- NgươiNgươi thật sự là Tu sĩ Luyện Khí sơ kỳ?
Một tên thị vệ nhìn Dương Phàm chằm chằm. vẻ mặt không cam lòng. run run nói:
Hắn cố đứng lên khỏi mặt đất nhưng lại
"Phịch"một tiếng, té ngã trở lại. Hai tên thị vệ không còn chút pháp lực và khí lực nào nữa. ngay cả một người bình thường cũng có thể thịt được hai tên này!
- Luyện Khí sơ kỳ?
Dương Phàm khẽ lắc đầu:
- Đã không còn là Luyện Khí sơ kỳ!
Bởi vì hai ngày trước hắn đã từ Luyện Khí sơ kỳ tấn chức tới Luyện Khí trung kỳ.
- Tiền bối tha mạng! Tha mạng!
Hai người quỳ rạp dưới mặt đất. ánh mắt lộ vẻ tuyệt vọng, hướng về Dương Phàm đầu hàng. Bọn họ rốt cục hiểu được nam nhân trước mặt này khẳng định là một cao nhân che giấu tu vi. Với khí mạch và pháp lực hùng hậu như thế thì ít nhất đã là cường giả từ Ngưng Thần Kỳ trở lên. Lập tức trên mặt hai người này lộ ra vẻ mặt phức tạp hối hận. tuyệt vọng và bất đắc dĩ! Vẻ mặt Dương Phàm lộ ra vẻ cổ quái không nghĩ tới mình không nhận là tu sĩ Luyện Khí sơ kỳ mà khiến cho hai tên này phản ứng mạnh như thế! Ánh mắt nhìn mình đã tràn ngập vẻ khiếp sợ!
- Tiền bối tha mạng! Chúng ta cũng không dám!
- Thật có lỗi. hôm nay bất kể thế nào cũng không để các ngươi còn sống được!
Dương Phàm ngồi xỗm xuống, lần lượt gỡ đi túi trữ vật của hai người, kiểm tra chiến lợi phẩm một chút!
- Hai tên quỷ nghèo, chỉ có ba mươi mấy khối linh thạch thôi à?
Dương Phàm thu hồi chiến lợi phẩm. trên mặt lộ vẻ thất vọng. không khỏi thầm nhủ. Trừ bỏ ba mươi mấy khối linh thạch ra thì bên trong còn có một vài món pháp khí. một ít linh đan. và một số thứ vụn vặt không đáng kể. TUY nhiên, đối với tu sĩ Luyện Khí Kỳ mà nói thì số vốn như thế cũng là bình thường!
- Cái này là cái gì?
Dương Phàm nhướn mày nhìn vào một chiếc ngọc phù rực rỡ trong tay rồi hỏi. Hắn chưa từng thấy qua loại đạo cụ phù vân này, có lẽ là một loại cao cấp?
- Hừm. muốn giết cứ giết. muốn moi tin tức từ chúng ta thì đừng hòng!
Trên mặt hai tên thị vệ lộ ra một tia dị sắc!
- Ha haCácngươi không nói cho rằng ta không tra ra được sao?
Dương Phàm cười nhạt. nhẹ nhàng chạm vào nhưng hoa vân rực rỡ trên ngọc phù này, có thể cảm giác được dao động của linh khí và trận pháp vô cùng tinh diệu!
- Được rồi! Nếu hai người các ngươi đã không còn chút giá trị nào nữa thì ta sẽ lập tức đưa các ngươi đi hoàng tuyền!
Dương Phàm vươn bàn tay ra. ngưng tụ một đoàn hỏa diễm. một cỗ nhiệt lưu lập tức tràn ra.
- Chờ một chút! Tiền bối!
Một tên thị vệ lộ ra vẻ mặt hoảng sợ. vội vàng hô lên.
- Ha ha. ngươi nói!
Dương Phàm thản nhiên nói. Cảm giác của hắn đã nắm chặt hết thảy mọi thứ trong phạm vi hai trăm trượng. Nếu có chút dị động gì sẽ lập tức có phản ứng!
- Chiếc ngọc phù này tên là Thần tấn phù. là một loại đạo cụ truvền tin cỡ lớn.
Tên thị vệ kia nói.
- ồ? Thần tấn phù?
Dương Phàm cũng đã từng nghe nói qua loại đạo cụ này, bình thường rất ít khi được sử dụng. giá trị rất xa xỉ. Loại ngọc phù nàv thường dùng để cầu cứu. Trong những trận đại chiến của một số tiên môn rất hay được sử dụng.
- Tiền bối ngài còn nghi vấn gì nữa có thể hỏi.
Tên thị vệ kia khôn ngoan nói. Trong mắt Dương Phàm lộ ra một tia dị sắc. trong lòng càng trở nên cảnh giác. Nhưng hắn cũng đích xác có mấy việc cần hỏi hai tên này.
- Công tử nhà các ngươi làm sao co thể kết giao với Vân tiên tử?
Dương Phàm hỏi.
- Là thế này
Tên thị vệ kia chầm chậm nói:
- Không biết tiền bối đã từng nghe nói qua Kinh đô Lâm gia? Gia tộc tu tiên này có quan hệ rất chặt chẽ với Dương gia chúng ta
- Kinh đô Lâm gia. đương nhiên biết. không phải là một trong bốn đại gia tộc tu tiên của Ngư Dương Quốc sao? Ngươi đừng dài dòng. nói vào việc chính đi!
Dương Phàm Thúc giục nói nắm Thẩn tắn phù trong tay, tiến vào trạng thái Toàn Tri Mô Thức. trong lòng mơ hồ có vài tia bất an.
- Kinh đô Lâm gia này ở thế tục chủ yếu buôn bán dược liệu. thường xuyên cướp đoạt một số dược liệu quý hiếm và thiên tài địa bảo. Mấy trăm năm qua. gia tộc này và Dược Tiên Cốc có mối quan hệ vô cùng chặt chẽ. Nữ nhi của Gia chủ Lâm gia hiện nay chính là ký danh đệ tử của Dược Tiên cốc, có quan hệ từ nhỏ với Vân tiên tử cũng không tồi Hai đại thế gia quan hệ rất khắng khít. Dương gia Thiếu chủ và Lâm gia Tiểu thư cũng quen biết nhau do đó Thiếu chủ nhà ta cũng quen biết với Vân tiên tử
Tên Thị vệ này giảng giải rất tỉ mỉ. sau khi nói xong còn hỏi:
- Tiền bối ngài còn vấn đề giữa nữa không? Chuyện của Thiếu chủ nhà ta. của Dương gia và Lâm gia ta biết gì sẽ nói hết!
Dương Phàm quắc mắt nhìn hắn. khóe miệng lộ ra một tia trào phúng. Rất hiển nhiên hai người này đang muốn kéo dài thời gian. Tuy nhiên, kéo dài thêm chút thời gian thì có tác dụng gì? Ba người đã chạy ra khỏi phạm vi Tú Ngọc Các đã mấy trăm dặm. ai có thể cứu bọn chúng được!
Cho dù có người biết chúng gặp nạn thì làm sao có thể biết được vị trí bọn chúng!
Đáy lòng Dương Phàm tĩnh lặng như nước. trong đầu nhanh chóng suy nghĩ. đồng thòi quan sát thần sắc hai người này. Cuối cùng. hắn ờ trong trạng thái Toàn Tri Mô Thức cũng rốt cục nắm giữ được một tia dao động mờ mịt. đến từ chính tấm Thần tấn phù trong tay.
Nếu không phải là toàn lực tập trung cảm ứng thì Dương Phàm dù ở dưới trạng thái Toàn tri mô thức cũng không nhận ra chút biến hoa nho nhỏ đó!
- Ha ha
Ánh mắt Dương Phàm tập trung vào tấm Thần tấn phù. ý cười trên mặt càng đậm. Hai tên thị vệ lại biến sắc.
- Đây là điểm cuối cùng mà các ngươi dựa vào sao? Dựa vào tấm linh phù này mà công tử nhà ngươi có thể xác định vị trí của các ngươi sao?
Dương Phàm hơi nâng tấm Thần tấn phù này lên. khiến sắc mặt hai người kia xám như tro tàn. Dương Phàm có thể đoán được trong tay Dương Vũ cũng có một tấm Thần tấn phù này!
Thân là Thiếu chủ của Kinh đô Dương gia. khẳng định sẽ có một số thủ đoạn phòng hộ. Nếu không khi gặp phải cường địch thì sẽ chết không được minh bạch sao?
Phốc phốc!
Dương Phàm xuất ra Ngư Tràng đoản kiếm trực tiếp cắt đứt cổ họng hai người. Bảo kiếm của nhân gian giết người không dính máu. sắc bén vô cùng!
Sau đó. Dương Phàm bắn ra hai viên Hỏa đạn thuật đốt hai thi thể này.
Chi chi chi
Thi thể hai người bắt đầu bị đốt chảy, nhanh chóng lan lên tới đầu. Nhưng mà. nháy mắt ngav khi hai người thần hồn câu diệt thì thi thể bọn chúng đột nhiên nổ tung, bộc phát ra một mãnh thanh quang. MỘT loạt tiếng rít và dao động hướng về bốn phương tán khai.
- Đáng chết! Không ngờ còn có một chiêu như thế.
Thần sắc Dương Phàm ngưng trọng. Hắn đã cực kỳ cẩn thận mà vẫn xuất hiện một chiêu khiến hắn bất ngờ. Nếu phải ngăn chặn tình huống này thì hoặc là có được uy lực cực lớn mới có thể khiến thi thể và linh hồn hai người này áp xuống và bị thiêu đốt. Hắn trước mắt chỉ là một tên tu sĩ Luyện Khí Kỳ. ngay cả có chút phòng ngự cũng khó có thể ngăn cản được việc này.
- Hai tên này chết đi đã kịp hướng về Dương Vũ hoặc Dương gia truyền tinMà trong tay ta lại có tấm Thần tấn phù này, hoàn toàn đã là một bia ngắm di động
Dương Phàm khôi phục lại sự bình tĩnh. trong lòng nhanh chóng vạch ra một kế hoạch.
- Kinh đô Dương giaMột khi đã như thế. hoặc đã không làm. hoặc phải làm đến cùng!
Trong mắt Dương Phàm đột nhiên bắn ra một tia lệ quang, đơn giản là bóp nát tấm Thần tấn phù trong tay. Thoáng chốc. một mảnh hào quang hoa mỹ từ trong Thần tấn phù bùng nổ, từng đợt từng đợt dao động truyền về bốn phương tám hướng, khiến phạm vi mấv trăm dặm cũng phải rung chuyển.
- Thần tấn phù này thật sự đáng sợ!
Dương Phàm hoảng sợ, thân mình nhảy lên. lao khỏi nơi này. Rất nhanh, hắn nhảy xuống vách núi gập ghềnh kia. hướng về vực sâu vạn trượng đầy mây mù lượn lờ kia.
Chẳng lẽHắn muốn tự sát sao?