Tiên Giới Chiến

Chương 98 - Chương 97: Đế Thức

“Kết giới.” Người mặc áo choàng đen đột ngột nói.

“Kết giới giữ chân bọn họ, hẳn là còn sát chiêu phía sau.” Người mặc áo choàng đen thứ hai nhắc nhở.

Aprodite giật mình nhìn đám phù văn dưới chân quân đoàn Thánh giả, lập tức kêu gọi Helios:

“Có bẫy, chạy khỏi đó ngay.”

Helios lệ rơi đầy mặt:

“Chị hai, ta cũng biết là ở đó có bẫy, những không chạy được, chỗ này bị phong ấn rồi.”

Dứt lời, đám phù văn dưới chân bọn họ sáng rực, thiên địa linh khí xung quanh lập tức trút về như thủy triều, cường độ đậm đặc đến nỗi hít thở cũng thấy cuống họng đau rát. Một vòng vụ khí xoáy tròn sinh ra, những cột sáng thẳng tắp chiếu lên bầu trời, hình thành trên không một vòng tròn thái cực lớn, kéo đến vô số những đám mây tích điện dày đặc đen kịt.

“Là cấm chú của long tộc !?” Helios nhíu mày, miệng vẫn không ngừng để đám Thánh giả toàn lực triển khai Aeris Shield.

“Không phải, không có vòng sáng lục mang tinh, khí tức này… là Đế thức.”

Ngồi trong bảo tọa của tổng bộ Mặc gia, Mặc Thập Cửu một tay chống cằm, một tay bắt ấn, giải khai pháp trận phong ấn trước lối vào thung lũng Mặc gia, miệng nhàn nhạt nói:

“Năm đó Mặc gia ta thi ân khắp nơi, phúc trạch rộng lớn, được Tiên đế ngự ban cho một kích của Cửu Thức nộ chấn, vẫn luôn phong ấn chờ ngày giải khai. Không ngờ đến đời ta lại phải đem ra dùng, Thần chúng các người, xem như đủ vinh hạnh.”

Đế thức là một chiêu trong nộ chấn cửu thức của Tiên Đế phong ấn vào và giao cho đời đời tộc trưởng Mặc gia bảo lưu, nó bao hàm một đạo Thế giới lực chính hiệu, trực tiếp kích hoạt cung Âm Dương trên Thiên Đạo Pháp Luân, cũng chính là tương đương với một đòn hủy diệt với cấp độ Giới Hoàng.

“Tiên Đế nộ chấn – thức thứ nhất – Cửu tiêu lôi đình chấn.”

Mây đen dày đặc vần vũ trên bầu trời rung lên những thanh âm sấm nổ vang dội, rồi một luồng sức mạnh cực đoan kéo toàn bộ dải mây rộng lớn bạt ngàn này vào một điểm trung tâm chính giữa, áp súc thành một quả cầu đen lấp lánh ánh chớp ngay trên bầu trời của đám Thần chúng, quả cầu này chính là nguyên bản của Đế thức đã được phong ấn. Theo pháp quyết Mặc Thập Cửu đánh ra, những tia sét trên quả cầu được mây đen thu về bổ trợ, ngày càng dày đặc, đã không thể áp súc được nữa.

Crac…

Quả cầu màu đen nứt toác, một tia sét trong đó rò rỉ ra ngoài, giánh xuống lớp ánh sáng của khiên Aeris phía dưới.

Xoẹt…

Vùng khiên bị tia sét giáng vào lập tức tan nát, thần vệ quân bên dưới dính phải không kịp rên một tiếng đã tan thành tro bụi.

“Tản ra, mau tản ra !!” Helios thấy vậy tái mặt gào thét.

Đùa cái gì vậy !?

Cả Aeris Shield cũng không ngăn lại được.

Còn đoàn kết tổ hợp khiên lớn thì chắc chắn là chết hết.

Mà đây chỉ là một tia sét rò rỉ thôi đấy.

Đám thần chúng thấy được một tia sét rò rỉ kia cũng đã đủ sợ mất mật, chẳng cần hắn hét, tất cả đã sớm tản ra khắp nơi, thế nhưng vùng không gian trước tường thành đã bị phong ấn đóng kín như tường đồng vách sắt, tất cả đều bắn ngược trở về.

Quả cầu sét trên trời càng lúc càng thu hút nhiều mây đen hơn, đã đến giới hạn bạo liệt cuối cùng.

“Vô ích thôi, phong ấn của Mặc gia đâu phải thứ cho các người phá vỡ đơn giản như vậy. Cho dù là một cận giới hoàng đỉnh phong cũng có thể giữ lại. Các ngươi muốn giãy dụa cũng không có tư cách đâu.”

Trên bầu trời vang vọng âm thanh của Mặc Thập Cửu, là người khống chế trận pháp, mọi thứ bên trong vùng phong ấn đều được ông ta nắm giữ.

Helios nghe vậy nhướng mày, ngửa mặt lên trời thét lớn:

“Tư cách !? Trong Lục Đạo này, tư cách của Thần Tộc bọn ta là lớn nhất ! Cái kết giới rách nát này cũng muốn giữ chân bọn ta !? Ngươi quá nông cạn rồi.”

“Chòm thiên mã, chòm kỳ lân, đốt cháy tiểu vũ trụ của các người, phá cấm cho ta !”

Thánh giả Thanh đồng hai chòm sao này nhận lệnh, liền toàn lực thôi động tiểu vũ trụ trong người, bùng nổ từng bộ phận khiến Thánh y của họ sáng rực lên, nhưng vẫn chưa đủ, lĩnh vực nội năng của Hestia cho phép bọn họ vượt qua giới hạn, chỉ cần đủ can đảm.

Bùng nổ tiểu vũ trụ nhiều lần sẽ khiến sắp xếp các khí quan trong cơ thể bị tàn phá nghiêm trọng, cho dù thánh y có tốt đến đâu cũng không thể liên tục chữa trị thương tổn chồng chất như vậy. Nhưng lĩnh vực nội năng cho phép bùng nổ không giới hạn, chỉ cần không mất đi khống chế, trên lý thuyết, có thể thực hành nổ mạnh và nén ép không dứt.

Năng lượng dồn nén trong cơ thể các Thánh giả đã vượt qua tiêu chuẩn Thanh Đồng, nhảy vọt lên Bạch ngân cấp bậc, rồi từ bạch ngân lại nhảy vọt lên Hoàng Kim, Thánh y trên người bọn họ đã sớm quá tải mà nổ tung. Lĩnh vực Hoàng kim cấp mở ra, kết nối với thần mạch, ánh sáng chiếu rọi từ các chòm sao trên bầu trời, một hàng thánh y hoàng kim chỉnh tề mặc lên thân thể các Thánh giả liều lĩnh.

Chòm Thiên Mã vung quyền. Chòm kỳ lân xuất cước.

“Lưu tinh quyền – Kỳ lân cước.”

Tiểu vũ trụ bùng nổ cực hạn.

Phá.

Quyền cước đụng vào vách phong ấn đánh ra một đợt không gian chấn nặng nề, sóng khí chấn động tạo ra thanh thế chẳng kém gì Đế Thức trên bầu trời, phong ấn tạo thành bức tường vô hình vô chất bị một kích này đánh cho gợn sóng liên tục. Lực lượng trùng kích đánh phản ngược lại đám thánh giả hai chòm sao này, lập tức chấn cho bọn họ thịt nát xương tan, biến thành môt bãi huyết nhục mơ hồ.

Không gian chấn vẫn còn, tất cả mọi người đều có cảm giác đất trời muốn đảo lộn.

Vẫn chưa đủ.

“Hoàng kim kết giới – Thái Dương lĩnh vực.”

Helios theo ngay sau hai nhóm Thánh giả, chỉ kịp nhìn thấy bọn họ tan xác không toàn thây, bản thân đã mở ra lĩnh vực của chính mình, sau lưng lập tức hiện ra một mặt trời lửa đỏ rực rỡ.

Xuyên qua lớp sóng khí cắt cho bản thân đau rát, khiến thần giáp mặc trên mình nứt nẻ, hai chân hắn theo đà chạy trượt dài trên mặt đất, nắm tay đưa ra sau, mặt trời sau lưng xoáy tròn, thu nhỏ lại thành một điểm sáng rực rõ trên mũi quyền. Helios nghiêng người, giống như một cái lò xo đã nén tới cực hạn, bật lên, vung quyền.

“Tiểu vũ trụ bùng nổ - Thái Dương bạo.”

Bùm.

Mặt trời mini sáng chói trên nắm tay giáng thẳng vào vách kết giới, tạo ra một âm thanh trầm đục, trước khi một cột sáng chói lòa che phủ mọi thứ.

“Toàn quân, theo ta, rời khỏi kết giới !!”

Đám Thánh giả phản ứng cũng không chậm, tất cả mọi người đều có nhãn lực, một quyền này của Helios đủ để đánh ra một vách thông đạo, ai cũng nhìn ra được, tất cả theo sát ngay phía sau hắn.

Lúc này, quả cầu màu đen trên bầu trời đã vỡ ra hoàn toàn.

“Tiên Đế nộ chấn – Thức thứ nhất – Cửu Tiêu Lôi Đình chấn.”

Uỳnh uỳnh uỳnh

Sau lưng đám thánh giả, từng cột sét thô to giống như cột chống trời điên cuồng giáng xuống từ thiên không, sét đánh như laze từng chùm dày đặc, đốt cho không khí vặn vẹo, điện tích khiến đám người trong thành bảo Mặc gia ngoài tầm ảnh hưởng cũng dựng đứng hết lông tóc toàn thân. Không có đốt cháy, không có nóng chảy, bất cứ vật gì bị những tia sét này đánh trúng đều bốc hơi, tro tàn cũng không lưu lại.

Thanh thế quá lớn, sát thương quá mạnh, số lượng quá nhiều.

Helios từ lúc nhận ra đây là Đế thức, đã từ bỏ mọi biện pháp chống lại hay phòng ngự, việc có thể làm lúc này là điên cuồng chạy trốn.

Một kích của giới hoàng, uy lực bậc nào !?

Nghe nói tu chân giả muốn thành tiên nhân phải chịu một đợt thiên kiếp gồm chín tia sét giáng xuống đánh tan phàm thể, dùng chút thần thức còn sót lại đúc thành linh thể. Tiên nhân cấp độ này gọi là độ kiếp kỳ, thực lực đã không kém hơn Chân thần ở Thần giới. Thế nhưng cũng chỉ chịu được một đợt chín tia sét thiên kiếp.

Mà những cột sét kia, có chỗ nào giống tia !?

Hoàn toàn là pháo diệt tinh đấy chứ !?

Nếu không phải có phong ấn phân tán năng lượng, chỉ sợ một kích này đã đánh sụp luôn tầng trời thứ mười sáu.

Năm xưa Tiên Đế giao cho Mặc gia một kích này, cũng đã tính đến lực phá hoại của nó, bởi vậy mới cho kèm phong ấn này. Phong ấn, là để giảm bớt phá hoại của Đế thức với địa tầng, chứ không phải là để giam người. Nhốt đám bọn họ lại, có lẽ chỉ là thuận tiện mà thôi.

Helios tung ra một quyền mạnh mẽ sáng chói, sau đó lập tức co giò chạy chối chết. Đám thánh giả cũng không làm dáng nữa, tất cả đều chạy bán mạng.

Cái gì chân thần, cái gì chủ thần hay thánh giả hoàng kim, đứng trước lực lượng hủy diệt này đều là vô nghĩa.

Cho dù trước mắt không thấy gì vì dư quang còn chưa tán đi hết, nhưng thà đâm đầu vào tường tóe máu vỡ đầu, còn hơn bị những cột sét đó đánh trúng, khí tức thiên địa mênh mông hùng hồn đáng sợ, chỉ cảm nhận thôi cũng khiến linh hồn run rẩy. Bị đánh trúng, chắc chắn là hình thần câu diệt, linh hồn cũng thành hư vô.

Đây là thế giới lực sao !?

Quá đáng sợ rồi.

Helios dẫn một đám thánh giả tuyệt địa đào sinh, hốc mắt có chút ẩm ướt. Còn chưa kịp thể hiện gì đã muốn dâng mạng, tại sao cái số phận của một con tiểu quái này lại rơi lên đầu ta !? Khóe mắt nhòe nhòe, trong tầm nhìn nhập nhằng, hắn thấy được, từ xa có một bóng người đang lao tới.

Là gã mặc áo choàng đen vẫn đứng cạnh hai nữ chủ thần nhà hắn.

Muốn làm gì !?

“Nhường đường nào, anh bạn trẻ.”

Helios chỉ cảm thấy có một cơn cuồng phong quét qua người, bóng dáng kia chớp mắt đã biến lớn, rồi xuất hiện sau lưng hắn, dùng một bàn tay rộng lớn hữu lực ấn lên lưng hắn, phát lực nhẹ nhàng nhưng khiến tốc độ chạy trối chết của Helios tăng gấp ba lần.

“A…a…..a….”

Tốc độ quá nhanh khiến da mặt Helios muốn bay khỏi xương đầu, cổ họng hắn bị không khí tràn vào khiến cổ họng đau rát, Helios đại khái trong cơn hoảng loạn cũng biết được lý do mình tăng tốc.

Hắn đang bị người ta ném đi…

Ném đi…

Chân không chạm đất, người thì đang gia tốc bay với vận tốc chính hắn cũng không kiểm soát được.

Tổ cha, người mặc áo đen kia lấy hắn làm chỗ tựa, tiếp tục gia tốc.

Không chỉ có hắn, một đám thánh giả cản đường người này cũng đều bị hắn vịn vào để phóng nhanh tới ngược dòng, tất cả không có ngoại lệ, đều bị ném về đằng trước, cùng kêu thảm như Helios.

Tốc độ này, chỉ sợ nếu va vào một ngọn núi nào đó thôi, chắc chắn cả lũ sẽ như đám ruồi bị vỉ đập. Helios hoảng sợ thầm nghĩ, đồng thời còn ráng xoay sở điều chỉnh tư thế muốn tiếp đất.

Chỗ tốt là, nhờ một cú ném này, hắn cùng một số gã thánh giả đã hoàn toàn chạy khỏi vùng Đế thức. Helios thậm chí còn có thời gian tò mò nhìn xem, người mặc áo choàng đen kia đến cùng muốn làm gì !?

Chỉ thấy người đó vẫn vịn lên vô số gã thánh giả chạy ngược dòng mà gia tốc liên tục, chỉ tốn nửa giây đã xuất hiện trong vùng Đế thức.

“Muốn chết !?” Helios trợn mắt nghĩ thầm.

Không khí nóng rực, chỉ tiếp cận vùng Đế thức đã khiến áo choàng màu đen của hắn bốc cháy dữ dội, để lộ ra thân hình cường tráng với bộ giáp màu đỏ xen bạc bên trong. Cùng với một chiếc mũ giáp với đôi cánh chim đặc trưng, cánh tay vạm vỡ nắm lấy một cây búa nhỏ trạm khắc hình huy hiệu của Asgard.

“Đùa sao !? Gã này sao lại có mặt ở đây !?”

Chiến thần Thor của Bắc Thần tộc.

Mà, chẳng quản hắn là ai, Đế thức vẫn ầm ầm đánh xuống.

Thor phóng tới vùng đế thức như một mũi tên bạc xuyên phá, chẳng mấy chốc đã tới vùng trung tâm, nơi mật độ tia sét dày đặc nhất. Hắn nhấc búa giơ lên trời, từng cột sét khổng lồ kia điên cuồng trút xuống, lại bị một lực lượng kỳ quái khiến chỉ vòng quanh thân hắn, lưu chuyển liên tục rồi ầm ầm đầu nhập vào cây búa nhỏ trên tay, khiến nó nóng đỏ lên, giống như có thể tan chảy bất cứ lúc nào.

Thor cũng không ngừng lại, hắn nhanh chóng băng qua vùng Đế thức dày đặc, trên đường kéo theo hàng ngàn tia sét uốn lượn hủy diệt, cây búa trên tay giống như đã tới giới hạn nào đó, phát sáng rực rỡ.

Một đường chạy thẳng, không người cản trở, được cả ngàn cột sét hộ tống quanh người, rất nhanh đã chạy đến biên giới tường thành Mặc gia.

Mặc Thập Cửu nắm rõ mọi diễn biến bên trong phong ấn Đế thức, lập tức nhận ra dị trạng này, trong lòng giống như có gì đó bóp mạnh vào trái tim một cái, nhảy dựng lên.

“Không tốt, hắn muốn lợi dụng quầng sét…”

Lúc này Thor đã tới sát tường thành, chuẩn bị va chạm với tầng tầng kết giới phòng hộ của Mặc gia. Cây búa trên tay đã tích tụ lực lượng tới cực hạn, đã được hắn xúc lực chờ sẵn, vung lên. Theo sau đó, những tia sét từ Đế thức cũng được hắn dẫn dắt, cùng lúc đánh tới.

“God Blast !!!!”

Một tiếng hét lớn, rồi theo tiếng gió rít gào của lực tay man dại, tiếng lửa điện dày đặc của thiên lôi, một cột sáng chói lòa sáng rực cả kết giới khổng lồ của Hestia, khiến con mắt khổng lồ trên không của Aprodite phải ảm đạm thất sắc thu lại, và một tiếng nổ lớn, âm bạo khủng khiếp khiến tất cả rơi vào một vùng câm lặng trong vài phút.

Dưới thế giới âm bạo tới mức vô thanh.

Kết giới của Mặc gia, tầng tầng phòng ngự, tường thành tinh luyện, tất cả đều chỉ như một lâu đài cát yếu ớt, bị vòi phun nước của lính cứu hỏa bắn trúng.

Nổ tung, chấn vụn.

Phù văn, thiên tài địa bảo cấu thành, mọi thứ đều đứt vỡ, biến thành những ngọn tro còn rực lửa phiêu lãng khắp nơi.

Nhuốm lên một màu ám hồng giống như gieo rắc tang lễ cho một đám đông người sẽ nằm xuống hôm nay.

Bình Luận (0)
Comment