Chương 876: Hai quy củ
Chương 876: Hai quy củ
Nửa tháng sau, Hắc Hổ thành.
Tường thành cao vút đề phòng sâm nghiêm, vô số thủ vệ mặc giáp trụ sáng bạc đứng ở đầu tường, không chớp mắt nhìn rừng cây sơn mạch ngoài thành.
So với Âm Sơn thành, Hắc Hổ thành càng cao lớn, nguy nga hơn.
Chỗ cửa thành, vài tên binh sĩ hộ vệ cầm bảo kính, nhìn chằm chằm mỗi một người ra vào thành, xác nhận thân phận của bọn họ.
Bỗng nhiên, một đạo độn quang từ chân trời bay nhanh đến, còn chưa đến trước cửa thành đã vội đáp gấp xuống, hiện ra thân ảnh Viên Minh và Nam Thượng Phong.
"Đã đến, Nam đạo hữu có biết vị Vu Vũ đại sư kia ở chỗ nào không?" Viên Minh giương mắt nhìn tấm biển trên cửa thành, quay đầu hỏi Nam Thượng Phong.
"Chỉ nghe nói đại sư ở trong thành, cụ thể ở nơi nào ta cũng không rõ." Nam Thượng Phong hư nhược đáp.
Trong khoảng thời gian qua tìm hiểu, trớ chú trong cơ thể y đã được Viên Minh tạm thời trấn áp, có thể hành động như thường nhân, chỉ là nguyên khí hao tổn rất lớn, cả người thoạt nhìn thập phần uể oải.
Viên Minh khẽ gật đầu, ánh mắt đảo qua thủ vệ trước cửa thành, rất nhanh đi tới.
Giống Âm Sơn thành, đi vào Hắc Hổ thành cũng cần độ điệp, cũng chia làm hai loại lâu dài và ngắn hạn.
"Xem ra mười chín toà thành Vạn Yêu Sơn mạch đều giống nhau." Viên Minh nói thầm một tiếng, bỏ ra hai vạn linh thạch lấy hai độ điệp ngắn hạn.
Khoản phí tổn này, tự nhiên là Nam Thượng Phong tài đại khí thô xuất ra.
"Làm phiền, xin hỏi đạo hữu, có nghe nói đến Vu Vũ đại sư không? Hắn ở nơi nào trong thành?" Viên Minh chắp tay hỏi thủ vệ đang cầm bảo kính.
"Ngươi xem như hỏi đúng người, dinh thự Vu Vũ đại sư ngay tại ngõ hẻm Cửu Khúc, đạo hữu vào thành đi về hướng tây, đi không bao xa là có thể trông thấy dinh thự có hai con tam mục hùng sư phía trước." Thủ vệ đưa tay chỉ rõ phương hướng cho Viên Minh.
"Đa tạ." Viên Minh nói cám ơn, đang muốn vào thành, nhưng lại bị tên thủ vệ này ngăn lại.
"Vị đạo hữu này chậm đã, mạo muội hỏi một câu, ngươi là từ Âm Sơn thành tới?" Người thủ vệ hơi ngượng ngùng hỏi.
"Đạo hữu sao lại hỏi như vậy?" Viên Minh sửng sốt một chút, bất động thanh sắc hỏi.
"Mấy ngày trước ta may mắn gặp Vu Vũ đại sư, giúp đại sư một chuyện nhỏ, được đại sư chỉ điểm, nói là hôm nay ta sẽ gặp một vị quý nhân từ Âm Sơn thành đến, hỏi đường ta, sẽ có một trận cơ duyên chờ ta." Thủ vệ giải thích.
"Đại sư đúng là nói như vậy sao?" Trong mắt Viên Minh lóe lên một tia kinh ngạc.
"Sao có thể là giả? Vu Vũ đại sư nổi danh ở bên ngoài, sao ta lại dùng hoang ngôn này nói xấu thanh danh ngài?" Thủ vệ thề son sắt nói.
"Thì ra là thế, chỉ là để đạo hữu thất vọng, tại hạ không phải từ Âm Sơn thành đến." Viên Minh suy nghĩ nhanh, lắc đầu nói.
"Thật sao? Xem ra vị quý nhân kia còn chưa tới, làm chậm trễ đạo hữu rồi." Thủ vệ áy náy nói, ánh mắt nhìn tu sĩ phía sau, tựa hồ muốn tìm kiếm vị quý nhân kia.
Hiển nhiên, thủ vệ này rất tin tưởng Vu Vũ đại sư chỉ điểm.
"Mặc dù đúng là xen vào việc của người khác, bất quá tại hạ rất hiếu kì, đạo hữu nói tới cơ duyên đó là gì?" Viên Minh không rời đi, hỏi.
"Cũng không có gì, nửa năm trước ta bị người lừa gạt, bỏ gần phân nửa thân gia mua đồ vật này, Vu Vũ đại sư nói hôm nay ta gặp phải vị quý nhân kia, sẽ lấy giá cao mua lại." Thủ vệ kinh ngạc nhìn Viên Minh một chút, lấy ra một khối tinh thạch màu bạc.
Vật này óng ánh long lanh, nhìn phi thường xinh đẹp, lại không có ba động khí tức truyền ra.
Vật này không phải thứ gì khác, chính là Nguyệt Hàn Phách dùng để luyện chế Nguyệt Thần Giới.
Vài ngày trước Không vừa nói sẽ giúp hắn tìm được vật này, hôm nay lại đụng phải, hẳn là hết thảy do Không chỉ điểm? Nhưng Vu Vũ kia là chuyện gì xảy ra?
"Không tiền bối, đây là bút tích của ngài?" Viên Minh truyền âm hỏi thăm Không, nhưng không nhận được trả lời.
Hắn nhíu nhíu mày, nhanh chóng cân nhắc lời thủ vệ, nói: "Vật này nhìn không có gì đặc biệt, bất quá Vu Vũ đại nhân đã tiên đoán vật này, khối tinh thạch này nhất định bất phàm, đạo hữu có muốn bán cho tại hạ không? Ta nguyện ý mua năm vạn linh thạch."
"Bán cho ngươi? Nhưng Vu Vũ đại nhân nói nên bán cho quý nhân đến từ Âm Sơn thành . . ." Thủ vệ rất là động tâm, vẫn chần chờ.
"Thần thông tiên đoán, tại hạ cũng biết một hai. Cái gọi là tiên đoán, chính là dự báo xu thế tương lai, cũng không phải là định số, thời gian chân thực có khả năng vô hạn, Vu Vũ đại sư nói chỉ là một loại trong vô hạn, chưa hẳn không có biến số." Viên Minh giơ tay nói.
"Đạo hữu. . . A không, tiền bối cũng tinh thông thần thông tiên đoán, thế nhưng . . ." Thủ vệ vẫn còn do dự.
"Trời hôm nay đã không còn sớm, hôm nay chẳng mấy chốc sẽ hết ngày, đạo hữu nếu còn do dự, coi như bỏ mất cơ hội này." Viên Minh nói xong, quay người làm bộ muốn đi gấp.
"Được, vậy bán cho tiền bối." Thủ vệ vội vàng gọi lại Viên Minh, đưa tinh thạch tới.
Viên Minh đang muốn lấy ra linh thạch, Nam Thượng Phong bên cạnh vượt lên trước một bước lấy ra một cái túi trữ vật, giao cho thủ vệ.
Viên Minh gật đầu cảm tạ Nam Thượng Phong, sau đó trầm mặc xuống, không nói một lời đi đến phía dinh thự Vu Vũ.
"Viên tiểu tử, trình gạt người của ngươi đã là một tay hảo thủ." Thanh âm Không đột nhiên vang lên.
"Bất đắc dĩ trò vặt mà thôi, tiền bối vừa mới làm cái gì đó?" Viên Minh truyền âm hỏi.
"Rất lâu không gặp được hảo thủ tiên đoán, vừa mới đi thôi diễn Vu Vũ kia một phen, Nguyệt Hàn Phách kia không có vấn đề gì, ngươi an tâm thu đi." Không cười hắc hắc nói.
"Không tiền bối quả nhiên cũng tinh thông thần thông tiên đoán, ngài hẳn là đã tính ra lai lịch Vu Vũ?" Viên Minh truy vấn.
"Tự nhiên, bất quá ngươi không cần biết rõ." Thanh âm Không không phập phồng.
"Vu Vũ kia tính ra ta cần Nguyệt Hàn Phách, hắn có thể đã tính ra hết thảy ta không?" Viên Minh nhíu mày hỏi.
Trên người hắn có quá nhiều bí mật, bị người suy tính ra sẽ cực kì không ổn.
"Yên tâm đi, Vu Vũ kia chỉ thông qua Nguyệt Hàn Phách, suy tính ra có người bỏ ra giá cao mua xuống mà thôi, cũng không biết rõ các chuyện khác của ngươi." Không nói.
Viên Minh nghe vậy, nhẹ nhàng thở ra.
Không lâu sau, Viên Minh và Nam Thượng Phong thấy được toà dinh thự trước cửa đặt hai con tam mục thạch sư, lúc này đại môn đóng chặt, ngoài cửa cũng không có người đón khách, một bộ dạng quạnh quẽ.
Bên cạnh phủ đệ mở ra một toà trà lâu ba tầng, bên trong có không ít khách nhân, ngược lại khá náo nhiệt.
Viên Minh đi tới trước dinh thự Vu Vũ đại sư, đang muốn gõ cửa, không ngờ hoả kế đón khách bên ngoài trà lâu lại nhanh hơn một bước đi tới.
"Hai vị tiền bối tới tìm Vu Vũ đại sư à?" Hỏa kế khom người hỏi.
"Không sai, trà lâu này không phải là sản nghiệp của Vu Vũ đại sư chứ?" Viên Minh gật đầu nhẹ, liếc nhìn gã.
"Ai u, sao dám trèo cao. Đông gia chúng ta bất quá là nhận ân Vu Vũ đại sư chỉ điểm, mới ở chỗ này mở trà lâu, chỉ làm chỗ đặt chân cho các tiền bối mộ danh đến chờ, không dám nói là sản nghiệp của Vu Vũ đại sư." Hỏa kế vội vàng khoát tay.
"Đã nói là chờ, xem ra Vu Vũ đại sư cũng không phải lúc nào cũng tiếp khách." Viên Minh suy nghĩ nói.
"Đó là tự nhiên, Vu Vũ đại sư gặp khách từ trước đến nay luôb theo hai quy củ, tiểu nhân đang muốn nói với tiền bối, chỉ là trên đường gió lạnh, kính xin tiền bối dời bước vào trong lầu, để cho chúng ta dâng lên một chén linh trà, chậm rãi kể lại." Hỏa kế dùng tay ra dấu mời.
Viên Minh khẽ vuốt cằm, cùng Nam Thượng Phong tiến vào trà lâu.
Chỉ thấy diện tích trà lâu không lớn, đa phần các bàn đặt gần cửa sổ, bên trong ngồi hai ba mươi vị khách nhân, đang chậm rãi thưởng thức trà, thỉnh thoảng nhìn ngoài cửa sổ, nhìn một chút đại môn dinh thự Vu Vũ đại sư, còn lại không có gì để nói.
Tu vi những khách nhân này khá cao thâm, trong đó tu sĩ Phản Hư không phải số ít.
Hỏa kế dẫn Viên Minh tới bàn trà ở lầu hai ngồi xuống, không đợi hắn chọn món, lập tức có người bưng ấm trà đi tới, theo phía sau có thị nữ mang trái cây.
Trong chốc lát, trên bàn bày đầy trái cây, hương trà trong chén xông vào mũi, vừa ngửi là cảm giác tâm thần thanh thản, hiển nhiên là linh trà thượng đẳng giá cả không rẻ.
Lấy thân gia Viên Minh hiện tại, chỉ là ăn uống thực sự không coi là gì, chỉ là hắn thấy trên bàn tu sĩ khác trong tiệm lại không phong phú như của hắn, trong lúc nhất thời cũng hơi nghi hoặc một chút.
"Tiền bối chớ lo, những vật này là bản điếm tặng miễn phí, Vu Vũ đại sư trước kia đã nói cho Đông gia chúng ta, khách nhân lần đầu đến đây bái phỏng, cần tận tâm chiêu đãi." Hỏa kế nhiệt tình giải thích.
"Thì ra là thế, vậy phải đa tạ Vu Vũ đại sư rồi." Viên Minh nâng chén lên, giơ về phía dinh thự bên cạnh.
"Ngươi vừa mới nói, Vu Vũ đại sư gặp khách có hai quy củ, cụ thể là quy củ gì?" Nam Thượng Phong nhấp một miếng linh trà, không kịp chờ đợi hỏi tới chính sự.
"Vu Vũ đại sư nặng nhất một chữ duyên, bởi vậy quy định thứ nhất, là thời gian gặp khách cũng không cố định, toàn do kết quả Vu Vũ đại sư xem bói quyết định, có khi mỗi ngày sẽ đi ra, có khi vài chục năm lại không thấy một lần, bất luận người tới là ai, đều phải kiên nhẫn chờ đợi." Hỏa kế nói.
Viên Minh nghe vậy, lập tức nhíu mày, hơn mười năm đối với tu sĩ Phản Hư không tính là dài, nhưng tình huống Nam Thượng Phong lại đợi không được lâu như vậy.
Nam Thượng Phong nghe vậy, sắc mặt khó coi.
Vào thời khắc này, trong quán trà đột nhiên rối loạn lên, một đám tu sĩ mặt mũi tràn đầy hưng phấn đứng lên, liên tục không ngừng đi ra ngoài phòng.
"Tiền bối thật sự là vận khí tốt, vừa tới không lâu thì Vu Vũ đại sư khai phủ gặp khách." Hỏa kế cũng lập tức chúc mừng.
Viên Minh và Nam Thượng Phong cũng đứng dậy, nhìn ra bên ngoài.
Chỉ thấy đại môn dinh thự Vu Vũ đại sư hơi mở ra, một gã nam tử tóc bạc trắng đi ra, giương mắt nhìn tứ phương, chắp tay với đám tu sĩ vây quanh.
Con ngươi Viên Minh bỗng nhiên co rụt lại, nam tử tóc bạc này không phải ai khác, chính là thần bí nhân Huyền Dạ lúc trước giao dịch với hắn tại Âm Sơn thành.
"Chư vị, ta cũng không nói lời thừa thãi, quy củ mọi người cũng hiểu, bí pháp nếu chuẩn bị tốt, vậy mời giao cho ta, ta chỉ đợi một nén nhang." Huyền Dạ cất cao giọng nói.
"Tiền bối, đây chính là quy củ thứ hai, Vu Vũ đại sư yêu thích thu thập các loại thần thông bí thuật, phàm người đến nhà phải dâng lên một môn bí pháp cho Vu Vũ đại sư xem qua, chỉ có loại được Vu Vũ đại sư nhìn trúng, mới có thể đi vào cầu kiến." Hỏa kế giải thích.
"Bí pháp càng tinh diệu, càng dễ được Vu Vũ đại sư nhìn trúng?" Ánh mắt Viên Minh sâu kín nhìn Huyền Dạ, hỏi.
"Cũng không hẳn như vậy, quy củ thứ hai của Vu Vũ đại sư chủ yếu là duyên phận, lần trước có một tu sĩ Kết Đan kỳ dựa vào một môn bí pháp thường thường không có gì lạ, lại được Vu Vũ đại sư triệu kiến. Chỉ là hai chữ duyên phận hư vô mờ mịt, chư vị tiền bối đến đây, cơ bản đều lấy bí thuật tinh diệu đáp lễ." Hỏa kế nói.