Nơi này cũng là khu vực văn minh phồn hoa nhất Thần hoang đại địa, ở tu giới địa vị tương đương như vùng đất miền trung Tam Dương cảnh.
Ám Đại cổ vực, là khu vực hỗn loạn nhất Thần hoang, yêu tộc, dị tộc, nhân loại cùng tồn tại, không thiếu một ít chủng tộc viễn cổ cùng với hậu duệ.
Từ Huyền mặc hành ở Ám Đại cổ vực, nơi sâu xa có quốc gia yêu tộc, ngay cả hắn cũng không dám dễ dàng đặt chân.
Cuối cùng Ác Thiên Hoang địa là khu vực hoàn cảnh ác liệt nhất Thần hoang, được gọi là nơi trục xuất.
Hai lần đặt chân Thần hoang đại địa, Từ Huyền chỉ là hạn chế ở Ám Đại cổ vực, cũng không có đi hai khối đại khu vực khác.
- Dựa theo Thánh chủ giao phó, ở Thần hoang đại địa này, có cường giả Thánh cảnh sắp xếp, ta lần này chấp hành nhiệm vụ, phải đi Khai Nguyên vương triều của Trung thổ Thánh vực'một chuyến.
Từ Huyền nỉ non tự nói.
Khai Nguyên vương triều là địa phương mà Từ Huyền phải đi trong lần chấp hành nhiệm vụ Thánh cảnh này.
Chỉ là, lần này Từ Huyền tới Thần hoang, không chỉ có một nhiệm vụ đơn giản như vậy.
Thời gian hơn mười năm đã qua, đến nay không có được tin tức Nhiếp Hàn, Tuyết Vi.
Chuyện này, Từ Huyền càng là đặt ở vị trí hàng đầu.
- Chỉ mong bọn họ vẫn bình yên vô sự...
Từ Huyền dứt khoát bay đi nơi sâu xa Ám Đại cổ vực. truyện được lấy tại truyenggg.com
Thời điểm hắn sắp rời khỏi Cổ Lâm, Ngân Từ Nguyên Châu trong thân thể mơ hồ run lên. Tựa hồ cảm ứng được gì đó.
Đó là một cỗ tương tự như lúc Ngân Từ Nguyên Châu phát hiện khí tức Nhân Ngư Chi Lệ.
Lẫn nhau trong lúc đó, ở dưới khoảng cách nhất định, sẽ sản sinh cảm ứng.
- Di lạc báu vật… Hắc Giao Long Tiên!
Từ Huyền từ trong tin tức của Ngân Từ Nguyên Châu, lập tức xác nhận tên gọi di lạc báu vật này.
Hắc Giao Long chính là sinh linh mạnh mẽ trong truyền thuyết của Thần hoang thời viễn cổ, chảy xuôi huyết mạch Yêu, Long, Ma Viễn Cổ, nắm giữ sức mạnh mang tính hủy diệt, tại thời kì Viễn cổ, sự tồn tại của nó, từng mang đến nguy cơ hủy diệt văn minh cho tu giới.
Loại sinh linh này, tuyệt đối không phải Giao Long phổ thông, sức mạnh huyết mạch chân chính, thậm chí có thể so với Chân Long.
Coi như là Giao Long phổ thông, cũng là sinh linh đứng đầu một giới, nhưng loài này gần như tuyệt tích.
Từ Huyền chỉ là từ trong vụ tai nạn bảy mươi năm sau kia, thấy qua ma sủng Giao Long dưới chân Thác Bạt Ngọc. Thực lực đó tuyệt đối vượt qua Bất Hủ Kim đan.
- Nếu như không có đoán sai, chủ nhân Hắc Giao Long Tiên, hẳn là hoàng giả của Cổ Lâm, bất hủ chí tôn trong yêu tộc!
Từ Huyền thu liễm khí tức của Ngân Từ Nguyên Châu.
Di lạc báu vật trong lúc đó, ở dưới khoảng cách nhất định, nếu như phóng thích khí tức, có thể bị di lạc báu vật khác cảm ứng được.
Khoảng cách này có hạn chế.
Thí dụ như, lúc trước mở ra Yêu Ngư cổ thành, chủ nhân di lạc báu vật khác, cách nhau rất xa, nếu không có ở Khai Nguyên vương triều, thì cảm ứng vô cùng mơ hồ.
Mà Từ Huyền, cố ý thu liễm khí tức Ngân Từ Nguyên Châu. Đối phương cũng khó có thể cảm ứng được vị trí cụ thể của hắn.
Bất Hủ Kim đan phổ thông, gần như sắp đạt đến cực hạn ứng phó của Từ Huyền, huống hồ là bất hủ chí tôn.
Bất hủ chí tôn, cho dù ở trong Bất Hủ Kim đan cũng là cực kỳ nổi bật.
Ở bên trong Thần hoang, bình thường là Bất Hủ Kim đan nắm giữ di lạc báu vật, thực lực tuyệt đối đứng ở cao nhất.
...
Từ Huyền càng đi càng xa, một đường rong ruổi bay nhanh.
Rốt cục ngày hôm đó, hắn chạy tới Cửu Long Vịnh.
Thiên Xà trại, cũng phồn hoa náo nhiệt giống như dĩ vãng, dòng người đông đúc.
Đối với Thiên Xà trại, Từ Huyền có một cảm giác thân thiết đặc thù, bắt nguồn từ Hạ đại sư lúc trước kia.
Còn lần này, hắn tới Thiên Xà trại, mục đích chủ yếu là vì hỏi thăm tung tích đám người Nhiếp Hàn, Tuyết Vi.
Tiệm thợ rèn Hạ thị, sinh ý tấp nập, quy mô so với trước đây càng lớn vài lần.
Từ Huyền mang theo rất nhiều cảm xúc, tiến vào tiệm thợ rèn Hạ thị.
- Vị khách quan này, cần chế tạo vũ khí hoặc là pháp bảo gì sao?
Một người giúp việc nhiệt tình chiêu đãi.
- Trần Phù ở nơi đâu?
Từ Huyền đi thẳng vào vấn đề.
Lúc hắn rời khỏi Thiên Xà trại, từng đem hàng rèn Hạ thị giao cho Trần Phù toàn quyền tiếp quản.
- Ngài... Là Từ đại sư!
Một vị Luyện khí sư trung niên, ánh mắt đột nhiên nhìn Từ Huyền chằm chằm, hiện ra mấy phần kích động cùng kinh hỉ.
- Từ đại sư!
Rất nhanh, mấy lão luyện khí sư trong lò rèn đều nhận ra thân phận Từ Huyền.
Mấy vị luyện khí sư này, đầu tiên là kinh hỉ, sau đó mang theo sầu lo.
- Vì sao không thấy Trần Phù?
Từ Huyền cảm giác hơi dị dạng.
- Đại sư chờ một chút, ta lập tức đi liên hệ Trần Phù.
Một học đồ nhanh chóng chạy đi.
Từ Huyền ở trong lò rèn, nhàn nhã uống trà, chậm rãi chờ đợi.
- Tình trạng Thiên Xà trại Lữ gia như thế nào?
Từ Huyền ung dung thong thả nói.
Hắn lần này tới Thiên Xà trại, cần nhân lực nhất định, đi hỏi thăm tung tích Nhiếp Hàn, Tuyết Vi.
Trong đó, Lữ gia cùng Từ Huyền có chút giao tình, nói đến, Lữ gia vẫn tính nợ hắn một món nợ ân tình.
Luyện khí sư trung niên kia, hơi do dự đáp:
- Thưa đại sư... Từ lúc bảy, tám năm trước, Lữ thị gia tộc, đã xóa tên trong Thiên Xà trại.
- Lữ thị gia tộc... bị xoá tên?
Từ Huyền giật mình thay đổi sắc mặt.
- Bây giờ, toàn bộ Thiên Xà trại, do La giachưởng khống. Gia tộc này, nguyên bản chính là thế lực mạnh nhất Thiên Xà trại, những năm gần đây, càng là tăng nhanh như gió, quét ngang những gia tộc khác. Năm đó Lữ thị gia tộc, là bị La gia đánh bại, hầu như diệt tộc.
Trung niên Luyện khí sư, lắc đầu cười cười.
Từ Huyền rơi vào trầm mặc.
Hắn rời khỏi Thần hoang đại địa, có hơn hai mươi năm, thời gian này biến hóa, tự nhiên khó có thể dự liệu.
Nhìn thần tình Từ Huyền, luyện khí sư trung niên cẩn thận từng li từng tí nói:
- Bây giờ... ngay cả tiệm thợ rèn Hạ thị này cũng bị La gia quản lý.
- Lại có việc bực này? Lẽ nào có lí đó!
Sắc mặt Từ Huyền uấn nộ, khu vực quanh thân bỗng nhiên trầm trọng vô cùng, trong lúc hô hấp, khí tức vô hình vô chất thậm chí để những học đồ đang đánh thép kia, chợt đỏ bừng.
Ngay cả mấy Ngưng đan cường giả trong tiệm thợ rèn, đều cảm thấy hãi hùng khiếp vía.
- Đại sư bớt giận! La gia này ở Thiên Xà trại, thế lực ngập trời, càng là có Tam đại Nguyên đan tọa trấn.
Trung niên luyện khí sư, trên trán đổ mồ hôi, kinh hoảng nói, rất sợ Từ Huyền làm ra chuyện không lý trí gì đó.
- Được, ta đã rõ ràng.
Từ Huyền rất nhanh khôi phục lại bình tĩnh.
Đang lúc ấy thì.
- Từ đại sư!
Một âm thanh nam tử cương dương, từ bên ngoài truyền đến.
Một thanh niên Ngưng đan hậu kỳ chạy vào, chính là Trần Phù ngày xưa.
Rầm!
Trần Phù đi tới trước, lập tức xấu hổ quỳ trên mặt đất:
- Trần Phù hổ thẹn đại sư phó thác, vô lực bảo vệ Hạ thị hàng rèn, khiến cho nó trở thành sản nghiệp trên danh nghĩa của La gia.
- Ngươi trước tiên đứng lên.
Sắc mặt Từ Huyền bình thản.