Vèo vèo vèo.
Sau tiếng kêu của lão tổ Kinh đô Dương gia, năm tu sĩ Trúc Cơ Kỳ bao gồm cả Dương Vũ toàn bộ phi ra ngoài chạy trốn.
- Xuống đi!
Dương Phàm nhẹ nhàng cười, đột nhiên vung tav lên, bốn cường giả Trúc Cơ Kỳ phi ở phía trước đều từ trên bầu trời rơi xuống.
- A! Không tốt!
Bốn cường giả Trúc Cơ Kỳ do Từ tiên sinh cầm đầu đột nhiên phát hiện pháp lực trong cơ thể bị giam cầm, thân thể trực tiếp từ giữa không trung nhanh chóng rơi xuống.
Phịch! Phịch!
Bốn cường giả Trác Cơ Kỳ gần như đồng thời rơi xuống đất ngã lăn thất điên bát đảo bị thương không nhẹ. Mặc dù bọn họ là cao nhân Trúc Cơ Kỳ, nhưng là từ trên không trung mười mấy trượng rơi xuống, mà lại dưới tình huống pháp lực bị giam cầm. không bị ngã chết tươi cùng là may mắn vạn phần.
- Sao lại thế này?
Dương Vũ chấn động, hắn một hơi bay ra mười mấy trượng không có cảm giác gì trơ mắt nhìn vài trưởng bối trong gia tộc từ giữa không trung rơi xuống.
- Chạy mau!
Kim Đan lão tổ của Dương gia kinh sợ đan xen trong nháy mắt bay tới bên cạnh Dương Vũ, một tay nhấc lên mang theo thân thể hắn bay về phương xa. Đúng lúc này, phía sau bay tới một lão già tiều tụy, trong tay cầm quyền trượng màu đen cười dài một tiếng đuổi theo hướng Kim Đan lão tổ cùng Dương Vũ. Dương Phàm liếc mắt một cái liền nhận ra lão già tiều tụy này chính là Bổ Thiên Quân Vương, là hắn đánh bị thương Kim Đan lão tổ âm thầm nhìn trộm khiến kế hoạch Kinh đô Dương gia bị phá sản.
- Sao lại thế này? Pháp lực của chúng ta
Bốn cường giả Trúc Cơ Kỳ trong sân miễn cưỡng bò dậy, vẻ mặt kinh hãi. Vô hình trung, có một cỗ lực lượng giam cầm pháp lực trong khu vực này. khiến bọn họ chìm sâu trong sợ hãi. Cấm Pháp Chỉ Hoàn trong tay trái Dương Phàm khẽ rung lên mơ hồ có thể thấy được ánh sáng bảy màu.
- Ha ha. Thật không nghĩ tới muốn đẩy Dương mỗ vào chỗ chết. Kinh đô Dương gia các ngươi ngay cả Kim Đan lão tổ đều ra tay.
Dương Phàm vẻ mặt châm chọc. nhìn chằm chằm những người trước mắt.
- Ngươi làm như thế nào
Khuôn mặt Từ tiên sinh như tro tàn gắt gao nhìn vào Dương Phàm. Đột nhiên, hắn thấy được chiếc nhẫn lóe ra ánh sáng bảy màu trên ngón tay trái của Dương Phàm.
- CấmCấm Pháp Chỉ Hoàn.
Từ tiên sinh chìm vào một hoàn cảnh tuyệt vọng cùng cực độ khiếp sợ. Không ngờ Dương Phàm có được cấm Pháp Chỉ Hoàn. Trân bảo thượng cổ bậc này hắn là như thế nào có được?
Chẳng lẽ là Cửu u Bí Cảnh
Sắc mặt Từ tiên sinh âm tình bất định thân thể bị ngã thất điên bát đảo muốn chạy trốn đều khó khăn vô cùng.
- Lão tổ nhất định sẽ báo thù cho chúng ta.
Một cường giả Trúc Cơ Kỳ khác mắt như muốn nứt ra nói.
- Báo thù?
Dương Phàm lộ vẻ trào phúng:
- ở trước mặt Kim Đan Đại Tu Sĩ tự thân hắn còn khó bảo toàn như thế nào báo thù cho các ngươi? Nếu không, hắn làm sao bỏ lại các ngươi mà chạy.
- Cái gì! Kim Đan Đại Tu Sĩ!
Từ tiên sinh toàn thân run lên lộ ra vẻ tuyệt vọng bi thống:
- Kinh đô Dương gia xong rồi hết thảy đều xong rồi!
- Đệ đệ. Trừ Từ tiên sinh ra còn lại giết hết!
Trong mắt Dương Phàm lóe hàn quang, giọng lạnh băng nói.
- Vâng, đại ca!
Dương Lỗi gật đầu, trên mặt lộ ra vài tia hưng phấn. Đám người này đều là cường giả Trúc Cơ Kỳ, hiện tại lại chỉ có thể mặc mình xâm lược. Hắn lấy ra một thanh chủy thủ cấp bậc Linh Khí hạ phẩm vung tay lên một tia hàn quang lóe lên cắt ngang qua cổ họng ba cường giả Trúc Cơ Kỳ.
- Phốc! Phốc! Phốc!
Máu tươi bắn ra. ba cái đầu rơi xuống đất. Dương Lỗi chỉ cảm thấy nhiệt huyết sôi trào hưng phấn vô cùng. Đây đều là cường giả Trúc Cơ Kỳ cao cao tại thượng, hiện tại lại đều bị hắn giết chết.
- Ngươi muốn đích thân giết ta? Để báo thù năm đó?
Từ tiên sinh nghiến răng nghiến lợi:
- Hoặc là ngươi muốn từ trong miệng ta muốn biết cái gì?
- Ha ha, Tự tay giết ngươi? Ngươi còn không có tư cách đó!
Dương Phàm châm biếm. sau đó quav đầu nói với Liễu Vô Ngân:
- Sư tôn. Phiền ngài chế trụ hắn!
- Vâng, Quân vương đại nhân.
Liễu Vô Ngân dường như phản xạ có điều kiện thân hình chợt lóe phong ấn phép lực Từ tiên sinh. Rồi lấy ra một sợi xích màu vàng trói gô hắn lại.
- Sư tôn. Ngài không cần xưng hô ta như vậy.
Dương Phàm không khỏi cười khổ đình chỉ thần thông cấm Pháp Chỉ Hoàn. Thứ này đích thật tiêu hao rất lớn.
Liễu Vô Ngân khẽ cười nói:
- Chấp hành nhiệm vụ, đã thành thói quen rồi
- Quân vương
Từ tiên sinh khiếp sợ nhìn chằm chằm Liễu Vô Ngân cùng Dương Phàm:
- Ngươi không ngờ lại gọi hắn là Quân vương? Chẳng lẽ
- Không đúng! Ngươi một tu sĩ Trúc Cơ Kỳ, sử dụng cấm Pháp Chỉ Hoàn như thế nào có khả năng cấm phép chúng ta thời gian dài như vậy?
Từ tiên sinh đột nhiên lại ý thức được cái gì gắt gao nhìn Dương Phàm dường như muốn chứng minh cái gì. Theo sau hắn lại nói năng lộn xộn:
- Không có khả năng, không có khả năng. Nhanh như vậy
Dương Phàm đưa tay vuốt ve cấm Pháp Chỉ Hoàn trong tay, mặt cười nhàn nhạt. Từ sau khi tiến vào bậc cao hắn sử dụng cấm Pháp Chỉ Hoàn có thể dễ dàng giam cầm tu sĩ bậc thập trong một khu vực.
- Ngươi đoán không sai. Ám Huyết Vương Triều ta bốn vị Quân vương, vị nào không phải nhân vật thần bí khiến bậc cao cùng cấp nghe tin sợ mất mật?
Liễu Vô Ngân cười tủm tỉm nhìn Từ tiên sinh.
- Ngươi đã bước vào bậc cao
Từ tiên sinh thiếu chút nữa hỏng mất vẻ mặt kinh nghi cùng run rẩy, ngẩng đầu nhìn Dương Phàm cách đó không xa:
- Ngươi làm như thế nào?
Vừa nghe lời này, Dương Lỗi bên cạnh Dương Phàm cũng ngây ngẩn cả người, giống như hóa đá:
- Đại ca khi nào bước vào bậc cao?
- Từ tiên sinh. Ta hỏi ngươi một vấn đề. Năm đó ai là thủ phạm lớn nhất giết chết Liễu Mộng Yên của Dược Tiên cốc?
Dương Phàm mặt đạm mạc hỏi.
Phù!
Từ tiên sinh thở phào một hơi toàn thân ngược lại thả lỏng nhìn Dương Phàm đột nhiên nở nụ cười rất thê thảm:
- Chúng ta thua thật thảm, hơn nữa không người nào còn gì để nói. Nếu ngươi đã bước vào bậc cao nói cho ngươi cũng không sao.
Hắn vừa chuẩn bị nói tiếp, Liễu Vô Ngân đứng bẽn cạnh bỗng nhiên thần sắc biến đổi vươn một tay hung hăng đánh lên đầu Từ tiên sinh.
Bụp!
Đầu Từ tiên sinh vỡ toang, khí tuyệt bỏ mình.
- Sư tôn. Ngài
Dương Phàm kinh sợ đan xen toàn thân đều không kịp phản ứng lại. Thật sự không hiểu vì sao Liễu Vô Ngân vì sao muốn làm vậy.
- Phàm nhi. Có một số việc, chúng ta sớm hay muộn sẽ nói cho ngươi, miễn cho ngoại nhân dẫn ngươi đi lầm đường.
Liễu Vô Ngân hít sâu một hơi trong mắt lộ vẻ phức tạp. Dương Phàm vừa chuẩn bị nói chuyện, trong cảm quan đột nhiên bắt đến cái gì sắc mặt ngưng trọng, hô thấp:
- Có cường giả bậc cao tới gần. Đệ đệ ở lại nơi đây không được vọng động. Sư tôn người bảo hộ sư đệ.
- Dạ. Quân vương.
Thân hình Liễu Vô Ngân nhoáng lên một cái tới bên cạnh Dương Lỗi, như hình với bóng.
Vèo!
Dương Phàm hóa thành một bóng người màu xanh biếc, trong chớp mắt nhoáng tới giữa không trung, vừa lúc thấy được một nam một nữ đang tới gần phía bên này.
- Là
Dương Phàm vẻ mặt kinh dị, nhìn chằm chằm vào một thanh niên nam tử trong đó. Người này chính là bậc cao Kim Đan Từ phong của Tiên Huyễn Linh Vận Tông một trong bảy đại tông của Tấn quốc. Lúc trước ở La Sơn quốc Dương Phàm giao thủ hai lần với hắn, lần thứ hai hiểm hiểm dùng Cấm Pháp Chỉ Hoàn cùng khôi lỗi bậc cao đánh thương nặng.
- Cẩn sư tỷ chính là hắn!
Từ Phong kinh hô một tiếng, tăng tốc độ đuổi theo Dương Phàm. Cẩn sư tỷ bên cạnh Từ Phong lộ ra vẻ kinh ngạc lẫn vui mừng:
- Bắt sống hắn!
- Chạy!
Dương Phàm biến sắc, Tường Vân Ngõa dưới chân bỗng run lên hiện lên một tia sáng bạc trong trời đêm hóa thành một đường cong màu bạc nhanh như chớp bắn về một phương hướng.
Đồng thời đối mặt hai bậc cao Kim Đan, trong đó còn một tu sĩ Kim Đan Trung Kỳ hắn làm sao ngốc nghếch đánh bừa.
Vèo vèo vèo!
Ba đạo quang ảnh chợt lóe qua trên không Dương gia bảo.
- Tốc độ tiểu tử này làm sao nhanh như vậy? Chẳng lẽ hắn đã bước vào bậc cao?
Cẩn sư tỷ lộ vẻ kinh nghi nói.
- Đôi giày bạc dưới chân hắn cũng là một kiện kỳ bảo thượng cổ, hiệu quả có thể so với Ngự Phong Ngõa.
Từ Phong nhìn chằm chằm vào Tường Vân Ngõa dưới chân Dương Phàm. vẻ mặt tham lam.
Bá!
Đột nhiên Dương Phàm hư không tiêu thất trong trời đêm chợt lóe hình cung màu bạc rồi lập tức xuất hiện ở ngoài hai mươi trượng. Thủ đoạn như thế khiến cho hai người kinh hãi. Từ Phong đã chứng kiến một lần giờ phút này mắt sáng như sao.
- Pháp Bảo phụ trợ thật cường đại!
Cẩn sư tỷ ngạc nhiên thán phục nói.
- Cấm Pháp Chỉ Hoàn, giày bạc thần bí, còn có khôi lỗi bậc cao. Chỉ cần giết hắn, vậy thu hoạch
Hai người lộ vẻ tham lam lập tức gia tăng tốc độ, kéo gần khoảng cách với Dương Phàm. Tốc độ Dương Phàm cố ý bảo trì ở trình độ gần với bậc cao, mắt thấy hai tu sĩ bậc cao Kim Đan sắp tới gần.
- Nơi này cách Dương gia bảo đã được một khoảng rồi
Dương Phàm trong lòng ngầm gật đầu. Cùng lúc đó hắn đã tiến vào phạm vi công kích của hai Kim Đan phía sau. Cẩn sư tỷ cùng Từ Phong đều tế Pháp Bảo ra.
- Đi!
Hai người quát lạnh, một Pháp Bảo phi kiếm màu xanh, một Pháp Bảo Thất sắc Quang Hoàn đồng thời công kích tới Dương Phàm. Hai bậc cao Kim Đan đồng thời ra tay một áp lực lớn lao truyền đến.
Bá!
Đột nhiên. Tường Vân Ngõa dưới chân Dương Phàm run lên đột nhiên quay ngược lại lóe lên tới gần hai người.
- Cái gì!
Cẩn sư tỷ cùng Từ Phong chấn động, tuyệt đối không nghĩ tới Dương Phàm sẽ vào thời khắc mấu chốt chơi đòn
"Hồi mã thương". Mà lúc này, Pháp Bảo của hai người vừa mới công kích ra.
Ầm!
Dương Phàm nâng tay lên, mầm mống màu xanh nơi trái tim phân hóa ra thành ngàn vạn Sinh Mệnh Lục Lưu dọc theo tâm mạch, mạch máu, xương cốt rồi chợt bùng phát ở lòng bàn tay.
Ba! Ba!
Dương Phàm trong chớp mắt đánh ra hai chưởng, hóa thành hai chưởng lớn màu xanh cực lớn mục tiêu là Từ Phong. Từ Phong gấp gáp giận dữ đan xen, miễn cưỡng nâng tav ngăn cản. cùng Dương Phàm cứng rắn chống đỡ hai đòn. Một người là tiên phát chế nhân xuất kỳ bất ý. Một người là phòng ngự trong lúc gấp rút
Cao thấp lập tức phân!
Phốc! Từ Phong phun ra một búng máu sắc mặt trắng bệch. Hai chưởng kia của Dương Phàm ẩn chứa sinh cơ mạnh mẽ ngoài ra lực lượng lại vô cùng lớn mạnh. Hai chưởng này không chỉ khiến Từ Phong bị nội thương không nhẹ, ngay cả một cánh tay đều cảm thấy mất cảm giác, chiến lực giảm mạnh.
- Muốn chết!
Cẩn sư tỷ từ bên cạnh đánh úp lại, tay ngọc vung lên bắn ra hai chùm tia sáng bảy màu bắn thẳng đến hai mắt Dương Phàm. Dương Phàm dường như sớm chuẩn bị, vỗ túi trữ vật, trước người xuất hiện một ngân giáp thị vệ.
Keng keng! Phanh!
Công kích của tu sĩ Kim Đan Trung Kỳ khiến cho ngân giáp khôi lỗi mạnh về phòng ngự toàn thân run lên, lớp ánh sáng màu bạc lưu chuyển toàn thân cũng mơ hồ bị đâm thủng.
- Người này không ngờ bước vào Kim Đan.
Từ Phong quệt máu nơi khóe miệng, thu hồi Pháp Bảo. Dương Phàm lạnh lùng cười, trên tay lại có thêm một thiết phiến phong cách cổ xưa tản ra một cổ cảm giác áp bách. Vật này đúng là Pháp Bảo lấy được từ Trác Kinh. Phải biết Trác Kinh kia khi còn sống là cường giả đánh vào Nguvên Anh. Pháp Bảo trong tay làm sao có thể là vật phàm?
- Đây không ngờ là Pháp Bảo trung phẩm.
Từ Phong cảm nhận được khí tức nặng nề áp bách từ thiết phiến kia tuyệt đối là Pháp Bảo lực công kích cường đại. Pháp Bảo trung phẩm bình thường chỉ có Kim Đan Đại Tu Sĩ mới có thể có được!
Pháp lực trên người Dương Phàm tràn ra điên cuồng, tản mát ra uy áp lớn lao của bậc cao Kim Đan. Huyền Cương Bảo Phiến trong tay đột nhiên vung lên.
Phốc!
Một vùng phiến ảnh màu xanh vặn vẹo lần lượt thay đổi bao phủ Từ Phong cùng Cẩn sư tỷ.
Phốc!
Vòng phòng ngự của Từ Phong bị phá nát lại phun một búng máu thân thể bị đánh bay ra mười mấy trượng, mặt như tro tàn.