Thế nhưng mà Từ Huyền gia nhập, làm hy vọng xa vời của hắn triệt để đánh vỡ.
Từ Huyền giết tiến Hoàng gia cốc, rất nhanh chặn đứng một vị Hoàng thị gia tộc trưởng chạy trốn lão.
- Người nào ngăn ta chết!
Ngưng Đan trưởng lão kia đang giết đến đỏ mắt, song chưởng đẩy ra, chân lực bạo tuôn, đánh ra một mảnh quang vân rực rỡ. Phảng phất như Du Long bồi hồi, nuốt hết khu vực một hai chục trượng phía trước.
- Ah...
Hai ba tên Tu Giả Luyện Thần kỳ tới gần phiến khu vực này, trực tiếp bị quang vân thanh tử sắc kia phá tan thành từng mảnh.
Lực phá hoại của võ tu Ngưng Đan kỳ, so với tiên tu cùng giai càng trực tiếp càng bạo lực!
- Chết!
Một tiếng hét lớn từ bên trong quang ảnh truyền đến. Một than ảnh quanh quẩn một tầng ngân cương sang chói, dùng xu thế cường hoành bễ nghễ, trực tiếp đột phá chân lực thần thông đáng sợ của võ tu kia, vượt qua đến trước người hắn.
- Cái gì...
Đồng tử Ngưng Đan võ tu kia co lại, trong lòng giật mình.
Trong tầm mắt chỉ thấy chớp động một bàn tay vàng nhạt, phảng phất như một tòa núi lớn, mang theo một cổ áp lực trầm trọng khủng bố, làm cho hắn khó có thể thở dốc, huyết nhục toàn thân, kể cả chân lực, đều lộ ra trầm trọng tối nghĩa.
Hắn miễn cưỡng nâng một cánh tay lên, quang vân Tử Thanh nhanh chóng ngưng kết Răng rắc! Bàn tay cực lớn, trầm trọng như núi kia thoáng cái đánh nát cánh tay hắn.
Oa!
Ngưng Đan võ tu phun ra một búng máu, một chiêu đã bị trọng thương trí mạng, trong nội tâm hỗn loạn, hoảng sợ tới cực điểm:
- Điều này sao có thể, trừ Lữ gia lão tổ ra, còn ai có được thực lực bực này.
Chợt, nam tử trẻ tuổi trong tầm mắt kia, quyền chưởng liên kích, bắn ra hai vầng sáng đỏ vàng.
Ba phanh băng...
Chỉ là một cái đối mặt, cánh tay còn lại của Ngưng Đan võ tu bị đánh nát, ngay sau đó cả lồng ngực bị đánh xuyên qua.
Với tư cách võ tu Ngưng Đan, ở cận thân bác đấu lại bị cùng giai đánh cho không có lực phản kháng, lòng hắn chỉ thấy tuyệt vọng vô lực.
Trong hỗn loạn, hắn cảm giác túi trữ vật bên hông bị đối phương cướp đi, ngay sau đó một vòng trọng kích, làm cho hắn triệt để lâm vào Hắc Ám.
Từ Huyền cười tủm tỉm thu hồi túi trữ vật, nỉ non lẩm bẩm:
- Cận thân áp bách, giết võ tu hơi chút phiền toái.
Vèo!
Lúc này một gã Lữ gia trưởng lão đuổi theo phía sau, chứng kiến Từ Huyền gọn gàng chém giết Ngưng Đan võ tu kia, trợn mắt há hốc mồm, trong lòng run lên, vô ý thức nói:
- Ngươi là người phương nào?
- Ha ha, ta là cừu địch Hoàng thị gia tộc.
Từ Huyền khẽ cười một tiếng, giết tiến Hoàng gia cốc.
- Trần trưởng lão, hắn là Từ đại sư ở Thiên Xà trại chém giết Ngưng Đan trưởng lão Hoàng gia, kiềm chế Hoàng Cửu Thông. Nếu như không có hắn, lần quy mô công kích Hoàng gia cốc này, sẽ không có nhẹ nhàng như vậy.
Lữ Thanh rất nhanh chạy đến, cười giải thích nói.
- Hắn hấp dẫn Hoàng Cửu Thông kia đi, vậy mà không có chết, hiện tại còn giết hồi trở lại Hoàng gia cốc?
Trần trưởng lão kia kinh ngạc nói.
- Hắc hắc, ngươi khả năng không nghĩ tới, ngay cả Hoàng Cửu Thông cũng không làm gì được hắn.
Lữ Thanh vui vẻ nói.
- Thì ra là thế! Vừa rồi ta đuổi giết Ngưng Đan võ tu Hoàng gia, thực lực cường hoành, khó có thể ngăn trở, lại bị người này tam quyền lưỡng cước chặn giết.
Sắc mặt Trần trưởng lão kia rất đặc sắc, rồi sau đó chợt nói.
Hai đại gia tộc chiến đấu, riêng phần mình đầu nhập Ngưng Đan cường giả, bất quá chỉ là sáu bảy vị, Từ Huyền một lần đối mặt đánh chết một vị, lại lần nữa sát nhập Hoàng gia cốc, hiệp đồng chém giết một vị Ngưng Đan kỳ. Rất nhanh ảnh hưởng đến chiến cuộc.
Lữ thị gia tộc ở dưới thực lực tuyệt đối, gắt gao phong tỏa Hoàng gia cốc.
Từ Huyền ở trên không Hoàng gia cốc phi hành một hồi, chuyên môn chặn đường Ngưng Đan cường giả phá vòng vây.
Tu Giả Ngưng Đan sơ kì, ở trước mặt hắn qua không nổi mấy chiêu, cho dù là Ngưng Đan trung kỳ cường giả, ở dưới hắn áp chế ngăn trở, rất nhanh sẽ bị liên thủ đánh chết.
Lập tức Ngưng Đan cường giả Hoàng gia cơ hồ bị giết đến không còn thừa một người, chính thức lâm vào tuyệt cảnh.
Tình hình này tự nhiên rơi xuống trong mắt Hoàng Cửu Thông đang chiến đấu.
- Họ Từ tiểu tử! Hoàng thị gia tộc ta, lại bởi vì một người ngươi mà diệt vong...
Hai mắt Hoàng Cửu Thông đỏ bừng, toàn thân sợ run, gân xanh nhô lên, thanh âm bi phẫn kia lan xa toàn trường.
- Hừ! Từ mỗ ta luôn luôn là người không phạm ta ta không phạm người! Muốn trách thì trách đại tiểu thư Hoàng thị gia tộc ngươi không có mắt, còn cả ngươi bất kể đúng sai, che chở dung túng cháu gái mình.
Từ Huyền cười lạnh một tiếng, nhân từ đối với địch nhân, là tàn nhẫn đối với chính mình.
Song phương đối thoại, rơi xuống trong lỗ tai chúng Tu Giả Lữ gia cùng Hoàng gia.
Chúng Tu Giả Hoàng thị gia tộc lâm vào trong tuyệt cảnh, trong mắt không khỏi lộ ra bi phẫn cùng đắng chát.
Nếu như Hoàng thị gia tộc không có một đại tiểu thư điêu ngoa ngoan độc như vậy, cũng sẽ không đắc tội Từ Huyền, nếu như không đắc tội Từ Huyền, cũng không có diệt tộc ngày hôm nay.
Hoàng Cửu Thông nghe vậy, tâm thần run lên, trong mắt chớp động hối hận, bi thống, cuối cùng chuyển hóa làm cừu hận thấu xương, nghiến răng nghiến lợi nói:
- Lão phu mặc kệ cái gì đúng sai, ngươi giết chết tôn nữ của ta, làm cho Hoàng thị gia tộc ta diệt vong. Sẽ có một ngày Hoàng Cửu Thông ta trở về Thiên Xà trại, diệt Lữ gia, đạp nát thiên sơn vạn thủy, cũng phải tìm ngươi bầm thây vạn đoạn...
- Hôm nay ngươi giết không chết ta, ngày sau vĩnh viễn mất đi cơ hội. Đọc Truyện Kiếm Hiệp Hay Nhất: http://truyenggg.com
Thanh âm Từ Huyền không mang theo một tia cảm tình truyền đến. Thân hình mãnh lực nhảy lên hư không, thẳng hướng Hoàng Cửu Thông.
Trên thực tế, hai đại Ngưng Đan hậu kỳ chiến đấu, Ngưng Đan còn lại cũng không dám đơn giản nhúng tay.
Nhưng Từ Huyền ngạnh sanh giết tiến vòng trong, làm cho Lữ gia lão tổ giật mình.
Sắc mặt Hoàng Cửu Thông đại biến, không chút nghĩ ngợi bỏ chạy, nếu là đối mặt hai cường giả cấp bậc Ngưng Đan hậu kỳ, hắn căn bản không có phần thắng.
Lữ gia lão tổ có chút kinh ngạc, hộ tống Từ Huyền cùng một chỗ đuổi giết Hoàng Cửu Thông, nhưng Hoàng Cửu Thông "Bá bá" thoáng cái lấy ra hai tấm Tam phẩm Phong Linh phù, cũng thúc dục bí thuật, hóa thành một tia sáng màu xanh chói mắt, trong khoảnh khắc bay ra ngoài trăm dặm.
- Trong tay Hoàng Cửu Thông này thậm chí có hai tấm thượng giai Tam phẩm linh phù.
Lữ gia lão tổ chấn động, dù hắn là Ngưng Đan hậu kỳ, cũng vô lực đuổi giết.
Thượng giai Tam phẩm linh phù, nó gia tăng tốc độ, có thể so với Ngưng Đan hậu kỳ, như là đồng thời khởi động hai tấm, tốc độ càng có thể điệp gia, huống chi Hoàng Cửu Thông kia còn không để ý một cái giá lớn thúc dục bí thuật chạy trốn.
Từ Huyền càng thêm không có cách, tốc độ vốn không phải sở trường của hắn.
Nhưng mà hắn tin tưởng, hôm nay Hoàng Cửu Thông giết không chết mình, ngày sau càng không có cơ hội.
Sau kgi Hoàng Cửu Thông trốn chết, không quá nửa canh giờ, Tu Giả Hoàng thị gia tộc tàn thừa trong Hoàng gia cốc, đều bị Lữ gia diệt trừ.
Sau khi hoàn thành sự tình đánh chó mù đường, Từ Huyền liền chuẩn bị rời đi, bất quá lão tổ Lữ thị gia tộc, cùng với bọn người Lữ Thanh, đều thập phần nhiệt tình cảm kích mời lại.