Tiên Hồng Lộ

Chương 424

Rời Thiên Lan ngoại điện, tiến vào ngoại tầng, Dương Phàm thở một hơi nhẹ nhõm.

Trong tay hắn mang theo nhiều trọng bảo như vậy, ngay cả linh châu kế thừa đều thu vào tay, đã không còn dã tâm gì lớn nữa.

Chuyện trọng yếu nhất trước mắt chính là tự bảo vệ mình.

Nhưng mà, vừa mới xuyên qua vầng sáng khí trời bốn phía nội điện, đi vào ngoại tầng, tâm thần hắn trở nên căng thẳng.

Thì ra phụ cận ngoại tầng này, không ngờ có không ít cường giả Nguyên Anh, Biến Hóa Kỳ đang chờ đợi, trong tầm mắt có thể nhìn thấy đã có bảy tám người.

Trong chớp mắt lúc hắn bước ra ngoại điện, đột nhiên cảm nhận được ánh mắt của các cường giả cấp Nguyên Anh nhìn quét vào mình, cỗ áp lực đó khiến hắn có một loại cảm giác hít thở không thông.

"Nơi này chỉ sợ so với ngoại điện, nội điện càng nguy hiểm hơn." Dương Phàm chấn động tâm thần.

Ở khoảnh khắc hắn vừa ra tới, còn cảm nhận được một ánh mắt tham lam âm lãnh, luồng khí tức này thập phần quen thuộc, rõ ràng còn kèm theo sát ý.

Thoáng nhìn lướt theo ánh mắt, hắn phát hiện Âm Hồn thượng nhân đang ở dưới một gốc cây lớn cách mình mười mấy trượng.

"Không xong! Âm Hồn thượng nhân này chỉ sợ biết vài phần chi tiết về ta, hơn nữa ở bên trong nội điện, ta lại giết chết tiểu sư diệt Đô Cấm của hắn, còn liên lụy tước đoạt một trăm năm tuổi thọ của hắn."

Dương Phàm cảm thấy không ôn.

- Ha ha! Ngươi rốt cực ra đây rồi, còn là người đầu tiên ra tới.

Âu Dương Phong cười khẽ, bay vụt đến trước người Dương Phàm, lộ vẻ mặt ngạc nhiên và vui mừng.

- Thời gian hai tháng thật nhanh, ta không dám ở lại lâu bên trong, cho nên ra hơi sớm. Dương Phàm khẽ thở một hơi dài nhẹ nhõm.

Nếu Âu Dương Phong không hiện thân lúc này, thậm chí hắn có ý định lui trở vào ngoại điện. Bởi vì cường giả Nguyên Anh không thể tiến vào ngoại điện.

- Chúng ta đến bên kia nói chuyện đi!

Âu Dương Phong đưa Dương Phàm tới một góc vắng, hạ giọng nói:

- Lấy được hay không?

Khi nói lời này, hắn cũng đầy vẻ chờ mong.

Dương Phàm gật đầu, mở ra một bàn tay, trong lòng bàn tay lộ ra hai viên Dạ Minh Châu cả vật thể trong suốt sáng bóng, phát ra hào quang mông lung mở ảo.

- Tốt! Tốt! Thật quá tốt

Âu Dương Phong vui mừng khôn xiết, vội vàng đón nhận hai viên Linh Lung Tâm Ngọc trong tay Dương Phàm.

Ở thỏi điểm tiếp xúc vật ấy, bàn tay hắn hơi run run.

Khi Dương Phàm giao cho Âu Dương Phong hai viên Linh Lung Tâm Ngọc này, các cường giả Nguyên Anh còn lại cùng đều ghé mắt nhìn.

"Hắn như thế nào có thể có hai viên Linh Lung Tâm Ngọc? Ta nhớ rõ ràng, một viên trong đó ở trong tay một ma đạo tu sĩ kêu là Thạch Thiên Hàn mà"

Âm Hồn thượng nhân thần sắc lóe sáng không ngừng, cẩn thận nhớ lại tình cảnh hắn nhìn thấy lúc ấy khi thi triển Âm Nguyên Cách Không Thuật.

- Không nghĩ tới rốt cực ngươi thật có thể giúp ta đạt thành tâm nguyện. Âu Dương Phong lộ ra vẻ cảm kích, chợt cười dài nói:

- Xem ra ta thật có chút xem thường bản lĩnh của ngươi, ngay cả Linh Lung Tâm Ngọc đều lấy được, có lẽ thứ khác ở ngoại điện ngươi thu hoạch cũng không ít chứ?

Dương Phàm gật gật đầu:

- Phần lớn thời gian đều đi tìm tài liệu Tam Sinh Tuệ Thủy các thứ ngoài ra, vốn có ba viên Linh Lung Tâm Ngọc, còn có một viên Linh Lung Tâm NgỠbị tiểu điện hạ Kim Giao Long đoạt đi rồi.

- Kim Giao Long?

Âu Dương Phong sắc mặt hơi biến đổi:

- Ta quên nói với ngươi, Linh Lung Tâm Ngọc đối với bộ tộc Kim Giao Long cũng thập phần trọng yếu. Tuy nhiên cũng may ngươi lấy được hai viên, điều này đã ra ngoài dự đoán của ta.

- Ở thời điểm tranh đoạt một viên Linh Lung Tâm Ngọc trong đó, ta còn giết chết Đô Cấm đệ tử của Huyền u Ma Quân.

Dương Phàm có chút lo lắng nói:

- Lúc ấy Âm Hồn thượng nhân kia còn ngấm ngầm thi triển Âm Nguyên Cách Không Thuật, hắn biết được việc này. Chỉ sợ sau khi ta rời Thiên Lan Điện, hắn sẽ gây bất lợi cho ta.

- Cái gì! Âm Hồn thượng nhân

Trong mắt Âu Dương Phong chợt lóe sát khí, nhìn chòng chọc vào chỗ Âm Hồn thượng nhân.

Cảm nhận được ánh mắt của Âu Dương Phong, thân hình Âm Hồn thượng nhân run lên, thầm nghĩ không tốt.

- Ngươi muốn chết!

Âu Dương Phong giận dữ quát một tiếng, thân hình "Vèo" một cái, bay tới Âm Hồn thượng nhân, hai đầu ngón tay chụm lại, ba luồng ấn ký màu xanh vọt tới hướng Âm Hồn thượng nhân.

"Không xong, Âu Dương Phong này muốn hạ sát thủ với ta"

Âm Hồn thượng nhân cả kinh, lập tức phóng ra Pháp bảo phòng ngự, một tấm chắn màu đồng xuất hiện trước mắt, hóa thành một bức tường như tường đồng vách sắt.

"Keng! Keng! Keng!"

Ba luồng ấn ký màu xanh bắn trúng tầng phòng ngự tường đồng vách sắt kia, lập tức tóe đốm lửa văng khắp nơi, bức tường phòng ngự chợt ảm đạm xuống, rút nhỏ lại mấy lần.

Âm Hồn thượng nhân lại liên tục thối lui về phía sau, sắc mặt cực kỳ khó coi.

"Vèo!"

Đột nhiên, Âu Dương Phong phóng mình lên, thân ảnh một phân thành hai.

Hai Âu Dương Phong giống nhau như đúc, đồng thời từ hai bên trái phải đánh về phía Âm Hồn thượng nhân.

"Bốp! Bốp!"

Cách không đánh tới hai chưởng, Âm Hồn thượng nhân kêu lên một tiếng đau đớn, tầng phòng ngự bị đánh vỡ nát, sắc mặt hắn trắng bệch, thân thể bị đánh bay ra xa mấy trượng, ở giữa không trung phun ra một búng máu tươi.

- Thần thông Tam Linh Hóa Nhất!

Các cường giả chung quanh thấy cảnh này đều lộ vẻ mặt kinh hãi.

"Hai Âu Dương Phong, không ngờ đều là chân thân, hơn nữa đều có tu vi Nguyên Anh trung kỳ, càng đáng sợ chính là hai cái hóa thân này, một cái tu luyện chính là công pháp đạo môn, một lại tu luyện công pháp Nho môn."

Dương Phàm cảm thấy hoảng sợ trong lòng.

Hắn nghe các cường giả Nguyên Anh bốn phía kinh hô thần thông Tam Linh Hóa Nhất, không khỏi chợt hiểu ra.

Ngay lúc hắn đang suy nghĩ thất thần, Âm Hồn thượng nhân kia kêu thảm một tiếng, hóa thành một bóng đen nhoáng một cái bay xa mấy trăm trượng, khuất bóng trong rừng tùng xa xa.

- Hừ! Để xem ngươi chạy đâu cho thoát?

Một Âu Dương Phong trong đó bay theo truy đuổi Âm Hồn thượng nhân, mà một Âu Dương Phong còn lại hơi chần chờ một chút, rồi đi lại chỗ Dương Phàm.

Hiển nhiên, hắn cùng lo lắng an toàn cho Dương Phàm, cho nên chỉ phái một cái hóa thân đuổi theo mà thôi.

- Đa tạ tiền bối ra tay.

Dương Phàm cười nói, thực lực của Âu Dương Phong không chỉ cao hơn một bậc so với Âm Hồn thượng nhân, thậm chí còn mạnh hơn so với Tam u lão ma, Linh Nguyệt.

Hai hóa thân liên thủ, cường giả Nguyên Anh bình thường chỉ sợ không có bao nhiêu sức phản kháng.

- Ôi! Để hắn thi triển bí thuật chạy thoát rồi Âu Dương Phong khẽ thở dài một hơi.

Không bao lâu, Âu Dương Phong truy đuổi ra ngoài cùng quay lại, hợp lại cùng Âu Dương Phong trước mắt thành một thể.

- Tốt lắm! Hiện tại chúng ta có thể đi ra ngoài rồi.

Trong lúc này, Dương Phàm cũng để Âu Dương Phong kiểm tra số thu hoạch trong túi trữ vật của mình.

Nhìn thấy chiến lợi phẩm trong túi trữ vật của Dương Phàm, Âu Dương Phong không khỏi hít ngược một hơi khí lạnh:

- Ngươi lần này thu hoạch tài sản, còn muốn phong phú hơn so với Nguyên Anh lão quái bình thường.

- Ngươi đã giúp ta hoàn thành nhiệm vụ, những thứ thu hoạch này coi như là của ngươi đi, ta cũng không cần tra thêm thù lao cho ngươi.

Âu Dương Phong mỉm cười, cũng không có đòi chia phần vật phẩm trong đó.

Dương Phàm khẽ thở phào một hơi, từ khi đi chung cùng Âu Dương Phong tới nay, cảm quan mẫn tuệ của hắn vẫn không cảm thấy có chút ác ý nào.

Đương nhiên, đối với bảo vật trọng bảo, tỷ như Lôi Linh Châu, Hoàng Long Quan, Thất Linh Quỳnh Tương, Khô Lâu Huyết Thư, Khổng Tước Vũ, Ma Tinh Tủy các thứ, Dương Phàm đều cho vào Tiên Hồng Không Gian.

Nhưng dù vậy, một số vật phẩm còn lại, tỷ như Tam Sinh Tuệ Thủy, Viêm Tinh Thạch, Huyền Băng Thiết vạn năm, Thiên Thủy Mặc Liên, các Pháp bảo đỉnh cấp các thứ, đối với Nguyên Anh Kỳ lão quái mà nói, cùng có sức hấp dẫn trí mạng.

- Ngươi thu được Tam Sinh Tuệ Thủy cùng Viêm Tinh Thạch số lượng không ít, ta dùng tài liệu và linh thạch giao dịch với ngươi chút ít, như thế nào?

Âu Dương Phong ngược lại đưa ra một ít giao dịch.

- Được!

Dương Phàm đáp ứng. rồi cùng Âu Dương Phong giao dịch một chút.

Dù sao Tam Sinh Tuệ Thủy và Viêm Tinh Thạch thực sự thu được không ít.

- Huyền Băng Thiết vạn năm này là tài liệu cực phẩm để luyện chế Pháp bảo công kích, ngươi có cần hay không?

Âu Dương Phong lại hỏi.

- Cái nàychỉ sợ sau khi tấn chức Nguyên Anh, ta cần vật ấy để luyện chế Pháp bảo. Dương Phàm uyển chuyển từ chối.

- Vậy cũng đúng! Sau khi ngươi tiến vào ngoại điện, không ngờ lại thăng cấp đại tu sĩ Kim Đan, xem ra trong vòng mười năm, ngươi tấn chức Nguyên Anh Kỳ, hẳn là không khó. Âu Dương Phong cười ha hả nói, thấy Dương Phàm cũng cần, hắn cũng không ép buộc.

Kể từ đó, Dương Phàm đối với Âu Dương Phong càng tăng thêm ấn tượng tốt. Từ chuyện đối phương ngoài xa ngàn vạn chạy tới Thiên Nhạc Viên vì một mối nhân tình với Diệp Đại trưởng lão, từ đó có thể thấy được Âu Dương Phong là người có ân tất báo.

Dương Phàm mạo hiểm sinh mệnh nguy hiểm giúp hắn thu được đến hai viên Linh Lung Tâm Ngọc, Âu Dương Phong thập phần cảm kích, ngay cả Lôi Long Mật Quyển quý báu kia, hắn cũng tặng luôn cho Dương Phàm.

Phi hành mấy ngày, hai người ra tới đại môn Thanh đồng.

- Hiện tại vẫn còn trong thời gian đại tai nạn trên biển, chúng ta sau khi rời Thiên Lan Điện, phải mau chóng trở lên mặt biển.

Âu Dương Phong dặn dò.

- Hiểu rồi!

Dương Phàm gật đầu.

"Vù! Vù!"

Hai người vừa mới ra khỏi cánh cửa Thiên Lan Điện, bỗng nhiên chịu đựng sóng biển cuồng bạo tấn công cùng áp lực của nước biển, vội vàng vận dụng Pháp bảo phòng ngự.

Âu Dương Phong thậm chí còn chưa kịp thêm vào pháp lực hộ thể cho Dương Phàm.

"Nơi này cách Địa Mạch Chi Tích gần như thế, lực lượng hủy diệt thật khó có thể tưởng tượng." Dương Phàm hồi hộp không thôi.

"Ồ?"

Nhưng mà đúng lúc này, Dương Phàm nhìn thấy trước đại môn đứng sừng sững một bóng người mơ hồ không thấy rõ, ở sóng biển khủng bố như thế bóng người đó vẫn vững như núi Thái Sơn.

- Sư phụ!

Âu Dương Phong kinh hô một tiếng.

- Ngươi tới thật là tốt.

Từ thân ảnh cao lớn thần bí, truyền tới một thanh âm mờmịt:

- Giúp ta trấn thủ lối ra vào nơi này! Vạn năm trước u Ảnh Ma Chủ phá phong ấn mà ra, dường như hắn theo nơi này đi ra, ngươi hãy nghĩ cách phong ấn nó đi.

- u Ảnh Ma Chủ?

Âu Dương Phong chấn động:

- Ma đầu thần thông cái thế, đệ tử làm sao có thể đánh thắng hắn được?

- Hắn hiện tại chỉ có tu vi Nguyên Anh sơ kỳ, có gì phải sợ, chỉ cần đề phòng cẩn thận, không nên khinh địch là được. Ngươi trấn thủ nơi này, ba lối ra khác để cho ta.

Thân ảnh to lớn kia nói xong, "vèo" một tiếng, lóe ra tới phương xa, trong chớp mắt biến mất không thấy.

"Người nọ thực lực sâu không lường được, ở dưới biển sâu mấy trăm dặm, tốc độ còn nhanh hơn so với Nguyên Anh bình thường phi hành trên trời cao!" Trong lòng Dương Phàm chấn động không thôi.

Phải biết rằng cường giả Nguyên Anh bình thường, có thể xuyên qua rất nhanh dưới biển sâu như thế đều rất miễn cường, càng đừng nói di chuyển với tốc độ nhanh không nhìn thấy bóng.

"Chẳng lẽ người này chính là Thiên Thu Vô Ngân một trong năm đại Nguyên Tôn nhân loại của Thiên cầm Nội Hải?" Dương Phàm thầm suy đoán.

"Vèo! Vèo!"

Thân mình Âu Dương Phong một phân thành hai, trong đó một thanh niên nói với Dương Phàm:

- Ta trước đưa ngươi hướng lên trên hai trăm dặm, sau đó tự ngươi hẳn có thể bay lên mặt biển.

Dương Phàm gật đầu, hiện tại đại tai nạn trên biển còn đang bùng phát, lực lượng cuồng bạo khủng bố từ Địa Mạch Chi Tích phía dưới Thiên Lan Điện phóng thích ra nên biển động không giống như trước.

Cứ như vậy, một Âu Dương Phong mang theo Dương Phàm bay lên trên.

Trong quá trình phi hành, hai người thật giống như chiếc thuyền nhỏ trong cơn bão táp, chịu đựng sóng biển thủy triều lên xuống hết đợt này tới đợt khác công kích liên tục không ngừng.

Mỗi một lần công kích, lực lượng ít nhất tương đương với một kích toàn lực của đại tu sĩ Kim Đan, có lúc thậm chí lực công kích bằng với cường giả Nguyên Anh.

Dương Phàm càng cảm thấy kinh sợ, cho dù là cường giả Nguyên Anh cũng rất khó kiên trì lâu ở dưới biển sâu như thế.

Khi Âu Dương Phong đưa Dương Phàm lên tới hơn một trăm dặm, lực lượng sóng biển đã giảm nhẹ đi rất nhiều, cũng chỉ ở trong phạm vi chịu đựng của Dương Phàm.

Âu Dương Phong định đưa Duong Phàm lên trên thêm mấy chục dặm, nhưng bất chợt, hắn biến sắc:

- Không xong

"Vù!"

Dứt lời, hắn cấp tốc bay xuống hướng đại môn Thiên Lan Điện.

Dương Phàm cả kinh trong lòng thầm nghĩ: "Chẳng lẽ u Ảnh Ma Chủ kia vừa lúc từ chỗ lối ra vào Âu Dương Phong trấn thủ chạy ra?"
Bình Luận (0)
Comment