Tiên Hà Phong Bạo

Chương 536

Mỗi tòa linh thành, đều có loại thế vô hình này, Hoàng Long Linh Thành có, Phương Thiên trọng thành cũng có, nhưng cũng phân ra mạnh yếu.

Theo trí nhớ kiếp trước không ngừng được tu bổ, Từ Huyền dần dần biết rõ, loại thế của linh thành này được gọi là "Linh thế", về trình độ nhất định có thể thể thể hiện được độ mạnh yếu của một phương tu giả, nhưng cũng chỉ là để tham khảo thôi.

Linh thế của Côn Vân đô thành so với Hoàng Long Linh Thành còn hơn mấy chục lần, so với các trọng thành khác cũng mạnh hơn gấp bội.

Khi đến phụ cận Côn Vân Quốc Đô, tuyệt đại đa số tu giả, đều đáp xuống, đi vào bằng cửa thành rộng lớn, chỉ có đan đạo cường giả, trực tiếp xuyên qua trận pháp bên trên thôi.

Thuyền buồm Bạch Vũ của bốn người Từ Huyền trực tiếp bay về phía trận pháp quang giới.

- Đứng lại! Trong Vương đô không cho phép phi hành pháp bảo cỡ lớn.

Một tiếng hét lớn truyền đến từ trên đô thành, một nam tử khí khái hào hùng mặc ngân giáp trừng mắt mắt lạnh lẻo nhìn chằm chằm vào mấy người này.

Chợt, một đội tu giả thị vệ hai ba mươi người, một vị luyện thần cường giả dẫn đầu ánh mắt sẳng giọng, trên mặt bất thiện.

Nam tử khí khái hào hùng kia bản thân là một vị Ngưng Đan cường giả, sau đó lại lục tục truyền đến tiếng xé gió, chạy đến vài vị đan đạo cường giả, số lượng tu giả thị vệ ngày càng nhiều.

Từ Huyền trên mặt trầm ngâm, suy tư đối sách.

- Hừ! Mấy ngày trước, Nhiếp mỗ trông thấy có đại điện lơ lửng tiến vào đô thành, vì sao chúng ta không được.

Nhiếp Hàn quát lạnh một tiếng, thần sắc bá đạo lãnh khốc.

Lời vừa nói ra, ba người Từ Huyền, Đổng Băng Vân, Nhạc Phong hơi có vẻ kinh ngạc, nghĩ thầm: mấy ngày trước, nhóm người mình vẫn còn ở Bắc Phong trọng thành mà.

Nhiếp Hàn này là muốn gây rắc rối sao?

Từ Huyền đột nhiên nhớ tới trước khi đi Nhiếp Hàn từng nói qua... cho dù không thể tiêu diệt Đông Phương gia, cũng phải náo cho long trời lở đất mới được.

- Ha ha ha, ở trong Côn Vân Quốc Độ, trừ bỏ hoàng tộc, chỉ có Đông Phương gia mới có tư cách này, chúng ta đều là đệ tử Đông Phương gia cả. Chỉ là mấy tên tán tu, không biết phân biệt lại dám đánh đồng với Đông Phương gia sao?

Trong đám người mấy vị Ngưng Đan cất tiếng cười to, nguyên một đám tu giả thị vệ cũng lộ ra vẻ trào phúng.

Đông Phương gia?

Mấy người Từ Huyền hai mặt nhìn nhau, không nghĩ tới Côn Vân Quốc Đô ngay cả thị vệ trông giữ cũng do Đông Phương gia xếp đặt.

Vốn hắn còn có chút do dự, giờ sau khi nghe thấy như thế liền lộ ra vẻ quả quyết.

Nhạc Phong ở bên cạnh lập tức hiểu ý, vẻ mặt hàn ý nói

- Chúng ta là người của Trương Thiên minh, Đông Phương gia ở trước mặt chúng ta, cũng đã thất bại nhiều lần. Nếu bọn hắn đã có tư cách, vậy thì chúng ta cũng muốn thử xem đặc quyền này.

Trương Thiên minh!

Mấy vị cường giả Ngưng Đan kỳ trên đô thành sắc mặt đồng loạt biến đổi, ngay cả người xem náo nhiêt bên dưới cũng một hồi oanh động.

- Trương Thiên minh! Bọn hắn dĩ nhiên là người của Trương Thiên minh!

- Chính là Trương Thiên minh mới quật khởi gần đây, là thế lực duy nhất có thể đối kháng Đông Phương Gia trong Côn Vân tu giới.

Toàn trường một mảnh xôn xao oanh động.

Hiển nhiên sự tồn tại của Trương Thiên minh đã nhấc lên sóng to gió lớn ở Côn Vân Quốc.

- Đi!

Từ Huyền sắc mặt lãnh đạm, bảo Đổng Băng Vân ở bên cạnh điều khiển thuyền buồn Bạch Vũ xông pháp trong trận pháp quang giới.

Vào thời khắc Trương Thiên minh vừa mới thành lập quật khởi, tự nhiên phải bảo trì cường thế, không thể yếu thế về mặt uy danh được.

- Ngăn bọn hắn lại! Cái gì Trương Thiên minh, căn bản không được hoàng tộc và tu giả thiên hạ tán thành...

Mấy vị Ngưng Đan cường giả trong đô thành nhao nhao tổ chức tu giả chặn đường.

- Ai chống đở đều phải chết.

Trong mắt Nhiếp Hàn lóe lên một đạo hàn quang lạnh như băng, bảo kiếm trong tay xẹt qua vài đạo kiếm khí lạnh băng khí như cầu vồng, mỗi một đạo cao chừng vài trượng, lóe ra từng tia điện vân, phun ra nuốt vào biến ảo, càng trở nên lăng lệ ác liệt kinh tâm, trong nháy mắt xoẹt qua trên thân hai Ngưng Đan cao nhân kia.

PHỐC PHỐC!

Lập tức hai Ngưng Đan cao nhân chặn đường thân thể bị chém thành hai đoạn, tiếng kêu thảm thiết cũng không kịp phát ra.

Trong nháy mắt, hai vị Ngưng Đan cao nhân chết, lập tức khiến mấy vị Ngưng Đan cao nhân khác kinh hãi lạnh mình, lưng lạnh cả người.

Đồng thời, Đổng Băng Vân vung cánh tay trắng noãn lên, một tầng băng tinh bén nhọn trong gào thét mang theo băng sương, bay thẳng về phía hai mươi trượng bốn phương tám hướng, nhao nhao bức lui chúng tu giả.

- Hắn chỉ sợ chính là Hạt Ma Kiếm Vương Nhiếp Hàn của Trương Thiên minh.

Trên trận cũng có bộ phận người, nhìn thấu thân phận Nhiếp Hàn.

Kiếm tu trong nháy mắt lôi đình chém giết hai Ngưng Đan cùng giai, phóng mắt khắp Côn Vân tu giới cũng chỉ mới nghe lần đầu.

Rất nhanh, mấy người ngồi trên thuyền buồm, xuyên qua trận pháp quang giới, đám tu giả bốn phía vẻ mặt căm thù đề phòng, nhao nhao nhượng bộ.

- Hôm nay, minh chủ Trương Thiên minh ta đích thân tới giá lâm, bọn ngươi chuột nhắt các ngươi không biết tự lượng sức mình, múa rìu qua mắt thợ, còn không mau mau thối lui.

Nhạc Phong quát lạnh một tiếng, khiến cho đám tu giả vây quanh tâm thần run lên.

Minh chủ Trương Thiên minh?

Đông đảo ánh mắt, rơi xuống thanh niên đứng chắp tay ở chính giữa thuyền buồn Bạch Vũ, trong mắt vẫn còn kinh nghi và sợ hãi.

Ai cũng không có ngờ tới, trên thuyền buồm nho nhỏ kia vậy mà lại chở đương kim nhân vật truyền kỳ uy chấn bát hoang Côn Vân tu giới.

Nhân vật trong truyền thuyết kia từ thời khắc phản hồi Côn Vân, liền một tay thay đổi chiến cuộc, nhiều lần trọng tỏa Đông Phương gia, trở thành thủ lĩnh của một phương thế lực duy nhất có thể chống lại Đông Phương gia trong Côn Vân Quốc hiện giờ. Bạn đang đọc truyện được copy tại Truyện FULL

- Lui lại!

Vài tên Ngưng Đan nhao nhao biến sắc, hạ đạt mệnh lệnh, giờ phút này bọn hắn rốt cục ý thức được, nhân vật mình đối mặt hôm nay nguy hiểm đến mức nào.

Nghe thấy minh chủ Trương Thiên Minh hàng lâm, đám thị vệ trấn thủ đô thành này đều triệt để kinh hồn chán nản, hoả tốc triệt binh, đội ngũ tu giả chạy đến sau đó cũng đều lập tức phân phát.

Rất nhiều tu giả xem náo nhiệt trên trận âm thầm kinh hãi, không nghĩ tới Trương Thiên Minh hiện giờ lại cường hoành như vậy, tiến vào Côn Vân Quốc đều, cũng dám trực tiếp khiếu chiến với cả Đông Phương gia.

Đương nhiên, những tu giả phòng thủ ở đô thành này và đệ tử Đông Phương gia chỉ là không dám hành động thiếu suy nghĩ, nhưng vẫn ở phía xa âm thầm giám sát và điều khiển, đồng thời phái người đi Đông Phương bổn tộc thông tri cho cao tầng Đông Phương gia.

Mấy người Từ Huyền cưỡi thuyền buồm Bạch Vũ bay vào chỗ sâu trong Côn Vân Quốc Đô.

TRên không thủ đô to như vậy, khi thì có thể nhìn thấy thân ảnh đan đạo cường giả xuyên thẳng qua, nhưng là cơ hồ không thể nhìn thấy bóng dáng phi hành pháp khí cỡ lớn.

Bốn người Từ Huyền đứng trên thuyền buồm Bạch Vũ, tự nhiên bị mọi người chú mục, thập phần dễ làm người khác chú ý.

Bên trong đô thành, rất nhiều tu giả bản thổ nhao nhao nghị luận, kinh nghi khó hiểu.
Bình Luận (0)
Comment