói vậy, chỉ là lúc trước ngươi nói muốn đối phó với Vu Nguyệt giáo. Hiện nay Vu Nguyệt giáo đã vươn tay vào Đông Hải, ngươi cứ ở chỗ này không có vấn đề gì chứ?” Viên Minh đáp.
“Ngươi đoán không sai, ngoại trừ ngắm cảnh thì quả thật ta cũng có mục đích khác Ta cần săn giết mấy con cá mặt quỷ chiết xuất lấy một ít dầu cá. Cá này lại chỉ sống ở vùng ranh giới ngoại hải và thế giới hải ngoại.” Tịch Ảnh trầm mặc một lát sau đó nói.
Quả Quả há mồm phun ra một miếng ngọc giản, dừng trước người Viên Minh.
Viên Minh quét thần thức qua, thấy được tin tức cá mặt quỷ ghi chép trong ngọc giản. Đó là loại yêu thú cá cấp bốn, cực thiển ẩn nấp và đánh lén, chiến lực lại không tính là lợi hại.
“Thì ra là chuyện nhỏ này, yên tâm đi, cứ để ta.” Viên Minh không hỏi Tịch Ảnh muốn dầu cá làm gì, gật đầu nói.
Có Thâu Thiên đỉnh gia trì thần thức, không vật nào không thấy được, vừa vặn khắc chế được thần thôn ẩn nấp của cá mặt quỷ. Với thực lực hiện nay của hắn, bắt cá mặt quỷ cấp bốn là chuyện dễ như trở bàn tay.
“Chủ nhân, giao việc này cho ta đi. Ta cũng muốn ra ngoài hoạt động giãn gân cốt.” Hoa Chi từ trong túi linh thú chui ra, vỗ ngực nói.
“Cũng được, với năng lực tái sinh mạnh mẽ của ngươi thì ở ngoài rìa thế giới hải ngoại này hẳn không có nhiều nguy hiểm lắm.” Viên Minh ngẩn ra, rồi giao ngọc giản cho Hoa Chi.
Hoa Chi hưng phấn hoan hô, rồi bay xuống biển, đi về phía hải ngoại.
Viên Minh đồng ý cho Hoa Chi đi thay hắn cũng có lý do. Trước mắt hắn còn nhiều việc phải làm, tạm thời khó phân thân xử lý được.
Hắn thu Quả Quả vào trong Thâu Thiên đỉnh, sau đó cũng chui xuống đáy biển.
Viên Minh mở ra một động phủ đơn sơ dưới đáy biển, dùng lệnh bài màu bạc mở kết giới ra, đốt một nén hương đen lên, cắm vào Thâu Thiên đỉnh thôi phát thần thông Phụ Thể.
Ý thức của hắn nhanh chóng rơi vào hắc ám, sau đó nhanh chóng khôi phục thanh tỉnh, đã phụ thể trên người Ô Lỗ.
Lúc này Ô Lỗ đang hôn mê, Huyết Dũng giáp trụ đã bị thu hồi, hiện đang nằm trong một cái hộp màu đỏ tươi có hình dạng tựa hồ như một cỗ quan tài.
Vách quan tài khắc rất nhiều hoa văn ẩn hiện linh quang, hiển nhiên không phải là phàm vật.
Viên Minh cẩn thận dò xét hoa văn này, nhanh chóng phán đoán ra đây là một loại phù văn luyện thi, tổng cộng có tám mươi mốt đạo, tương tự với loại phù văn luyện thi của Hắc Hỏa môn nhưng huyền diệu hơn nhiều.
Từng đợt ánh sáng đỏ tươi từ tám mươi mốt phù văn luyện thi tuôn ra, dung nhập vào các nơi trên thân thể Ô Lỗ, chậm rãi cải tạo thân thể của y.