Tiên Giả (Dịch Full)

Chương 835 - Chương 833: Lại Dò Xét Thâm Uyên

Chương 833: Lại dò xét thâm uyên Chương 833: Lại dò xét thâm uyên

Dịch: Vong Hồn

“Được rồi!”, Tô Dĩnh Tuyết buông hai tay xuống, sau đó nhìn về phía vị thủ vệ phổ thông do Viên Minh phụ thể vào kia, nói ra.

Viên Minh gật gật đầu, khoanh chân ngồi xuống ở trước cửa phòng giam. Hỏi thăm về những chỗ còn chưa hiểu của Bát Cực Kim Tỏa Trận.

Tô Dĩnh Tuyết thì hỏi gì đáp nấy, giải thích cặn kẽ.

Dùng tạo nghệ của cô gái này đối với trận pháp, bây giờ lại hết lòng dốc túi truyền thụ, tăng thêm cảm ngộ trực tiếp mà trước đây hắn phụ thể nàng ta nữa, dưới sự kết hợp của hai bên, Viên Minh tất nhiên được lợi ích không nhỏ.

Thời gian một khắc đồng hồ trôi qua rất nhanh.

Lúc này Viên Minh mặc dù không dám đã hoàn toàn hiểu cũng như nắm giữ Bát Cực Kim Tỏa Trận, nhưng cũng đã nắm giứ được đa số những chỗ quan trọng, còn lại chính là tự bản thân từ từ lĩnh ngộ trong thực tiễn.

“Đa tạ Tô đạo hữu giải hoặc!” Viên Minh tính toán thời gian đã tới lúc, bèn đứng dậy cáo từ.

“Tiền bối kính xin chờ một lát!” Tô Dĩnh Tuyết gọi Viên Minh lại.

“Tô đạo hữu còn có chuyện sao? Hắn là muốn tại hạ thanh toán thù lao?” Viên Minh nhìn sang.

“Bát Cực Kim Tỏa Trận vốn là thiếp thân hứa hẹn cho tiền bối, giảng giải một phen là chuyện đương nhiên, há có thể yêu cầu thù lao chứ, thiếp thân gọi tiền bối lại, là muốn cùng ngài làm thêm một cái giao dịch nữa.” Tô Dĩnh Tuyết mỉm cười nói.

“A, ngươi muốn làm cái giao dịch gì?” Viên Minh cau mày lại hỏi.

“Qua quá trình tiếp xúc cùng tiền bối những ngày này, thêm cả trao đổi vừa nãy nữa thì thiếp thân cả gan suy đoán là, tiền bối cũng là một vị Trận Pháp Sư, nhưng tu vi trận pháp lại bị kẹt ở cảnh giới cấp năm đỉnh phong đúng không?” Tô Dĩnh Tuyết hỏi.

“Đúng vậ, ánh mắt của ngươi rất nhạy cảm.” Viên Minh gật đầu, thản nhiên thừa nhận.

“Thiếp thân có biện pháp giúp tiền bối đem tu vi trận đạo tăng lên đến cấp sáu, để báo đáp lại, thiếp thân muốn nhờ tiền bối giúp ta tra ra tình huống của pháp trận liên tiếp không gian giữa ngục giam hư vô và bên ngoài.” đôi mắt sáng của Tô Dĩnh Tuyết lưu động, chậm rãi nói ra.

“Ngươi điều tra cái này làm gì?” Viên Minh nghe nàng ta nói thế thì ánh mắt lóe lên, hỏi.

Hắn biết rõ Ngục giam hư vô ở bên trong tuyệt địa của Ma Giới, liên hệ với bên ngoài hoàn toàn bằng một tòa pháp trận không gian.

“Cái này thì tiền bối cũng không cần quan tâm, thiếp thân điều tra chuyện này tuyệt không có quan hệ nào cùng tiền bối cả.” Tô Dĩnh Tuyết khẽ gẩy gẩy tóc mai của mình, khẽ cười nói.

“Khi lần sau tìm ngươi, sẽ cho ngươi câu trả lời thuyết phục.” Viên Minh nhìn kỹ Tô Dĩnh Tuyết một cái, sau khi từ chối cho ý kiến liền quay người rời đi.



Một năm sau, tại một cỗ đảo hoang trên Đông Cực Hải.

Một đạo độn quang từ phía chân trời đang di chuyển rất nhanh, tới gần nơi đây, độn quang cũng dần dần thu lại.

Nhưng người còn chưa dừng lại, thì trên đảo hoang bỗng có một đạo kim quang lờ mờ hiện lên, nhưng lại có linh lực cường đại ẩn chứa trong đó, khiến cho người này tái cả mặt.

“Vân La đạo hữu, ngươi đã tới rồi.” Vào lúc này, bóng dáng Viên Minh lặng lẽ xuất hiện ở trên đảo, vẫy vẫy tay về phía bầu trời một cái.

Hoa Chi cùng Kim Cương đứng một trái một phái bên cạnh hắn.

Mấy năm qua đi, thực lực của Hoa Chi tăng trưởng cũng không rõ ràng lắm, nhưng Kim Cương lại đã đạt đến Vạn Tượng Chi Thể trung kỳ.

Có điều, ba động khí huyết của nó hơi bất ổn, nguyên nhân là do di chứng để lại của việc phục dụng Huyết Nguyên Đan.

“Viên đạo hữu, vừa nãy kia là…” Vân La tiên tử từ trên mây bay xuống trước mặt Viên Minh, trong lòng còn sợ hãi nhìn quanh bốn phía, nhưng kim quang vừa nhìn thấy đã biến mất tăm tích.

“Là ta sai người lấy được một bộ trận pháp, vừa nãy đang điều chỉnh thử, trong lúc vô tình đã bị khí tức của đạo hữu xúc động đến, nên mới lọt ra một tia khí tức.” Viên Minh cười giải thích.

“Thì ra là thế, chẳng qua chỉ là một tia khí tức đã khiến ta kinh hãi không thôi, không biết nếu trận này phát động toàn lực, sẽ có bộ dáng như thế nào?” Vân La tiên tử mỉm cười, nàng ta thay đổi cách nói dài dòng lúc trước, thay bằng phong cách đoan trang hào phóng.

“Về sau săn giết Yêu thú cấp sáu, đạo hữu sẽ được nhìn thấy.” Viên Minh liếc nàng ta một cái rồi nói ra.

“A, xem ra Viên đạo hữu đã quyết định được mục tiêu rồi, nhưng mà linh khí ở Đông Cực Hải mỏng manh như vậy, Yêu thú cấp sáu không dễ tìm, ngươi định đi thâm uyên hay Tổ Linh bí cảnh của Bích Long Đàm thế?” Đôi mắt của Vân La tiên tử lóe lên như ánh sáng mùa thu hỏi.

Đông Cực Hải không thể so với Vạn Yêu Sơn Mạch, Yêu thú cấp sáu gần như là tuyệt tích, chỉ có hai nơi là tồn tại Yêu thú cấp sáu, đó là Thâm Uyên và Tổ Linh bí cảnh của Bích Long Đàm.

Tổ Linh bí cảnh là một chỗ bí cảnh thiên nhiên do Bích Long Đàm chưởng khống, nghe nói ở đây có thiên địa linh khí cực kỳ nồng đậm, là một chỗ thánh địa tu luyện, không ít tiền bối của Bích Long Đàm ẩn cư tại đó.

Chưởng môn tiền nhiệm của Bích Long Đàm cũng ở đó, cho nên ở trong đó chắc chắn có Yêu thú cấp sáu chiếm cứ.

Chỉ là chẳng biết tại sao, người tiến vào Tổ Linh bí cảnh, rốt cuộc đều không có đi ra ngoài.

“Đương nhiên là đi Thâm Uyên rồi!” Viên Minh nói luôn.

Tổ Linh bí cảnh là đại bản doanh của Bích Long Đàm, Viên Minh vốn không muốn trêu chọc các loại thế lực lớn như Đông Cực Cung, Bích Long Đàm, nên mới chọn đi săn giết Yêu thú cấp sáu, nếu là đi Tổ Linh bí cảnh, thì lại trái với ý định vốn có của hắn.

Nhưng là Thâm Uyên là bãi săn của Lục Sí Thiên Thiền, hiển nhiên cũng chẳng phải là vùng đất lành gì.

May mắn là, trước đó Không đã nói qua cho hắn biết, Lục Sí Thiên Thiền ẩn náu ở trong Thâm Uyên, nếu Viên Minh dự định tìm kiếm ở phía rìa ngoài, thì cũng không phải là vấn đề gì lớn.

“Trong Thâm Uyên xác thực có Yêu thú cấp sáu, nhưng mà nơi đó là hiểm địa của Đông Cực Hải…” Sắc mặt của Vân La tiên tử ngưng trọng lên.

“Chúng ta tìm kiếm ở ngay bên ngoài Thâm Uyên, không xâm nhập vào sâu bên trong, cho dù là tốn thời gian mấy năm cũng không sao.” Viên Minh khoát tay áo nói ra.

“Như thế còn được.” Vân La tiên tử vốn không hiểu rõ Thâm Uyên bằng Viên Minh, thấy hắn nói tràn đầy tự tin như thế, cũng lập tức đồng ý ngay.

Thực ra Viên Minh lựa chọn đi săn thú ở Thâm Uyên, vẫn còn có một nguyên nhân nữa, nơi đó Yêu thú linh trí không cao, săn bắt ứng đối cũng sẽ dễ dàng hơn nhiều so với Yêu thú cấp sáu ở những nơi bình thường khác, nên đây là lựa chọn tốt nhất.

Ngoài những điều đó ra thì hắn cũng cân nhắc xuất phát từ đại cục, vì trong lòng Viên Minh cũng âm thầm chờ mong chút xíu, hy vọng có thể lại lần nữa gặp được Thiên Thiền Mẫu Khí.

Mặc dù tao ngộ lần trước khiến hắn chịu nhiều đau khổ, nhưng lần này thì khác, vỏ cây Thế Giới Thụ và Bất Tử Thụ đã tương dung với nhau, nếu như gặp lại thì hắn tin là sẽ không chật vật như lần trước nữa, thậm chí có thể có một phen tạo hóa.

Sau đó, Viên Minh bỏ ra chút thời gian, thu lại khí cụ bày trận Bát Cực Kim Tỏa trận lại xong, liền dẫn Vân La Tiên tử cùng Hoa Chi và Kim Cương cùng nhau xuất phát, tiến về Thâm Uyên.

Bằng tốc độ của đám người cũng phải mất hơn hai tháng sau mới đi tới Thâm Uyên lần nữa.

“Tiếp xuống làm sao bây giờ?” tách ra hành động hay vẫn là cùng một chỗ tìm kiếm?” Vân La tiên tử chớp chớp đôi mắt đẹp hỏi.

“Tách ra hành động đi, như vậy thì hiệu suất sẽ cao hơn chút, nhưng thứ

Đưa tin phù này các ngươi mang theo, phát hiện ra tung tích của Yêu thú cấp sáu thì dùng cái này liên hệ.” Viên Minh lấy ra mấy cái Thái Hư đưa tin phù, giao cho Vân La tiên tử, Hoa Chi và Kim Cương.

Hoa Chi và Kim Cương thu hồi phù lục rồi chọn hai cái phương hướng bay đi.

“Vậy ta cũng đi đây!” Viên Minh nói một tiếng rồi hóa thành một đạo thanh quang, bay đi như tên bắn.

Nhìn Viên Minh đi dứt khoát lưu loát như vậy, trong lòng Vân La tiên tử có chút bất mãn, khẽ hừ nhẹ một tiếng rồi mới chọn một phương hướng bay đi.

Sau khi mọi người tiến vào Thâm Uyên bắt đầu tìm kiếm Yêu thú cấp sáu, mới phát hiện ra là, muốn tìm được một đối tượng săn giết thích hợp, khó khăn hơn rất nhiều so với tưởng tượng của bọn họ.

Ở rìa ngoài căn bản không có bao nhiêu tung tích của Yêu Thú, mỗi người tìm mấy tháng cũng không thu hoạch được gì.

Bất đắc dĩ, mấy người đành phải cẩn thận từng ly từng tí đi sâu vào phía bên trong hơn nữa, tiến đến gần hải vực yêu Ca.

Yêu thú ở nơi này bắt đầu nhiều hơn, chỉ là nơi đây phần lớn Yêu thú đều bị biến đổi do sự ảnh hưởng của Thiên Thiền Mẫu Khí, con nào con nấy đều to lớn khổng lồ, dựa vào ưu thế hình thể mang tới, bọn chúng thường có thể bộc phát ra lực lượng mạnh hơn nhiều so với cấp độ Yêu lực vốn có.

Trên đường đi tới, bọn Viên Minh không chỉ một lần gặp được Yêu thú có thực lực tương đương với Yêu thú cấp sáu, nhưng yêu lực thực tế cũng chỉ có cấp năm, thậm chí là Yêu thú cấp bốn.

Dạng Yêu thú này, cho dù là giết cũng không đạt được tiêu chuẩn nguyên liệu luyện chế Pháp Tướng Đan, mà vì hình thể bọn nó to lớn, nên đánh nhau cũng vô cùng phiền phức.

Kết quả là, cả đám Viên Minh chỉ còn cách tránh những con Yêu thú khổng lồ ngang ngược này đi hết lần này đến lần khác, tìm kiếm đối tượng phù hợp yêu cầu trong Thâm Uyên mênh mông này.



Ở một hải vực nào đó cạnh Thâm Uyên, có bảy tám tên tu sĩ đang phi hành chậm rãi dọc theo mặt biển, thi thoảng nhìn xung quanh, thần thức thì quét xuống phía dưới hải vực, giống như đang tìm kiếm gì đó.

Dẫn đầu đám người này là một lão giả râu bạc trắng mặc một cái áo bào xám rộng thùng thình, tu vi đạt đến Phản Hư sơ kỳ, những vị tu sĩ còn lại khác thì phần lớn đều có vẻ như là chỉ có tu vi Nguyên Anh hậu kỳ.

“Sư thúc, nơi này chính là ở phụ cận Thâm Uyên, chúng ta thật sự phải ở đây tìm kiếm Hủ Tiên Thạch kia sao? Một người thanh niên có đôi mày kiếm ở bên cạnh lão giả râu bạc trắng lên tiếng, giọng điệu hơi có vẻ phàn nàn.

“Biết làm sao được, đây là mệnh lệnh của Đông Cực Cung, Hôi Vân Đảo chúng ta chỉ là một thế lực nho nhỏ, chẳng lẽ có sức phản kháng Đông Cực Cung sao?” sắc mặt lão giả tóc bạc đầy tối tăm phiền muộn, nhàn nhạt nói ra.

Thanh niên mày kiếm cũng xụ mặt, cúi đầu xuống.

“Ài, vốn dĩ có Vô Nhai Đảo kiềm chế Đông Cực Cung, khiến bọn họ không cách nào một tay che trời, đáng hận Viên ma kia vậy mà một phát dẹp luôn cả Vô Nhai Đảo, sau đó còn liên tiếp tập sát mấy vị đảo chủ nữa, khiến Đông Cực Cung thừa cơ mở rộng lực ảnh hưởng, những hòn đảo trung lập như chúng ta này càng ngày càng khó sinh tồn.” Một thiếu nữ xinh đẹp mặc áo đỏ khác vừa đưa tay sờ cái miệng nhỏ nhắn của mình vừa khẽ nói.

“Chuyện của Viên ma có chút kỳ quặc, mặc dù Đông Cực Cung treo thưởng đuổi bắt người này, nhưng lại không nói rõ nguyên do sự việc, mà trôi qua mấy năm rồi, vậy mà nửa điểm tin tức cũng không có, lấy thực lực của Đông Cực Cung, sao có thể để như thế? Các ngươi nói Viên ma kia có khả năng là người Đông Cực Cung hay không, song phương hát đôi diễn kịch?” một nam tử mặt vàng vọt ở bên cạnh thiếu nữ áo đỏ lên tiếng.

Thiếu nữ áo đỏ giật mình, đang muốn nói chuyện.

“Ta cảm thấy không phải như vậy, treo thưởng đuổi bắt Viêm ma cũng không chỉ có mỗi Đông Cực Cung, mà có cả Lạc Già Sơn và Bích Long Đàm, thậm chí có cả Hắc Sát Môn, nếu chuyện của Viên ma kia không phải là chuyện lớn, thì mấy cái thế lực lớn ở Đông Cực Hải này làm sao lại liên thủ treo thưởng đuổi bắt hắn chứ? Thanh niên mày kiếm lắc đầu.

“Dù thế cũng không thể kết luận Viêm ma kia không phải là người Đông Cực Cung.” nam tử mặt vàng giống như không muốn bị mất mặt trước thiếu nữ áo đỏ, nên cố gắng phản bác.

“Ngươi có thể nghĩ đến điều này, người của Lạc Già Sơn cùng Bích Long Đàm chẳng lẽ không nghĩ tới được? Viên ma kia nếu thật là người của Đông Cực CUng, thì Lạc Già Sơn, Bích Long Đàm đã sớm liên thủ đi Đông Cực Cung đòi người, chứ không phải sóng êm gió lặng như bây giờ.” thanh niên mày kiếm không khách khí nói thắng.

Nam tử mặt vàng vẫn cứng đầu không phục, còn muốn phản bác.

“Được rồi, nhàn rỗi tranh luận mấy chuyện này, chẳng bằng tập trung tìm kiếm Hủ Tiên Thạch đi!” Lão giả râu bạc trắng lạnh giọng nói.

Nam tử mặt vàng cùng thanh niên mày kiếm nghe vậy thì đều ngậm miệng lại.

Vào lúc này, phía trước xuất hiện một cái hoang đảo không người, từng trận sấm sét oanh minh từ trên đảo truyền đến, phụ cận hòn đảo có gió bão gào thét, mặt biển nhấc lên từng cơn sóng lớn, giữa không trung còn hiện ra mây đen dày đặc, và còn đang cấp tốc mở rộng, mấy hơi thở sau đã bao phủ phạm vi mười dặm xung quanh đó.

Đoàn người thấy cảnh này đều dừng lại cả.

“Chuyện gì xảy ra?” nam tử mặt vàng kinh hãi hỏi.

“Thiên tượng cỡ này, chẳng lẽ là có dị bảo xuất thế?” đôi mắt của thanh niên mày kiếm sáng lên.

Những người khác nghe thế thì đều vui vẻ.

Thiên tượng kinh người như này, nếu thực sự là dị bảo hiện thế, nhất định không phải chuyện đùa.

Vừa nghĩ tới đây, mọi người đều không khỏi bắt đầu kích động.

“Đều bình tĩnh một chút cho ta, đây không phải là di bảo hiện thế, mà là Yêu thú đang độ Hóa Hình Lôi Kiếp.” lão giả râu bạc trắng quát khẽ một tiếng, dừng cái phần tâm tư đang kích động của dám người lại.

“Hóa Hình Lôi Kiếp? Đó là cái gì?” cô gái áo đỏ hỏi.

“Thường ngày bảo các ngươi đọc sách nhiều một chút, để có kiến thức phong phú, cả đám đều nghe như gió thoảng bên tai sao, cái gọi là Hóa Hình Lôi Kiếp, chính là Lôi Kiếp mà Yêu thú có huyết mạch cao đẳng hoàn toàn Hóa Hình trưởng thành phải trải qua.” Lão giả râu bạc trắng chậm rãi nói ra.
Bình Luận (0)
Comment