Tiên Giả (Dịch Full)

Chương 933 - Chương 931: Đệ Nhất Hung Kiếm

Chương 931: Đệ nhất hung kiếm Chương 931: Đệ nhất hung kiếm

"Hóa ra ta cùng Đại Nhật Lưu Ly viêm chiến đấu, Hi Hòa Tử ngươi nhìn thấy được." Viên Minh cười nói.

"Đương nhiên, nơi này và bên ngoài Hi Hòa điện vốn là nhất thể, có điều dùng cấm chế kính ảnh ngăn cách mà thôi. Trận chiến ấy quả thật ngươi đánh rất thống khoái, đáng tiếc lại để ả bát phụ chanh chua Đại Nhật Lưu Ly viêm chạy thoát mất. Lần sau gặp lại ả, ta giúp ngươi. Hi Hòa bia ẩn chứa Huyễn Nhật chân ý vừa vặn khắc chế con cọp cái kia." Hi Hòa Tử oán hận nói, một bộ cực hận thù với Đại Nhật Lưu Ly viêm.

"Vậy phiền toái Hi Hòa Tử rồi." Viên Minh mừng thầm, bèn nói.

"Tốt rồi, nói nhiều như vậy cũng tám chuyện xong, ta truyền cho ngươi đạo bảo quyết Hi Hòa bia, ngươi thu lấy nó, chúng ta rời đi." Hi Hòa Tử nói, rồi truyền một đoạn pháp môn tế luyện vào thức hải Viên Minh.

Pháp môn tế luyện này không phức tạp. Viên Minh tìm hiểu chút là đã nhanh chóng nắm giữ.

Căn cứ đạo bảo quyết có nhắc đến, mỗi đạo bảo ẩn chứa chân ý đại đạo khác nhau, nên đạo bảo quyết cũng không giống nhau. Đây cũng là điểm khác biệt với linh bảo pháp bảo khác.

Viên Minh tiến lên một bước, duỗi tay đè lấy Hi Hòa bia, bắt đầu tế luyện.

"Tế luyện đại bảo khó khăn hơn linh bảo, ngươi cứ từ từ mà làm, chỉ cần luyện hóa một phù văn nắm giữ Hi Hòa bia đã, sau khi rời khỏi nơi đây rồi chậm rãi tế luyện là được." Hi Hòa Tử ngáp một cái.

Viên Minh không đáp, tiếp tục thi pháp.

Hi Hòa Tử duỗi lưng, chuẩn bị tiến vào Hi Hòa bia ngủ một giấc, bỗng biến đổi sắc mặt, lộ ra vẻ không dám tin.

Thân là khí linh Hi Hòa bia, nàng có thể cảm giác được tiến độ tế luyện của Viên Minh. Hi Hòa bia có phản ứng rất nhỏ với pháp lực của Viên Minh, vậy mà đang bị nhanh chóng luyện hóa.

Dù là tu sĩ Đại Thừa thì tế luyện Hi Hòa bia cũng chỉ như thế này mà thôi.

"Không có khả năng, làm sao ngươi làm được?" Hi Hòa Tử trợn to mắt nhìn Viên Minh.

Viên Minh cười không nói gì. Trải qua Vạn Mộc bản nguyên chi lực tẩy lễ, pháp lực của hắn tinh thuần vô cùng, không kém với tu sĩ Đại Thừa bao nhiêu cả. Hơn nữa hắn còn là hồn tu, lực lượng thần hồn cường đại, có hai thứ gia trì đương nhiên tế luyện Hi Hòa bia nhanh chóng rồi.

Dù Hi Hòa Tử phát hiện được pháp lực Viên Minh khác thường nhưng căn bản không nghĩ tới pháp lực tinh thuần như thế, chỉ cảm thấy đạo pháp lực này có tính thẩm thấu mạnh mẽ, còn tưởng Viên Minh thi triển bí pháp gì.

Chẳng qua nàng cũng đã đạt được hiệp nghị với Viên Minh, hôm nay bị luyện hóa cũng không sinh ra tâm tư phản kháng.

Viên Minh toàn lực tế luyện, gần nửa ngày sau cũng đã luyện hóa được một phù văn của Hi Hòa bia, đã cầm lên được.

Vật này vô cùng nặng, hắn phải dùng pháp lực thúc giục mới được, cầm trên tay như nâng một ngọn núi vậy.

"Chủ nhân Hi Hòa bia dùng nguyên một khối tinh hạch của ngôi sao băng luyện chế thành, vô cùng nặng, chờ ngươi tế luyện toàn bộ ba mươi sáu phù văn xong mới có thể khống chế tự nhiên được." Hi Hòa Tử giải thích nói.

Viên Minh gật gật đầu, không tiếp tục dông dài, mà thu hồi Hi Hòa bia lại.

Hi Hòa Tử cũng thành thành thật thật về bên trong bia, theo Hi Hòa bia tiến vào Tu La cung.

Viên Minh nhanh chóng quay ra bên ngoài, lại quét mắt nhìn qua Hi Hòa điện, chắc chắn nơi này không còn vật gì đáng giá nữa mới rời đi.

"Ha ha, cuối cùng đã đi ra khỏi vùng trời này. Đại địa này, thế giới bao la này thật là đẹp." một giọng nói đầy kích động vang lên.

"Hi Hòa Tử?" Viên Minh nhìn về phía ống tay áo mình, giọng nói từ đây phát ra.

"Là ta."

Một cái khuy áo ngọc trên tay áo tản ra linh quang, rồi Hi Hòa Tử lớn chừng ngón cái hiển hiện ra, trừng mắt nhìn bốn phía đầy thỏa mãn.

"Ngươi đây là?" Viên Minh có chút kinh ngạc, ngừng độn quang.

"Đây là phân thân khí linh của ta, tạm thời bám trên người của ngươi, nhìn kỹ non sông tươi đẹp bên ngoài." Hi Hòa Tử nói.

"Không phải khí linh cùng linh bảo có liên hệ mật thiết sao? Vẫn có thể tùy ý phụ thể trên vật thể khác được?" Viên Minh cảm thấy khó hiểu.

"Khí linh bình thường đương nhiên không được, nhưng ta có thể." Hi Hòa Tử chống nạnh, ngẩng cằm ngạo nghễ nói.

Viên Minh chớp mắt. Thủ đoạn phân thân phụ thể này của Hi Hòa Tử ngược lại giống với năng lực hồn tu, chẳng lẽ nàng ta tu luyện qua bí pháp tương tự?

Bất kể là loại nào thì Viên Minh đều cảm thấy mình hiểu quá ít về khí linh này.

Hắn trầm ngâm một lát, lật tay lấy ra một vật, đúng là bản mệnh linh bảo Diệt Hồn kiếm, mở miệng mói: "Hi Hòa Tử, ngươi là Luyện Khí đại sư, bản thân cũng là khí linh, có thể xem giùm ta xem kiếm này có vấn đề gì."

Chuôi bản mệnh linh bảo này của hắn có uy lực mạnh mẽ, thế nhưng lại không cách nào ngưng tụ ra kiếm linh khiến hắn có chút lo lắng.

Hi Hòa Tử đánh giá Diệt Hồn kiếm vài lần, trên khuôn mặt nhỏ nhắn đột nhiên lộ ra vẻ kinh hỉ: "Ồ! Là Đại Tự Tại Thiên Ma kiếm! Ngươi lấy pháp môn luyện chế kiếm này từ đâu ra vậy? Không đúng, trong kiếm này chỉ có ba phù văn Đại Tự Tại Thiên Ma kiếm, còn lại chỉ là thất bát loạn tao, phẩm cấp cũng thấp, lại xung đột lẫn nhau, đây là đứa ngốc nào luyện chế ra vậy?"

Viên Minh nghe được chợt lúng túng: "Là tự ta..."

"A, khó trách, khó trách..." Hi Hòa Tử dùng một loại ánh mắt đã hiểu rõ mà nhìn Viên Minh.

"Trong mắt Hi Hòa Tử, tại hạ là một kẻ luyện khí ngu ngốc sao?" Viên Minh sờ lên mũi cười nói.

"Cũng không kém lắm, ta đã nói khách khí rồi, nói chung chỉ được coi là kiến thức nửa vời về phù văn." Hi Hòa Tử không chút khách khí nói.

"Quả thật tại hạ không biết nhiều về luyện khí cho lắm. Diệt Hồn kiếm này là linh bảo bản mệnh của ta, đến nay không cách nào ngưng tụ khí linh. Nếu Hi Hòa Tử ngươi đã nhìn ra nhiều vấn đề như vậy, có cách nào giải quyết không?" Viên Minh khẽ cười khổ, chắp tay thỉnh giáo.

"Ta đã nói là không cần khách sáo với ta như thế. Bản mệnh linh bảo này của ngươi có không ít vấn đề, phù văn lộn xộn, âm khí trong thân kiếm hỗn tạp, cũng không được luyện hóa đàng hoàng. Quan trọng nhất là bên trong còn phong ấn một bộ phận Đại Tự Tại Thiên Ma kiếm. Là tên đần nào dạy ngươi loại phương pháp luyện bảo này? Kiến thức luyện khí nửa vời còn hay nghĩ ngợi linh tinh, linh bảo này của người há có thể cắn nuốt được mảnh vỡ Đại Tự Tại Thiên Ma kiếm, chuôi linh bảo bản mệnh này đến bây giờ còn chưa vỡ vụn đã là kỳ tích rồi, làm sao có thể thai nghén ra khí linh được." Hi Hòa Tử khoát tay áo, rồi sau đó cay nghiệt bình luận.

Viên Minh nghe mấy lời này, không nhịn được liếc nhìn qua đồ án Thâu Thiên đỉnh trên cánh tay, sợ Không nhảy ra đánh nhau với Hi Hòa Tử.

Cũng may Thâu Thiên đỉnh không có chút phản ứng, đại khái là Không lại ngủ quên rồi đi.

"Vậy phải làm thế nào? Hay là nói ta có thể làm được gì?" Viên Minh hỏi.

"Vấn đề Âm khí rất dễ giải quyết, luyện hóa một lần là được. Phiền toái là phù văn cùng phong ấn tàn phiến Đại Tự Tại Thiên Ma kiếm. Có hai biện pháp giải quyết, thứ nhất là loại bỏ tàn phiến Đại Tự Tại Thiên Ma kiếm cùng ba đạo phù văn Thiên Ma Kiếm đi, lại lần nữa gia tăng thêm phù văn khác. Ta biết được vài loại pháp môn luyện chế linh kiếm thuộc tính âm từ thượng cổ, có thể nhanh chóng dưỡng ra được khí linh. Đương nhiên uy lực không cách nào so được với Đại Tự Tại Thiên Ma kiếm." Hi Hòa Tử ước lượng Diệt Hồn kiếm, nói.

"Còn cách thứ hai?" Viên Minh trầm mặc một chút rồi hỏi.

"Đương nhiên là tiếp tục đường đi Đại Tự Tại Thiên Ma kiếm, luyện chế thanh kiếm này của ngươi thành chuôi Đại Tự Tại Thiên Ma kiếm thứ hai. Chẳng qua sẽ rất khó, thậm chí có thể nói là không có khả năng. Đại Tự Tại Thiên Ma kiếm chính là đệ nhất hung kiếm của Thượng Cổ Ma Giới, từ lúc ta ra đời đã mất tung tích. Ta không biết pháp môn luyện chế, cũng may ngươi có một miếng tàn phiến, ta có thể nghiên cứu một phen, may ra phỏng chế ra được hai ba phần uy năng." Hi Hòa Tử rung đùi đắc ý nói.

"Đệ nhất hung kiếm? Đại Tự Tại Thiên Ma kiếm tà dị như vậy?" Viên Minh đã từng nghe Không nói qua cái tên Đại Tự Tại Thiên Ma kiếm từ trước đó, từ tên phán đoán ra đến từ Ma giới nhưng lại không rõ tình hình cụ thể, nên không khỏi truy vấn.

"Đương nhiên! Lai lịch Đại Tự Tại Thiên Ma kiếm không ai biết được, có người nói là đệ nhất Luyện Khí sư Hồng Lệ ma đế của Thượng Cổ Ma Giới luyện chế ra, cũng có người nói là linh bảo trời sinh. Kiếm này xuất hiện là từ trong tay Đại Tự Tại Thiên Ma Đế ở Ma giới, cho nên được xưng là Đại Tự Tại Thiên Ma kiếm. Kiếm này thần thông kinh người, không dưới mười Đại Thừa chết dưới lưỡi kiếm này. Nghe nói còn từng có chuyện một kiếm diệt hết sinh linh toàn bộ tiểu giới vực, vô cùng đáng sợ." Hi Hòa Tử biểu lộ nghiêm túc, mơ hồ có vẻ sợ hãi.

"Một kiếm diệt một giới vực, xác thực xứng danh hung kiếm." Viên Minh nghe vậy cũng không khỏi hít một hơi lạnh.

"Đại Tự Tại Thiên Ma kiếm không chỉ đáng sợ như vậy. Ngoại trừ uy lực kinh người thì kiếm này còn nắm giữ một loại đạo bảo chân ý quỷ dị, mỗi khi giết một người đều sẽ thôn phệ pháp lực, tinh huyết, thần hồn, thậm chí đại đạo chân ý biến thành thứ cho mình sử dụng. Càng giết nhiều người, uy lực Đại Tự Tại Thiên Ma kiếm càng lớn. Tương truyền lúc đạt đỉnh phong, uy lực có thể vượt qua phạm trù đạo bảo." Hi Hòa Tử lắc đầu, tiếp tục nói.

"Đại Tự Tại Thiên Ma kiếm còn có năng lực như thế?" Viên Minh không khỏi kinh ngạc.

"Nói nhảm! Bằng không thì làm sao được xưng tụng là đệ nhất hung kiếm!" Hi Hòa Tử hì hì cười nói.

"Về sau kiếm này thế nào? Sao lại vỡ nát?" Viên Minh truy vấn.

"Không biết, lúc Đại Tự Tại Thiên Ma kiếm hoành hành vô kỵ thì Ma giới còn chưa xâm lấn Xuất Vân giới chúng ta. Ta cũng chỉ nghe chủ nhân nói, lúc Ma giới xâm lấn Hắc Thổ giới xảy ra đại biến cố. Mấy vị Ma Đế vẫn lạc tại chỗ, trong đó có cả Đại Tự Tại Thiên Ma Đế. Đại Tự Tại Thiên Ma kiếm cũng theo đó mà biến mất. Rất nhiều người nói là vì Đại Tự Tại Thiên Ma kiếm thu nạp quá nhiều đại đạo chân ý, uy lực vô cùng cường đại, không được Thiên Đạo sở dung, lúc này mới đánh thần phạt xuống phá hủy đi." Hi Hòa Tử như quá lâu chưa nói chuyện với người khác nên rất thích ý chuyện phiếm với Viên Minh, chậm rãi đàm đạo.

Nghe những bí văn Thượng Cổ này, trong lòng Viên Minh không khỏi rung động, có chút mê mẩn.

"Lại nói ngươi lấy được tàn phiến Đại Tự Tại Thiên Ma kiếm từ nơi nào vậy?" Hi Hòa Tử lại hỏi.

"Là một vị tiền bối tặng cho, về phần hắn lấy được từ đầu thì ta không rõ." Viên Minh lắc đầu đáp.

Hi Hòa Tử không hỏi tiếp mà vòng về chủ đề: "Nói cả buổi, ngươi còn không cho ta biết định xử lý Diệt Hồn kiếm này thế nào?"

"Nếu như muốn luyện chế linh bảo, đương nhiên luyện chế thứ lợi hại nhất, vẫn là theo đường Đại Tự Tại Thiên Ma kiếm đi." Viên Minh không chần chờ đáp.

Đại Tự Tại Thiên Ma kiếm có thần thông như thế, hắn có duyên đạt được một miếng tàn phiến, đương nhiên cũng muốn phỏng chế một chút, có thể bắt chước được hai ba phần uy năng cũng đã đủ gia tăng thực lực của hắn lên cao rồi.
Bình Luận (0)
Comment