Tiên Giả (Dịch Full)

Chương 977 - Chương 975: Thời Điểm Có Cục Diện Tốt Nhất

Chương 975: Thời điểm có cục diện tốt nhất Chương 975: Thời điểm có cục diện tốt nhất

Dịch: Vong Hồn

Tô Vô nhanh chóng thu liễm sự khiếp sợ trong lòng mình lại, trầm giọng nói ra :”Chuyện này không thể mặc kệ nó như thế được, Thiên Hồng Đại Trận nhất định phải bị phá đi.”

“Ngươi muốn trở về Bạch Đế Thành sao?” lông mày của Luân Hồi Ma Quân nhướng lên, dường như có chút khó hiểu.

“KHông, chúng ta vừa mới đại chiến một trận cùng Băng Lan Lão Tổ, tiêu hao không nhỏ, lúc này Bạch Đế Thành tất có cao nhân tọa trấn, thay vì tới Bạch Đế Thành mạo hiểm, không bằng đi phá Hồng Quân Thạch Trụ ở ngay dưới Trọng Kim Thành này, hiệu quả cũng giống nhau cả.” Tô Vô nhếch miệng cười cười, trong mắt hiện lên vẻ ranh mãnh.

“Tam Giới Tiên Thuyền đã bị đưa về Ma Giới, muốn phá hỏng một cái Hồng QUân Thạch Trụ hoàn hảo không tổn hao gì, nói dễ vậy sao?” Luân Hồi Ma Quân lắc đầu thở dài.

“Một mình ta thì không có hy vọng thành công mấy, nhưng nếu có Ma Quân ngươi xuất thủ tương trợ thì nằm chắc.” Tô Vô nhìn về phía Luân Hồi Ma Quân, trong mắt lóe ra hào quang chờ mong.

“Tô Vô, Vạn Yêu Quốc chẳng qua là quân cờ thay chúng ta tìm kiếm Tam Giới Tiên Thuyền mà thôi, bây giờ Tam Giới Tiên Thuyền đã tìm được, bọn họ cũng đã vô dụng, ngươi không phải thực sự muốn giúp bọn hắn phục quốc, thay đối số mệnh bị Nhân tộc trấn áp đấy chứ?” Luân Hồi Ma Quân nhíu mày hỏi.

“Vạn Yêu Quốc dĩ nhiên là quân cờ, nhưng nếu lợi dụng tốt thì vẫn là một chiến lực tốt, có thể thu về dưới trướng cũng là chuyện tốt, huống hồ có một số việc, dùng sinh mạng của bọn họ đi lấp, cũng đỡ hơn là dùng Ma Tộc của các ngươi đi lấp chứ, đúng không?” Tô Vô vừa cười vừa nói.

Luân Hồi Ma Quân suy nghĩ một lát rồi gật đầu đáp ứng :”Đã như vậy, ta liền giúp ngươi một phen, nhưng mà sau đó người cần phái ra ít nhất một trăm tên tu sĩ Phản Hư, hoặc là Yêu tộc cấp năm, thay ta thí nghiệm công hiệu của Vạn Kiếp Huyết Hồn Chú, môn thần thông này của ta còn chưa đủ hoàn thiện.”

Tô Vô sáng khoái đáp ứng, không có chút do dự nào :”Không thành vấn đề!”

Ngay lúc hai người chuẩn bị khởi hành, thì một giọng nói ung dung truyền ra từ một nơi nào đó.

“Hai vị đây là muốn đi đâu thế?”

Lời nói vừa dứt, hư không phía trước hai người như có một làn gió nhẹ nhàng thổi qua, lại thêm một cái gợn sóng nữa, một bóng người từ trong đó chậm rãi bước ra ngoài.

Người này mặc bộ một trường bào cũ rách trên người, nhìn như đã trải qua vô số năm tháng tang thương, thân hình hơi còng xuống, làn da ngăm đen, đối mắt trắng lóa như tuyết, không có chút tròng đen nào, chính là vị trong truyền thuyết kia : Hạ Hiệt.

Sự xuất hiện của hắn vô thanh vô tức, không có chút gợn sóng pháp lực nào, cũng chẳng kích thích chút xíu ba động thần hồn nào.

Đợi Tô Vô và Luân Hồi Ma Quân phát giác ra, thì Hạ Hiệt đã giống như một ngọn núi sừng sững, lẳng lặng đứng trước mặt hai người.

“Hạ Hiệt!” Luân Hồi Ma QUân kinh hô thành tiếng, trong thanh âm còn mang theo vẻ chấn kinh khó có thể che giấu.

Tô Vô thì giống như không biết chút nào về cái tên này, nhưng nghe giọng của Luân Hồi Ma Quân thất thố như vậy, trong lòng gã cũng không khỏi vô thức ớn lạnh theo.

Cái tên kia giống như ẩn chứa một loại nguyền rủa thâm bất khả trắc nào đó, chỉ là nghe nói thôi, đã để cho dũng khí của gã tiêu tán mất ba phần.

Tô Vô không chút do dự, Ô quang quanh thân tăng vọt, trong nhát mắt sau lưng gã mọc ra sáu cái cánh ve mỏng manh, khẽ rung động một cái, gã hóa thành một đạo tàn ảnh màu đen, hối hả chạy trốn, tốc độ nhanh chóng tới mức giống như có thể xé rách hư không.

Luân Hồi Ma Quân cũng không cam lòng yếu thế, huyết quang quanh thân lóe lên, một bộ giáp trụ huyết sắc liền được mặc vào, huyết quang hộ thể cũng sáng lên, huyết vụ nồng đậm từ bên trong giáp trụ bắn ra, đem cả người Luân Hồi Ma Quân bao phủ trong đó.

Trong huyết vụ, thân hình của gã đã hóa thành một đạo huyết ảnh, bay nhanh về một phương hướng khác.

Thân hình Hạ Hiệt cũng không động, chỉ nhàn nhạt mở miệng nói :”Nơi đây cấm chỉ hết thảy các loại phi độn!”

Tức thì, một cỗ lực lượng vô cùng bàng bạc từ trên trời hạ xuống, mạnh mẽ phóng tới Tô Vô cùng Luân Hồi Ma Quân.

Sắc mặt Tô Vô đại biến, gã lật tay tế ra một chuôi trường kiếm màu đen, trảm một nhát về phía hư không.

“Vù!”

Một đạo kiếm khí màu đen hiện ra, muốn chém lực lượng bàng bạc kia thành hai nửa.

Nhưng thần thông Ngôn Xuất Pháp Tùy của Hạ Hiệt sớm đã viên mãn, cao minh chẳng biết hơn bao nhiêu lần so với Viên Minh và Tịch Ảnh, căn bản một phát chém chẳng ảnh hưởng gì.

Nhát chém kia ngược lại càng khiến cho lực lượng bàng bạc càng cuồn cuộn như sóng dữ, từ hai bên úp lại hung hăng đánh trúng Tô Vô.

Sáu cánh ve của Tô Vô trực tiếp bị vỡ vụn ra dưới sự tác động của cỗ lực lượng này, thất khiếu của gã cũng chảy ra máu tươi, Tô Vô nhịn không được mà kêu lên một tiếng đau đớn, thân hình cũng cấp tốc rớt xuống.

Luân Hồi Ma Quân cũng bị cỗ lực lượng này đánh trúng, huyết quang trên thân hắn mất hết, cũng đồng dạng bị rơi từ trên không trung xuống.

Lực lượng Ngôn Xuất Pháp Tùy ở trong cơ thể hai người mãnh mẽ tàn phá, không kiêng nể gì.

Hai người Tô Vô và Luân Hồi Ma Quân đều là cường giả đã có tu vi đến gần vô hạn cảnh giới Đại Thừa, nhưng lúc này lại giống như hai khối đá bị đập vào, rơi từ trên không trung xuống.

Nhưng mà dù sao hai người cũng đều là dạng người có tu vi cao thâm, thủ đoạn chồng chất.

Hơi bình tĩnh lại, hai người liền cấp tốc hóa giải dị trạng của thể nội, rồi mỗi người tế ra linh bảo của riêng mình, ổn định thân hình lại.

Nhưng ngay lúc này, thân thể hai người lại đột nhiên trầm xuống.

Trong hư không phụ cận bọn họ, chẳng biết từ lúc nào đã xuất hiện một dòng sông khổng lồ, sóng lớn cuồn cuộn.

Đó là một con sống lớn tràn đầy nguyện lực tinh khiết, mênh mông như biển, vô biên vô hạn.

“KHông tốt, Hạ Hiệt muốn thi triển Thương SInh Đại Nguyện, thần thông này không ngăn cản được, mau dùng Lưỡng Giới Châu đào tẩu!” Luân Hồi Ma Quân bỗng nhiên quay đầu hướng về phía Tô Vô nói thật nhanh.

Tô Vô nghe vậy thì lập tức tế ra một viên bảo châu màu trắng.

Viên châu này chuyển động xoay tít mù, nó tản ra ánh sáng nhu hòa, sau đó bắn ra một mảng ánh sáng trắng, mảng ảnh sáng này cấp tốc ngưng tụ thành một cánh cửa ánh sáng màu trắng vô cùng nguy nga.

Luân Hồi Ma QUân cũng không lựa chọn rời đi, mà ngược lại quay đầu bay thẳng về hướng Hạ Hiệt, giống như quyết tâm tranh thủ một chút thời cơ sau cùng, để cho Tô Vô có chút hy vọng sống rời đi.

“Chúa tể vạn vật Thiên Đạo, thương sinh diễn hóa Thiên Đạo, nguyện vọng của chúng sinh, ai có thể làm trái?” thanh âm Hạ Hiệt như chuông đồng, quanh quẩn ở trong thiên địa.

Chỉ một thoáng, dòng sông nguyện lực to lớn giống như bị nhen lửa, bắt đầu bốc cháy hừng hực.

Bầu trời ở bên ngoài Kim Trọng Thành vốn đang trong xanh, bỗng nhiên biến sắc, mây gió vần vũ, một loại lực lượng vĩ ngạn khó nói nên lời đang đến từ chân trời.

Trong thiên địa, tất cả phảng phất như dừng lại ở thời khắc này, Lưỡng Giới Châu phát ra ánh sáng trắng kia cũng đang dừng lại trên không trung, thân hình Luân Hồi Ma Quân đang bay vụt cũng đột nhiên dùng lại.

Thời gian phảng phất như bị một loại lực lượng thần bí nào đó giam cầm lại,, chỉ có thanh âm hùng vĩ kia của Hạ Hiệt vẫn như cũ, quanh quẩn trong thiên địa không dứt.

“Nguyện côn trùng tà ma ở nơi đây, tất cả đều bị đại đạo bất dung, chịu thiên địa cùng giết!”

Âm thanh của Hạ Hiệt tụng xong, một cỗ thiên phạt giống như thiên kiếp như hồng thủy mãnh thú từ trên trời giáng xuống, che mất cả Tô Vô cùng Luân Hồi Ma Quân.

Thân thể hai người bị vỡ vụn ra dưới cỗ lực lượng này, cơ thể Tô Vô hóa thành một đám hắc khí nồng đậm, trường kiếm màu đen được gã nắm trong tay cũng bị chấn động bay ra ngoài, về phần Luân Hồi Ma Quân thì trực tiếp hóa thành một mảng huyết vụ, tiêu tán trên không trung.

“Nguyện mọi thứ tà ác ở nơi đây, triệt để chôn vùi trong vô hình!”

Âm thanh của Hạ Hiệt lại vang lên lần nữa, kèm theo đó lại là một cỗ thiên phạt còn to hơn lúc nãy phủ xuống.

Hắc khí kia cùng đám huyết vụ không có chút lực lượng nào chống lại nó cả, nhanh chóng tiêu tán gần như không còn.

Vào thời khắc này, toàn bộ phiến thiên địa đột nhiên bắt đầu kịch liệt chấn động mà không có bất kỳ dấu hiệu nào.

Cánh cổng ánh sáng màu trắng do Lưỡng Giới Châu tạo ra kia đột nhiên tỏa sáng hào quang, vậy mà mạnh mẽ tránh thoát khỏi áp chế của Thương Sinh Đại Nguyện.

Ngay sau đó, một cái móng vuốt màu đen từ bên trong cánh cổng ánh sáng kia duỗi ra, bên trên ma trảo mọc ra chín ngón tay, mỗi ngón tay lại có một con mắt màu đỏ tươi ở trên đó, trông cực kỳ tà ác.

Khí tức giết chóc từ cự trảo này tản mát ra, làm lòng người kinh hãi.

Ma trảo kia một phát bắt được hắc khí mà Tô Vô còn sót lại, tiếp đó nhanh chóng tút về bên trong cánh cổng ánh sáng màu trắng.

Cùng lúc đó, Lưỡng Giới Châu cũng bay theo vào trong cánh cổng ánh snags, sau đó cánh cổng chợt lóe lên một cái rồi mau chóng biến mất tại nguyên chỗ.

Còn phân thân của Luân Hồi Ma Quân thì không có ai cứu, nên nhanh chóng bị lực lượng thiên phạt đánh cho triệt để tiêu tán, không lưu lại chút xíu dấu vết nào.

Hạ Hiệt nhìn một màn này, tự mình lẩm bẩm :”Diêm La Ma Trảo, xem ra Diêm Đế vậy mà đích thân xuất thủ, Tô Vô này chỉ là một phần phụ tùng của hắn mà thôi…”

Nói xong, Hạ Hiệt chậm rãi bay xuống, cúi người nhặt thanh trường kiếm màu đen mà Tô Vô đánh rơi lúc này lên, thanh trường kiếm này vừa rơi vào tay Hạ Hiệt thì hắc sắc ma khí lập tức dâng lên như hỏa diễm thiêu đốt, muốn tránh thoát khỏi bàn tay của Hạ Hiệt.

“Phỏng chế phẩm của Đại Tự Tại Thiên Ma Kiếm sao? Lại còn phong ấn một khối mảnh vỡ của Thiên Ma Kiếm nữa, cũng là có mấy phần thần vận.” Hạ Hiệt khẽ ngâm một tiếng, trong lòng bàn tay lão lập tức sáng lên một tầng sáng màu trắng, trong nháy mắt nó bao trùm lên toàn bộ thân kiếm, hỏa diễm bên trên trường kiếm màu đen lập tức bị dập tắt, nó đã bị lực lượng của Hạ Hiệt trấn áp.

“Kiếm này có thể giao cho Viên tiểu tử bồi dưỡng, sau này nhất định có thể trở thành một trợ lực lớn cho hắn.” Hạ Hiệt lại lẩm bẩm, trong mắt lóe lên một tia thâm ý.



Trong chỗ sâu nhất của Vạn Yêu Sơn Mạch, một tòa Hắc Phong nguy nga xuyên thẳng lên trời cao, giống như đụng tới tận bầu trời vậy, ngọn núi này cũng không giống bình thường, vô luận là ánh sáng mặt trời ở bên ngoài xán lạn như thế nào, thì nó vẫn luôn luôn bị bao phủ bên trong một màn sương mù nhàn nhạt màu đen, giống như vĩnh viễn đắm chìm ở trong màn đêm, từng đợt âm phong từ trong núi lướt qua, phát ra thanh âm gió rít, lúc thì nghe cao vút như tiếng Sơn Tiêu khóc đêm, khi thì trầm thấp như mãnh quỷ cười thảm, làm cho người ta nghe được không rét mà run.

Nhưng mà ngay tại trên đỉnh ngọn núi màu đen này, lại có một tòa kiến trúc hùng vĩ được xây lên, nhìn từ xa thì nó giống như một tòa thành lớn nguy nga , tràn đầy khí thế, so với Bạch Đế Thành trong truyền thuyết thì cũng không kém là bao, nơi này cũng chính là hạch tâm của Vạn Yêu Quốc - Vạn Yêu Lĩnh.

Bên trong Vạn Yêu Lĩnh, có một cung điện bằng vàng cực kỳ nguy nga tráng lệ, vị trí giả của Vạn Yêu Quốc, Vu Vũ lúc này đang đứng ở trước một cuộn giấy màu vàng đất được trải rộng ra, trong đó có bản đồ chi tiết về Vạn Yêu Sơn Mạch, các dãy núi, sông, hồ, núi lửa đều sống động như thật, giống như thể toàn bộ Vạn Yêu Sơn Mạch được thu nhỏ lại thành bức tranh này vậy.

Trên bản đồ, vị trí của mười chín tòa thành trì được nhìn thấy rất rõ, phạm vi ảnh hưởng của ba mươi sáu tộc Vạn Yêu Quốc cũng liếc qua thấy ngay, mà nơi tụ tập những sinh linh kia lúc này đang lóe ra lít nha lít nhít điểm sáng, trong đó có rất nhiều điểm đang chậm rãi di động, lấp lóe như bầu trời đầy sao.

Cái bản đồ này chính là dị bảo của Vạn Yêu Quốc, gọi là Sơn Hà Xã Tắc Đồ.

Nó có thể câu thông linh mạch trong lòng đất, cảm giác và hiển hiện địa hình địa vật trong phạm vi Vạn Yêu Sơn Mạch này.

Mà những khí tức của các sinh linh mạnh mẽ trong dãy núi kia, cũng sẽ xuất hiện ở bên trong đồ quyển này bằng hình thức những điểm sáng, đối với chiến tranh mà nói, thì đây chính là một kiện lợi khí vô thượng.

Trong đại điện, ngoại trừ Vu Vũ ra thì còn có mười vị Yêu tu cấp năm.

Bọn họ cầm pháp khí truyền tin trong tay, thi thoảng lại bẩm báo với Vu Vũ về tình hình chiến đấu mới nhất.

Vu Vũ cũng nhanh chóng truyền đạt lại từng cái mệnh lệnh, phân phối chiến lực của Vạn Yêu Quốc, xuất kích tứ phía.

Bây giờ Thiên Hồng Đại Trận đã tổn hại mất một cây Thạch Trụ, Băng Lan Lão Tổ cũng chiến bại bỏ chạy, đây không thể nghi ngờ chính là cục diện cũng là thời điểm tốt nhất của Vạn Yêu Quốc trong vài vạn năm trở lại đây.

Chỉ cần có thể dùng hành động một lần nắm bắt được mười chín tòa thành trì kia, dù là khong có cách nào dùng Tam Giới Tiên Thuyền phá hỏng cây Hồng Quân Trụ nào nữa, nhưng cũng có thể dùng một loại biện pháp khác, chậm chạp xâm lấn Thiên HỒng Đại TRận, đem nó phá hỏng hoàn toàn.
Bình Luận (0)
Comment