Tiên Hà Phong Bạo

Chương 464

Keng đinh Xùy~~ --

Ở bên trong cơn sóng gió động trời, Phương Thiên Họa Kích biến thành kim quang trảm sáng chói, tử Văn kiếm quangma sát trùng thiên, trước sau cùng Thiên Hạt Ma Kiếm va chạm, giao thoa cùng một chỗ, đốm lửa văng khắp nơi, sóng gió khí lãng khủng bố tràn ra trong khắp phạm vi một hai trăm trượng.

Ngưng Đan tu giả bình thường ở phụ cận nguyên một đám luống cuống tay chân, chật vật ứng phó, cũng rất nhanh truyền đến tiếng kêu thảm thiết.

Băng oanh --

Chi trong nháy mắt sau đó, hai đạo thân ảnh bị đánh bay hơn mười trượng, mặt khác một thân ảnh tại chỗ một cái lảo đảo, hừ nhẹ một tiếng.

- Đúng là đánh giá thấp ngươi...

Nam nhân xấu xí có đuôi bò cạp mắt lộ ra kinh dị, chỉ cảm thấy tay cầm Thiên Hạt Ma Kiếm một hồi nhức mỏi.

Ngưng đan sơ kì nhân loại một thân cự lực quả thực là biến thái, mà trường kích đầu tiên đối chiến bộc phát ra uy lực, vượt qua tưởng tượng. Hơn nữa bên trên trường kích thiêu đốt thần bí kim dịch sinh ra lực lượng ẩn ẩn có chút tương khắc lực lượng của Thiên Độc Hạt nhất tộc.

Vòng thứ nhất giao phong, cao thấp đã phân.

Sau khi Lãnh Diện Tử Ma đối chiến một kích liền nhổ ra một búng máu, trong cơ thể phiên giang đảo hải (*dời sông lấp biển), bị thụ trọng thương, chiến lực hao tổn.

Từ Huyền có khí lực cường đại cùng thổ tỳ lực lượng, bị thương cũng không nặng, nhưng sắc mặt cũng có chút khó chịu nổi. Bạn đang đọc truyện tại - http://truyenfull.vn

Phương Thiên Họa Kích của Từ Huyền trước hết nhất đối chiến "Thiên Hạt Ma Kiếm ", giờ phút này ngay phía trước trường kích đã bị một cái lỗ nhỏ, sau khi thiên chuy bách luyện, đây là lần đầu tiên Phương Thiên Họa Kích tao ngộ ngăn trở như vậy.

Đương nhiên, cùng Thiên Hạt Ma Kiếm loại hình công kích trong Di Lạc Côi Bảo đối chiến mà chỉ bị những tổn thương này, chứng tỏ độ cứng của Phương Thiên Họa Kích đã vượt qua đoán trước của nam nhân xấu xí có đuôi bò cạp.

- Chủ nhân!

Yêu Ngư công chúa Tuyết Vi đỡ lấy Từ Huyền, mỹ mâu hồng nhuận phơn phớt, rơi xuống một giọt nước mắt óng ánh sáng long lanh:

- Ngoại trừ bí mật Nhân Ngư Chi Lệ, ta là thật tâm toàn lực trợ chủ nhân mở ra Yêu Ngư thành cổ.

Từ Huyền lạnh nhạt đẩy nàng ra:

- Hôm nay ta không đối với ngươi xuất thủ, nhưng mà trước mắt hết thảy hậu quả, đều do ngươi gánh chịu.

Hắn không có ý định lại vì Tuyết Vi xuất thủ, mặc kệ nàng tự sanh tự diệt!

Ánh mắt Tuyết Vi run lên, khuôn mặt điềm đạm đáng yêu, một ít nước mắt óng ánh rơi bên trên Nhân Ngư Chi Lệ trong tay nàng.

Ông ~

Trong chốc lát, bên trên "Nhân Ngư Chi Lệ "Tách ra từng sợi như thủy tinh lam oánh lưu quang, dũng mãnh tiến vào trong cơ thể Yêu Ngư công chúa.

Kỳ tích đã xảy ra, Yêu Ngư công chúa nguyên bản bị gãy cánh tay, thì giờ phút này thương thế lấy một tốc độ bằng mắt thường có thể quan sát bắt đầu lành lại. Khuôn mặt cùng vết thương trên người, trong khoảnh khắc khép lại, khôi phục làn da trơn bóng non mềm.

Yêu Ngư công chúa bị bao phủ tại một tầng lam quang như thủy tinh, như một như thánh khiết làm cho người ta tự ti mặc cảm.

- Trong truyền thuyết lực lượng của Nhân Ngư Chi Lệ có thể dùng nước mắt nữ tử bi thương hối hận và chân thành mà mở ra.

Giờ phút này trên mặt Tuyết Vi tươi cười, không biết là đắng chát, hay là kinh hỉ.

- Nàng lại đạt được tán thành của Nhân Ngư Chi Lệ thánh cô áo đen trên mặt một tràng ảm đạm, Thất Hồn Lạc Phách.

- Không xong, đây là một Di Lạc Côi Bảo nguyên vẹn.

Lông mày của nam nhân xấu xí có đuôi bò cạp nhảy dựng lên.

- Chủ nhân, năm mươi năm ước định của Tuyết Vi cùng ngài vẫn còn.

Thân hình Yêu Ngư công chúa phiêu phù ở giữa không trung, một thân nguyên khí cùng pháp lực, điên cuồng dũng mãnh vào trong Nhân Ngư Chi Lệ.

- Ngươi muốn làm gì?

Từ Huyền giật mình không nhỏ.

Lập tức ở bên trong nhãn lệ mộng ảo như thủy tinh bằng đầu ngón cái truyền đến một cỗ rung động kinh khủng, bốn phía tạo nên một vòng thủy văn thần bí màu xanh da trời.

Thủy văn thần bí màu xanh da trời trong khoảng điện quang hỏa thạch (cực nhanh), xẹt qua tử hải bao la bao la bát ngát dung nhập trong Thủy Linh một phương thế giới này.

Đột nhiên, một cỗ rít gào chấn động giới diện Thiên Vũ, từ trong hải vực truyền đến, cơ hồ tác động gần nửa cái tử hải., từ trong hải vực truyền đến, cơ hồ rung động gần nửa cái tử hải.

Phần đông Ngưng Đan cường giả ở đây, thậm chí Nguyên Đan Kỳ thánh cô áo đen, đều đứng không vững, mặt lộ vẻ kinh ngạc, cảm giác sâu sắc một cỗ Thủy Linh ba động phô thiên cái địa.

Vù vù...

Phong Bạo sóng lãng mang theo khí tức hủy thiên diệt địa, tại tử hải bắt đầu sinh sôi, mây đen tia chớp che đậy Thiên Hư, kinh đào hãi lãng, di thiên phong bạo, lướt ngang giữa không trung.

- Yêu Ngư cấm thuật. Di Thiên Hải Khiếu.

Yêu Ngư công chúa sắc mặt tái nhợt, miễn cưỡng nói ra mấy chữ.

Ah ah ah...

Bốn phía rất nhiều Ngưng Đan tu giả, nguyên một đám như tờ giấy bị Bạo Phong nuốt hết, bị một tia nạn hủy diệt bởi sóng lớn cuốn đi.

- Đây... Đây chính là lực lượng của Di Lạc Côi Bảo?

Thánh cô áo đen bên trong kinh hãi giận giữ bị thủy tuyền cực lớn hút đi.

- Ta không cam lòng --

Nam nhân xấu xí đuôi bò cạp nghiến răng nghiến lợi giãy dụa không ngừng, nhưng mà trước mặt lực lượng của đại tai nạn khổng lồ lộ ra nhỏ bé, rất nhanh bị Phong Bạo biển gầm nuốt hết rồi biến mất.

Phong bạo cùng sóng lớn hủy thiên diệt địa khiến hải khiếu chấn động bầu trời, đại tai nạn thôn thiên phệ địa, đem hết thảy hết thảy mọi thứ trong tầm mắt hủy diệt.

Dùng Nhân Ngư Chi Lệ làm trung tâm, biển gầm kinh thiên động địa kinh thiên động địa rung chuyển gần nửa cái tử hải, phạm vi quảng đại vô hạn.

Trong đó địa phương uy lực lớn nhất tròn mấy vạn dặm, mạnh như cường giả cấp độ Ngưng Đan đều lộ ra sự nhỏ bé, vô tình cuốn đi chôn vùi trong vô tận phong bạo biển gầm.

Trong hỗn loạn nguy cơ, Từ Huyền nắm lấy Thiết Dực Long Khôi Lỗi khổng lồ trầm trọng, nhưng ở trong tiếng gió gào thé của phong bạo cũng như một cái lá cây, lập tức sẽ bị triệt để nuốt hết.

- Chủ nhân!

Tuyết Vi ở chính giữa đầu nguồn, hô nhỏ một tiếng, thò tay bắt lấy một tay của Từ Huyền.

Yêu Ngư công chúa sắc mặt tái nhợt, trên lòng bàn tay trôi nổi "Nhân Ngư Chi Lệ. " nhộn nhạo từng vòng thủy văn thần bí màu xanh da trời, đang không ngừng ảm đạm đi nhưng cấm kỵ tiên pháp hải khiếu vẫn còn tiếp tục, càng ngày càng nghiêm trọng.

Từ Huyền bị tay ngọc của Tuyết Vi nắm lấy, một tia lực lượng thần bí thủy văn lưu chuyển quanh thân, ảnh hưởng của hải khiếu phong bạo đối với chính mình giảm đi.

Nhưng mà Tuyết Vi cũng bởi vậy, thân thể mềm mại nhoáng một cái, thân hình bất ổn, rất có thể bị cuốn vào trong Di Thiên Hải Khiếu.

Thi triển Yêu Ngư Tộc cấm kỵ tiên pháp, Yêu Ngư công chúa nguyên khí đại thương, sức cùng lực kiệt, giờ phút này muốn cứu người nào đó, cũng không thực tế.

- Di Thiên Hải Khiếu này còn lâu mới giết được ta.

Từ Huyền lật tay, "Ba " một tiếng, lại tránh thoát ngọc thủ của Tuyết Vi, thân hình như một chiếc lá trong khoảnh khắc bị phong bạo sóng nước mang theo, nháy mắt vô ảnh vô tung đã biến mất.
Bình Luận (0)
Comment