Tiên Hà Phong Bạo

Chương 602

Đinh đinh đinh...

Ngay sau đó, công kích Vô Song Điện Vương càng mạnh mẽ ác liệt.

Thân thể Tử Huyền có thể tự chut phản kích, nhưng tu vi đôi phương quá mạnh, lại có vô ảnh minh không kiếm siêu việt trong Côn Vân tu giới bực này, hắn ít nhiêu khó tránh khỏi sẽ bị thụ thương.

Nhưng vết thương này, một hai đạo thì cũng thôi đi, nếu như tầng tầng chồng lên nhau, vậy có thể hình thành tổn thương trí mạng.

Đương nhiên Tử Huyền cũng không có khả năng ngồi chờ chết, hắn không hề đứng bất động tại chỗ, dưới thể phách cường đại, thân hình nhanh chóng toán loạn trên hư không, miễn phải bị đối phương công kích chông chất.

Nhưng tốc độ thân pháp của Vô Song Điện Vương cùng công kích lại quỷ dị đến mức đang sợ.

XIU....XIU... XÍU...UU!...

Vô Song Điện Vương thâ hình nhoáng một cái, lập tức hóa thành mấy chục đạo huyễn ảnh, trong phạm vi hơn mười dặm xuyên thăng qua, vô số kiếm ảnh minh minh ám ám trong suốt, thật thật giả giả, rắc rối phức tạp, biến ảo bất định bổ về phía Tử Huyền, cũng may hắn toàn lực phòng ngự, tất cả động tác đều dùng nhục thể tự chủ phản kích đón đỡ, bỏ qua chân giả hư ảo.

- Huyễn ảnh diệt diệt!

Đến một đoạn thời khắc, một đạo tiếng quát, theo mấy chục đạo hư ảnh Vô Song Điện Vương truyền đế.

Chỉ một thoáng, mấy chục đạo kiếm ảnh thấu minh dài đến trăm trượng, một đạo tiếp một đạo, một đợt tiếp một đợt, hư thật bất định, chém về phía Từ Huyền.

Huyễn ảnh vô diệt, cái này chính là tuyệt kỹ của Vô Song Điện Vương, lúc trước cơ hồ cùng bí kỹ Trí Chi Tử của Nhiếp Hàn có hai đại đặc điểm: Đầu tiên, mỗi một đạo kiếm ảnh hư thật, đều biến hóa, trước một khắc là thật, sau một khắc có khả năng biến thành hư ảnh.

Tiếp theo, công kích chồng chất, hết đợt này đến đợt khác, càng ngày càng mạnh, đến cuối cùng sẽ tăng lên đến tình trạng đáng sợ thế nào, không cách nào đoán được.

Đinh đinh đinh...

Từ Huyền chỉ là đón đỡ hai ba kiếm, đau đớn vô cùng, trong ngoài đều tổn thương, kiếm kia khí quỷ dị lại bá đạo, lực công kích không kém gì Thiên Hạt ma kiếm của Nhiếp Hàn, mà lại càng ngày càng mạnh.

Nếu cứ tiếp tục như thế, bí kỹ "Huyễn ảnh vô diệt" này đạt tới một kiếm cuối cùng, Từ Huyền e là khó có thể thừa nhận.

Trong cục diện như vậy, Từ Huyền rốt cục không thể không áp dụng biện pháp cực đoan.

Dsu kho ngăn cản thêm một kiếm, hắn đột nhiên hét lớn một tiếng.

Oanh!!

Từ Huyền hai tay vung lên, thân hình tăng vọt, hóa thành hai trượng cự nhân, Thần Hỏa Kim Cương hình thành, thể phách chi lực toàn bộ triển khai.

Cũng trong nháy mắt, thân thể hắn hiện kim đỏ thẫm, mang theo một tiếng rít gào đáng sợ, như thiểm điện vọt tới Vô Song Điện Vương.

Đinh Xùy~~ PHỐC.

Lực lượng thể phách của Từ Huyền khai mở trên người lập tức đã trúng một kiếm.

Bất quá, đồng thời Thần Hỏa Kim Cương đáng sợ của Từ Huyền cũng hung hăng đâm vào trên người Vô Song Điện Vương.

- Cái gì!

Đồng tử Vô Song Điện Vương co rút lại, trong lòng run lên, trước ngực "B-A-N-G...G" một tiếng, bị lực lượng kinh thế hãi tục của Từ Huyền đâm gãy vài căn xương sườn, đồng thời lực lượng cường đại như núi lửa bộc phát, mang theo một tràn tiếng bùm oanh...

Thân thể Vô Song Điện Vương thoáng cái bay ra ngoài, "phụt nhổ ra một búng máu, sắc mặt trắng bệch.

Phụt!

Từ Huyền cũng nhổ ra một búng máu, đối chiến một kiếm vừa rồi với đối phương, cũng không phải giỡn a.

Nhưng cũng may, mục đích của hắn cũng đạt được, thành công đánh trọng thương Vô Song Điện Vương.

So sánh hai người. Vô Song Điện Vương đã bị tổn thương nặng hơn Từ Huyền.

Trên trận, vô số người đang xem cuộc chiến vẻ mặt kinh ngạc, phương thức công kích này đã qua Thái Nguyên thủy rồi!

Sở Đông phía sau quan sát, lại lộ ra một tia kinh hỉ:

- Đây không phải là phương pháp tốt!

Loại phương pháp này là nguyên thủy nhất, là đấu pháp dốc sức liều mạng.

Ngươi đánh ta một quyền, ta cũng đánh ngươi một quyền.

Kể từ đó, so ra là năng lực chông chọi.

Mà kết cục, tất nhiên là Vô Song Điện Vương bi kịch rồi, luận phòng ngự hắn có thể không sánh bằng Từ Huyền. Hơn nữa lại là thời điểm đang thi triển bí thuật, bị Thần Hỏa Kim Cương dã man nhất của Từ Huyền bạo phát đánh gãy công kích, tiép nhận tổn thương, so với tưởng tượng còn nghiêm trọng hơn.

- Không sai biệt lắm, gần kết thúc rồi...

Trong mắt Từ Huyền lệ mang lóe lên, hít sâu một hơi, "Hỏa Chi Tâm" trong cơ thể bông nhiên manh mẽ nhảy lên.

Phanh!

Phanh phanh!

Phanh phanh phanh...

Tim đập quỷ dị kinh hồn, mang theo khí tức cuồng bạo, theo trên người Từ Huyền lan ra, lập tức tập trung đến trên người Vô Song Điện Vương.

- Tim đập này...

Vô Song trong cơ thể đột nhiên cảm giác không đúng, khí huyết trong cơ thể bốc lên, huyết mạch thừa nhận thừa nhận áp lực rất lớn, không thể khống chế, bành trướng co rút hơn bình thường.

Hắn vừa kịp phản ứng, muốn phát động công kích đánh gãy Từ Huyền, nhưng đã không còn kịp rồi.

Cổ vô hình tim đập khô nóng kia là lực lượng huyết mạch vô cùng bá đạo nào đó, đồng dạng vô hình vô ảnh, trực tiếp tác dụng lên thân thể.

Phanh phanh! Phanh phanh phanh...

Không thể khống chế tim, giống như muốn bạo nổ, toàn thân khí huyết giống như phiên giang đảo hải.

Nếu như hắn không kiệt lực khống chế, tâm mạch, chỗ hiểm các loại đều có thể bao nổ.

Từ Huyền dưới trạng thái Thần Hỏa Kim Cương, cơ năng trái tim thể phách mạnh hơn bình thường, thời điểm toàn lực vận chuyển thần thông huyết mạch tâm khiêu, hướng Vô Song Điện Vương gắt gao ngăn chặn.

Nếu ở dưới tình huống bình thường, thần thông huyết mạch tâm khiêu của Từ Huyền không cách nào phát huy hiệu quả lớn như vậy.

Nhưng tình huống bây giờ, Vô Song Điện Vương bị trọng thương, còn bị Nhiếp Hàn hồi thiên một kiếm một kiếm chém qua.

Bị thương càng nặng, sức chống cự đối với huyết mạch tâm khiêu càng thấp.

Cho nên vào lúc này, Từ Huyền toàn lực vận chuyển "Hỏa Chi Tâm", toàn bộ áp chế Điện Vương Điện Vương, từng bước một đẩy vào tuyệt cảnh.

-A... Ah...

Khuôn mặt Vô Song Điện Vương vặn vẹo, lúc đỏ lúc trắng, thừa nhận thống khổ vô cùng, hắn cảm giác thương thế trong cơ thể lại khuếch trương, huyết mạch trái tim vượt qua cực hạn phụ tải.

Nếu tiếp tục như vậy, không cần đến mười tức thời gian, tâm mạch huyết quản sẽ bạo nổ, càng có khả năng bạo thể mà vong!

Bên trong đích, tim đập kinh hồn, vô hình viêm liệt, như là tín hiệu tử vong, ẩn ẩn quanh quẩn trong thiên địa.

Tu giả trong mười dặm phụ cận, cảm nhận được cổ tim đập này, trái tim huyết mạch không khỏi run rẩy.

Mọi người có thể chứng kiến thân thể Vô Song Điện Vương một hồi vặn vẹo bành trướng, con mắt, cái mũi, trong lỗ tai chảy ra vết máu, dữ tợn đáng sợ...

Địch ta song phương, nhiều cường giả hoảng sợ đến mức tâm hàn.

Lúc này, cũng nhanh đến thời khắc quyết định thắng bại sinh tử cuối cùng rồi.

- Kiên trì mười tức, mặc dù có thể giết chết hắn, nhưng ta cũng sẽ sức cùng lực kiệt...

Từ Huyền nội tâm một mảnh gấp gáp, luân phiên chiến đấu, hắn tiêu hao hơn phân nửa.

Ý niệm tới đây, hắn có chút liếc mắt. Bạn đang đọc truyện được copy tại Truyện FULL

- Chủ nhân, để ta chém giết hắn!

Bên cạnh đỉnh đầu, một đạo lam tử sắc quang ảnh, như thiểm điện lướt hướng Vô Song Điện Vương.

XÍU...UU!! Xùy~~!

Một đạo lam tử sắc thủy liệm, kéo theo tơ điện vân, trong chớp mắt đâm thủng cổ họng Vô Song Điện Vương.
Bình Luận (0)
Comment