Tiên Giả (Dịch Full)

Chương 805 - Chương 803: Lực Lượng Bản Nguyên

Chương 803: Lực lượng bản nguyên Chương 803: Lực lượng bản nguyên

Dịch: Vong Hồn

Viên Minh vừa nghĩ đến đây, lập tức vẫy tay gọi Thâu Thiên Đỉnh ra, đem Hoa Chi cùng Lôi Vũ, cả Linh Thú Đại cũng đồng loạt ném vào bên trong.

Mà sự thật cũng giống như hắn dự đoán, Hoa Chi và Lôi Vũ tiến nhập không gian Thâu Thiên Đỉnh xong, hắc vụ bên ngoài không còn tác dụng đến thân thể của bọn nó nữa, chỉ còn lại chút hắc vụ lúc nãy chui vào cơ thể bọn nó thì vẫn còn đang tàn sát vừa bãi.

Cũng nhờ thế mà khiến cho tốc độ biến lớn thân thể cũng như Yêu lực tăng lên chậm lại trên diện rộng, chỉ có tốc độ thu nạp linh khí vẫn vượt qua bình thường như cũ, nhưng ít ra cũng hạ xuống đến một cái phạm vi có thể tiếp nhận được.

“Không gian Thâu Thiên Đỉnh quả nhiên có thể ngăn cách hắc vụ!” Viên Minh thấy biện pháp hiệu quả, cũng lập tức muốn đi vào trong Thâu Thiên Đỉnh tự cứu mình.

Nhưng mà, nếu hắn muốn dùng bản thể tiến nhập Thâu Thiên Đỉnh, nhất định phải chuyên tâm thúc giục Thông Thiên Ma Trụ kéo không gian Thâu Thiên Đỉnh ra, nhưng bằng tình trạng của hắn bây giờ, thì lại không có cách nào làm được điểm này.

Ý Nghĩ của Viên Minh nhanh chóng xoay chuyển, trong lòng rất nhanh đã có chủ ý.

Hắn lật tay lấy ra một cái lệnh bài màu bạc, miễn cưỡng điều động pháp lực đang nhanh chóng mở rộng để kích hoạt nó, và mở ra một cái kết giới màu bạc bên ngoài cơ thể.

Theo sự xuất hiện của kết giới, tốc độ ăn mòn của hắc vụ đột nhiên chậm lại, tuy nhiên so với sự hoàn toàn ngăn cách hắc vụ ở bên trong không gian Thâu Thiên Đỉnh, thì kết giới này cùng lắm chỉ có thể trì hõa sự xâm nhập, chứ không thể ngăn cách hoàn toàn được hắc vụ.

Dù là như thế, nhưng cái này cũng cho Viên Minh tranh thủ được thời gian quý giá để có thể tự cứu.

Hắn lập tức lấy Thông Thiên Ma Trụ ra, bắt đầu thôi động toàn lực, liều mạng trấn áp lại pháp lực đang hỗn loạn trong cơ thể.

Trong quá trình này, hình thái Bất Tử Thụ do hắn biến thành vẫn đang cấp tốc bành trướng dưới tác dụng của hắc vụ, hình thể liên tục tăng lên, vẻn vẹn trong nửa nén nhang đã cao tới mấy trăm trượng, yêu lực cũng tăng vọt lên cấp năm thượng giai, chỉ kém một tia là sẽ đột phá.

Nhưng nguyên nhân chính là như vậy, nên cũng khiến cho Viên Minh chưởng khống lực lượng trong cơ thể mình càng lúc càng kém, trì hoãn tiến độ mở không gian Thâu Thiên Đỉnh ra, nên hắn cũng không có cách nào tiến vào bên trong được.

Càng chết hơn chính là, bởi vì hình thể Bất Tử Thụ quá khổng lồ, nên kết giới màu bạc mà Viên Minh bày ra đã không còn cách nào chứa nổi nó, chỉ vẻn vẹn mấy hơi thở qua đi, một tiếng “Bành” vang lên trầm đục, Bất Tử Thụ đã đâm vào cực hạn của kết giới màu bạc, rồi phá vỡ nó từ bên trong.

Trong phút chốc, hắc vụ từ bên ngoài kết giới lũ lượt tràn vào, vì lúc nãy bọn chúng bị kết giới ngăn lại, nên lúc này tràn vào càng mạnh hơn , gần như trong nháy mắt đã phủ kín Bất Tử Thụ cao trăm trượng, khiến cho hình thể của nó lại bắt đầu tiêu thăng lần nữa, đồng thời cũng đột phá đến cảnh giới cấp năm thượng giai.

Cân bằng mà Viên Minh đang vất vả duy trì cũng bị đánh phá trong nháy mắt, pháp lực và lực lượng khí huyết trong cơ thể của hắn dưới sự tàn phá của hắc vụ đang hỗn loạn cực kỳ, đã không còn một tơ một hào nào bị hắn chưởng khống nữa.

Sự thống khổ trên thân thể hắn cũng tăng lên theo, bên trên mỗi tấc da tấc thịt từ đầu đến chân của hắn đều xuất hiện vết máu, giống như chỉ sau một khắc nữa sẽ bị nứt vỡ ra, hoàn toàn hóa thành một đám sương máu.

“Không được, tiếp tục như vậy nữa thì nguy mất!” Trong lòng Viên Minh đang hò hét, kiệt lực ổn định cơ thể lại, nhưng mơ hồ không cách nào khống chế khí thế được.

Mà tron lúc nghìn cân treo sợi tóc này, hắc vụ bốn phía xung quanh bỗng nhiên tràn vào, giống như kinh động tới một cái gì đó ở bên trong nhẫn trữ vật của Viên Minh, một lực hút không hiểu từ đâu truyền đến, hút đi hắc vụ ở xung quanh.

Hắc vụ trong cơ thể Viên Minh nhạt đi không ít, pháp lực và lực lượng khí huyết trong cơ thể cũng từ từ ngừng xao động lại, cảm giác đau đớn khiến người ta điên cuồng cũng nhanh chóng giảm bớt.

Viên Minh lại lần nữa nhận được cơ hội thở dốc, căm bản không dám trì hoãn nữa mà dùng hết sức thúc giục Thông Thiên Ma Trụ, mất mấy hơi thở sau thì cũng mở ra được bức tường ngăn cách không gian Thâu Thiên Đỉnh.

Hắn vội vàng thu biến thân Bất Tử Thụ đi, rồi giống như chạy nạn tiến vào trong không gian Thâu Thiên Đỉnh, tất cả hắc khí hoàn toàn bị ngăn cách ở bên ngoài.

Viên Minh như quả bóng da bị xì hơi, trực tiếp ngã lăn trên mặt đất, ngay cả tay cũng không muốn động đậy một cái.

Tuy là Thâu Thiên Đỉnh đã ngăn cách hắc vụ xâm nhập, nhưng hắc khí lưu lại trong cơ thể hắn lại không ít, khiến da thịt của hắn nổi chi chít mụn nhọt, nhìn không khác gì da của con cóc ghẻ vậy, trông rất là đáng sợ.

Mà theo hắn tiến nhập vào không gian Thâu Thiên Đỉnh, thì lực hút bên trong nhẫn trữ vật cũng tiêu tán, giống như lại lâm vào ngủ say bình thường không còn phản ứng nữa.

Viên Minh cố gắng lên tinh thần, bắt tay vào xử lý hắc khí trong cơ thể.

Trước tiên, hắn đem một tia ý thức vào bên trong nhẫn trữ vật để lấy từng vật phẩm ra, ngoài những thứ mà hắn đã biết công dụng của nó, rồi sắp xếp những thứ còn lại ra riêng, sau đó bắt đầu dùng kỹ năng của mình để thử đẩy hắc vụ từ bên trong cơ thể hắn vào từng thứ một.

Chẳng bao lâu, khi Viên Minh thử đến cái vỏ cây màu xám xanh lấy được trên Hắc Ma Đảo, thì một cỗ lực hút bỗng từ trong vỏ cây xuất hiện.

Tiếp đó hắc vụ bên trong cơ thể Viên Minh đều bị nó hấp thu đi hết, không còn lưu lại chút xíu nào.

“Là thứ này…” vẻ mặt Viên Minh lộ ra dị sắc.

Sau khi hắc vụ bị thanh trừ hết, mụn nhọt sần sùi bên trên da thịt của hắn cũng cấp tốc nhỏ đi, một lát sau thì nhanh chóng biến trở về như lúc ban đầu.

Viên Minh lập tức thở phaò một hơi dài, tiếp theo lại xem xét Bất Tử Thụ ở bên trong đan điền, thử nghiệm dùng vỏ cây hấp thu hắc vụ trong đó, nhưng hắn lại nhanh chóng kinh ngạc phát hiện, những hắc vụ kia hình như hoàn toàn dung nhập vào bên trong Bất Tử Thụ, cũng không thấy tăm hơi đâu nữa.

Sau khi xác nhận trong cơ thể mình không còn chút hắc vụ nào lưu lại, , Viên Minh lại đi giúp Hoa Chi và Lôi Vũ thanh trừ hắc vụ trong thể nội.

Nhưng mà bọn chúng lại cùng Viên Minh khác biệt, tuy hắc vụ bên trong thể nội đã bị thanh trừ, nhưng hình thể biến lớp gấp bội vẫn giữ nguyên như cũ, cũng không quay về nguyên dạng như trước đây.

Hoa Chi vẫn rơi vào trạng thái hôn mê, Yêu lực thì đột phá đến cấp năm trung giai, còn Lôi Vũ thì nhân họa đắc phúc, lại trực tiếp đột phá tới cấp năm.

Viên Minh đối với chuyện này thì vừa mừng vừa sợ, thậm chí còn không khỏi có chút bận tâm, không biết loại đột phá không theo lẽ thường này, có thể tạo thành tổn hại gì đối với Lôi Vũ hay không?

Hắn vừa định sẽ giúp Lôi Vũ kiểm tra tỉ mỉ một phen, nhưng một cái chớp mắt tiếp theo, Lôi Vũ lại đột nhiên mở mắt, ngẩng đầu lên nhìn về phía Viên Minh.

Hai mắt của nó lúc này đỏ au, không nhìn thấy chút xíu thần thái nào, chỉ còn lại dục vọng giết chóc vô tận.

Thấy Viên Minh ở ngay bên cạnh, nó cũng không có bất kỳ ý tứ thân cận nào, mà hai cánh của nó mở rộng ra, trực tiếp bay lên trời, hay móng như móc câu, nhằm thẳng tới Viên Minh mà bổ xuống.

Viên Minh nhăn mày lại, hắn vận chuyển Ma Tượng Trấn Ngục Công, đưa hai tay ngăn lại móng vuốt sắc bén như kìm sắt của Lôi Vũ, thuận thế định tóm lấy hai chân của nó lại, nỗ lực chế trụ Lôi Vũ.

Nhưng mà Lôi Vũ phản ứng cực nhanh, thân thể hóa thành một tia chớp, thoải mái tránh thoát phát tóm của Viên Minh, bay đến giữa không trung, hai con ngươi huyết hồng nhìn Viên Minh chằm chằm, giống như đang tìm kiếm lấy cơ hội công kích.

Viên Minh lộ ra vẻ kinh ngạc, cú né tránh vừa nãy của Lôi Vũ, mơ hồ cho hắn một loại ảo giác như đang giao thủ cùng Giang Lưu vậy.

Lông mày của hắn nhíu lại, trong lòng rất kinh ngạc, nhưng vẫn lần nữa bấm niệm pháp quyết, hóa thành hình thái Bất Tử Thụ.

Hình thái Bất Tử Thụ bây giờ của hắn đã có độ cao dài đến bảy tám trăm trượng, ngọn cây chạm mây, thân cây như bức tường, hình thể khổng lồ, không kém Bất Tử Thụ Yêu trên Tam Tiên Đảo năm đó chút nào.

“Bất Tử Thụ Yêu kia chẳng qua chỉ là cấp năm, thật không ngờ lại khổng lồ đến vậy, hẳn là đã từng tiếp xúc qua hắc vụ ở thâm uyên?” bỗng nhiên trong lòng Viên Minh hiện lên một cái ý niệm như thế.

Theo hình thái mà Viên Minh biến hóa, vô số nhánh cây cùng bộ rễ khuếch tán ra xung quanh, không gian Thâu Thiên Đỉnh vào lúc Viên Minh đột phá Phản Hư đã khuếch trương thêm không ít, nhưng mà bây giờ vẫn là quá nhỏ đối với Bất Tử Thụ.

Bộ rễ khổng lồ của cây trải dài ra, trong nháy mắt đã bao phủ toàn bộ không gian Thâu Thiên Đỉnh, Lôi Vũ ở trên không trung gần như không có chỗ để trốn, qua vài hơi thở đã bị Bất Tử Thụ tóm được.

Viên Minh dùng rễ cây trói lại cánh cùng hai móng của Lôi Vũ, đem nó lại gần để kiểm tra kỹ càng, mà rất nhanh, hắn đã phát hiện ra một đạo hắc khí ở bên trên thức hải thần hồn của Lôi Vũ.

Đạo hắc khí kia đang không ngừng xâm thực thần hồn của Lôi Vũ, nhưng mà so ra thì tốc độ xâm thực không mạnh mẽ và nhanh chóng như khi xâm thực thân thể.

Viên Minh giật mình, liền tranh thủ lấy vỏ cây xanh xám ra dán lên trán của Lôi Vũ, dùng lực lượng thần trí của mình làm dẫn, rất nhanh đã câu được hắc khí ở bên trong thức hải Lôi Vũ đi ra ngoài, rồi giao cho vỏ cây xanh xám thôn phệ.

Theo hắc khí rời khỏi, hai con ngươi màu đỏ của Lôi Vũ dần trở nên thư thái, nó cùng dần dần khôi phục sự tỉnh táo.

Trong lòng Viên Minh thoáng thở phào nhẹ nhõm, đang muốn mở miệng nói cái gì đó, thì vỏ cây xanh xám trong tay lại đột nhiên phát ra một tiếng vang rất nhẹ, nhưng đã bị cảm giác nhạy cảm của hắn bắt được.

Hắn vội vàng nhìn về phía vỏ cây, ngạc nhiên phát hiện ra vỏ cây xanh xám này sau khi cắn nuốt cỗ hắc khí này xong, mặt ngoài của nó rốt cuộc bắt đầu nảy mầm, nhú ra một cái bào tử nho nhỏ.

Một cỗ khí tức cổ xưa không có cách nào miêu tả lập tức lan tràn ra, Viên Minh chỉ cảm thấy tinh thần chấn động, bên tai giống như có âm thanh trầm thấp truyền đến, trước mắt cũng mơ hồ nhìn thấy hình ảnh đang lưu chuyển.

Ban đầu chỉ là một mảnh hỗn độn, tiếp theo thì bỗng xuất hiện ánh mặt trời chói mắt, sau đó có một cây gỗ khổng lồ che trời xuất hiện bên trong ánh sáng.

Cây gỗ khổng lồ có tán cây nâng trời, gốc cây đạp đất, san bằng hỗn loạn, định lại pháp tắc, Sâm La Vạn Tượng từ nó sinh ra, mọi vật cũng từ nó mà lớn lên.

Viên Minh nghẹn họng nhìn chằm chằm vào cảnh tượng hư ảo trước mắt, ý thức của hắn hoàn toàn đắm chìm trong đó, giống như tự mình đi tới bên trên Hồng Hoang và đối mặt với cảnh tượng khai thiên tích địa của thời thượng cổ.

Cùng lúc đó, Bất Tử Thụ do Viên Minh biến thành cũng chịu cỗ khí tức này ảnh hưởng, thực sự hạ thấp cành lá, giống như một vị thần tử đang thần phục quân vương, cúi đầu xuống, đem miếng vỏ cây xanh xám nâng lên cao cao.

Mà cái vỏ cây xanh xám kia thì giống như là cảm ứng được cái gì, mầm cây nhú lên cũng tản mát ra khí tức thượng cổ ngày càng nồng đậm, vẻ ngoài thô ráp và xù xì của nó dần dần biến thành một nhóm ánh sáng, sau đó thì “Hưu” một tiếng, dung nhập vào bên trong Bất Tử Thụ.

Thân thể Bất Tử Thụ khẽ run lên, nhưng cũng không có bất kỳ ý muốn phản kháng nào.

Mà Viên Minh cũng đang chìm đắm trong huyễn tượng cảnh sắc khai thiên tích địa, trong lúc nhất thời không thể ngăn cản, đến lúc lấy lại tinh thần thì đã phát hiện ra, không ngờ cái vỏ cây xanh xám kia đã hòa thành một thể với Bất Tử Thụ do mình biến thành.

Ngay sau đó, trên cành cây Bất Tử Thụ đen nhánh mọc ra một khối có kích cỡ to cỡ bàn tay, nó có màu nâu và điểm lấm tấm màu xanh trong đó, rất là dễ làm người khác chú ý.

Viên Minh dùng thần thức cảm ứng, phát hiện ra những điểm lấm tấm màu xanh bên trong đó rốt cuộc mắt đầu sinh sản ra một cỗ lực lượng bản nguyên màu xanh biếc hoàn toàn mới, nhìn như một đàn cá đang bơi, chậm rãi lưu động bên trong khu vực vỏ cây xanh xám.

Sợi lực lượng bản nguyên kia mang theo khí tức sinh mệnh cực kỳ nồng nặc, giống như còn có thể có lực lược xúc tiến sinh trưởng, dưới tác dụng của nó, Bất Tử Thụ do Viên Minh biến thành lại phát triển ra nhánh cây mới, cành non này bạo phát ra sinh cơ cùng sức sống mãnh liệt.

Mà thể nội Bất Tử Thụ có chứa bảy loại linh lực là Kim, Mộc, Thủy, Hỏa, Thổ, Âm, Dương, dưới sực ảnh hưởng của sợi lực lượng bản nguyên này, lại có một loại xu thế dung hợp với nhau, hết thảy dung nhập vào bên trong cỗ lực lượng bản nguyên này, trở thành một bộ phận của nó.
Bình Luận (0)
Comment