Chương 906: Ta không đi
Chương 906: Ta không đi
Dịch: Vong Hồn
Đúng vào lúc này, vòng gợn sóng màu vàng lại lần nữa dập dờn, sau đó lại có một thân ảnh đi ra nữa.
Nhưng mà người này xuất hiện lại khiến cho mọi người ở đây càng thêm không bình tĩnh.
Bởi vì người tới lúc này không phải là một vị Yêu vương cao lớn thô kệch nữa, mà là một vị thoạt nhìn như một thiếu nữ mười sáu mười bảy tuổi.
Dung mạo của nàng tú lệ, giống như người từ tỏng tranh bước ra, dung nhan nàng xinh đẹp tới mức chỉ có thể dùng bốn chữ xinh đẹp tự nhiên mà hình dung, khiến ánh mắt mọi người không tự chủ được mà bị hấp dẫn nhìn tới.
Sau đó, gần như mọi người đều toát ra một cái câu hỏi trong đầu : Nàng là ai?
“Vu Vũ đạo hữu?” Nam Thượng Phong nhịn không được kêu lên một tiếng sợ hãi, mọi người lập tức quay sang nhìn gã.
“Ngươi biết?” Đạm Đài chân nhân cau mày nói.
Nam Thượng Phong vẫn còn đang đắm chìm trong cảm xúc chấn kinh, nhất thời không trả lời sư phụ của mình.
Viên Minh vẫn đang ngụy trang thành viên khoáng thạch màu đỏ cũng đang cực kỳ kinh ngạc.
Hắn chẳng thể nghĩ tới, Vu Vũ sẽ xuất hiện tại nơi này.
Nhưng mà trên người nàng lúc này không mặc bộ váy tơ màu xanh nhạt nữa, mà đổi thành một bộ váy dài màu vàng cực kỳ hoa lệ, khiên cho thân hình cao gầy mảnh mai của nàng được tôn lên thêm mấy phần thân thánh, khí tức cao quý không thể xâm phạm.
Vu Vũ mặc Kim Bào khiến khí chất thay đổi rất lớn, đứng trước người tứ đại Yêu Vương, chẳng những không có chút cảm giác không hài hòa nào, ngược lại thì khí thế vô hình mà nàng phát ra lại có thể áp hết mấy vị yêu Vương, tạo thành thế quần tinh phủng nguyệt.
Giờ khắc này, nàng giống như là một vị nữ hoàng của tất cả đám Yêu Vương kia.
“Tất cả dừng tay đi, không cần thiết phải tiếp tục đánh nữ.” lúc này, Vu Vũ mở miệng nói ra.
Thanh âm của nàng có chút thanh lãnh, phảng phất như chạm vào một khối băng, giọng nói của nàng thanh thúy êm tai, nhưng lại mang theo lực xuyên thấu cực mạnh.
Thanh âm nghe rõ ràng rất nhỏ nhẹ, nhưng lại xuyên thấu toàn bộ chiến trường khu vực nham tương, chui vào tỏng tai của tất cả mọi người.
“Hừ, ngươi nói dừng thay thì dừng tay sao?” Long Hầu nhìn thoáng qua Tư Mã Trường Cầm, thấy gã không có phản ứng gì, liền chủ động đứng ra tiếp lời.
Nhưng mà ở trong chiến trường phía trên, Yêu binh của Vạn Yêu Quốc đều thay đổi sắc mặt, nhao nhao lui lại.
Đội ngũ tầm bảo cũng bị kinh ngạc, nhưng sau đó cũng không có truy kích.
Chiến trường đang hỗn chiến kịch liệt, nhưng bởi vì một câu nói của Vu Vũ mà ăn ý dừng lại, riêng phần mình thối lui, chia thành hai bên trận doanh phân biệt rõ ràng.
“Ngươi là người phương nào? “ Sắc mặt Long Hầu ngưng trọng, dò xét Vu Vũ từ trên xuống dưới, muốn xem thật kỹ lại đối phương.
“Các hạ chính là Vạn Yêu Nữ Hoàng sao? Cửu ngưỡng đại danh!” Tư Mã Trường Cầm rốt cục mở miệng.
Áo bào màu vàng Vu Vũ đột nhiên nâng tay phải lên, chụp một cái về bên hông.
Một tiếng va chạm leng keng vang lên, áo bào màu vàng mà nàng đang mặc trên người bỗng nhiên lay động, toàn thân cũng bộc phát và tràn đầy Yêu lực, khó có thể tưởng tượng được, kèm theo đó là lực áp bách không cách nào chống cự được, cuốn sạch toàn bộ chiến trường.
Đám tu sĩ Pháp Tướng đang đứng ở đây cũng cảm giác được áp lực giống như đang có một ngọn núi từ trên trời rơi xuống, hùng hậu như núi, bá đạo như mặt trời thiêu đốt, bọn họ chỉ cần hơi không cẩn thận thì sẽ gần như khuỵu xuống, tất cả phải nhao nhao vận chuyển pháp lực để chống lại.
Ô Lỗ, Nam Thượng Phong và những tu sĩ Phản Hư càng là không đỡ nổi, đều bị áp đến mức đặt mông ngã ngồi xuống đất.
Cơ thể Ô Lỗ bại liệt tại chỗ, tay trái của gã chống xuống mặt đất, bàn tay hắn hơi khua về phía sau một chút, bấu vào một hòn đá màu đỏ trông rất bình thường ở đó.
Khối khoáng thạch này đương nhiên là Viên Minh biến thành.
Ô Lỗ giống như hơi kinh ngạc một cái, lại đem viên khoáng thạch này cất đi, sau đó lại tiếp tục vận công chống lại áp lực của Vu Vũ trên người.
Rất nhiều tu sĩ xung quanh gần đó lúc này căn bản chẳng hơi đâu mà chú ý đến nơi đây, có vài người nhìn thấy cũng chỉ coi như Ô Lỗ lấy được một viên khoáng thạch có thuộc tính Hỏa nào đó, chứ chẳng để trong lòng.
Đạm Đài chân nhân cùng Long Hầu có tu vi cao thâm nên là người ổn định thân hình trước nhất, hai người liếc nhau một cái, đều thấy được sự khiếp sợ từ trong mắt của đối phương.
Bọn họ chỉ cảm thấy vị thiếu nữ trước mắt này, đã đẹp đến mức nghịch thiên rồi, mà tu vi toàn thân còn ngập trời như thế, chỉ sợ là đã mạnh hơn xa tất cả bất luận vị tu sĩ Pháp Tướng nào ở đây.
Người cũng đang cảm thấy vô cùng kinh sợ ở đây nữa còn có Viên Minh.
Hắn càng kinh sợ hơn nữa, vì ngoài nhìn không thấu thân phận của Vu Vũ lúc còn sống chúng trước kia, thì hắn vậy mà còn chẳng phát giác được thực lực của Vu Vũ chút nào, lại có thể mạnh đế tình trạng như thế.
Kình phong nổ tung tiêu tán đi, thân hình của Vu Vũ hiện rõ, trong bàn tay của nàng đang nắm một sợi ánh sáng màu xanh nhạt, chính là vết tích của một sợi dây đàn.
Dây đànánh sáng xoay động vặn xoắn đủ kiểu, nhưng cũng không thoát ra được, đang vặn vẹo trong lòng bàn tay của nàng.
“Cách bắt chuyện của Cầm Ma đạo hữu đúng là khác người, nghe nói Cầm Ma đạo hữu có thần thông Thập Đại Cầm Âm, cái này chẳng lẽ là Thanh Âm Đao vô tri vô giác, có thể giết người trong vô hình?” Vu Vũ vừa cười vừa nói.
Trong lúc nói chuyện, tay của nàng khẽ dùng sức, trực tiếp bóp nát vết tích dây đàn ánh sáng.
“Vạn Yêu Nữ Hoàng quả nhiên có thực lực cường đại, chỉ dựa vào một người liền muốn để ta không đánh mà lui, không hổ là Vương của vạn yêu.” Tư Mã Trường Cầm khẽ cười một tiếng nói ra.
“Cầm Ma đạo hữu quá khen rồi, riêng một mình ngươi, ta cũng không dám nói đánh thắng, huống chi còn tăng thêm chư vị đây nữa.” Vu Vũ cười nhạt một tiếng, ánh mắt đảo qua trên người đám Đạm Đài Chân Nhân, Long Hầu, KIm Thần một cái.
“Vậy đạo hữu tới đây là có chuyện gì?” Tư Mã Trường Cầm hỏi.
“Đương nhiên là vì Thiên Hỏa mà tới rồi!” Vu Vũ đáp.
“Lời ấy có ý gì?” Tư Mã Trường Cầm hơi nhíu mày hỏi.
“Ta và ngươi tới Hỏa Nham Sa Mạc này đều vì một mục đích giống nhau, đó là Thiên Hỏa, nên thay vì đấu ngươi chết ta sống, không bằng liên thủ hợp tác, cùng chung sức tìm tới Thiên Hỏa?” Vu Vũ nhìn thẳng về phía gã, nói ra.
“Nhóm Vạn Yêu Quốc của các ngươi không phải đã chiếm tiên cơ trước rồi sao, vừa nãy còn để đám Hỏa Lang Tộc ngăn cản chúng ta, bây giờ lại bắt đầu nói chuyện hợp tác, sợ không phải là có cạm bẫy gì đào sẵn chờ chúng ta chứ, thật coi chúng ta đều là người ngu sao?” Long Hầu cười lạnh nói.
“Tin tưởng chư vị cũng đều thấy được, trong khu vực phía sau chúng ta đây có ẩn giấu càn khôn, không dối gạt các ngươi, nơi này có giấu một kiện Linh Bảo KHông Gian, đã dung hợp chặt chẽ cùng hư không, Thiên Hỏa liền giấu ở bên trong không gian của Linh Bảo này.” Vu Vũ nhìn về phía vòng xoáy màu bạc và nói.
“Linh Bảo Không gian này chẳng phải là do Vạn Yêu Quốc các ngươi nắm giữ sao? Không phải vậy thì làm sao các ngươi có thể ra vào tự do như thế?” Ánh mắt Đạm Đài chân nhân ngưng tụ, hỏi lại.
“Bảo vật này cũng không phải Vạn Yêu Quốc chúng ta nắm trong tay, chúng ta thậm chí còn không biết nó từ đâu mà tới nữa, chư vị nếu là không tin lời ta nói, đại khái có thể tự mình đi tới nếm thử luyện hóa, nếu các ngươi có thể thành công, Vạn Yêu Quốc bọn ta sẽ lập tức rút lui, không tranh chấp cùng các ngươi nữa.” Vu Vũ lắc đầu, rồi nghiêng người tránh sang một bên.
Bốn vị Yêu Vương cũng lui lại, nhường ra một con đường.
Mấy người Đạm Đài chân nhân đưa mắt nhìn nhau, trong lúc nhất thời cũng không có người nào tiến lên nếm thử luyện hóa.
Bỗng lúc này, trong đám người có một bóng hình xinh đẹp đi ra, lại là Tịch Ảnh, nàng trực tiếp đi tới vùng hư không kia.
Đám người thấy thế đều lộ ra vẻ kinh ngạc.
“Tịch tiên tử, coi chừng!” Tư Mã Trường Cầm nhắc nhở.
“Không sao cả!” Tịch Ảnh cũng không quay lại, chỉ khoát tay áo một cái, rất mau đã tới gần phía trước vòng xoáy màu bạc
Nàng đưa tay bắn ra hai đạo bạch quang, chui vào bên trong vòng xoáy màu bạc, tìm kiếm một hồi ở trong đó, lại buông thần thức ra, tra xét rõ ràng.
Sau một lát, trên mặt của nàng xuất hiện vẻ cổ quái, rồi thu tay và quay người đi trở về.
“Tịch Tiên tử có phát hiện gì không?” Long Hầu vội vàng hỏi.
“Nơi đó đích xác là có khí tức của Linh Bảo, chẳng qua là chẳng biết vì nguyên nhân gì mà đã hoàn mỹ dung hợp cùng hư không, đừng nói là luyện hóa, chính là muốn động chạm đến bản thể của Linh Bảo, cũng làm không được.” Tịch Ảnh nói ra.
“Lúc chúng ta phát hiện ra, cũng đã thử luyện hóa bằng các loại phương pháp khác nhau, kết quả đều không thu hoạch được gì, nhưng mà cũng may là cổng vào cái Linh Bảo không gian này rộng mở, cũng không hạn chế gì cái việc ra vào.” Vu Vũ thấy thế thì bổ sung thêm.
“Nếu như ra vào không ngại, các ngươi lại đã vào trong đó trước bọn ta một bước, vì sao lại còn quay ra muốn hợp tác cùng chúng ta?” Đạm Đài chân nhân vẫn khó hiểu.
“Chư vị chưa vào bên trong nên còn không biết, diện tích của không gian bên trong cái linh bảo này vô cùng bao la rộng lớn, mà Thiên Hỏa thì lại vô cùng cường đại, hành tung quỷ dị, muốn tìm bắt được cũng có độ khó rất cao, chẳng khác gì mò kim đáy biển cả.” Vu Vũ giải thích thêm.
“Theo ta được biết, Vạn Yêu Quốc các ngươi cũng đâu có thiếu nhân thủ?” Đạm Đài chân nhân vẫn chưa hoàn toàn thỏa mãn với lời giải thích kia.
“Thiên Hỏa tồn tại dẫn đển không gian ở bên trong Linh Bảo này dị thường nóng bỏng, thêm nữa là Hỏa độc hừng hực, ngoại trừ Yêu tộc có thuộc tính Hỏa hoặc là có tu vi cao thâm ra thì những Yêu tộc khác của Vạn Yêu Quốc căn bản không cách nào chịu được, mà muốn khám phá thời gian dài thì cần tộc nhân có cấp năm trở lên mới có thể có khả năng chịu đựng ở bên trong, thậm chí muốn đến gần cùng bắt lấy Thiên Hỏa thì nếu không có cấp sáu trở lên cũng không thể làm được.” Vu Vũ tiếp tục nói.
Nghe tới đó thì mọi người xem như đã hoàn toàn hiểu rõ ngọn ngành.
Vạn yêu Quốc cũng không muốn hợp tác cùng Nhân tộc, nhưng nhân thủ phù hợp những điều kiện hà khắc này lại quá ít, thay vì cứ không ngừng tiêu hao lực lượng ở bên trong không gian linh bảo như thế, lại còn phải khai chiến cùng đội ngũ tầm bảo nữa, thì chẳng bằng kéo đối phương nhập bọn luôn, đồng thời tìm kiếm Thiên Hỏa.
“Một chiêu gậy ông đập lưng ông này của đạo hữu dùng được đúng là cao minh, chỉ cần chúng ta không muốn buông bỏ Thiên Hỏa, thì không thể không nhập cục rồi.” Tư Mã TRường Cầm vỗ tay, khẽ cười nói ra.
“Vì thế chư vị quyết định là?” Vu Vũ cũng nhoẻn cười, hỏi.
Tư Mã TRường Cầm quét mắt nhìn mọi người một vòng, thấy bọn họ đều tỏ vẻ tán đồng, liền gật đầu nói :”Nếu đã là dương mưu thì chúng ta không có đạo lý không dám đáp ứng, nhưng mà tốt nhất vẫn phải nói trước ba điều kiện, trước khi tìm được Thiên Hỏa, không được tiêu hao vô nghĩa, không thì hợp tác này cũng chẳng có ý nghĩ.”
“Đó là tự nhiên, chúng ta riêng mình trói buộc tốt tộc nhân, trước khi tìm được Thiên Hỏa thì không thể đánh lén hay chém giết lẫn nhau, đợi sau khi tìm được thì xem bổn sự.” Vu Vũ gật đầu nói.
Ô Lỗ, Nam Thượng Phong và một đám tu sĩ Phản Hư đều thở phào nhẹ nhõm.
Vừa rồi hai phe gương cung bạt kiếm, còn tưởng rằng sẽ có một hồi đại chiến, không thể tưởng được gió lại đổi chiều, vậy mà lại cùng hợp tác với Vạn Yêu Quốc.
“Lúc nãy vị đạo hữu này nói, các ngươi cũng đã nghe được, ai muốn cùng ta đi?” Tư Mã Trường Cầm nhìn về phía mọi người hỏi.
“Ta nguyện đi theo!” Long Hầu hưởng ứng đầu tiên.
“Chúng ta nguyện đi theo!” Đạm Đài chân nhân đại biểu cho thái độ của các đệ tử của mình luôn.
Vương Phục Long cũng biểu hiện sẽ nguyện đi theo cùng, đám người Ô Lỗ, Ngụy Lăng cũng đều gật đầu, chỉ có phân thân của Viên MInh thì không tỏ vẻ gì, chỉ cúi đầu đứng ở nơi đó.
Tầm mắt của mọi người đều rơi vào trên người của phân thân Viên MInh, ngay cả Vu Vũ cũng nhìn lại.
“Vạn đạo hữu, ngươi không đi sao?” Tư Mã TRường Cầm cười hỏi.
“Thực lực của tại hạ thấp kém, sẽ không tham gia náo nhiệt làm gì, cảm giác bên trong đó sẽ rất nguy hiểm.” Phân thân Viên Minh khoát tay áo nói ra.
Mọi người nghe vậy không nói gì thêm, nhưng tỏng mắt đều hiện lên vẻ xem thường.
Tư Mã Trường Cầm cau lông mày lại, giống như hơi bất ngờ trước câu trả lời đó:”Không thể tưởng được Vạn đạo hữu lại là người có tính cách bo bo giữ mình như thế, chỉ là đạo hữu cứ để cho Tịch tiên tử một mình tiến nhập không gian linh bảo, cũng không lo lắng an nguy của nàng sao?”
“Thực lực của Tịch Ảnh cao hơn Vạn mỗ rất nhiều, ta tiến nhập cũng không giúp đỡ nàng được gì, mà cũng chẳng biết cái không gian linh bảo này là ai đặt ở chỗ này, ai biết sẽ phát sinh biến cố gì, ta lưu lại ở bên ngoài trấn thủ giúp mọi người, đề phòng bất trắc.” Viên Minh chẳng thèm để ý đến sự châm biếm của Tư Mã TRường Cầm, cười hắc hắc nói ra.
Lời nói của hắn rất có đạo lý, lại chính nghĩa lẫm nhiên, nên trong lúc nhất thời, đúng là chẳng ai bắt bẻ được gì.
Mà hơn nữa, lời này cũng khiến một vài người đánh rớt ý nghĩ muốn đi vào bên trong kia cùng.