Tiên Giả (Dịch Full)

Chương 880 - Chương 878: Lĩnh Giáo

Chương 878: Lĩnh giáo Chương 878: Lĩnh giáo

"Chỉ là chút tâm đắc trải nghiệm thô thiển mà thôi. Vạn đạo hữu có thể xuất ra Thiên Diễn thuật trình độ bói toán bậc này, hẳn là cũng có lý giải của mình về đạo nhân quả, chẳng biết có thể luận đạo một hai với ta không?" Vu Vũ tranh thủ mời.

"Đại sư quá đề cao Vạn mỗ, Thiên Diễn thuật là ta có được từ tay một vị bằng hữu, có lẽ nàng ấy có trải nghiệm không ít với đạo này, Vạn mỗ mặc dù lĩnh hội nhiều năm, nhưng từ đầu đến cuối không thể nhập môn, không dám múa rìu qua mắt thợ." Viên Minh vội vàng lắc đầu.

"Vậy không biết Vạn đạo hữu có thể làm người trung gian, giới thiệu ta và vị bằng hữu kia không? Ta thực sự hiếu kỳ với lai lịch Thiên Diễn thuật này, có không ít vấn đề muốn thỉnh giáo nàng." Vu Vũ nhìn Viên Minh, ánh mắt chớp động dị mang.

Viên Minh giật mình, Vu Vũ nói nhiều với mình như vậy, mục đích là ở chỗ này?

"Thật có lỗi, vị bằng hữu kia cách Vạn Yêu Sơn mạch rất xa, chỉ sợ không thể gặp đạo hữu được. Về phần lai lịch Thiên Diễn thuật, nàng từng nói là lấy được từ trong di tích nào đó, cụ thể là nơi nào chỉ sợ nàng cũng không nhớ rõ." Viên Minh muốn dập tắt tâm tư Vu Vũ tìm tòi nghiên cứu.

Vu Vũ cũng ý thức được suy nghĩ của Viên Minh, chỉ thở dài, yên lặng ngồi xuống lại.

"Mặc dù không thể để vị bằng hữu kia gặp mặt ngay được, nhưng về sau Vạn mỗ sẽ truyền lời giúp đại sư, mời nàng đến đây gặp mặt đại sư." Viên Minh bổ sung một câu.

"Như thế, đa tạ Vạn đạo hữu. Tu vi ta ngươi tương đương, không cần xưng hô đại sư, gọi nhau đạo hữu là được." Vu Vũ đứng dậy vén áo thi lễ.

"Nếu thế, Vạn mỗ đi quá giới hạn. Kỳ thật lần này tại hạ tới, cũng không phải là mời đạo hữu bói toán tương lai, mà người bằng hữu của ta trúng một đạo trớ chú cực kì cao minh, muốn mời đại sư hỗ trợ giải trừ, chẳng biết Vu đạo hữu có tạo nghệ ở phương diện này không?" Viên Minh vội vàng đứng dậy hoàn lễ, sau đó đưa Nam Thượng Phong từ trong Tu La Cung ra ngoài.

Vẻ mặt Nam Thượng Phong đã không còn ngốc trệ, thoát khỏi huyễn cảnh, cả người thoạt nhìn khác trước rất lớn, ánh mắt nhìn về phía Vu Vũ yên lặng dị thường.

Hắn không thể làm cho gã bình tĩnh lại, nên cho ở trong không gian màu trắng chờ đợi trọn vẹn mấy chục năm, tình ý nhiều hơn nữa cũng giảm xuống.

Trong mắt Vu Vũ hiện vẻ kinh ngạc, sau đó lạnh nhạt nói: "Dễ nói, bất quá ta cần kiểm tra trước vị đạo hữu này, mới có thể khám bệnh, không dám nói chắc chắn có thể giải được."

"Đại sư cứ tự nhiên." Nam Thượng Phong hữu khí vô lực nói.

Vu Vũ đứng dậy đi đến cạnh Nam Thượng Phong, đưa tay khoác lên cổ tay gã, thần thức toả ra bắt đầu xem xét.

"Đây là Thất Sát Ách Tâm Chú, xem ra vị đồng bạn của Vạn đạo hữu chọc trúng địch nhân lai lịch không nhỏ." Sau một lúc lâu, Vu Vũ thả tay xuống, sắc mặt khá ngưng trọng.

"Thất Sát Ách Tâm Chú? Ngược lại chưa từng nghe qua." Viên Minh nhíu mày nói.

"Đây là chú thuật của Huyết Y Lâu, Huyết Y Lâu đã biến mất nhiều năm, Vạn đạo hữu chưa từng nghe qua cũng chẳng có gì lạ." Vu Vũ nói.

"Huyết Y Lâu . . ." Trong lòng Viên Minh hơi động.

Nam Thượng Phong đã nói, Hung Chú Tế Đàn kia đã từng là trọng bảo của Huyết Y Lâu, Hắc Liên bỏ ra giá tiền lớn lấy nó, hẳn Hắc Liên là dư nghiệt của Huyết Y Lâu?

"Vu đạo hữu đã biết rõ chú này, chẳng biết có biện pháp giải trừ hay không?" Viên Minh thu liễm suy nghĩ, hỏi.

"Trớ Chú thuật mặc dù khó chơi, nhưng cũng không phải khó giải, chỉ là ở chỗ này không giải quyết được. Vạn đạo hữu nhất định phải mang theo hắn đi cùng ta tới một chỗ ở Vạn Yêu Sơn mạch, mượn nhờ lực lượng linh mạch nơi đó, mới có thể bài trừ Trớ Chú này." Vu Vũ suy nghĩ một lát, đưa ra biện pháp giải quyết.

"Mượn nhờ linh mạch Vạn Yêu Sơn mạch? Tại sao?" Viên Minh nghi hoặc hỏi.

"Vạn đạo hữu có chỗ không biết, Trớ Chú thật ra là thần thông lợi dụng oán lực ác niệm hình thành giữa thiên địa, ngày nay Tu Tiên Giới nhân khẩu rất nhiều, phàm nhân thế tục càng nhiều không kể xiết, oán lực ở khắp mọi nơi, cho nên người trúng chú không có chỗ để trốn, dù chạy trốn tới chân trời, cuối cùng vẫn bị oán lực xâm nhập, mà muốn chặt đứt oán lực ảnh hưởng, cần mượn nhờ lực lượng cùng thuộc tính." Vu Vũ nói.

"Lực lượng cùng thuộc tính mà Vu đạo hữu nói không phải là nguyện lực thiện niệm đấy chứ?" Viên Minh suy nghĩ, hỏi.

"Không sai, nói chuyện với Vạn đạo hữu đúng là ít tốn sức, Vạn đạo hữu có thể không biết, trong Vạn Yêu Sơn mạch có một tòa lấy linh mạch lòng đất làm căn cơ, mười chín tòa thành trì là đầu mối then chốt cho Thiên Hồng đại trận, để mà trấn áp khí vận yêu tộc ở Vạn Yêu Sơn mạch. Qua vài vạn năm, tu sĩ mười chín tòa thành trì vô thức cảm ơn cầu nguyện, trong Thiên Hồng đại góp nhặt thiện niệm nguyện lực kinh người, dọc theo linh mạch chảy xuôi, có thể dùng phá giải Thất Sát Ách Tâm Chú. Ta vừa lúc biết được một nơi linh mạch hội tụ, nơi đó nguyện lực dồi dào, vừa vặn thuận tiện thi pháp." Vu Vũ nói.

Viên Minh nghe vậy, lúc này mới chợt hiểu, trong Thiên Hồng đại trận lại còn có nguyện lực tồn tại.

"Ngoại trừ mượn nhờ ngoại lực, bản thân hẳn là không có cách nào phá giải Trớ Chú?" Hắn hỏi.

"Cũng có, nhưng chỉ có thể dựa vào hồn lực bản thân, làm hao mòn nó dần không còn. Bất quá loại tình huống này chỉ có thể dùng cho người có thần hồn lực vượt trội hơn người thi chú, vị bằng hữu kia của ngươi chỉ sợ không làm được." Vu Vũ tiếp tục nói.

Viên Minh nhớ lại năm đó bản thân làm hao mòn Chú sát thuật của Vu Nguyệt Thần, nội tâm không khỏi cản thấy âm thầm may mắn, cũng may lúc đó hắn có Thâu Thiên Đỉnh, mới có thể mượn nhờ nguyện lực trong đỉnh không ngừng tu bổ thần hồn, nếu không khi đó hắn cũng không tìm được Vu Vũ dạng đại sư này cứu mạng.

"Có biện pháp giải quyết là tốt rồi, chẳng biết Vu đạo hữu nói toà núi kia có xa đây không, chúng ta lúc nào có thể xuất phát?" Viên Minh lấy lại tinh thần, hỏi.

"Không xa, từ Hắc Hổ thành đi chưa đến mười ngày là đến, bất quá trước đó ta cần chuẩn bị một chút đồ vật cần dùng, dự tính năm ngày tới mới xuất phát." Vu Vũ nói xong, lấy ra một địa đồ Vạn Yêu Sơn mạch, chỉ vị trí cho Viên Minh thấy.

"Được, vậy năm ngày sau ta lại đến bái phỏng." Viên Minh dứt lời, đứng dậy muốn rời đi.

"Đa tạ Vu đại sư, ân này Nam mỗ vĩnh viễn không quên." Nam Thượng Phong cũng đứng dậy, trịnh trọng thi lễ với Vu Vũ.

"Nhị vị đạo hữu nếu không chê, có thể ở lại phủ ta cũng được, cũng bớt phức tạp gặp phải phiền toái gì." Vu Vũ đề nghị.

"Cũng được, vậy quấy rầy Vu đạo hữu." Viên Minh quay đầu nhìn Nam Thượng Phong một chút, thấy gã không có ý kiến, nên đáp ứng.

"Không sao cả, Huyền Dạ, vào đi, mang hai vị đạo hữu tới phòng khách nghỉ ngơi." Vu Vũ cười khoát khoát tay, sau đó đại hán tóc bạc ngoài cửa vào.

. . .

Màn đêm buông xuống, trời tối người yên, trăng sáng treo cao.

Viên Minh ngồi một mình ở trong phòng khách, lẳng lặng nhìn ánh trăng, suy nghĩ kế hoạch tương lai.

Tại căn phòng giáp vách, Nam Thượng Phong đang khoanh chân ngồi trên giường, yên lặng vận công, dựa vào pháp lực bản thân và yêu lực Viên Minh rót vào, tiếp tục áp chế nguyền rủa phát tác.

Đột nhiên Viên Minh phát giác được một tia dị dạng.

"Đây là . . ." Hắn ngẩng đầu nhìn lên không trung, từng tia từng sợi nguyện lực từ bốn phương tám hướng tụ đến, hội tụ tại trúc hiên Vu Vũ.

Hồn tu khác với pháp tu, dưới tình huống không cố ý hiển lộ khí tức, người bình thường khó mà nhìn ra tu vi cao thấp, bởi vậy Viên Minh lúc ban ngày gặp mặt, chỉ phát hiện Vu Vũ là một vị Phản Hư trung kỳ.

Bất quá vị tu sĩ tóc bạc Huyền Dạ kia tại Âm Sơn thành cố ý tìm Viên Minh mua sắm Luyện Hồn Đan, Viên Minh cũng đoán được Vu Vũ kiêm tu Hồn tu, mặc dù không rõ tu vi cụ thể, nhưng lúc này thấy nàng thu nạp nguyện lực, cũng không cảm thấy kinh ngạc.

Viên Minh chưa bao giờ thấy Hồn tu khác thu nạp nguyện lực, rất tò mò, xa xa nhìn chăm chú trúc hiên, rất nhanh mắt lộ vẻ kinh ngạc.

Vu Vũ thu nạp nguyện lực hoàn toàn khác với hắn, trên trúc hiên hội tụ nguyện lực chậm rãi phân lưu, chia làm bảy đạo rõ ràng.

Mỗi một đạo nguyện lực cho Viên Minh cảm giác khác nhau, trên đó có vui sướng, có phẫn nộ, có sợ hãi ...

Viên Minh đột nhiên nhớ tới Không đã từng nói nguyện lực có thể chiết xuất, hẳn là cái này?

Viên Minh nhìn chằm chằm trúc hiên, suy nghĩ tìm tòi một lát, tiếp theo đứng dậy rời khỏi phòng, lại một lần nữa đi tới trước trúc hiên.

"Đại sư đang tu luyện." Huyền Dạ lúc này vẫn đang đứng bên ngoài trúc hiên chờ đợi, thấy Viên Minh tới, gã hơi kinh ngạc, bất quá vẫn như cũ tiến lên ngăn cản Viên Minh.

"Mặc dù có chút mạo muội, nhưng có thể nhờ Huyền Dạ đạo hữu thông báo một tiếng giúp tại hạ, Vạn mỗ có chuyện quan trọng cầu kiến." Viên Minh chắp tay nói.

Trên mặt Huyền Dạ càng kinh ngạc hơn, vẫn như cũ lắc đầu, đang muốn nói chuyện.

"Không sao cả, Huyền Dạ, để Vạn đạo hữu vào đi." Đúng lúc này, thanh âm Vu Vũ từ trong trúc hiên truyền ra, nguyện lực xoay quanh trên không trúc hiên phi tốc tiêu tán.

Huyền Dạ không khỏi nhíu mày, vẫn không cãi lời Vu Vũ, nghiêng người nhường đường.

Vu Vũ vẫn ngồi tại chỗ như ban ngày gặp.

"Đạo hữu đêm khuya tới thăm hỏi, là vị bằng hữu kia xuất hiện tình trạng mới?" Thấy Viên Minh đi vào trúc hiên, Vu Vũ đứng dậy hỏi.

"Hiện tại hắn rất tốt, tại hạ vừa rồi thấy ngoài phòng đạo hữu có nguyện lực hội tụ, tình hình tựa hồ rất khác với ta ngày thường, cho nên muốn đến đây thỉnh giáo một chút, nếu có chỗ quấy rầy, kính xin đạo hữu thứ lỗi." Viên Minh nói thẳng.

"Không sao cả, đạo hữu có chỗ nào không rõ, xin cứ việc hỏi." Vu Vũ vô cùng dễ nói chuyện.

"Đạo hữu hẳn là cũng nhìn ra, ta kiêm tu Hồn tu, ngày nay đã đạt tới Ngôn Vu cảnh, ở bên ngoài cũng sáng lập một giáo phái, mỗi ngày có thể hấp thu không ít nguyện lực. Chỉ là những nguyện lực này luôn hỗn tạp, căn bản nhìn không ra có gì khác nhau, không như đạo hữu phân biệt rõ ràng, chẳng biết ở trong đó có bí quyết gì không?" Viên Minh nói thẳng tình huống của mình.

"Đạo hữu nói là phân hoá thất tình lực? Xem ra đạo hữu hẳn là không tiếp thụ truyền thừa Hồn tu chính thống, trên phương diện này kiến thức có chút khiếm khuyết, vậy ta giải thích từ đầu." Vu Vũ hiểu rõ gật đầu.

Viên Minh nghe vậy sửng sốt một chút, kiến giải như thế thập phần trân quý, lần này hắn tới, chỉ là muốn mời Vu Vũ chỉ điểm một hai.

Dù vậy, hắn cũng chuẩn bị xong mấy món lễ vật trân quý để tặng, nào ngờ lòng dạ Vu Vũ khoáng đạt như thế, vậy mà không yêu cầu gì, trực tiếp nói cho hắn biết.

Ngay lúc Viên Minh ngây người, Vu Vũ tiếp tục nói.

"Vạn đạo hữu cũng đã khai sáng giáo phái, thu thập nguyện lực, vậy cũng biết bản chất của nó. Nguyện lực trên thực tế là hồn lực và cảm xúc kết hợp đản sinh ra một loại lực lượng hoàn toàn mới, bởi vậy nó có thể được chúng ta hấp thu luyện hóa, chuyển hóa làm một phần thần hồn lực cho chúng ta."

Viên Minh gật đầu.

"Thời thế hiện nay, cảm xúc người phân chia dựa theo thất tình: hỉ, nộ, ai, lạc, ái, ố, dục, trong nguyện lực ẩn chứa cảm xúc cũng là như thế." Vu Vũ lấy chỉ làm bút, dùng linh lực viết giữa không trung bảy chữ nhỏ.

"Thì ra là thế, chỉ là phân hoá nguyện lực dựa theo thất tình, có ý nghĩa gì? Nguyện lực không thể so với Nguyệt hoa lực, trực tiếp hấp thu nhược điểm khá lớn." Viên Minh nói.
Bình Luận (0)
Comment