Tiên Hồng Lộ

Chương 267

Lưu Ly Hàn Tinh Xà chịu đựng một kích chính diện của Pháp Bảo tu sĩ bậc cao, toàn thân vẫn sáng bóng như trước, trông như thủy tinh. Chỉ là toàn thân bị đánh bay ra, ở trong không trung phát ra vài tiếng kêu đau đớn. Dương Phàm cùng nó tâm thần tương liên đương nhiên biết rõ tình huống của nó. Sau khi biết kết quả không khỏi mừng rỡ như điên. Hắn tuyệt đối không nghĩ tới, phòng ngự vật lý của Lưu Ly Hàn Tinh Xà lại có thể đạt tới cảnh giới như thế. Đặc biệt là hàn tinh bên ngoài thân thể nó so với Pháp Bảo còn cứng rắn hơn vài phần. Một kích tùy ý của Trác Kinh. cho dù là yêu thú cấp ba đều có thể miễu sát lại chỉ tạo thành một ít nội thương cho Lưu Ly Hàn Tinh Xà. Tuy rằng thân thể cứng rắn vô cùng nhưng vẫn có một cỗ lực lượng chấn động vào trong

Tuy nhiên ở mặt ngoài. Lưu Ly Hàn Tinh Xà không chút thương tổn.

- Điềuđiều này sao có khả năng?

Trác Kinh quả thực khó có thể tưởng tượng, yêu thú cấp hai đỉnh. bị một kích của hắn không ngờ vẫn bình yên vô sự. Cho dù đổi là Thần thú trong truyền thuyết, cũng chỉ như vậy.

Đây rốt cục là giống gì?

Mấy tên tu sĩ còn lại đều khiếp sợ vô cùng. Băng xà này nhìn qua có điểm giống hồng hoang dị chủng Lưu Ly Hàn Tinh Xà trong truyền thuyết, nhưng thần thông ẩn chứa thuộc tính lại có chút không giống. Đây nghiễm nhiên là hồng hoang dị chủng cường hãn đã trải qua biến dị tăng cường, thực lực cũng không kém hơn Thần thú.

- Hồng hoang dị chủng quý hiếm như thế không ngờ rơi vào trong tay hắn.

Đám tu sĩ trên tràng vừa yêu thích, ngưỡng mộ lại vừa ghen tị. Trác Kinh ngẩn ra, còn không kịp phản ứng lại, ba cây Thứ Hồn Châm mà Dương Phàm giận dữ phóng ra đã hóa thành ba tia sáng nhọn, đâm tới trước người hắn.

Phốc phốc phốc -

Ba cỗ lực lượng chấn động linh hồn khiến thân thể Trác Kinh cứng đờ, phòng ngự xuất hiện sơ hở. Một cỗ kịch độc cường đại khó tin xâm nhập vào trong cơ thể. Thứ Hồn Châm vốn là dị bảo cường đại khó tin, sau khi được ngâm trong kịch độc Dương Phàm chế ra lại càng đáng sợ hơn.

Vù -

Sắc mặt Trác Kinh xanh lè, vung tay áo lên vỗ bay ba cây Thứ Hồn Châm sau đó vận phép lực mạnh mẽ bức độc. Trong quá trinh này, trong mắt hắn nhìn về phía Dương Phàm tràn ngập hàn ý xâm nhập cốt tủy.

- Đi -

Dương Phàm cũng sẽ không cho hắn cơ hội, phép quvết trong tay khẽ biến. Thanh sắc Bảo Đỉnh trong hư không từ trên trời giáng xuống, truyền đến một cỗ lực hút lớn lao. Thanh sắc Bảo Đỉnh là Pháp Bảo phụ trợ, cường đại là năng lực khống chế. Một khi bị hút vào, hậu quả thiết tưởng không chịu nổi

- Mọi người xông lên!

Lệ Hồng Phi thét dài một tiếng, song chưởng liên tục đánh ra trong hư không, một luồng khí xoáy cương phong cường đại bao vây tiểu nhận màu xanh râm rạp bao phủ tới Trác Kinh.

- Ăn một bổng của lão từ!

Hồ Phi gầm lên một tiếng, trực tiếp nhảy lên trên không bên cạnh Trác Kinh. Lang Nha bổng trong tay thế như lôi đình vạn quân, ầm ầm đánh xuống. Cùng lúc đó. đám tu sĩ còn lại đều thấy được cơ hội, liên tục thi triển phép thuật cùng bí thuật. Một vùng hào quang huyễn lệ đánh tới Trác Kinh. Giờ này khắc này, tình huống của Trác Kinh có thể nói là nguy cơ vạn phần. Trong cơ thể có kịch độc phát tác, trên đầu có Thanh sắc Bảo Đỉnh lực khống chế cường đại, chính diện có đả kích mạnh mẽ của Hồ Phi. Sau đó còn bị khí xoáy cương phong của Lệ Hồng Phi cùng đám tu sĩ vậy công.

Sắc mặt hắn xanh mét, thân thể có một loại cảm giác chết lặng rất nhỏ, độc lực trong cơ thể lưu động từng hồi lại phải phân ra một bộ phận phép lực để duy trì tầng phòng hộ của Linh Khí phòng ngự cực phẩm.

Keng keng -Ầm ầm

Dưới một vùng oanh kích dày đặc, thân hình Trác Kinh liên tục lui về phía sau, bước đi gian nan dị thường. Một khi hắn hơi chút lơi lỏng sẽ bị Thanh sắc Bảo Đỉnh trên đầu hút vào.

Ầm

Lang Nha bổng của Hồ Phi dùng thế Thái Sơn áp đỉnh đánh lên tầng phòng hộ của Trác Kinh chỉ nghe "răng rắc" một tiếng, vòng phòng hộ mơ hồ có thể thấy hoa văn áo giáp kia xuất hiện một tầng vết rách.

Ầm ầm ầm ầm -

Một loại công kích theo sau ào đến lập tức phá vỡ vòng phòng ngự.

- Vòng phòng hộ đã phá! Giết chết hắn!

Đám người Lệ Hồng Phi mừng rỡ, công kích càng thêm mãnh liệt. Bọn họ thấy được hy vọng, hy vọng chém giết bậc cao. Dương Phàm cùng hiểu được giờ phút này Trác Kinh chưa bức được độc lực, thân bị mọi người vây công chặt chẽ. Đây là thời cơ có hy vọng giết chết hắn nhất từ khi giao chiến đến nay. Sắc mặt Trác Kinh xanh mét. sáng tối không ngừng, vòng phòng hộ vỡ tan. Hắn kêu một tiếng đau đớn, khóe miệng tràn ra một tia máu, không ngờ mang theo một tia màu tím đen hiển nhiên là do kịch độc tạo thành.

- Muốn giết ta. các ngươi còn kém lắm!

Trác Kinh hít mạnh một hơi, ánh sáng xanh trên người tỏa sáng, tạm thời bức lùi mọi công kích.

Bá -

Trong tay hắn có thêm một đồ vật như quyển trục, lập tức mở ra. Bên trên lưu động vô số ký hiệu màu lam như nước lóe lên không ngừng, lộ ra một cổ khí tức thần bí xa xưa.

- Đó là cái gì?

Dương Phàm mơ hồ cảm giác được một tia không ổn.

- Không tốt. Đó không ngờ là Mật Quyển cực kỳ hiếm thấy Tu Tiên Giới.

Lệ Hồng Phi kinh hô một tiếng, hiển nhiên có kiêng kị mãnh liệt với Mật Quyển trong tay Trác Kinh.

Xuy -

Ngón tay Trác Kinh khẽ bắn ra, ký hiệu dày đặc kia dùng phương thức huyền ảo khó lường tổ hợp lại, một tầng hào quang màu lam như nước trong khoảnh khắc hình thành quanh thân hắn. càng ngày càng ngưng thật.

Keng keng -

Thịch thịch

Dưới công kích dày đặc kia, màn hào quang màu lam nước tạo nên từng đạt gợn sóng không ngừng, bên trên có một loại lực lượng mềm dẻo bao dung, công kích của chúng tu sĩ không ngờ không làm gì được.

- Đây là Mật Quyển trong truyền thuyết. Quả nhiên không phải tầm thường.

Mộng Tuyết nhìn thứ giống quyển trục trong tay Trác Kinh, trong mắt lóe lên một tia kinh diễm.

- Mật Quyển?

Trên mặt Dương Phàm lộ ra một tia kinh ngạc. Tin tức có liên quan thứ này, hắn cũng biết được một ít.

Trong dòng lịch sử trăm vạn năm của Tu Tiên Giới từ thượng cổ đến nay, từng có vô số kỹ nghệ truyền thừa. Trong số đó phù triện Tu Tiên Giới luyện chế chính là một loại. Phù triện là sử dụng một lần, không cần mất nhiều pháp lực khởi động, có thể đạt được hiệu quả thuấn phát, cấp bậc càng cao càng quý hiếm.

Mà Mật Quyển là một thứ càng thêm cao cấp hơn phù triện. Vật này có thể sử dụng nhiều lần, mỗi một lần sử dụng xong, chỉ cần để qua một thời gian hoặc là rót linh lực vào là có thể tiếp tục sử dụng. Sự cường đại của Mật Quyển không chỉ ở chỗ có thể sử dụng nhiều lần, càng huyền diệu mê người chính là nó từ rất nhiều kỳ hiệu cộng thêm nhiều tài liệu tạo thành. Khi sử dụng, có thể căn cứ tình hình thực tế, tổ hợp thành phép thuật khác nhau.

Nói cách khác. Mật Quyển có thể thuấn phát nhiều loại phép thuật, cũng có thể sử dụng nhiều lần. Tin tức có liên quan đến Mật Quyển Dương Phàm vốn tương rằng nó đã hoàn toàn thất truyền, không nghĩ tới lại xuất hiện trong tay Trác Kinh.

- Mọi người tiếp tục công kích nghĩ biện pháp tiêu hao lực lượng ký hiệu trong Mật Quyển.

Lệ Hồng Phi quát lớn một tiếng, công kích cũng mạnh lên.

Dương Phàm chăm chú nhìn vòng bảo hộ màu lam như nước. lập tức tế ra Linh Khí công kích hệ hỏa, Xích Vũ Phiến "xoạt xoạt" liên tục vung lên từng đạo quang diễm hình quạt đánh lên bên trên. Hiệu quả coi như không tồi nơi bị đánh trúng lập tức mờ đi rất nhiều.

Trác Kinh nhân cơ hội này trừ độc. Trên thực tế, dưới tình huống không có ngoại giới quấy nhiễu, trừ độc này nhiều nhất chỉ cần một, hai hô hấp. Trong giây lát, sắc mặt Trác Kinh khôi phục vẻ hồng hào, vẻ mặt âm lãnh, rót linh lực vào Linh Khí phòng ngự cực phẩm lại hình thành tầng phòng ngự dày đặc.

Chợt hắn thu Mật Quyển trong tay, dùng một phương thức khác rót linh khí vào.

Ầm ầm

Trong Mật Quyển đột nhiên phóng ra một cơn bão lốc phong tuyết cuồng bạo, thậm chí còn mang theo một số khối băng lớn, khí lạnh như băng bao phủ phạm vi mấy chục trượng. Tất cả mọi vật xung quanh đều ngưng kết một tầng băng sương. Pháp thuật trong Mật Quyển phóng ra thuộc loại băng tuyết công kích phạm vi lớn, mơ hồ đạt tới trình độ cấp bốn. Mặc dù chúng tu sĩ phản ứng rất nhanh, cũng có không ít người bị thương.

- Mau tản ra!

Dương Phàm quát lạnh một tiếng, theo mọi người cấp tốc lui ra sau. Trong tay hắn lại bắn ra một chùm điểm sáng màu xanh, bao phủ lên thân tu sĩ bị thương. CÓ thể thấy bằng mắt thường, thương thế của những tu sĩ này được trị khỏi.

Xích -

Đúng lúc này, Lưu Ly Hàn Tinh Xà kia đột nhiên nhảy tới, một dòng khí lạnh theo đó mà tới, không ngờ lộ vẻ vui mừng nhảy vào trong cơn bão lốc băng tuyết. Lập tức, pháp thuật có thể so với cấp bốn này, khí lạnh giảm mạnh, uy lực nhanh chóng yếu đi. Từng luồng khí lạnh kinh khủng kia dường như bị Lưu Ly Hàn Tinh Xà hấp thu. Trác Kinh chăm chú nhìn băng xàày một cái. trong mắt hiện lên một tia tham lam. Lại nghĩ đến hai dạng bảo vật Dương Phàm cướp tay trên của hắn tức giận cùng sát khí trong lòng càng tăng lên.

Vèo -

Thân hình hắn như tia chớp tránh khỏi Lưu Ly Hàn Tinh Xà bay về phía Dương Phàm. Huyền Cương Bảo Phiến trong tay mang theo uy thế lôi đình vạn quân cách không đánh về phía Dương Phàm. Một kích toàn lực của Pháp Bảo tu sĩ bậc cao. Dương Phàm nếu không có linh giáp cực phẩm, không có khả năng ngạnh kháng, trúng hẳn phải chết!

Mắt thấy một kích uy hiếp lớn lao kia chính diện áp tới, sắc mặt Dương Phàm hơi đổi nhưng vẫn duy tri trấn định cơ bản.

Bá -

Ánh bạc từ Tường Vân Ngõa dưới chân lóe lên. thân hình Dương Phàm biến mất.

Phốc - Ầm

Một kích toàn lực của Huyền Cương Bảo Phiến, đánh trượt! Mà Dương Phàm đã sớm na di ra ngoài mười trượng.

- Cái gì

Trác Kinh gắt gao nhìn chằm chằm đôi giầy bạc dưới chân Dương Phàm, vẻ khiếp sợ trong mắt lập tức chuyển thành tham lam trắng trợn. Đôi giày này không ngờ có thể mang theo loại hiệu quả như na di độn thuật!

Hơn nữa. sau khi đi giày này, tốc độ Dương Phàm nhanh gấp đôi. chênh lệch cùng hắn cũng nhỏ đi một chút. Đôi giày cực phẩm như thế, gần như Ngự Phong Ngõa khiến cho Trác Kinh động tâm.

Lưu Ly Hàn Tinh Xà, Phương Thiên Kim Minh Chuyên, cổ Bảo hắc phiến không biết tên, lại thêm đôi Tường Vân Ngõa này. Ánh mắt Trác Kinh nhìn về phía Dương Phàm lại càng thêm nóng bỏng. Chỉ cần tiêu diệt người này, thu hoạch so với giết chết mấy tu sĩ còn lại càng lớn hơn.

Vèo -

Trác Kinh ngạnh kháng công kích liên miên không ngừng của tu sĩ bốn phía. nhìn chằm chằm Dương Phàm không bỏ. Bất kể là vì thù hận cá nhân hay là ích lợi chân thật. Dương Phàm đều là mục tiêu hắn muốn tiêu diệt hàng đầu.

Bá -

Ánh bạc hình cung trong hư không thi thoảng hiện lên, mỗi khi thời khắc mấu chốt. Dương Phàm đều sử dụng na di độn thuật của Tường Vân Ngõa tránh khỏi công kích của Trác Kinh.

"Hừ. Ta không tin phép lực của ngươi có thể duy trì ngươi na di liên tục không ngừng".

Trác Kinh âm thầm cười lạnh, hạ quyết tâm phải tiêu hao chết Dương Phàm. Loại thần thông độn thuật, gánh nặng thân thể rất lớn tiêu hao phép lực lại càng lớn. Hắn kết luận Dương Phàm không thể kiên trì bao lâu.

Keng keng -

Ầm ầm

Tu sĩ chung quanh không ngừng phát động công kích đối với Trác Kinh, nhưng là hắn nằm trong trạng thái di động tốc độ cao, đại bộ phận công kích đều thất bại, một ít công kích lại không thể tạo thành uy hiếp. Dương Phàm bằng vào lực khôi phục biến thái không ngờ tiêu hao với Trác Kinh nửa canh giờ.

- Điều này sao có thểLực kéo dài của người này không ngờ đáng sợ như thế. Chẳng lẽ hắn còn có mật bảo gì?

Trác Kinh không khỏi nghiến răng nghiến lợi. Giờ phút này hắn cũng không phải trong trạng thái tốt nhất, thời khắc gặp phải tu sĩ công kích, pháp lực đã tiêu hao bốn, năm phần. Nếu cứ tiếp tục như vậy, hắn thật sự không thể tiêu hao nổi Dương Phàm. Ngay tại giờ khắc này, thân hình hắn đột nhiên ngừng lại, ánh mắt dừng ở trên người một nữ tử xinh đẹp mềm mại.

Điệp Liên.

Trong lòng Trác Kinh đột nhiên khẽ động, lập tức hạ quyết tâm.

- Không ổn!

Dương Phàm biến sắc, vội vàng nói với Hồ Phi:

- Bảo vệ nàng!

Dứt lời, thân hình hắn cấp tốc lóe lên, trong tay lấy ra ba tấm phù triện.

- Ha ha!

Trác Kinh cười dài một tiếng, như tia chớp đánh về phía Điệp Liên. Một cỗ lực lượng dịu dàng trùm tới, rất hiển nhiên muốn bắt sống Điệp Liên để uy hiếp Dương Phàm.

- Đứng lại!

Cổ Bảo Lang Nha bổng trong tay Hồ Phi cách không đập ra một cái hư ảnh Lang Nha bổng thật lớn cắt đứt thủ đoạn công kích của Trác Kinh, truyền ra một tiếng nổ "Ầm". Sóng xung kích cường đại đánh Điệp Liên bay ra ngoài.

Vù vù vù

Lúc này, ba tấm phù triện trong tay Dương Phàm bắn ra, chỉ nghe tiếng "ầm ầm" vang lên, ba ngọn núi băng thật lớn từ trên trời hạ xuống, mang theo khí băng hàn cường đại bao phủ Trác Kinh.

Băng Vân Huyễn Sơn mang theo ảo giác đối vói Trác Kinh mà nói căn bản không có tác dụng. Dương Phàm chỉ nghĩ kéo dài hắn một lát.

- Ngăn cản hắn!

Dương Phàm vội vàng nói với đám người Lệ Hồng Phi.

Vèo

Lệ Hồng Phi theo sát Hồ Phi chạy tới, trong tav bắn ra bốn. năm tấm phù triện cấp ba. Một mãnh cương phong cuồng bạo trong nháy mắt ngăn cản không gian giữa Trác Kinh cùng Điệp Liên.

- Chạy nhanh

Điệp Liên vội vàng bắn nhanh ra phương xa.

- Trò mọn!

Pháp quvết trên tay Trác Kinh liên tục biến ảo, lòng bàn tay ngưng tụ ra một quang cầu màu xanh điên cuồng xoay tròn.

- Đi!

Quang cầu màu xanh rời tay bay đi, sau đó đột nhiên nổ tung. Một cơn gió lốc màu xanh cuồng bạo lập tức bao phủ phạm vi mấy chục trượng. Tất cả các phép thuật công kích đều bị tiêu trừ.

Vù -

Nhân cơ hội này, độn quang màu xanh dưới chân hắn rung lên kịch liệt, đẩy hắn đi bảy, tám trượng, thoát khỏi khu vực hỗn loạn này tiếp tục đuổi theo hướng Điệp Liên.

- Đứng lại!

Phía sau truyền đến tiếng xé gió. Dương Phàm lóe ra phía sau hắn, trong tay bắn ra một bóng roi màu đen vô thanh vô tức.

Vù -

Dương Phàm đột nhiên sử dụng hắc tiên thần bí. lập tức cuốn lấy chân Trác Kinh.

- Cái gì?

Thân thể Trác Kinh tê rần, lập tức cứng ngắc một chớp mắt. quay đầu lại khó tin nhìn Dương Phàm. Giờ phút này, hắc tiên thẩn bí trong tay Dương Phàm kéo dài hơn hai trượng, cuốn lấy chân hắn, cuốn chặt cả tầng phòng ngự bên ngoài thân. Từ trên hắc tiên này tràn ra từng vòng sáng màu đen nhạt chui vào trong thân thể Trác Kinh. Hắn cảm nhận được tinh huyết trong cơ thể mất đi, đồng thời thân thể bị tê dại rất nhỏ, độc lực vào thân thể.

- Huyễn Linh Hấp Huyết Xà Tiên?

Trên mặt Trác Kinh lộ vẻ khiếp sợ:

- Vật này như thế nào có thể ở trong tay ngươi. Ngươi có quan hệ gì với Độc Vương?

Sau khi nhìn thấy hắc tiên này, thần sắc Trác Kinh đại biến, biểu tình trên mặt lại cực kỳ khó coi.

Huyễn Linh Hấp Huyết Xà Tiên? Độc Vương? Dương Phàm nao nao.

Hắc tiên thần bí này lấy được từ lão già lưng còng nơi Dật Hà Thôn. Lão già thần bí kia tự xưng Dược sư bị một vị bậc cao cường đại đánh bị thương, vẫn chưa phục hồi như cũ. Sinh cơ trong cơ thể từng chút mất đi, chỉ có thể ẩn cư nơi độc lập với đời kia. Chẳng lẽ lão già lưng còng kia chính là Độc Vương theo như lời Trác Kinh. Hắc tiên thần bí này tên là Huyễn Linh Hấp Huyết Xà Tiên?

Dương Phàm kinh hãi không thôi. Nên biết rằng Trác Kinh này là người đoạt xá sống lại. Trước khi đoạt xá càng là nhân vật tấn chức Nguyên Anh KỲ. Nhân vật có thể khiến hắn nghe mà biến sắc. hiển nhiên không phải kẻ tầm thường.

- Hừ! Cái gi xà tiên, Độc Vương?

Dương Phàm cười lạnh nói:

- Hôm nav ngươi liền để mạng lại đây đi!

Chuyện về lão già lưng còng. Dương Phàm giữ vững hứa hẹn với đối phương, sẽ không tiết lộ tin tức có liên quan đến ông. Mà chính vào lúc này, đám người Lệ Hồng Phi. Hồ Phi cũng lục tục chạy tới, thấy hắc tiên trong tay Dương Phàm cuốn lấy Trác Kinh, mặt lộ vẻ kinh dị vội vàng gấp rút chạy tới.

- Trác mỗ lại đánh giá sai thực lực cùng tư bản của ngươi

Trác Kinh hít sâu một hơi, pháp lực trên người tăng vọt, lập tức đánh thoát khỏi một nửa Huyễn Linh Hấp Huyết Xà Tiên. Trong lòng Dương Phàm khẽ động, làm sao có thể khiến hắn thực hiện được, điên cuồng rót phép lực vào hắc tiên. Ngày trước nếu đổi là tu sĩ bình thường, bị Huyễn Linh Hấp Huyết Xà Tiên cuốn lấy, gần như không hề có sức phản kháng. Mà Trác Kinh này chung quy là bậc cao nắm giữ thần thông cường đại. không ngờ có xu thế giãy khỏi hắc tiên.

- Đi -

Một bàn tay khác của Dương Phàm vung lên. Thanh sắc Bảo Đỉnh gào thét bay đến. chính diện chụp lấy Trác Kinh. phân tán một bộ phận pháp lực của hắn. Tuy nhiên, cho dù là dưới tình huống như vậy, Trác Kinh tránh khỏi hắc tiên cũng chỉ là thời gian vài hô hấp.

- Đi chết đi!

Đúng lúc này. Hồ Phi đánh tới. Lang Nha bổng trong tay "ầm" một tiếng, đánh lên tầng phòng ngự của Trác Kinh. khiến thân hình hắn lung lay.

Vèo vèo vèo

Đám tu sĩ còn lại cũng tới, công kích liên miên không ngừng bay đến. Trác Kinh rung động không thôi, không nghĩ tới mình lại lâm vào hoàn cảnh nguy hiểm này. Mà hết thảy, đều đến từ vị Dương Dược sư trước mặt.

Bá -

Hắn lại lấy Mật Quvển màu lam ra, một tầng hào quang màu lam nhu hòa lại bao phủ quanh thân hắn, thành công chống đỡ công kích của chúng tu sĩ.

- Phá!

Trác Kinh nổi giận gầm một tiếng, phép lực trong cơ thể tuôn ra, rốt cục tránh khỏi Huyễn Linh Hấp Huyết Xà Tiên. Dương Phàm phát lạnh trong lòng, liên tục hạ xuống đất, mi tâm đột nhiên vỡ ra, bắn ra một giọt tinh huyết, nhỏ lên Huyền Linh Hấp Huyết Xà Tiên. Thoáng chốc, một cỗ dao động quỷ dị từ trên Huyễn Linh Hấp Huyết Xà Tiên truyền đến. Hắc tiên giống như độc xà vặn vẹo trong hư không, truyền ra một cổ uy năng kinh hồn bạt vía. Xem thanh thế của nó, thực lực hóa linh độc xà này mơ hồ chạm đến bậc cao.

- Chịu chết đi!

Trác Kinh từ trên hạ xuống, Huyền Cương Bảo Phiến quét tới Dương Phàm. Mà lúc này, độc xà vặn vẹo kia cũng "vù" một tiếng chắn trước mặt Dương Phàm, vừa lúc ngăn cản hư ảnh hình quạt thật lớn kia.

Hư ảnh hình quạt vỡ ra, uy lực cường đại đánh tới làm Dương Phàm bị thương không nhẹ. Trác Kinh mừng rỡ, thừa thắng đuổi theo, vòng phòng hộ do Mật Quyển hình thành sau khi đón đỡ công kích của chúng tu sĩ, giờ phút này đã mờ đi rất nhiều. Thân hình Dương Phàm cấp tốc thối lui, đột nhiên vung tay lên. Trước người đột nhiên xuất hiện hai thiết giáp thị vệ.

Khôi lỗi!

Trác Kinh lập tức bị chặn lại, đám tu sĩ cách đó không xa vẠmặt kinh ngạc. thầm nghĩ: "Đây không phải là thiết giáp khôi lỗi ở trong Cửu u Điện sao? Vì sao lại bị Dương Phàm luyện hóa?"

Phốc phốc -

Hai Thiết giáp khôi lỗi vung trường kích trong tay, đánh lên vòng bảo hộ màu lam trên thân Trác Kinh. Hóa linh độc xà kia cũng không yếu thả phát động công kích liên miên không ngừng. Vòng bảo hộ màu lam lập tức mờ đến cực điểm. Sắc mặt Dương Phàm âm trầm lạnh lẽo. đột nhiên khẽ phun một chữ:

- Phá!

Ầm ầm Ầm ầm

Hai thiết giáp khôi lỗi nhất thời nổ tung. Trác Kinh đứng ở trung tâm vị trí này, uy lực nổ cường đại lập tức đập nát vòng bảo hộ màu lam do Mật Quvển hình thành vốn đã rất mờ yếu.

Rắc -

Không chỉ như vậy, ngay cả vòng bảo hộ bên ngoài thân của hắn đều bị xé ra một số vết rách.

Keng keng - Ầm ầm

Công kích của chúng tu sĩ theo nhau mà đến. Trong đó công kích của Hồ Phi cường đại nhất, Lang Nha bổng chính diện đập tới, mang theo lực Lôi Hỏa hủy diệt.

- Không ổn!

Trác Kinh thầm nghĩ không ổn, lòng sinh ý rút lui, thân hình bay lên không liền chuẩn bị chạy trốn.

- Chạy đi đâu?

Dương Phàm cười lạnh một tiếng, hóa linh độc xà kia "vù" một tiếng, cuốn chặt lấy Trác Kinh. Trong thời gian chớp mắt, Trác Kinh bị hóa linh độc xà cuốn bảy, tám vòng, gần như có thể dùng từ trói gô để hình dung.

- Giết chết hắn!

Lệ Hồng Phi mừng rỡ. Đây là cơ hội tốt nhất từ trước đến nay.

- Muốn giết ta. Không có khả năng!

Hai trong mắt Trác Kinh sưng huyết, pháp lực trong cơ thể nén ép quỷ dị, cũng không biết dùng bí thuật gì. phóng ra một cỗ lực lượng áp lực khủng bố trong nháy mắt giãy khỏi Huyễn Linh Hấp Huyết Xà Tiên được một nửa.

Ầm

Một cỗ linh khí triều tịch (thủy triều lên xuống) cuồng bạo có thể nói là khủng bố triệt tiêu công kích của chúng tu sĩ. Gần như tắt cả tu sĩ đều bị đánh bay ra mười mấy trượng, bị thương nặng nề.

Chỉ có Dương Phàm kéo chặt Hấp Huyết Xà Tiên, thân thể miễn cưỡng ổn định. Hắn không chịu buông tha cho cơ hội thắng vất vả mới tạo ra được. Nếu Trác Kinh chân chính sinh ý chạy trốn. bọn họ muốn ngăn lại gần như không có khả năng.

- Ha ha ha

Linh khí triều tịch cường đại khủng bố lấy Trác Kinh làm trung tâm trùng kích ra bốn phưong tám hướng. Dương Phàm gắt gao chịu đựng từng đợt công kích, tâm thần chìm vào trong mãnh đất xanh Tiên Hồng Không Gian, thương thế trên người một lần lại một lần được chữa trị.

Nếu đổi là cùng cấp Trúc Cơ, dưới tình huống như vậy, chỉ sợ đều đã chết vài lần.

- Ngươi muốn giết taKhông có khả năng!

Đôi mắt âm lãnh của Trác Kinh nhìn Dương Phàm:

- Vượt cấp đánh chết bậc cao. Tu Tiên Giới ngàn trăm năm nay còn chưa từng xuất hiện!

Hắn đột nhiên đưa tay ra, một cỗ lực hút lớn lao truyền đến, thân thể Dương Phàm không tự chủ được bị hút về phía hắn.

- Ặc

Cổ họng Dương Phàm bị một cỗ lực lượng vô hình bóp lấy, hô hấp khó khăn, mắt thấy sẽ tắc thở mà chết.

- Ha haHiện tại ngươi đã hiểu được, lực lượng mà bậc cao Kim Đan đại biểu? Ta muốn giết ngươi, dễ như trở bàn tay.

Sắc mặt Trác Kinh dữ tợn, gia tăng lực lượng từng chút một muốn bóp nát cổ họng Dương Phàm.

- Không tốt! Dương Dược sư.

- A

Hồ Phi gần như muốn phát điên.

Hai tròng mắt Điệp Liên đã ươn ướt. mặt hổ thẹn. trắng bệch. Giờ phút này, bọn họ đều ở ngoài mười mấy trượng, chịu đựng linh khí triều tịch cuồng bạo, muốn ra tay cứu giúp hiển nhiên là không có khả năng.

Mà Dương Phàm, mệnh ở sớm tối.

Nhưng làm cho người ta bất ngờ chính là. cho dù ở trong hoàn cảnh ấy, trên mặt Dương Phàm vẫn duy trì trấn định như cũ, trong mắt thậm chí còn lộ ra một tia trào phúng. Dưới tình huống như vậy, hắn chỉ có hai loại phương pháp chuyển bại thành thắng. Mà một loại trong đó phải trả cái giá quá lớn.

Cho nên. hắn chỉ có thể lựa chọn loại phương pháp sau cùng.

Vù -

Sau lưng Trác Kinh đột nhiên xuất hiện một ngân giáp thị vệ cao lớn, một cỗ khí tức áp bách uy hiếp trí mạng truyền đến.

- Đó là

Đám tu sĩ khiếp sợ gần như bật thốt sợ hãi. Cái thứ đáng sợ sau lưng Trác Kinh kia. bọn họ cảm thụ rất rõ ràng.

- Cái gì?

Thần thức Trác Kinh đảo qua. Khi hắn thấy rõ vật sau lưng. toàn bộ trái tim đều lạnh:

- Không tốt.

Hắn muốn tránh, đã không còn kịp!

Phốc - Phụt!

Cự kiếm màu bạc mang theo tiếng xé gió. chém ngang trên người hắn. Thân thể Trác Kinh cứng đờ, vẻ khủng hoảng cùng tuyệt vọng, khó tin nhìn chằm chằm Dương Phàm.

- Như thế nào có thểNhư thế nào có thể

Đây là một ý niệm cuối cùng trong ý thức hỗn loạn của hắn. Hắn khó mà có thể tường tượng được. Dương Phàm còn có một ngân giáp khôi lỗi có thể so sánh với bậc cao.

Khôi lỗi bậc cao!

Sớm biết như thế, hắn làm sao ở vào thế thành cái đích cho mọi người, đánh bừa cùng Dương Phàm?
Bình Luận (0)
Comment