Chương 866: Truyền thừa Hắc Đế
Chương 866: Truyền thừa Hắc Đế
Sắc mặt Tần Mị Nương đột ngột chìm xuống, hào quang màu hồng trên người tăng cao hóa thành mấy trượng, bên trong xen lẫn vô số cánh hoa phấn hồng, cuốn về phía trước.
"Xoẹt" một hồi thanh âm xé vải vang lên, hai đạo hắc quang kia thật bất phàm, chém hào quang màu hồng ra hơn phân nửa, chỉ lát nữa là sẽ triệt để xuyên qua.
Ngay lúc này, trong hào quang màu hồng loé lên quang mang, một tòa cung điện phấn hồng trống rỗng xuất hiện.
Hai đạo hắc quang trảm trên cung điện, lập tức như gặp phải cự lực bắn ngược về.
Năm ngón tay Tần Mị Nương khẽ chụp, hào quang màu hồng cấp tốc ngưng tụ, hóa thành vô số tơ mỏng phấn hồng, cuốn lấy hai đạo hắc quang.
Hắc quang lập tức bất ổn, quang mang phía ngoài cấp tốc tán loạn, hiện ra bản thể là hai thanh phi đao màu đen sáng long lanh, lưỡi đao lấp loé hàn quang, thập phần linh tính.
Mà giờ khắc này, hai thanh phi đao như là cá mắc lưới, phí công giãy dụa, động tác càng ngày càng chậm, chỉ lát nữa là sẽ bị triệt để giam cầm.
"Tố Nữ Hà Quang! Coi như có mấy phần bản sự." Người áo đen cũng không thèm để ý, bấm niệm pháp quyết vung lên.
Trên đỉnh đầu Tần Mị Nương chớp động hắc quang, hơn mười đạo ánh đao màu đen lượn vòng xuống, lấy thế sét đánh không kịp bưng tai trảm trên hào quang màu hồng.
Hào quang màu hồng trong nháy mắt bị trảm đến thất linh bát lạc, hai thanh phi đao màu đen thoát khốn ra, lóe lên bay trở về bên cạnh người áo đen.
Ngay lúc này, hai thanh phi đao đột nhiên chuyển hướng, giao nhau chém về phía người áo đen.
Người áo đen hiển nhiên không ngờ tới tình huống này, kinh hãi lui lại, áo bào đen bị "Xoẹt" xé rách, lộ ra chân dung, lại là một nữ tử trẻ tuổi.
Nàng này với một đầu tóc ngắn màu đen, sắc mặt như tuyết, mặt mày giống như tinh, toàn thân áo đen ôm người, càng lộ dáng người lung linh, bên hông đeo hồng phiêu đái phiêu lãng theo gió, trên người mang theo một cỗ huyết tinh, làm cho lòng người bất an.
"Hảo thủ đoạn, vậy mà có thể ngắn ngủi điều khiển Linh Bảo của ta, đúng là đã xem thường ngươi!" Sau lưng nữ tử tóc đen hiện ra một vùng tăm tối, hút hai thanh phi đao vào, lạnh giọng cười nói.
Vẻ mặt Tần Mị Nương cũng có chút cổ quái, vừa rồi xác thực nàng đã thi triển thần thông "Hoặc Thần" của Tố Nữ phái, điều khiển hai thanh phi đao màu đen kia.
"Hoặc Thần" là thần thông bí truyền của Tố Nữ phái, chuyên môn dùng để đối phó Linh Bảo, có thể tạm thời kiểm soát linh bảo, mà lại không bị chủ nhân linh bảo phát hiện.
Nhưng ý chí khí linh trong hắc đao quá cứng cỏi, Hoặc Thần chậm chạp không thể khống chế ý thức khí linh.
Tại thời khắc mấu chốt, một cỗ lực lượng khác xâm nhập vào trong hắc đao, khí linh tựa hồ rơi vào trạng thái ngủ say, lúc này nàng mới có thể đắc thủ.
Là ai đang trợ nàng?
Nữ tử tóc đen bấm niệm pháp quyết, chỗ mi tâm hiện ra mảng lớn hắc ám, ở giữa không trung ngưng tụ thành một pháp tướng bóng đen vô diện (không có mặt mũi), nuốt hết thảy ánh sáng, hoà thành một thể với bầu trời sâu thẳm.
Tần Mị Nương chỉ có thể nhờ vào một chút ánh trăng lờ mờ nhận ra hình dáng pháp tướng nữ tử tóc đen, cũng không biết to lớn cỡ nào, tản ra khí tức càng không rõ, làm đáy lòng nàng thầm sợ hãi.
Nàng lập tức hít sâu một hơi, bấm pháp quyết, đỉnh đầu trong nháy mắt hiện ra mảng lớn quang mang màu hồng, sau một hơi hiển hóa ra một tôn pháp tướng thần nữ, quần áo hình dạng hơi khác pháp tướng do Vân La tiên tử ngưng tụ ra, nhưng tản ra khí tức lại có chút tương tự.
Trong sát na pháp tướng thần nữ hiện thân, ở giữa không trung bắt đầu vũ động, trong bầu trời đêm chợt có cánh hoa màu hồng như mưa nhao nhao rơi xuống, chẳng biết hương thơm ngọt ngào từ đâu đến phiêu đãng trong chóp mũi mọi người.
Nữ tử tóc đen cười lạnh một tiếng, đưa tay trảo tới đối diện.
Pháp tướng bóng đen cũng đồng thời làm ra động tác giống vậy, cánh tay to lớn đột nhiên chui vào hư không, biến mất không thấy gì nữa.
Sau một khắc, hư không trước người Tần Mị Nương ba động cùng một chỗ, một bàn tay lớn màu đen từ đó chui ra, lấy thế Thái Sơn áp đỉnh đánh xuống, hư không phụ cận cũng bị dẫn động theo.
Pháp tướng thần nữ nhấc hai tay lên, miễn cưỡng chống chọi bàn tay lớn màu đen một kích, nhưng mảng lớn quang mang màu hồng bị đánh bay.
Hai tay Tần Mị Nương cũng duy trì tư thế trên không, thân thể không ngừng run rẩy, mười ngón liên động bấm pháp quyết.
Quanh người pháp tướng màu đen nổi lên quang mang màu hồng, từng nhánh cây phấn hồng từ trong hư không kéo dài ra, trên đó phi tốc nhú ra các nụ hoa, đón làn gió thơm nở rộ.
Chỉ một thoáng, vô số phấn hoa linh quang màu hồng từ trong nụ hoa phun ra, thẳng đến pháp tướng bóng đen, chiếu trọn phiến bầu trời thành màu hồng mông lung.
Nhưng nữ tử tóc đen vẫn cười lạnh, cũng không thấy có động tác gì, pháp tướng bóng đen trên đỉnh đầu nàng đột nhiên biến hóa, đầu tựa như mở ra cái miệng rộng kéo dài, trong phút chốc có một cỗ hấp lực vô hình từ đó tuôn ra, tựa như một đạo vòi rồng.
Phấn hoa đầy trời bị cỗ gió lốc này hút chui vào miệng pháp tướng bóng đen, tiếp theo giống như bị thôn phệ hoàn toàn không thấy bóng dáng.
"Hư Thiên Ma Công! Rốt cuộc ngươi là ai?" Sắc mặt Tần Mị Nương đại biến, la lên thất thanh.
Viên Minh nghe nói như thế, thần sắc cũng khẽ biến.
Hắn đã nghe qua cái tên "Hư Thiên Ma Công", nghe đồn là giáo chủ Tam Giới Giáo đời trước là Hắc Đế sáng tạo ra, là một môn công pháp thuộc tính không gian, đã từng uy danh hiển hách, uy chấn Xuất Vân Giới.
Từ khi Hắc Đế vẫn lạc, Hư Thiên Ma Công cũng mai danh ẩn tích, lại không ai luyện thành, không ngờ ngày nay tái hiện tại đây.
"Ngươi đúng là hảo nhãn lực, Hắc Liên ta chính là truyền nhân Hắc Đế. Ngươi đã biết môn thần công này, còn không ngoan ngoãn thúc thủ chịu trói, ta có thể để các ngươi chết thống khoái." Hắc Liên từ tốn nói.
"Hừ, chớ cho là tu tập Hư Thiên Ma Công là ta sợ ngươi, tu vi ngươi ta tương đương, ta ngược lại muốn xem, ma công uy danh hiển hách năm đó, rơi xuống trên tay ngươi còn có mấy phần uy năng!" Tần Mị Nương bấm niệm pháp quyết, ổn định tâm thần, lại lần nữa phát khởi tiến công Hắc Liên.
Từng đạo hào quang màu hồng từ trên thân pháp tướng thần nữ bắn ra, phảng phất Khổng Tước xoè đuôi nở rộ, phô thiên cái địa đánh úp về phía Hắc Liên và pháp tướng bóng đen.
Trong Không Vũ Điện, Viên Minh nghe hai nữ trò chuyện, chau mày lại.
Hắc Đế chính là giáo chủ đời trước Tam Giới Giáo, có thể kế thừa công pháp của gã, có thể thấy được địa vị Hắc Liên này trong Tam Giới Giáo tuyệt không tầm thường.
Nhân vật như vậy, tại sao lại đến đây truy sát Nam Thượng Phong?
Tần Mị Nương và Nam Thượng Phong rốt cuộc có quan hệ gì, hai người có phải đã sớm dự đoán lần tập kích này?
Viên Minh âm thầm suy nghĩ, cảm thấy trên thân Nam Thượng Phong đột nhiên nhiều hơn mấy tầng mê vụ, nhưng việc cấp bách, vẫn phải nghĩ biện pháp chạy thoát Hắc Liên truy sát đã, nếu không lấy hắn ẩn thân trong Không Vũ Điện, dù không liên quan đến Nam Thượng Phong, Hắc Liên cũng sẽ không dễ dàng buông tha hắn.
Nghĩ đến đây, Viên Minh ngưng thần quan sát Hắc Liên và Tần Mị Nương giao thủ, đồng thời chia ra một tia tâm thần, truyền âm cho Điếm Tiểu Tam: "Điếm đạo hữu, ngươi có nghe nói đến đại danh Hư Thiên Ma Công chưa?"
Nhưng năm qua mặc dù hắn bổ sung rất nhiều kiến thức về Trung Châu đại lục, tóm lại là tạm thời ôm chân phật, Điếm Tiểu Tam là đệ tử Thanh huyền đàn Trung Châu đại lục, hiểu rõ Hắc Đế chắc chắn nhiều hơn hắn.
"Nghe qua một chút, Hư Thiên Ma Công là công pháp độc môn tiền giáo chủ Tam Giới Giáo Hắc Đế sáng tạo ra, là một môn công pháp không gian phi thường hiếm thấy, nghe nói là Hắc Đế dung hợp một môn thần thông không gian Ma Giới cùng một môn công pháp Xuất Vân Giới mà thành. Tu luyện công pháp này, có thể tự nhiên điều khiển không gian lực, nhất là sau khi đột phá Pháp Tướng kỳ ngưng tụ ra một tôn Hư Thiên pháp tướng. Trong pháp tướng tự thành không gian, có thể thôn phệ hết thảy công kích đánh tới, không đả thương được bản thể pháp tướng mảy may." Điếm Tiểu Tam không biết vì sao Viên Minh hỏi cái này, nhưng cảm giác được lời nói Viên Minh ngưng trọng, cũng không dám trì hoãn, nói rõ bản thân mình biết.
"Vậy có bí quyết gì đối phó môn ma công này không?" Viên Minh truy vấn.
"Cái này. . . Viên đạo hữu quá coi trọng ta, công pháp Hắc Đế, há ta có thể hiểu rõ được? Ngay cả tin tức vừa rồi, ta cũng là nhiều năm trước nghe đồn mà thôi, không dám đảm bảo tuyệt đối chuẩn xác." Điếm Tiểu Tam lắc đầu liên tục.
Viên Minh cũng không hi vọng gì, chỉ thuận miệng hỏi một chút.
"Bất quá tục ngữ nói ăn miếng trả miếng, muốn đối phó Hư Thiên Ma Công, dùng công kích thuộc tính không gian có lẽ sẽ có kỳ hiệu." Điếm Tiểu Tam nói.
"Đa tạ Điếm đại sư chỉ điểm." Viên Minh cám ơn một tiếng, không hỏi thêm nữa, dời toàn bộ tinh lực ra chiến trường bên ngoài. Mà lúc này, trên chiến trường cũng có biến hóa mới.
Chỉ thấy Tần Mị Nương liên tục xuất thủ, pháp tướng thần nữ đánh ra từng đạo công kích lớn, linh quang màu hồng mông lung chiếu sáng trọn phiến bầu trời đêm, thậm chí nước biển dưới chân mấy người cũng biến thành màu hồng nhạt, trong sóng lớn gào thét, cũng có hương hoa ngọt ngào lan ra tứ tán.
Nhưng tất cả thuật pháp oanh kích tới còn chưa đến gần thân thể Hắc Liên, đã bị pháp tướng bóng đen hấp thu hết thảy, quy về hắc ám.
"Thật sự là chưa thấy quan tài chưa đổ lệ, vậy cho ngươi mất hết hi vọng đây." Hắc Liên ôm ngực cười lạnh, trào phúng một tiếng, chợt khoát tay.
Lồng ngực pháp tướng bóng đen trong nháy mắt nổ tung, từ đó hiện ra mấy chục đầu xúc tu đen nhánh, thẳng tới Tần Mị Nương.
Thần sắc Tần Mị Nương khẽ biến, tay biến đổi pháp quyết, pháp tướng thần nữ biến đổi dáng múa, giữa không trung lập tức bắt đầu sinh ra vô số nụ hoa phấn nộn, theo vài tiếng vang thanh thuý, nụ hoa trong nháy mắt nở rộ, từ đó chui ra từng pháp tướng thần nữ rút nhỏ đi, cười đùa leo lên trên xúc tu.
Phàm chỗ tiếp xúc, trong khoảnh khắc tràn ngập linh quang màu hồng, sau mấy tức thì xúc tu đen nhánh biến thành phấn hoa tản mát trên biển cả.
Hắc Liên bĩu môi khinh thường, ngón tay điểm mi tâm, xúc tu lập tức hóa thành bóng ma hư vô thuần túy, những pháp tướng thần nữ thu nhỏ kia không chỉ không đụng vào nửa phần, vừa mới tới gần lại bị hấp lực không hiểu nắm kéo rơi vào hắc ám, cùng bóng ma hòa thành một thể.
Tần Mị Nương cắn răng thi pháp, bên cạnh thân có càng nhiều nụ hoa hiện lên, ý đồ dùng số lượng ngăn cản thế công.
Ánh sáng mông lung chiếu sáng bốn phía, trong bất tri bất giác, làm cho mặt biển dưới chân Tần Mị Nương lưu lại bóng dáng của nàng.
Mà trong chớp mắt, trong cái bóng dưới chân Tần Mị Nương lại hiện ra vô số xúc tu, đánh tới nàng.
Tần Mị Nương quá sợ hãi, trong điện quang hỏa thạch, nàng quả quyết cắn đầu lưỡi một cái, phun ra một ngụm tinh huyết, tiếp theo một cái chớp mắt, thân thể của nàng triệt để hóa thành phấn hoa tản mát ra, làm cho xúc tu vồ hụt.
Ngay sau đó, thân ảnh của nàng xuất hiện trên đầu vai pháp tướng thần nữ, mặt mũi tràn đầy trắng bệch, còn chưa kịp thở dốc, sắc mặt nàng đột biến, quay đầu nhìn về phía Nam Thượng Phong.
Lúc này Nam Thượng Phong thình lình đã bị xúc tu trong cái bóng dưới chân mình chui ra trói buộc chặt chẽ, bóng ma bên cạnh gã không ngừng khuếch tán ra, nắm kéo thân thể của gã không ngừng xuống phía dưới, cấp tốc triệt để dung nhập vào trong bóng ma.