Tiên Hà Phong Bạo

Chương 86

Từ Huyền cảm nhận được linh uy trên người Vân sư huynh này, cảm giác sâu sắc đối phương cường đại, tu vi có thể đạt đến Luyện Khí lục trọng trở lên, so với thế hệ Nhạc Phong, Vạn Phúc Sơn không biết cường hoành hơn bao nhiêu. Lúc trước tiêu diệt nếu có Vân sư huynh tham gia, chỉ sợ chỉ cần một người hắn, cũng có thể quét ngang bang chúng Huyết Linh Đạo.

Lúc này hắn thay chưởng tôn ban thưởng, sắc mặt đối với mấy người này không có bao nhiêu coi trọng, thậm chí còn có một chút thái độ bao quát.

Ba người đều nhìn qua Vân sư huynh, đại khí cũng không dám ra ngoài một cái, chờ đợi động tác của hắn.

Vân sư huynh chỉ là dừng lại thoảng qua, bấm tay một cái, ánh sáng màu xanh nhạt lóe lên, điểm ở trên một cái túi màu tím ở bên hông.

Chất liệu cái túi này rất tinh vi rắn chắc, có thể so với thượng đẳng pháp y, mặt ngoài còn khắc lấy linh văn.

Bằng vào trí nhớ của kiếp trước, Từ Huyền biết rõ vật này là Túi trữ vật mà tu tiên giả dùng cho chứa đựng vật phẩm, đừng nhìn nó chỉ lớn bằng lòng bài tay, không gian chân thật bên trong, ít nhất cũng là một mét vuông.

- BA~!

Vân sư huynh từ trong túi trữ vật màu tím, lấy ra mấy vật, đặt ở trên bệ đá, cũng giới thiệu từng cái.

Ánh mắt ba người lập tức bị hấp dẫn.

Đầu tiên xuất hiện chính là một cái quạt lông có chuôi màu hồng, phát ra một cổ khí tức đặc biệt, ẩn ẩn để cho trong lương đình này khô nóng thêm vài phần.

- Đây là trung giai pháp khí, Phong Hỏa Phiến.

Ánh mắt Vân sư huynh rơi xuống cái quạt lông này, thần quang hơi động, hiển nhiên vật ấy ngay cả hắn cũng hơi có chút động tâm.

Ngay sau đó, hắn lấy ra một thanh tiểu Kiếm bằng bạc, mặt không biểu tình nói:

- Hạ cấp pháp khí, Ngân Cương Kiếm.

Chứng kiến vật ấy, trong mắt Vạn Phúc Sơn lóe lên vui mừng, đây là ban thưởng thuộc về hắn.

Rồi sau đó, Vân sư huynh lại lấy ra mấy cái bình ngọc nhỏ, mặt không biểu tình nói tiếp:

- Bốn bình hạ phẩm Linh Khí Đan.

Cái này lấy ra, đều là ban thưởng cho Nhạc Phong cùng Vạn Phúc Sơn.

Hai người trước tiên đi nhận lấy, Nhạc Phong cầm đầu nhận Phong Hỏa Phiến cùng ba bình Linh Khí Đan.

Vạn Phúc Sơn lấy Ngân Cương Kiếm cùng một lọ Linh Khí Đan, mắt lộ ra hưng phấn, mừng thầm:

- Có Linh Khí Đan này, ta dừng lại cảnh giới Luyện Khí nhất trọng nhiều năm, hơn phân nửa có thể lấy được đột phá, bất quá thanh pháp khí hạ cấp này, từ nay về sau ở trong nội môn, thực lực cùng địa vị đều sẽ bay lên một bậc.

Đối với hai người này lấy được ban thưởng, Từ Huyền thần sắc bình tĩnh, không chút gợn sóng. Không có đạt tới cấp bậc Luyện Khí tiên sĩ, pháp khí ở trong tay cũng không thể phát huy thần thông, nhiều nhất là chất liệu cứng rắn mà thôi.

Về phần Linh Khí Đan kia, thì là thông qua rút linh khí bên trong linh thạch cùng dược lực trong thiên địa, dùng phương thức đặc thù tinh luyện ra linh đan, linh khí ẩn chứa trong đó, chẳng những độ tinh khiết cao, còn có linh tính đặc thù, hấp thu rất tốt. Đan dược này ít nhất cần Luyện đan sư Luyện Thần kỳ mới có thể luyện chế, giá trị xa xỉ, đối với Luyện Khí tiên sĩ mà nói, là đan dược trợ giúp tu luyện tha thiết ước mơ.

Đương nhiên, Từ Huyền không có đạt tới Luyện Khí kỳ, Linh Khí Đan này đồng dạng đối với hắn không có tác dụng.

Hai người đều nhận lấy ban thưởng, cuối cùng đến phiên Từ Huyền. Bạn đang đọc truyện được copy tại Truyện FULL

Vân sư huynh lấy ra một cái bình ngọc nhỏ, một quyển sách màu sắc cổ xưa cùng một tấm lệnh bài bằng bạc.

- Tẩy Tủy Đan một viên, một cuốn Tiên Tu Nhập Môn Pháp, lệnh bài thân phận nội môn đệ tử.

Vân sư huynh nói xong, ánh mắt rơi xuống trên người Từ Huyền, có ý bảo nhận lấy.

- Đa tạ Vân sư huynh.

Từ Huyền tiến lên một bước, nắm bắt ba vật này tới tay, trong nội tâm cũng nhịn không được có chút hưng phấn.

Từ một khắc này bắt đầu, hắn trở thành nội môn đệ tử bên trong môn phái, thoát ly thân phận hèn mọn cùng đê tiện ở tầng dưới chót nhất. Từ nay về sau, hắn ở bên trong tiên môn, sẽ đạt được càng nhiều tài nguyên cùng quyền lợi, lại càng không cần đi làm những việc khổ cực kia.

- Chúc mừng Từ sư đệ, trở thành nội môn đệ tử.

Nhạc Phong cười mỉm nói, lập tức tiến lên chúc mừng.

Mà Vạn Phúc Sơn kia, trên khuôn mặt béo phì miễn cưỡng cố nặn ra vẻ tươi cười:

- Từ sư đệ nhập môn mới nửa tháng, có thể trở thành nội môn đệ tử, cái tốc độ này rất kinh người ah.

Trong lòng của hắn lại một mảnh âm trầm, Từ Huyền này đã nhận được Tẩy Tủy Đan, chỉ sợ không cần bao lâu, có thể tấn chức Luyện Thể thất trọng, lại thêm công pháp nhập môn, trở thành Luyện Khí tiên sĩ, cũng chỉ ở trong tầm tay.

Làm cho Vạn Phúc Sơn khó giải quyết nhất chính là, Từ Huyền đã trở thành nội môn đệ tử, địa vị hai người cơ bản ngang hàng, muốn làm khó hãm hại hắn, là ít có khả năng.

Vạn Phúc Sơn căn bản không biết, lúc này Từ Huyền đã đạt đến Luyện Thể thất trọng, căn bản không cần Tẩy Tủy Đan. Về phần tu công pháp nhập môn kia, so với Tiên Pháp Thập Tam Giải ở trong trí nhớ kiếp trước, căn bản không phải là cùng một cấp bậc.

Đại môn tu hành, đã mở ra cho Từ Huyền, chỉ nhìn hắn lựa chọn như thế nào.

Sau khi ban thưởng hoàn tất, Vân sư huynh đột nhiên nhìn Nhạc Phong nói:

- Lần này ở bên trong tiêu diệt, ngươi biểu hiện ưu dị, càng chém giết thủ lĩnh Tào lão đại của Huyết Linh Đạo, nghe nói sư mẫu định thu ngươi làm Chân truyền đệ tử.

- Chân truyền đệ tử?

Trong lòng Nhạc Phong run lên, kinh hồn bất định, vẻ mừng như điên trong mắt khó có thể che dấu.

Chân truyền đệ tử, đây là địa vị tối cao của hậu bối trong tiên môn, thân phận siêu nhiên đặc thù, cho dù là những chấp sự cùng chưởng sự cao tầng kia, đều sẽ cung kính với hắn.

Vạn Phúc Sơn ở bên cạnh nghe vậy, mặt mũi tràn đầy hâm mộ, liên tục nói lời tâng bốc.

Nhạc Phong có chút tâm thần bất định nói:

- Lúc trước Hà sư cô có hứa hẹn qua, nếu như lần này tiêu diệt thành công, ta lại có thể chém giết Tào lão đại kia mà nói, có thể thu ta làm Chân truyền đệ tử.

- Chúc mừng Nhạc sư huynh.

Từ Huyền vốn là khẽ giật mình, rồi sau đó có chút mỉm cười.

Trong lòng của hắn có chút cảm giác là lạ, hôm nay Nhạc Phong này lấy được vinh hạnh đặc biệt, vốn nên thuộc về mình. Nhưng nếu như đại công chém giết Tào lão rơi xuống trên đầu Từ Huyền, hắn không những khó có thể ngồi hưởng những vinh hạnh đặc biệt này, càng có khả năng đưa tới vô số mầm tai vạ.

Lĩnh hết khen thưởng, mấy người lục tục ly khai.

Từ Huyền cầm trong tay lệnh bài nội môn đệ tử, ở bên trong nội môn đi dạo một lát.

Sau khi trở thành nội môn đệ tử, hắn được hưởng càng nhiều quyền hạn hơn nữa.

Thí dụ như, mỗi tháng mười lăm khối linh thạch thứ phẩm, trọn vẹn gấp ngoại môn đệ tử bốn năm lần.

Lại thí dụ như, có thể tiến vào Trân Tàng Các của nội môn, tìm hiểu tiên tu pháp quyết cao cấp nữa, cùng với các học thức của Tu chân giới.

Với tư cách nội môn đệ tử, còn có thể tìm trưởng bối chuyên môn trong tiên môn, đạt được chỉ điểm, xem như lão sư trên danh nghĩa.
Bình Luận (0)
Comment