Chương 827: Kế hoạch phòng thủ giới
Chương 827: Kế hoạch phòng thủ giới
Dịch: Vong Hồn
“Bây giờ cỗ thân thể này của ta có thể được mức như bây giờ, cũng là do Nguyện Lực Đan ngươi dâng lên có một phần tác dụng, đáng tiếc là ngươi còn chưa tế luyện Thâu Thiên Đỉnh còn chưa đủ, nên không có cách nào tiến hành thêm một bước nữa là chiết xuất nguyện lực cho nen bây giờ sức mạnh của cái thân thể này cũng không ổn định.” Không nhìn thân thể của mình, từ tốn nói.
Viên Minh nghe thế thì lông mày hơi nhíu lại, có chút không hiểu lắm.
Tiến thêm một bước chiết xuất nguyện lực?
Nguyện Lực mà Thâu Thiên đỉnh thu thập, chẳng phải đã bị Minh Hồn Chi Hỏa tinh luyện qua, chẳng lẽ nó còn có thể thêm một bước nữa là tiến hành chiết xuất?
“Thôi, việc này ngươi còn làm không được, nói nữa cũng vô ích, mục tiêu tiếp theo của ngươi là nghĩ biện pháp mau chóng đem cấm chế Thâu Thiên Đỉnh tế luyện đến một trăm đạo.” Không nói sang chuyện khác, giống như không quá muốn nói nhiều về việc này nữa.
“Vãn bối sẽ tăng hết tốc lực luyện chế.”” Viên Minh thấy Không như vậy thì cũng chẳng tiện hỏi tiếp.
Sau đó hắn nhìn Thâu Thiên Đỉnh một chút, thở dài.
Những năm này, việc mà hắn muốn làm thực sự quá nhiều, tu vi trận pháp cứ chậm chạp không tăng, mà số tầng cấm chế của Thâu Thiên Đỉnh càng cao, thì lại càng tế luyện khó khăn.
Đủ các loại nhân tố chồng chất lên nhau, dẫn đến tiến triển tế luyện Thâu Thiên Đỉnh không lớn, cho tới hôm nay, còn chưa tế luyện được tới bốn mươi đạo, khoảng cách trăm đạo còn khá là xa.
“Sau khi ta đặt chân vào con đường tu tiên, sở dĩ có thể thuận lợi đi tới hiện tại, cái Thâu Thiên Đỉnh này có thể nói là công lao lớn nhất, xem ra trước đó có chút tự phụ, không làm tốt chuyện này hơn nữa, sau này cũng không thể buông thả như thế, mà cần phải tập trung nhiều hơn vào vấn đề này, mau chóng đem nó nắm giữ hoàn toàn trong tay mới được.” Viên Minh nghĩ lại, thầm giật mình một cái, sau đó âm thầm quyết định.
Nhưng mà lúc này Không hiện thân, mục tiêu cũng không phải là Thâu Thiên Đỉnh, mà là Diệt Hồn Kiếm.
Lúc này Viên Minh kéo chủ đề về chỗ Diệt Hồn Kiếm, hỏi :”Tiền bối vừa mới nhắc tới, chuôi Diệt Hồn Kiếm này của ta khắc họa phù văn quá cao cấp…tiền bối nói đó là ba cái phù văn Trớ Trú, Diệt Thức và Cuồng Huyết?”
“Ba cái phù văn này có lai lịch rất lớn, không phải bây giờ ngươi có thể chưởng khống được, mà Khí Linh của Linh Bảo xuất xứ từ phù trận, nhất định phải đem tất cả phù văn trong phù trận cho nó ăn no bụng, mới có thể ra đời được Khí Linh, mà muốn cho ba cái phù văn này ăn no bụng, yêu cầu quá nhiều linh lực, chỉ dựa vào một tu sĩ Phản Hư nho nhỏ như ngươi dùng pháp lực ân cần săn sóc, khéo qua một nghìn năm cũng chưa đủ.” Không vung tay khẽ vẫy, Diệt Hồn Kiếm tự động bay đến trước người của nó, ba cái phù văn Trớ Chú, Diệt Thức, Huyết Tam trên thân kiếm lập tức phát sáng lên.
“Thì ra là thế, tiền bối đã điểm ra vấn đề này, chắc hẳn cũng đã có biện pháp giải quyết rồi?” Viên Minh cũng không ngăn trở cử động của Không, mà hỏi nó.
“Bổn tọa tự nhiên có biện pháp, quy củ cũ, hai trăm viên Nguyện Lực Đan”Không quay người nhìn về phía Viên Minh, trên mặt lộ ra một nụ cười gian xảo.
“Hóa ra Không tiền bối có ý định này, chỉ là cái hứa hẹn lúc trước giúp ta tìm tới các loại đồ vật như Thâm Uyên Minh Thạch, Vấn Tình Tâm Ngọc…dường như còn chưa làm được nhỉ.” Viên Minh vỡ lẽ, cười cười nói ra.
“Những vật kia ta tự nhiên biết rõ đi nơi nào tìm được, chỉ là bây giờ ngươi không đi được mà thôi, huống chi giao dịch lần trước cùng giao dịch lần này lại là hai chuyện khác nhau, nếu là ngươi không đồng ý nhận lời thì thôi, coi như ta chưa nói là được.” ngữ khí Không chuyển sang lạnh lẽo, ném Diệt Hồn Kiếm lại cho Viên Minh, quay người như muốn trở về Thâu Thiên Đỉnh.
“Khó được tiền bối chủ động đưa ra yêu cầu, sao tại hạ lại không đáp ứng chứ, chỉ là trong tay ta không có nhiều Nguyện Lực Đan như thế, kính xin Không tiền bối có thể thư thả ít ngày tháng.” Viên Minh vội vàng giữ lại.
“Trong vòng năm năm cho ta là được.” Không nói.
Lông Mày Viên Minh nhăn tít lại, từ khi tăng lên một nhóm tín đồ là đám Diệp Vô Nhai kia, tốc độ ngưng kết Nguyện Lực Đan đã tăng lên nhiều, trong năm năm hắn đã góp nhặt tầm khoảng một trăm viên Nguyện Lực Đan, tiếp qua năm năm nữa thì có thể gom góp được hai trăm viên, Không đây là muốn ép khô Nguyện Lực Đan, một viên cũng không muốn dư lại cho hắn.
Nhưng mà hắn vẫn quyết định là sẽ đồng ý, Nguyện Lực Đan mặc dù quý giá, hắn cũng không dám sử dụng, đem ra giao dịch với Không cũng tốt.
“Được!” Viên Minh nói.
Không lộ vẻ mặt mỉm cười, phất tay khẽ vỗ, trên đầu ngón tay hiện lên ánh sáng trắng, một đống nhỏ đan dược màu trắng trống rỗng xuất hiện, chính là Nguyện Lực Đan.
Viên Minh tái mặt, vội vàng vận khởi thần thức, mò về nhẫn trữ vật, trăm viên Nguyện Lực Đan ở đó đã không thấy bóng dáng.
Trong lòng hắn vông cùng chấn động, đồ vật ở bên trong nhẫn trữ vật lại bất chi bất giác bị đánh cắp, Không thi pháp ở ngay trước mặt hắn, mà hắn lại không có phát giác được nửa điểm dấu hiệu.
“Thủ đoạn của tiền bối thật đỉnh!” Viên Minh ôm quyền nói.
Không cười hắc hắc, cũng không trả lời Viên Minh, mà đem trăm viên Nguyện Lực Đan kia một ngụm nuốt vào.
“Yêu cầu của tiền bối, tại hạ đã ấp ứng, Nguyện Lực Đan cũng đã cho một nửa, chẳng hay biện pháp ngài nói tới là?” Viên Minh hỏi.
“Ta không phải vừa mới nói sao, gia tăng linh lực Diệt Hồn Kiếm là được, ví dụ như tìm tới Cửu U Minh Thiết số lượng lớn dung nhập vào trong đó, kích cỡ không khác mấy, khoảng tầm ngọn núi là đủ rồi.” bên ngoài thân của Không lấp lóe ánh sáng trắng, giống như đang luyện hóa hấp thu những Nguyện Lực Đan kia, tùy ý nói.
Ánh mắt Viên Minh ảm đạm xuống, Cửu U Minh Thiết chính là linh tài thuộc tinh âm đỉnh cấp, trong thế giới hải ngoại mặc dù có nhiều hơn một chút, nhưng cũng không phải là vật tiện tay là có được, Cửu U Minh Thiết kích cỡ bằng ngọn núi, căn bản là nói chuyện viển vông.
“Chẳng lẽ tiền bối là đang nói đùa, nếu ta có thể tìm tới nhiều Cửu U Minh Thiết như thế, làm gì cần tiền bối phải xuất thủ nữa.” Viên Minh kiềm chế bất mãn trong lòng, lạnh giọng nói.
“Biện pháp này là ổn thỏa nhất, cũng được, ngươi đã cảm thấy không làm được, vậy thì chỉ dùng cái phương án thứ hai đi.” Không cười nhạt nói.
Thanh âm chưa dứt, trong tay Không bắn ra một đạo bạch quang, hóa thành vô số văn tự nhỏ xếp hàng trong hư không, đó lại là một môn bí thuật huyền ảo, gọi là Phệ Chân Phong Bảo Quyết.
Ánh mắt Viên Minh nhanh chóng đảo qua những văn tự này, con mắt hơi sáng lên.
Môn bí thuật này là một loại thuật phong ấn quỷ dị, có thể đem một kiện pháp bảo, phong ấn vào bên trong một kiện pháp bảo khác, cũng câu thông bản nguyên của hai kiện pháp bảo, khiến cả hai dần dần dung hợp lại cùng nhau.
Cuối cùng, khi hai kiện pháp bảo đã hoàn toàn tương dung thành một thể, sẽ lột xác thành một kiện pháp bảo mới.
Viên Minh thậm chí có chút không dám tin vào hai mắt của mình, không nghĩ tới thế gian lại có bí pháp thần diệu như thế, phương pháp này tương tự cùng với dung luyện của Luyện Khí, nhưng lại cao minh hơn.
Đương nhiên, sử dụng Phệ Chân Phong Bảo Quyết cũng có tương đối yêu cầu, hai kiện pháp bảo phong ấn nhất định phải có bản nguyên giống nhau, nếu không sẽ chỉ khiến cho linh lực của hai cái pháp bảo tương xung, sau đó sẽ cùng song song sụp đổ.
“Cái Phệ Chân Phong Bảo Quyết này thật sự là một môn phong ấn thuật huyền diệu, nhưng mà thuật này giống như không có cách nào giải quyết vấn đề của DIệt Hồn Kiếm, trên người của ta cũng không có mấy cái pháp bảo thuộc tính âm.” Viên Minh nói ra.
“Xem ra ánh mắt của ngươi vẫn còn phải tăng lên nhiều, thân mang trọng bảo mà không biết có khác gì bị mù không? Khối mảnh vỡ tàn kiếm kia chính là chất dinh dưỡng tốt nhất cho Diệt Hồn Kiếm.” KHông hừ một tiếng, rồi không chút khách khí nào nói ra.
“Không tiền bối nói là thứ này?” Viên Minh khẽ giật mình, lật tay một cái lấy ra khối mảnh vỡ tàn kiếm đạt được tử bên trong Thâu Thiên Đỉnh.
“Rõ ràng, ba cái phù văn kia chính là lấy được từ bên trên đồ vật đó, ngược dòng quy nguyên, muốn giải quyết phiền phức mà ba cái phù văn này gặp phải, tự nhiên muốn dùng đến cái mảnh vỡ tàn kiếm này.” KHông nói ra.
“Không tiền bối biết được lai lịch của mảnh vụn này?” Viên Minh vội vàng hỏi.
“Tới, hai trăm Nguyện Lực Đan!” Không cũng không trả lời, chỉ là đưa tay về phía Miên Minh.
“Thế thôi, coi như xong.” Viên Minh ỉu xìu, lắc đầu nói.
Không cười nhạt một tiếng, cũng không để ý đối với cái này, nói ra :”Biện pháp đã cho ngươi, tiếp theo thì xem chính ngươi, thực lực của ngươi bây giờ coi như miễn cưỡng, nhưng không có một kiện Linh Bảo ra dáng, mau đem Diệt Hồn Kiếm tăng lên, lại dùng Thâu Thiên Đỉnh học thêm vài môn thần thông lợi hại nữa, đừng để tới lúc thực sự gặp phải nguy hiểm mới hối hận.”
“Thực sự nguy hiểm? Lời này của tiền bối là có ý gì?” Viên Minh vội vàng hỏi.
“Bây giờ tu vi của ngươi cũng đã đạt tới Phản Hư trung kỳ, nói cho ngươi cũng không sao, ngươi cũng đã biết đến kế hoạch thủ giới của Xuất Vân Giới?” Không hỏi.
“Kế hoạch thủ giới? Không biết.” Viên Minh cẩn thận nhớ lại một chút, lại lắc đầu nói.
“...Có Thâu Thiên Đỉnh trong tay là thuận tiện thu thập tin tức nhất, ngươi cũng không biết đường quan tâm kỹ càng một chút về tin tức các nơi trên Xuất Vân Giới, nhất là chuyện ở Trung Châu Đại Lục sao?” KHông giống như bị nghẹn lời, trầm mặc mất một lúc mới lên tiếng.
Viên Minh xấu hổ cười cười, hắn xác thực không để ý chút nào tới Trung Châu Đại Lục, những năm này nhiều nhất cũng chỉ là thông qua Tịch Ảnh, nghe ngóng một chút chuyện mà bản thân cảm thấy hứng thú.
“Cái gọi là kế hoạch thủ giới, bắt đầu là từ khi Xuất Vân Giới lọt vào Ma Giới xâm lấn lần thứ nhất, sau khi bị tổn thất nặng nề, các thế lực lớn mới liên hợp lại, chế định ra một cái kế hoạch, tình huống cặn kẽ bản tôn cũng không nói, chính ngươi đi thăm dò, nội dung đại khái là dốc hết tài nguyên của Xuất Vân Giới, bồi dưỡng được mấy vị người thủ giới, ngăn cản Ma Giới xâm lấn, Hạ Hiệt mà ngươi gặp qua kia, chính là một trong số đó.” Không nói.
“Hạ Hiệt tiền bối là thủ giới nhân?” Viên Minh lấy làm kinh hãi.
“Hắn là thủ giới nhân đời trước, trong đại chiến giới vực tại vạn năm trước, liên sát mấy vị Pháp Tứng Kỳ, cùng Bất Tử Chi Thể Ma Tộc, sau cùng thì lưỡng bại câu thương cùng một gia hỏa Liệt Nhật Chi Thể, hủy hết đạo cơ, thối lui ra khỏi chức thủ giới nhân, bản tôn cũng bị thương nặng ở trong trận đại chiến đó, không thể không ngủ say đến nay.” KHông tức giận nói.
“Bất Tử Chi Thể, Liệt Nhật Chi Thể, đây là tên của cảnh giới gì vậy?” Viên Minh hoàn toàn chưa nghe qua cái cách gọi này, tò mò hỏi.
“Không sai. Bất Tử Chi Thể là cảnh giới phía trên của Vạn Tượng Chi Thể, mà Liệt Nhật Chi Thể chính là đỉnh phong của thể tu hiện nay, chiến lực tương đương cùng Pháp Tu cảnh giới Đại Thừa Kỳ.” Không nói.
Ánh mắt của Viên Minh lóe sáng, nhịn không được mà duy đoán thần thông qua tên gọi Bất Tử Chi Thể cùng Liệt Nhật Chi Thể.
Bất Tử Chi Thể, nghe tên cũng biết là có quan hệ với phương diện sinh mệnh lực loại siêu mạnh mẽ, về phần Liệt Nhật Chi Thể, thì lực lượng của thể tu có ngọn nguồn từ thái dương, nên Liệt Nhật Chi Thể này phải có quan hệ cùng Thái Dương chi lực.
Viên Minh nhanh chóng thu liễm nỗi lòng, suy tính những tin tức khác mà Không vừa nói ra.
Hắn có biết một chút về chuyện của Hạ Hiệt, Hạ Hiệt là lưỡng bại câu thương cùng vị Luân Hồi Ma Quân kia, nên mới lưu lạc đến Vân Hoang Đại Lục, như thế xem ra, vị Luân Hồi Ma Quân kia hắn chính là vị Liệt Nhật Chi Thể kia của Ma Tộc.
Đối với Ma Giới thì hắn cũng hiểu khá rõ, Đại Thừa Kỳ của Ma Tộc đều có danh xưng là Ma Đế, Liệt Nhật Chi Thể cũng hẳn là một kiểu như thế, nhưng vì sao Luân Hồi Ma Quân còn có danh xưng là Ma Quân?
“Những người được chọn ra làm thủ giới nhân kia, đều không ai không phải là thiên chi kiêu tử từ trong Xuất Vân Giới, lại con nhận được toàn bộ tài nguyên của Xuất Vân Giới bồi dưỡng nữa, từng vị đều đạt tới cảnh giới tuyệt đỉnh của từng cái tu vi, tối thiểu cũng là Pháp Tướng đỉnh phong, mấy món trọng bảo của Xuất Vân Giới cũng đều năm trong tay bọn họ, thứ mà Hạ Hiệt có được chính là Thâu Thiên Đỉnh.” Không chậm rãi nói ra.
Viên Minh nghe tới đó, kết hợp với những gì trước đó trải qua, cuối cùng cũng thông suốt được vài chỗ không hiểu rõ lắm, ngộ ra vài điều.
Cũng chẳng chờ hắn suy nghĩ nhiều, âm thanh của Không tiếp tục truyền đến.
“Theo sự mất tích của Hạ Hiệt, Thâu Thiên Đỉnh cũng mất đi, bây giờ ngươi mang theo đỉnh này trở về, mấy vị tu sĩ Đại Thừa của Xuất Vân Giới sớm muộn cũng đều sẽ phát giác được Thâu Thiên Đỉnh trở về, ngươi cảm thấy bọn họ sẽ cho phép một tiên tiểu tử Phản Hư như ngươi có quyền nắm trong tay cái trọng bảo này sao?”
Viên Minh nghe thế thì trong lòng chấn động, rơi vào trầm mặc.