Tiên Hà Phong Bạo

Chương 127

Hắn tựa hồ một mực hướng dẫn chính mình.

Nghĩ đến bí quyết luyện thể Long Xà Cửu Biến, Từ Huyền đột nhiên đã có suy đoán.

Ở dưới con mắt lạnh lùng sắc bén của Từ Huyền, tàn hồn kiếp trước hít sâu một hơi, dùng ngữ khí sâu xa buồn vô cớ nào đó nói:

- Ngươi cũng biết, khắp trí nhớ Tinh Hải mênh mông vô tận này, thậm chí phân thân tàn hồn như ta này, đều là bảo tàng mà chủ nhân kiếp trước lưu lại. Đây hết thảy hết thảy, đều chỉ vì trải đường cho ngươi, để cho kiếp tiếp theo của chủ nhân ngươi, đi xa hơn, đứng cao hơn... cuối cùng nhất siêu việt kiếp trước!

Siêu việt kiếp trước!

Lời vừa nói ra, tâm thần Từ Huyền rung động.

Nguyên lai đầy đủ mọi thứ này, đều là vì kiếp trước nghịch thiên, là bố trí cục diện cho chính mình ở kiếp này.

Trầm mặc thật lâu, Từ Huyền cũng lộ ra gian nan chua xót nói:

- Thiên phú kiếp trước, vượt qua cực phẩm linh căn, ngộ tính có thể nói là biến thái, sự tình ngay cả hắn cũng làm không được, ta thực có thể làm được sao?

Đến ngày hôm nay, ở bên trong kiếp này, Từ Huyền còn chưa thấy được người có thể so sánh cùng thiên phú kiếp trước, cho dù là thượng phẩm linh căn Du Cầm.

- Có kiếp trước lưu lại bảo tàng, kể cả khi còn sống lưu lại đủ loại vốn liếng, có thể làm cho hết thảy không có khả năng thành có khả năng.

Tàn hồn kiếp trước vô cùng tự tin nói.

- Kiếp trước quán thông tiên, võ hai đạo, có thể nói cường hoành nghịch thiên, hắn ý định để cho ta đi con đường tu hành như thế nào?

Từ Huyền hít sâu một hơi, sinh ra mãnh liệt chờ mong cùng tò mò.

- Thời kì rất lâu về trước, thời điểm mà ngàn vạn không gian tu luyện giới còn chưa có sinh ra đời, thậm chí ngay cả hậu đại của tu tiên, tu kiếm, tu ma cùng nhiều đại đạo tu luyện khác chưa có xuất hiện, từng có một phương thức tu hành vô cùng cổ xưa, cái kia chính là... Viễn cổ thể tu!

Ngữ khí của tàn hồn kiếp trước, trang trọng, tôn kính trước nay chưa từng có, cũng giống như người tu luyện tôn kính với thiên đạo vậy.

- Viễn cổ thể tu.

Từ Huyền tâm thần khẽ động, trong mắt tách ra quang mang sáng ngời, tràn ngập hiếu kỳ cùng hưng phấn không hiểu, đây chẳng phải là đại môn tu hành mà Long Xà Cửu Biến muốn mở ra sao?

- Vì cái gì ta ở kiếp này, cho tới bây giờ chưa từng thấy qua, thậm chí chưa nghe nói qua thể tu?

Từ Huyền không hiểu chút nào.

Cường giả đã từng cường hoành như kiếp trước, cũng tôn sùng thể tu, cái kia hoàn toàn không cần hoài nghi loại phương thức tu hành này.

- Hừ, đây là cái gọi là Thể tu đời sau, có lẽ ngươi ở vị trí Tiểu Ngư Giới tầm nhìn rất thấp, thậm chí tuyệt tích, nhưng mà ở trong chiến tranh tu luyện giới, nó từng là quân chủ lực pháo hôi.

Trong mắt tàn hồn kiếp trước lộ ra vài tia khinh thường.

Pháo hôi!

Từ Huyền thiếu chút nữa nghẹn họng, trong lòng càng là mát lạnh.

- Pháo hôi?

Tròng mắt của Từ Huyền thiếu chút nữa trừng rớt ra.

Nhưng mà, cường hoành như kiếp trước, bố cục ra trí nhớ Tinh Hải, thực sẽ để cho hắn lựa chọn một phương thức tu hành thành pháo hôi sao?

- Này chỉ là thể tu đời sau, viễn cổ thể tu chính thức, sau thời đại Thái cổ, cơ hồ đã tuyệt tích.

Tàn hồn kiếp trước thẫn thờ thở dài, trong lời nói tràn ngập tiếc hận cùng hướng tới.

Từ Huyền cảm nhận được cô đơn cùng bi thương trong đó. Nhưng Viễn cổ thể tu có thể được cường hoành như kiếp trước sở tôn sùng, tất nhiên không phải thể tu pháo hôi đời sau có thể so sánh.

- Chính thức thể tu kia, phương thức tu hành đến cùng là như thế nào?

Trong mắt Từ Huyền lộ ra vô cùng chờ mong, hắn tu luyện qua Long Xà Cửu Biến, cảm giác sâu sắc uy năng của nó, mà bí quyết luyện thể thời Thái cổ này, trước mắt vẫn không thể để cho hắn trở thành thể tu chính thức, cho dù là nhập môn.

- Thể tu, nguyên ở bản thân sinh linh, nguyên ở bản tâm nhân loại phương thức tu hành, xưa nhất, nguyên thủy nhất, chất phác nhất. Một đạo Này, không tin thiên, không tin địa, chỉ tin bản thân, tất cả lực lượng, nguyên ở thân thể.

Thanh âm tàn hồn kiếp trước run rẩy rất nhỏ.

- Chỉ tin bản thân, lực lượng cực hạn vẻn vẹn ở thân thể huyết nhục, tương đối với thiên địa thế giới quảng đại, đây có phải quá nhỏ bé hay không...

Từ Huyền nhướng mày.

- Hừ! Nếu như ngươi coi thể tu đơn thuần giống như tu luyện cường độ thân thể, vậy thì mười phần sai.

Tàn hồn kiếp trước cười lạnh nói:

- Thân thể nhân loại, vô cùng tinh diệu, nội kiêm âm dương ngũ hành, thí dụ như ngũ tạng nhân thể, vừa vặn đối ứng kim, mộc, thủy, hỏa, thổ, cơ năng điều tiết thân thể cân đối, có thể nói tự thành một hệ thống. Nếu như thiên địa bên ngoài là một đại vũ trụ, thì thân thể nhân loại có thể tương tự như một tiểu vũ trụ, năng lực tiềm ẩn của nó, cùng cực vô hạn, đào móc vô tận. Nếu như thế, chúng ta cần gì bỏ qua bản thân, mà theo đuổi lực lượng thiên địa bên ngoài?

Ngộ tính của Từ Huyền rất cao, nghe vậy không khỏi như có điều suy nghĩ.

Nếu muốn nói lực lượng nhân thể, tu luyện Long Xà Cửu Biến, một lần lại một lần siêu việt, càng tiến vào cảnh giới huyền diệu nhập thánh kia, phảng phất giống như hóa thành đại bằng, ngao du thiên địa, vô câu vô thúc, cảm giác một khắc này, là kỳ diệu mê người bực nào.

- Bảo tàng nhân thể này, tiềm lực vô hạn, còn đào móc vô cùng. Người tu hành đời sau lại đầu cơ trục lợi, bỏ qua bản thân, đi thu lấy lực lượng vũ trụ thiên địa ngoại giới, tìm kiếm cường đại trong ngắn hạn, thật sự là buồn cười bi ai. Thẳng đến chủ nhân ở kiếp trước du ngoạn đỉnh phong cực hạn, mới chính thức minh bạch điểm này.

Tàn hồn kiếp trước than thở tiếc hận, rất có ý cảnh thế nhân đều say mình ta tỉnh.

Từ Huyền cẩn thận nắm lấy, cảm thấy theo như lời hắn nói, hoàn toàn rất có đạo lý, cho dù còn có rất nhiều khó hiểu.

- Không đúng! Thiên địa vũ trụ bên ngoài vô biên vô hạn, tu luyện giả thu lấy lực lượng ngoại giới, lớn mạnh lực lượng bản thân, có gì không thể? Chỉ là con đường tu hành không thông mà thôi.

Nhưng rất nhanh, Từ Huyền tỉnh táo đưa ra phản bác.

- Ngươi rất có ngộ tính, nhưng mà không có ý thức đến một điểm. Ngươi thân ở trong thiên địa, từ ngoại giới thu lấy lực lượng, chỉ là tạm thời 'mượn tới' hoặc là ' đoạt đến'. Những lực lượng này, truy cứu căn bản của nó, thuộc về vũ trụ thiên địa bên ngoài, một khi mượn thiên địa, hợp thiên địa đại đạo, ngày sau tất cả cảnh giới cùng lực lượng, đều phải tuân theo thiên địa bên ngoài, tính ước thúc của nó có thể nghĩ, đây cũng chính là thiên đạo.

Tim Từ Huyền đập mạnh một cái, cơ hồ hoàn toàn hiểu ra, nhưng tựa hồ còn kém điểm nào đó chưa thông.

- Hơn nữa, thế gian không có tồn tại vĩnh hằng tuyệt đối, thậm chí kể cả thiên địa này. Nếu có một ngày, thiên địa vũ trụ bên ngoài sụp đổ hủy diệt, tất cả cảnh giới cùng lực lượng của ngươi đều phụ thuộc thiên địa, còn có gì có thể dựa vào?

Ánh mắt của tàn hồn kiếp trước giống như điện lạnh, âm thanh giống như tiếng sấm. Nguồn truyện: TruyenGG

Những lời này làm cho Từ Huyền chấn động, toàn thân lạnh buốt một mảnh, nếu quả thật có ngày nào đó, hết thảy cảnh giới cùng lực lượng bên ngoài, như trăng trong nước, như vậy còn có lực lượng thuộc về chính mình hay sao.
Bình Luận (0)
Comment