Chương 608: Giải quyết nhược điểm
Chương 608: Giải quyết nhược điểm
Thần thức Viên Minh rất nhanh chạm vào hạch tâm Tà Vương Kính, một cỗ nguyền rủa đáng sợ bộc phát, dọc theo thần thức xâm nhập vào Thâu Thiên Đỉnh.
Trong lòng hắn đã sớm chuẩn bị, vội vàng dựa vào tế luyện có được liên hệ, ý đồ điều khiển cỗ nguyền rủa này.
Cỗ nguyền rủa này mặc dù cường đại, nhưng giống như hài tử mê mang, phi thường dễ dàng bị điều khiển, lập tức ngừng lại.
"Có thể được!" Viên Minh lộ ra sợ hãi lẫn vui mừng.
Hắn vốn không ôm hi vọng quá lớn, thậm chí còn định dùng những phương thức khác tiếp tục thử, không ngờ vậy mà làm được.
Nguyền rủa lực trong Tà Vương Kính mặc dù bị khống chế lại, nhưng cỗ lực lượng này xâm nhiễm cực mạnh, không khác công kích hết thảy chung quanh, rất nhanh theo thần thức Viên Minh xâm nhập vào Thâu Thiên Đỉnh.
Viên Minh lại lọt vào thống khổ để cho người ta nổi điên, hận không thể bứt đầu mình xuống.
Bất quá cái này cũng chỉ kéo dài theo thần thức tới bên ngoài Thâu Thiên Đỉnh thì sụp đổ, cắt đứt liên hệ với Tà Vương Kính.
Viên Minh lại lần nữa khôi phục thanh tỉnh, nhắm mắt điều tức thật lâu, lúc này mới khôi phục lại, mắt thần tinh thản.
Lúc trước cố gắng không uổng phí, hắn đã có tự tin để khống chế nguyền rủa lực trong kính này.
Chỉ là cỗ nguyền rủa này quá mức cường đại, sẽ vô thức xâm nhiễm hết thảy chung quanh, hắn là chủ nhân cũng sẽ gặp nạn, nhất định phải tìm môi giới để ngăn cách nguyền rủa lực ăn mòn mới được.
Viên Minh suy tư một lát, rất nhanh nghĩ đến một môi giới thích hợp, lật tay lấy ra Diệt Hồn Kiếm.
Trong kiếm này ẩn chứa phù văn nguyền rủa, hẳn là có thể chống cự nguyền rủa lực trong Tà Vương Kính.
Viên Minh kích phát phù văn nguyền rủa của Diệt Hồn Kiếm, một cỗ lực vô hình dung nhập vào Tà Vương Kính.
Nguyền rủa lực Tà Vương Kính bị dẫn động, Viên Minh lập tức điều khiển cỗ lực lượng này, cùng sử dụng Diệt Hồn Kiếm ngăn cản, không để cho nó xâm nhập vào Thâu Thiên Đỉnh.
Diệt Hồn Kiếm quả nhiên không để hắn thất vọng, phù văn nguyền rủa ngăn cách nguyền rủa lực của Tà Vương Kính ở bên ngoài, không thể vượt lôi trì một bước.
Chỉ là nguyền rủa lực Tà Vương Kính quá cường đại, Diệt Hồn Kiếm cũng không thể ngăn cản lâu dài, chỉ giữ vững được mười mấy hơi thở thì chống đỡ hết nổi.
Viên Minh cũng không để ý, mười mấy hơi thở đã đủ.
Hắn thu hồi thần thức, Tà Vương Kính lại lần nữa khôi phục bình tĩnh.
Viên Minh suy tính một phen, thu Tà Vương Kính vào, không tiếp tục thử nữa.
Có thể làm đến nước này, hắn đã rất thỏa mãn, bảo vật này quá tà dị, vẫn chớ tiếp xúc nhiều với nó mới ổn.
Viên Minh không đứng dậy, tiếp tục nhắm mắt điều tức, phất tay nắm vào trong hư không một cái.
Trong sương trắng phụ cận bay ra một người, rơi vào trước người hắn, chính là Giả Tứ Phương.
Lúc này Giả Tứ Phương đã thanh tỉnh, chỉ là bị phong bế pháp lực và thần thức, trợn mắt nhìn Viên Minh: "Đây là nơi nào? Các hạ muốn gì? Ta chính là thành viên Lộng Triều Tán Minh, nếu ngươi ra tay với ta, Lộng Triều Tán Minh sẽ không bỏ qua ngươi!"
"Người Lộng Triều Tán Minh đã không còn ở đây." Viên Minh từ tốn nói.
"Ngươi nói cái gì?" Giả Tứ Phương sững sờ, mặt mũi tràn đầy khó tin.
Viên Vinh kể lại chuyện Huyết Ma lão tổ đánh chết đám Lộng Triều Tán Minh cho y nghe.
Thần sắc Giả Tứ Phương âm tình biến hóa, giống như đang cân nhắc Viên Minh kể lại là thật hay giả, sau một lúc lâu hai mắt có chút ngốc trệ, trong miệng lải nhải nói gì đó.
"Huyết Ma lão tổ bắt đi bằng hữu của ta, mà Lộng Triều Tán Minh các ngươi tại Tam Tiên Đảo cũng chưa từng hiển lộ thiện ý với ta, ngươi ta mặc dù không có ân oán, ta cũng không thể để ngươi còn sống ra ngoài." Viên Minh nâng tay phải lên, một hư ảnh bàn tay màu đen ấn về phía đầu Giả Tứ Phương.
"Không! Đạo hữu, kính xin lưu ta một mạng, Giả mỗ biết được rất nhiều bí thuật, Lộng Triều Tán Minh lấy được từ thế giới hải ngoại rất nhiều linh tài trân quý, ta nguyện ý hiến cho đạo hữu, kính xin tha ta một mạng. . ." Giả Tứ Phương bỗng nhiên hồi thần, lớn tiếng cầu xin tha thứ.
Viên Minh bất vi sở động, bàn tay màu đen đè lên đầu y, xâm nhập vào.
Hắc thủ này là sau khi Viên Minh đột phá Miên Vu, thần thông sưu hồn ngưng tụ thành bàn tay sưu hồn, giống với Không Không Thủ Sáo, chẳng những có thể sưu hồn, cũng có thể sửa chữa ký ức đối phương.
Theo hắc thủ xâm nhập vào, thần sắc Giả Tứ Phương vốn kịch liệt cấp tốc bình tĩnh trở lại, ánh mắt trở nên đờ đẫn.
Viên Minh rất nhanh thu bàn tay về, trong mắt lóe lên vẻ thất vọng.
Trong trí nhớ Giả Tứ Phương, hắn không phát hiện nhiều giá trị, chỉ tìm tới mấy cứ điểm bí ẩn của Lộng Triều Tán Minh.
Giả Tứ Phương biết về Nguyên Vô Cực rất ít, càng hoàn toàn không biết gì về Huyết Ma lão tổ, cũng không thể trợ giúp tìm kiếm Ô Lỗ.
Duy nhất để Viên Minh vui mừng chính là, trên thân Giả Tứ Phương cũng có một bộ Huyết Dũng Giáp Trụ, phong ấn trong đan điền y, được luyện chế thành bản mệnh pháp bảo.
Những người Lộng Triều Tán Minh cũng dùng bí pháp tế luyện Huyết Dũng Giáp Trụ thành bản mệnh pháp bảo, lúc này mới có thể tùy ý mặc cởi giáp này.
Căn cứ ký ức Giả Tứ Phương, Huyết Dũng Giáp Trụ của đám Lộng Triều Tán Minh đều là Nguyên Vô Cực tặng, người này tựa hồ nắm giữ rất nhiều Huyết Dũng Giáp Trụ.
"Huyết Dũng Giáp Trụ của Nguyên Vô Cực hẳn là có được từ Huyết Ma lão tổ, người này là kẻ chế tạo Huyết Dũng Giáp Trụ, có nhiều giáp trụ cũng không kỳ quái, lại đa mưu túc trí, tâm tư quỷ quyệt, chỉ sợ sẽ còn nhấc lên sóng gió . . ." Viên Minh thầm nghĩ.
Hắn lập tức tế lên Tu La phệ huyết đồ, một cỗ huyết quang bao trùm Giả Tứ Phương, kéo y vào trong đồ.
Trên Tu La phệ huyết đồ dũng động huyết quang, lấp lóe không thôi.
Hồi lâu sau, một đạo Huyết ảnh từ trong đồ bay ra, rơi trên mặt đất, chính là Giả Tứ Phương biến thành Huyết Nô, giống như Hồng Lăng, chỉ để lại bộ mặt làn da, thân thể biến thành khô lâu.
"Lạch cạch" một tiếng vang nhỏ, một bộ huyết sắc giáp trụ rơi vào mặt đất bên cạnh, chính là Huyết Dũng Giáp Trụ của y.
Viên Minh nhặt giáp trụ lên, thần thức chui vào trong đó dò xét, mắt lộ vẻ kinh ngạc.
Trong Huyết Dũng Giáp Trụ vậy mà có từng đạo huyết sắc đường vân, chảy khắp giáp trụ, như là kinh mạch nhân thể, mà vị trí bụng dưới và đỉnh đầu giáp trụ đều có một chỗ giống đan điền và thức hải, chia ra tồn trữ lấy một cỗ pháp lực cùng một đoàn thần hồn.
Cỗ Huyết Dũng Giáp Trụ này gần như không khác người sống.
"Huyết Ma lão tổ quả nhiên lợi hại, vậy mà có thể sử dụng thủ đoạn luyện khí, sinh sinh tạo ra một người tới." Viên Minh không khỏi cảm thán.
Trên phương diện luyện khí hắn cũng coi như có chút tạo nghệ, nhưng so với Huyết Ma lão tổ thì kém quá xa.
Viên Minh cảm ứng Huyết Dũng Giáp Trụ tồn trữ pháp lực, đã đạt đến trình độ tương đương với Nguyên Anh trung kỳ, cũng không phải là pháp lực Giả Tứ Phương, hẳn là đã sớm phong ấn ở bên trong.
Viên Minh sững sờ một chút, trên mặt đột nhiên lộ ra thần sắc mừng rỡ.
Huyết Dũng Giáp Trụ có nhược điểm, pháp lực phong ấn trong giáp trụ khó mà giữ lâu, một người mới sử dụng sau khi bị giáp trụ thôn phệ, sẽ thay thế pháp lực giáp trụ phong ấn lúc trước.
Nhưng Giả Tứ Phương vừa vẫn lạc, pháp lực thần hồn bị Tu La phệ huyết đồ bắt đi, trong Huyết Dũng Giáp Trụ tồn tại pháp lực thần hồn lại không cải biến.
Như vậy, nhược điểm Huyết Dũng Giáp Trụ coi như được giải quyết, chỉ cần trước khi người đó vẫn lạc, dùng Tu La phệ huyết đồ luyện hóa hết, không cần lo lắng pháp lực cường đại trong giáp trụ sẽ bị thay thế.
"Huyết Dũng Giáp Trụ và Tu La phệ huyết đồ có thần thông tương tự, đều có thể phong ấn pháp lực tu sĩ, chỉ bất quá bây giờ xem ra, Tu La phệ huyết đồ vẫn hơn một bậc." Viên Minh thầm nghĩ.
Huyết Dũng Giáp Trụ ăn mòn người mặc, hắn đương nhiên sẽ không mặc, nhưng cho một số tử sĩ sử dụng cũng không sao.
Giáp này nếu có thể sử dụng thoả đáng, có thể tạo ra được một tuyệt đỉnh cao thủ, tương lai đối phó Vu Nguyệt Thần sẽ có đại dụng.
Viên Minh thu Huyết Dũng Giáp Trụ cùng Tu La phệ huyết đồ vào, đang muốn tiếp tục xem xét những vật khác, đệ nhất phân hồn ngồi trên Bạch Ngọc Liên đài bỗng truyền đến tin tức, Hứa Triệt có việc báo cáo.
Trong khoảng thời gian này, đệ nhất phân hồn cơ bản đều ở trong Thâu Thiên Đỉnh, đủ khả năng tiếp nhận tín đồ cầu nguyện, lúc cần thiết sẽ trả lời một hai.
Viên Minh đứng dậy ngồi lên Bạch Ngọc Liên đài, rất nhanh biết rõ tình huống bên kia.
Lúc này Hứa Triệt đã dời giáo chúng khỏi Đại Tấn và an bài thỏa đáng, cũng bắt đầu phát triển mạnh tín đồ phàm nhân.
Vu Nguyệt Giáo ngóc đầu trở lại, Đại Tấn không riêng gì Tu Tiên Giới chấn động, thế tục cũng lòng người bàng hoàng, tín ngưỡng tông giáo có thể trấn an nhân tâm, Hứa Triệt thừa cơ truyền giáo mạnh. Minh Nguyệt giáo phát triển không sai, số lượng tín đồ đang nhanh chóng gia tăng.
Hứa Triệt đợi hết thảy đi vào quỹ đạo, mang theo mấy thành viên cốt cán, đang đi về hướng Đông Hải.
"Tác dụng của tín đồ phàm nhân so với Tu Tiên Giả không có nhiều ý nghĩa, nhưng số lượng phàm nhân lớn hơn Tu Tiên Giả nghìn lần vạn lần, không được khinh thị, Hứa Triệt ngươi làm không tệ." Viên Minh khen ngợi Hứa Triệt tùy cơ ứng biến.
Sau khi rời Tam Tiên Đảo thu thập nguyện lực không còn bị ảnh hưởng, cuồn cuộn hội tụ tới, trong đó hơn phân nửa đều là nguyện lực do phàm nhân sinh ra, trước khi thu phục đủ nhiều tín đồ tu tiên giả, phát triển tín đồ phàm nhân cũng không được bỏ qua.
"Đều là tài nguyên do chủ thượng ban cho phát huy tác dụng, thuộc hạ chỉ là làm việc bản thân nên làm." Hứa Triệt không giành công.
Viên Minh thấy Hứa Triệt như vậy càng thêm hài lòng.
"Tu vi của ngươi lại tinh tiến không ít, rất tốt, truyền giáo mặc dù trọng yếu, nhưng ngươi là tu tiên giả, thực lực mới là căn bản." Hắn dò xét hai mắt Hứa Triệt, vuốt cằm nói.
"Thuộc hạ cũng là may mắn, đoạn thời gian trước ngẫu nhiên đạt được một khối Địa Long Thạch Thổ thuộc tính, vật này lại có công hiệu thần ký kích phát Địa Hạch Nguyên Từ Công, tu vi thuộc hạ mới có thể tinh tiến." Hứa Triệt nói.
"Địa Long Thạch chính là linh tài Thổ thuộc tính hiếm thấy có được lực lượng nguyên từ, đồng nguyên với Địa Hạch Nguyên Từ Công, cho nên có thể kích phát công này. Cơ duyên của ngươi không sai, qua một đoạn thời gian nữa có thể thử đột phát Kết Đan, hai món đồ này ban cho ngươi." Viên Minh điểm tay, ban hai kiện vật phẩm cho Hứa Triệt, lại là một linh quả màu ám kim cùng một khối ngọc giản.
"Cái này. . . Không phải là Linh Nguyên quả chứ?" Hứa Triệt mở to mắt nhìn linh quả màu ám kim.
"Không ngờ ngươi cũng nhận ra quả này, không sai, đây chính là Linh Nguyên quả, gần đây ta ngẫu nhiên đạt được, có trợ giúp không nhỏ với Kết Đan. Còn trong ngọc giản này ghi chép một môn bí thuật tên là Ẩn Mạch Ngưng Đan, cũng có chỗ tốt với Kết Đan, qua một thời gian ngắn ta cho ngươi thêm một phần Tẩy Đan dịch, lần này Kết Đan cần phải thành công, theo Minh Nguyệt giáo lớn mạnh, thực lực của ngươi cũng nhất định phải nhanh chóng tăng lên mới được." Viên Minh động viên gã.
"Vâng, thuộc hạ nhất định không phụ chủ thượng mong muốn!" Hứa Triệt cưỡng chế kích động trong lòng, nói gấp.
"Chờ thành công Kết Đan, ta có một nhiệm vụ muốn ngươi đi làm, tiến về các đại tông môn, mang tới tàn hương tổ sư bọn hắn tế bái, càng cổ xưa, càng nhiều người bái càng tốt." Viên Minh suy nghĩ một chút, phân phó.
Tàn hương cần chế tác Hắc Hương còn thừa không nhiều, nhất định phải bổ sung thêm một nhóm.
Loại chuyện vụn vặt này, vẫn nên giao cho thủ hạ đi làm.
"Tàn hương? Thuộc hạ tuân mệnh." Hứa Triệt khẽ giật mình, không chậm trễ chút nào đáp ứng.
Viên Minh lại dặn dò Hứa Triệt hai câu, sau đó thu hồi thần thức, bắt đầu liên hệ với Nhan Tư Vận.