Tiên Hà Phong Bạo

Chương 370

Trong nháy mắt, lũ yêu lang tộc công kích, trở nên không có tác dụng, không ít người đứng im tại chỗ.

Khí tức Thái Cổ cường đại, thần bí trên người thiếu niên kia cổ, lại để cho Yêu Lang tộc là sinh linh thiên phú không tầm thường, cũng một hồi hãi hùng khiếp vía.

- Thần thông phòng ngự của thiếu niên nhân loại kia, như thế nào đột nhiên tăng vọt, tăng lên một cấp.

Một vị trưởng lão Luyện Thần cửu trọng thất kinh nói.

- Không xong! Mắc lừa rồi! Kẻ này lại cầm chúng ta làm đá mài đao, thúc đẩy thần thông của hắn tiến giai.

Lão giả tóc bạc giật mình tỉnh ngộ, hối hận không kịp, sắc mặt cực kỳ khó coi.

Lời vừa nói ra, công kích như sóng triều cuồng bạo, đột nhiên đình chỉ, trên trận một mảnh tĩnh mịch, không ít người hít một ngụm lương khí, khó có thể tin nhìn chằm chằm vào thiếu niên kia.

Cao thủ của Yêu Lang tộc, sắc mặt tái nhợt, cái loại thất bại cùng cảm giác vô lực này, so với bị địch nhân hành hạ còn mãnh liệt hơn.

- Ha ha, đa tạ chư vị phối hợp, không có đả kích thiên chuy bách luyện, thần công của ta thật khó đại thành.

Từ Huyền lộ ra vui vẻ, cảm thấy rất me mãn.

Biểu hiện như thế, cơ hồ khiến cho mấy vị trưởng lão Yêu Lang tộc nổi điên, lão già tóc bạc kinh sợ tới cực điểm, thân hình run rẩy "Oa" càng trực tiếp phun ra một búng máu, thân hình lảo đảo muốn ngã.

Từ Huyền mặc cho bọn hắn công kích, nhanh chóng thu lấy linh thạch trong bảo khố.

Tình hình kinh tế của hắn rất khó khăn, vừa vặn cần linh thạch, giờ phút này cướp đoạt, tự nhiên là sảng khoái vô cùng.

Một đám Tu Giả bên ngoài bảo khố, giật mình thật lâu, sau khi lão già tóc bạc ôm hận nộ gọi một tiếng, mới giật mình phát động công kích mãnh liệt hơn.

Đinh đinh đinh… tầng ngân cương bên ngoài thân Từ Huyền có chút di động, tinh quang long lanh, me lệ như bảo thạch, ở bên trong từng tiếng ầm ầm, pháp quang cận thân nhao nhao hóa thành mảnh vỡ pháo hoa, tràng diện có chút đồ sộ.

Sau khi Ngân cương đại thành, lực phòng ngự thân thể Từ Huyền, tăng lên tới giai đoạn cao nhất, ở bên trong cấp độ Luyện Thần Kỳ, khó có người có thể chính diện đột phá phòng ngự của hắn, kể cả Luyện Thần đỉnh phong liên tục oanh kích cũng là như vậy, Từ Huyền cướp đoạt, rất là thư giãn thích ý, chỉ là Nguyên lực trong cơ thể tiêu hao rất nhanh.

Không bao lâu, Từ Huyền đem cái này cả trong bảo khố linh thạch, vơ vét được một hơi cạn sạch.

Một đám Yêu Lang tộc, đỏ mắt phóng hỏa, lại hết lần này tới lần khác không thể làm gì Từ Huyền.

Sau khi vơ vét sạch sẽ bảo khố này, Từ Huyền phi thân lao tới, trong tay lần nữa cầm chặt Phương Thiên Họa Kích.

- Ah!

Lũ Yêu Lang tộc sợ tới mức hồn phi phách tán, nhao nhao tránh né.

Đối với uy năng đáng sợ của Phương Thiên Họa Kích kia, bọn hắn khó có thể sinh ra ý niệm chống đỡ trong đầu.

Từ Huyền khinh thường liếc nhìn bọn hắn, hắn mới không tiêu hao Nguyên lực quý giá, dùng để chém giết những người này.

Ở dưới cục diện vây công như vậy, đơn thuần phòng ngự so với giết địch thì càng tiết kiệm nguyên khí, cho nên hắn chẳng muốn quản những người này.

Loại tâm tính cùng thần sắc này của Từ Huyền, hoặc nhiều hoặc ít rơi xuống trong mắt trưởng lão Yêu Lang tộc, trong nội tâm không khỏi sinh ra bi phẫn không hiểu, càng thêm dốc cạn cả đáy gào thét:

- Giết chết hắn.

Phanh oanh… Phương Thiên Họa Kích lại lần nữa phát huy, liềm nhận huy hoàng chói mắt bổ ra đại môn bảo khố thứ tư, Từ Huyền nắm chặt thời gian vơ vét đồ vật bên trong.

Lúc này nguyên khí của hắn xác thực còn thừa không nhiều lắm, dù sao mỗi lần thi triển Phương Thiên Họa Kích, sẽ tiêu hao không ít Nguyên lực, vả lại, thời thời khắc khắc thừa nhận nhiều công kích như vậy, đều có tiêu hao.

Trong bảo khố thứ tư, chất đống lấy một đống đạo cụ đặc thù, ví dụ như lò luyện đan, luyện khí lô, trận bàn, trận kỳ, các loại vật phẩm mà tu giới thường dùng.

Từ Huyền nhanh chóng thu thập mấy thứ cảm thấy hứng thú, thí dụ như luyện khí lô...

Mà lúc này, Nguyên lực trong cơ thể hắn chỉ còn lại có ba thành, hét lớn một tiếng, lần nữa tay cầm Phương Thiên Họa Kích bắn ra.

Hơn nữa, Từ Huyền giơ Phương Thiên Họa Kích lên cao cao, khí tức lăng lệ ác liệt này làm cho cường giả yêu lang kinh hãi lạnh mình, nhanh chóng trốn tránh, nhượng xuất một lối đi. Bạn đang đọc truyện tại Truyện FULL - www.Truyện FULL

- Ha ha ha... lần sau gặp lại.

Thân hình Từ Huyền bắn ra vài chục trượng, cười một tiếng dài, thu hồi Phương Thiên Họa Kích, bay vào núi non bên ngoài.

Một đám Tu Giả Yêu Lang tộc, sắc mặt lập tức tái nhợt, nhưng cũng là lòng còn sợ hãi!

Nếu như Phương Thiên Họa Kích của Từ Huyền toàn lực chém ra, ở đây không có bất kỳ người nào có thể thừa nhận được.

- Lần này chẳng những Ngân cương thân thể tăng lên tới đại thành, thu hoạch cũng rất phong phú.

Từ Huyền ly khai sào huyệt Yêu Lang tộc, trong nội tâm một hồi cuồng hỉ.

Ngân cương thân thể đại thành, phối hợp Phương Thiên Họa Kích, lại đi đối phó Thủy yêu biến dị kia, sẽ gia tăng phần thắng thật lớn.

Ngay thời điểm Từ Huyền mừng thầm không thôi.

Vèo trước mặt bay tới một đạo kim quang đẹp mắt, cũng nương theo một cổ khí tức hung tàn bạo ngược.

Thân ảnh trong kim quang kia, xuyên thẳng qua giữa tầng mây, bốn phía cuồng phong gào thét, sinh ra một cổ áp lực khó có thể hình dung.

Trực giác Từ Huyền khó thở, trong lòng căng thẳng:

- Là Ngưng Đan cường giả!

Thân ảnh màu vàng kia, so với nhân loại cao hơn rất nhiều, chừng hai trượng, mặc Vương Bào màu vàng, một đôi con ngươi như ác lang, làm cho người ta run sợ.

Đợi Từ Huyền thấy rõ bộ dáng người này, so với Yêu Lang tộc trước khi, khí tức còn hơn không chỉ gấp mười lần, thầm nghĩ không tốt.

Bởi vì Ngưng Đan cường giả này, cũng là Yêu Lang tộc!

Chẳng lẽ người này cùng sào huyệt Yêu Lang kia lại có quan hệ gì, nam tử Yêu Lang kia nhàn nhạt liếc nhìn Từ Huyền phía dưới, sau đó nhanh chóng bay tới phương hướng sào huyệt Yêu Lang tộc.

- Quả thật như thế! Chạy mau!

Sắc mặt Từ Huyền đại biến, nhanh chóng hướng thuỷ vực phương xa bay đi.

Trong lòng hắn thầm nói:

- Cái kia chính là Kim Lang đại Vương, cực kỳ đáng sợ!

Kim Lang đại Vương! Kim Lang điện!

Trong nội tâm Từ Huyền càng xác nhận, gia tốc phi hành, nhưng Nguyên lực trong cơ thể hắn còn thừa không nhiều lắm.

Mà trên thực tế, Kim Lang đại Vương không biết Từ Huyền, nhân loại, dị tộc, Yêu tộc ở phụ cận thuỷ vực vô số, hắn cũng không có khả năng gặp ai cũng chận lại.

- Cái này, đây là có chuyện gì?

Kim Lang đại Vương tiến nhập núi non, chứng kiến đại bản doanh một mảnh bừa bộn, ánh mắt ngưng tụ.

- Đại Vương, ngài cuối cùng cũng trở lại...

Bọn người lão giả áo bào trắng, một hồi gào khóc thảm thiết, kể ra phát sinh hết thảy trước kia.

- Lẽ nào lại như vậy!

Trên người Kim Lang đại Vương tản mát ra một cổ uy áp bạo ngược kinh tâm, trong thanh âm lạnh như băng kia ẩn chứa sát ý, làm cho máu người ngưng kết.

- Nhân loại kia vừa rời đi, có thể cùng đại Vương gặp mặt, cầu đại Vương làm chủ cho chúng ta!

Một đám Tu Giả Yêu Lang tộc, phủ phục run sợ, hướng Vương giả trong hư không phát ra linh áp to lớn kia quỳ lạy xin giúp đỡ.
Bình Luận (0)
Comment