Chương 983: Giao Dịch Cửu Anh
Chương 983: Giao Dịch Cửu Anh
Dịch: Vong Hồn
“Quả nhiên, thần thức chênh lệch quá lớn với đối phương, mặc dù có Thâu Thiên Đỉnh gia trì, cũng khó có thể hoàn toàn ẩn nấp.” Viên Minh hơi nhíu mày, dù trong lòng có chút tiếc nuối, nhưng cũng không có thu hồi thần thức.
Hắn nhanh chóng điều chỉnh sách lược, đem thần thức của mình hóa thành sương mù mỏng manh, giống như một làn khói thanh mảnh phiêu phù, để hạ thấp xuống cảm giác tồn tại.
Vu Vũ cảm giác được xung quanh mình giống như có chút dị dạng, nhưng ngay tại lúc nàng chuẩn bị xem kỹ, thì linh khí trong thiên địa đã tới ầm ầm như dùng lũ, hội tụ ở xung quanh nàng.
Nàng đành phải tạm thời bỏ xuống hoang mang trong lòng, ngưng thần tụ lực, chuẩn bị trùng kích Đại Thừa Cảnh.
Sau một lát, linh quang trong mắt Vu Vũ lóe lên, hào quang năm màu trên người nàng bỗng nhiên tăng vọt.
Trong đó, quang mang của bốn màu đại diện cho Kim Hỏa Thổ Thủy lóa mắt hơn hẳn, hào quang xông lên không trung trong tích tắc, sau đó đem thắp sáng bốn trên năm cái ấn ký trên đỉnh mấy cái trụ đá.
Xung quanh những ấn ký được thắp sáng này, mỗi ấn ký đều được bao phủ bởi một quả cầu ánh sáng, đại đạo chân ý ở trong đó hiển hóa linh uẩn, chia ra thể hiện bằng ngọn lửa màu đỏ nóng bỏng của Hỏa, màu vàng đất nặng nề của Thổ, màu vàng kim sắc bén của kim, cùng chất lỏng vô hình linh động của Thủy.
Chỉ có ấn ký trên cột đá đại biểu cho Mộc thuộc tính, vẫn ảm đạm vô quang như cũ, không được thắp sáng.
Hai tay Vu Vũ bắt pháp quyết biến đổi, một đoàn ánh sáng màu xanh lục xuất hiện trước người nàng và sáng lên, rồi hiện ra một viên Mộc Châu màu xanh đen.
Trên viên Mộc Châu sáng lên một đạo ánh sáng màu xanh lục, toàn thân nó bỗng trở nên trong suốt như ngọc, mơ hồ nhìn thấy một chồi non màu xanh tươi đang mọc lên ở bên trong, khiến nó trông như mộng ảo, tràn đầy sức sống.
Viên Minh từ trên cao nhìn xuống, cảm ứng được đại đạo chân ý và Vu Vũ sở hiện ra, nhưng trong lòng cũng không có quá nhiều cảm xúc.
Những đại đạo chân ý hắn đang nhìn thấy này, mặc dù cũng coi như không tầm thường, nhưng so với Huyễn Nhật chân ý ở bên trong Hi Hòa Bia, vẫn là có chút không bằng, lại càng không cần phải nói tới Hỏa Đế chân ý mà Tô Vô ngày đó triệu hoán Xích Mi Đạo Nhân đã thể hiện ra.
Khi thần thức của hắn đảo qua viên Mộc Châu kia, chạm tới mầm non mới nảy sinh lúc nãy, tình thần của của hắn lại không tự chủ được mà bị chấn động một chút.
“Chân Ý bậc này, chẳng phải là Mộc Đế Chân Ý trong truyền thuyết sao?” trong lòng Viên Minh không ngừng kinh nghi.
Từ khi Bất Tử Thụ trong thể nội hắn chuyển hóa thành Thế Giới Chi Thụ, thì Viên Minh càng thêm nhạy cảm cũng như tinh chuẩn với việc cảm ứng Mộc thuộc tính.
Vẻn vẹn chỉ nhìn tháng qua một cái đó, hắn liền có thể cảm nhận được đại đạo chân ý chứa trong quả cầu vân gỗ kia cực kỳ bất phàm, không phải mấy cái đại đạo chân ý khác có khả năng bằng được.
Hắn gần như có thể khẳng định, ẩn chứa bên trong kia, có thể kìa Mộc Đế chân ý.
Trong lòng Viên Minh đã sớm quyết định lúc tu luyện Ngũ Hành Đạo Quả, là nhất định phải lĩnh ngộ loại chân ý Đế cấp cao cấp nhất, chân ý bình thường căn bản không nằm trong phạm vi suy nghĩ của hắn.
Hơn nữa, cũng chỉ có lĩnh ngộ năm loại chân ý Đế cấp, mới có thể đem uy lực của Ngũ Hành Đạo Quả tăng lên tới cảnh giới tối cao.
Đại đạo chân ý bên trong quả viên mộc châu này đối với hắn mà nói, không thể nghi ngờ là có giá trị tham khảo cực cao, thậm chí để hắn sinh ra lòng cướp đoạt.
Nhưng mà hắn cũng biết rõ, bảo bối đó lúc này đang được Vu Vũ nắm giữ trong tay, lấy thực lực của hắn muốn đoạt đi, gần như là chuyện không thể nào.
Ngay lúc Viên Minh đang tự mâu thuẫn giãy dụa trong lòng, thì trong đầu hắn chợt lóe lên linh quang, nhớ tới một chuyện mà Hạ Hiệt đã từng nói với hắn trước đây.
Khi Thâu Thiên Đỉnh tế luyện đến một trăm cấp, liền có thể đột phá hạ chế chỉ có thể phụ thể vật còn sống, có được năng lực phụ thể cả tử vật.
Đến lúc đó, có lẽ hắn có thể nhờ vào năng lực này, phụ thể vào bên trên viên Mộc Châu kia, tiến tới tìm hiểu đại đạo chân ý trong đó, nhưng mà trước mắt thì hắn mới chỉ tế luyện đến sáu mươi tầng cấm chế của Thâu Thiên Đỉnh, khoảng cách đến một trăm tầng còn khá dài, trong lòng Viên Minh cũng âm thầm quyết định, sau này phải càng thêm để ý đến việc tế luyện Thâu Thiên Đỉnh, tăng cường uy lực cũng như tác dụng của nó lên.
Hắn thu liễm suy nghĩ lại, hết sức chăm chú nhìn xuống dưới, quan sát quá trình Vu Vũ đột phá.
Cái này chính là một cơ hội khó có được với hắn, có thể hấp thu kinh nghiệm từ đây, để gây dựng cơ sở thêm kiên cố, trước khi bản thân mình trùng kích Đại Thừa Cảnh.
Nhưng mà hình như Vu Vũ đang gặp bình cảnh trong quá trình lĩnh ngộ Mộc chân ý, hai tay nàng cứ ôm chặt viên mộc châu màu xanh đen kia, nhắm mắt trầm tư mãi, hồi lâu cũng không có tiến triển.
Viên Minh thấy thế thì lan tràn thần thức ra, cẩn thận cảm ứng đến những chỗ khác ở xung quanh tế đàn.
Hắn phát hiện, ở ba chỗ góc hành lang bên ngoài cấm địa, có ba tòa đại điện bằng đá đang đứng sừng sững ở đó, ba tòa đại điện này được phân bố thành hình tam giác, tạo thành thế chân vạc, lộ ra sự trang trọng và thần bí.
Ở trong ba tòa đại điện này, mỗi tòa lại có một “Vu Vũ” đang khoanh chân an tọa ở bên trong, các nàng đều là phân thân của Vu Vũ.
Ba cái phân thân này cùng bản thể có dung mạo bên ngoài không có chút khác biệt nào với bản thể cả, khí tức cũng không kém bao nhiêu, chỉ là giờ phút này quần áo các nàng mặc trên người lại không giống nhau.
Một phân thân thì mặc váy sa mỏng màu xanh, một phân thân khác mặc trường bào màu tím, mà phân thân còn lại thì mặc một chiếc váy tơ màu xanh nhạt, cũng chính là cỗ phân thân mà Viên Minh quen thuộc nhất kia.
Viên Minh đã nhiều lần phụ thể trên phân thân mặc váy tơ màu xanh nhạt này, nhưng mỗi lần đều tỉnh lại bên trong một không gian màu đen kịt, giống như đang bị cầm tù ở bên trong một cái pháp khí không gian nào đó vậy.
Ngay hôm nay, cỗ phân thân này rốt cục được rời khỏi cái không gian thần bí kia, lại thấy ánh sáng mặt trời.
“Xem ra trong thời gian ngắn, bản thể kia của Vu Vũ khó mà có đột ohas, không bằng mình đi làm chuyện khác trước.” Viên Minh thầm nghĩ trong lòng như vậy, sau đó hắn thu hồi thần thức, kết thúc lần dò xét này.
Hắn trở lại trong không gian Thâu Thiên Đỉnh, nhảy khỏi Bạch Ngọc Liên Đài, rồi lách mình đi ra phía ngoài.
Viên Minh lấy ra một cây hương đen, cắm vào bên trong lư hương, sau đó đốt lên.
Đây là hương đen có thể điều khiển thân thể, đốt nó lên, thần hồ của hắn liền có thể phụ thể ở trên phân thân Vu Vũ mặc váy tơ màu xanh nhạt kia.
Sau khi hoàn thành phụ thể, Viên Minh lập tức bắt đầu kiểm tra pháp khí chứa đồ của cỗ phân thân này.
Ngoại trừ một ít linh thạch, đan dược và pháp bảo hay dùng ra, hắn cũng không phát hiện ra vật gì khác có giá trị quá cao.
Về phần bí pháp phân thân thì đương nhiên là không thể tìm ra ở trong này rồi.
Trong lòng hắn hơi thất vọng, nhưng cũng chưa từ bỏ ngay.
Hắn thao túng cỗ phân thân này, chập ngón tay lại thành dao, khắc xuống một hàng chữ trên mặt đất phía trước cỗ phân thân này :”Ta chính là Yêu tộc thượng cổ Đại Thừa Cửu Anh, hôm nay hồn du đến tận đây, gặp ngươi đang bị khốn đốn tại Pháp Tướng Kỳ, không vào được Đại Thừa, cảm giác rất tiếc nuối, nhớ tới tình nghĩa đồng tộc, có thể truyền ngươi một môn bí pháp, trợ ngươi lĩnh ngộ Mộc chân ý.”
Khắc xong hàng chữ này, hắn hơi ngừng lại, sau đó tiếp tục khắc xuống thêm:” Pháp nếu khinh truyền tất sinh nhân quảm cái bí pháp phân thân này của ngươi có chút đặc biệt, có thể mang ra làm trao đổi, chuẩn bị tốt để thư lại, sau bảy ngày tự nhiên thực hiện.”
Đây cũng là thủ đoạn lừa dối của hắn, hy vọng có thể dọa được Vu Vũ.
Sau khi để lại những lời này, hắn lặng lẽ ngồi xuống và cảm nhận sự độc đáo của cỗ phân thân này.
Nhưng cho đến lúc hương đen cháy hết thì hắn cũng không cảm nhận được gì nhiều, thần hồn của hắn lại quay trở về bản thể.
Viên Minh lập tức lần nữa ngồi lên Bạch Ngọc Liên Đài, lấy Ngụy Lăng làm điểm neo, đem thần hồn quan sát toàn bộ Vạn Yêu Lĩnh.
Khi thần niệm của hắn bao phủ chỗ đại điện bế quan của phân thân, phát hiện ra dòng chữ mình lưu lại không chỉ kinh động đến phân thân, mà còn kinh động tới cả bản thể.
Lúc này bản thể của Vu Vũ đã đình chỉ việc trùng kích Đại Thừa Cảnh, cùng Đại Nhật Lưu Ly Viêm cùng nhau đi vào trong đại điện của cỗ phân thân mặc váy tơ màu xanh nhạt kia.
Khuôn mặt nàng ngưng trọng nhìn hai hàng chữ dưới đất, giống như đang tự hỏi đến cùng là ai đã lưu lại.
“Ngươi chắc chắn là không có người nào chui vào nơi này chứ?” bản thể của Vu Vũ trầm giọng hỏi.
“Ít nhất thì ta không có phát hiện ra bất cứ dị thường nào, ta cũng đã đi hỏi thăm qua nhóm Yêu Vương đang phòng thủ bên ngoài, bọn hắn đồng dạng cũng không có phát giác được bất kỳ khác thường nào cả.” Phân thân hồi đáp lại.
“Chỗ tế đàn bên kia cùng nơi bế quan của ba cỗ phân thân này, đều sắp đặt pháp trận cảm ứng, nhưng cũng không có phát giác ra bất kỳ sự cảnh báo trước nào.” bản thể Vu Vũ chau mày, trong lòng dâng lên một cỗ bất an khó tả.
Nàng hồi tưởng lại trước đó, khi đang cảm ngộ Cú Mang Đạo CHâu cũng có cảm giác hơi khác thường, trong lòng liền không khỏi bắt đầu hoài nghi, thật chẳng lẽ có người có thể chui vào Vạn Yêu Lĩnh mà không bị phát giác?
“Chữ trên đất này, ngươi thấy thế nào?” phân thân của Vu Vũ quay sang dò hỏi Đại Nhật Lưu Ly Viêm.
“Cửu Anh? Cái tên này ta chưa từng nghe thấy, hắn đã có thể giúp ngươi, lại có thể lặng yên chui vào nơi đây không một tiếng động, nhưng vì sao lại không chịu hiện thân? Cử chỉ này thật khiến người ta khó hiểu.” Đại Nhật Lưu Ly Viêm nhíu mày, chậm rãi nói ra.
“Có lẽ hắn muốn ẩn tàng thân phận chân thật của mình chăng?” Phân thân nói.
Bản thể Vu Vũ nhớ lại một nội dung trên điển tịch Vương Đình truyền xuống, chậm rãi nói :”Ta đã từng đọc qua cái tên ‘Cửu Anh’ này trong điển tịch, chính là thượng cổ kỳ thú, bởi vì có được chín loại hình thái mà được gọi tên như thế.”
Phân thân nghe vậy, trong mắt lóe lên vẻ vui mừng, hưng phấn nói :”Vậy hẳn đây thật là một vị tiền bối yêu tộc nào đó ẩn thế không ra, nếu có thể đem ngài ấy chiêu mộ được tới Vạn Yêu Quốc, chúng ta sẽ không cần e ngại tu sĩ Nhân tộc nữa.”
“Cho dù thật có một vị đại năng như thế, chỉ sợ cũng khó có hành động, Khí vận của Yêu tộc tại Vạn Yêu Sơn Mạch đã bị Thiên Hồng Đại Trận trấn áp, Đại Thừa của Yêu tộc ở đây cũng nhận áp chế, sẽ cực kỳ bất lợi đối với tu hành.” Đại Nhật Lưu Ly Viêm lắc đầu thở dài nói ra.
Nụ cười trên mặt phân thân lập tức ngưng kết, nàng tỏ vẻ hơi thất lạc.
“Vô luận thế nào thì chúng ta cứ hết sức thử một lần, hy vọng có thể lưu lại vị tiền bối này.” bản thể Vu Vũ lại kiên định nói.
Viên Minh thấy ba người thảo luận càng ngày càng chăm chú thì trong lòng mừng thầm, xem ra kế hoạch của mình đã thành công hơn phân nửa.
Hắn chú ý tới chuyện Vu Vũ đem hy vọng ký thác vào trên một người vẫn còn hư vô mù mịt, hiển nhiên nàng ta đối với việc trùng kích lên Đại Thừa Cảnh cũng không có lòng tin quá lớn.
Lúc này, Đại Nhật Lưu Ly Viêm lại lần nữa mở miệng nói ra :”Trước tạm không nói tới chuyện vị tiền bối này có bằng lòng lưu lại hay không, hắn nói cái giao dịch này, ngươi có định tiến hành không?”
Bản thể Vu Vũ suy nghĩ một lát, sau đó gật đầu nói :”Tự nhiên muốn tiến hành, chỉ là không hiểu vì sao vị tiền bối Cửu Anh này lại muốn Tam Thi Phân Thân Thuật?”
Viên Minh khẽ ồ một tiếng trong lòng, nghĩ :”Hóa ra cái bí pháp phân thân kia gọi là Tam Thi Phân Thân Thuật.”
“Tam Thi Phân Thân Thuật mặc dù trân quý, nhưng cũng không đủ để một tu sĩ Đại Thừa nảy sinh lòng tham niệm, ta cảm thấy vị tiền bối Cửu Anh này chỉ là đang tìm một cái cớ, đến giúp đỡ các ngươi mà thôi.” Đại Nhật Lưu Ly Viêm trầm ngâm nói.
“Có phải bản thân Tam Thi Phân Thân Thuật này có cái bí mật gì mà ngươi không biết không vậy?” phân thân đột nhiên hỏi.
Bản thể Vu Vũ nghe vậy cũng rơi vào trầm tư, nàng suy nghĩ tìm tòi một lát, cũng không nghĩ ra cái Tam Thi Phân Thân Thuật này có cái bí mật gì.
Sau đó nàng khẽ lắc cổ tay một cái, lấy ra một quyển sách có bìa màu vàng, đưa cho Đại Nhật Lưu Ly Viêm vào bảo :”Ngươi cùng ta xem qua quyển sách này một chút, có lẽ có thể phát hiện ra thứ gì chăng?”
Viên Minh thấy thế thì tinh thần lập tức chấn động, vội vàng ngưng tụ thần thức, hướng về quyển sách kia dò xét.
Chỉ thấy đây là một quyển sách hơi mỏng, nó được làm hoàn toàn từ những miếng ngọc rất mỏng, trên bìa có viết bốn chữ :”Yêu Hoàng Ngọc Thư” bằng nét chữ đơn giản và trang trọng.
Vu Vũ bấm niệm pháp quyết sau đó dùng một ngón tay chỉ về phía Yêu Hoàng Ngọc Thư” điểm một cái.
Quyển sách bìa vàng lúc này bỗng ào ào tự động lật từng trang sách, nó lạch cạch lật từng tờ rồi dừng lại ở trang giữa.
Bên trái trang giấy có mấy chữ viết dọc, ghi là :”Tam Thi Phân Thân Thuật.”