Tiên Hồng Lộ

Chương 618

- Đặng Thi Dao?

Không Nhạc hơi ngạc nhiên, lại cười nói:

- Ta cũng không biết tên của nữ nhân kia, nhưng nàng tu luyện chính là Thái Thượng Vong Tình quyết bí điển vô thượng của Nho môn.

- Tam Hiền Môn, lại là Thái Thượng Vong Tình quyết, khẳng định đó là Thi Dao không thể nghi ngờ.

Dương Phàm thấp giọng lẩm bầm nói, trong mắt toát ra một tia thần sắc phức tạp.

Hành trình Thiên Nho Đảo lần này, chẳng những xác định manh mối cụ thể của Thiên Nhất Hồn Thủy tại Nội Hải, còn thu được tung tích của Đặng Thi Dao, thực khiến cho người ta ngạc nhiên vui mừng.

- Chẳng lẽ Dương đạo hữu quen biết vị Đặng cô nương kia?

Khổng Nhạc lộ ra ánh mắt khác lạ.

Dương Phàm gật đầu, thở dài nói:

- Quen biết! Mà còn là cố nhân quen biết gần trăm năm.

Nói đến đây, Dương Phàm cùng Vân Vũ Tịch hai mắt nhìn nhau, trong đôi mắt trong sáng của Vân Vũ Tịch đầy ý khích lệ và bao dung.

Dương Phàm lại có vẻ chờ mong nhìn về phía Khổng Nhạc.

Khổng Nhạc cười khổ nói:

- Với thực lực tu vi của Đặng cô nương hiện nay, ai có thể nắm giữ được hành tung của nàng?

Dương Phàm nghe vậy, có chút thất vọng.

Hắn đến Nội Hải, đơn giản chỉ là hai sự kiện: một là, nghĩ cách tiến vào Thiên Lan điện tìm kiếm tăm tích Thiên Nhất Hồn Thủy. Hai là, tìm kiếm Đặng Thi Dao, mang nàng trở về Bắc Tần.

Cách ngày mở Thiên Lan điện lần sau còn tới mười mấy năm, việc này không cần phải gấp gáp.

Như vậy trong thời gian mười mấy năm này, Dương Phàm có thể bắt tay vào làm chuyện thứ hai.

Vân Vũ Tịch vẫn duy trì vẻ bao dung và khích lệ, giúp hắn không có buồn phiền chuyện hậu phòng, có thể yên tâm đi tìm Đặng Thi Dao.

- Kỳ thật, chuyện này cũng không khó, Dương đạo hữu chỉ cần đi Tam Hiền Môn một chuyến, hơn phân nửa có thể tìm được hướng đi của Đặng cô nương. Bất kể tu vi của nàng cao minh tới đâu, dù sao nàng cũng xuất thân từ Tam Hiền Môn.

Khổng Nhạc vẻ mặt ôn hoà nói.

- Đa tạ Khổng đạo hữu chỉ điểm!

Dương Phàm ngầm đồng ý, hắn cũng vừa có ý này.

- Dương đạo hữu! Buông tay ngài ra đi! Khổng mỗ tuổi thọ sắp hết, ngài dùng bản mạng nguyên khí cũng duy trì không được bao lâu.

Khổng Nhạc nói, thần sắc an tường, chậm rãi nhắm mắt lại, dường như muốn chờ chết.

Thấy tình cảnh như vậy, trong mắt điện chủ Tử Thiên điện lộ vẻ bi thương.

Một thế hệ Thánh hiển Nho môn, cứ như thế mà tọa hóa sao?

- Muốn chết?

Trong mắt Dương Phàm lộ đầy ý cười:

- Thân là Dược Sư, Dương mỗ không cho pháp bất cứ một người thương bệnh nào chết ở trên tay của ta.

Từ khi cải tu Tiên Hồng quyết tới nay, bất kỳ người thương bệnh nào, cho dù chỉ còn một nửa hơi tàn, một chân bước vào quỷ môn quan, chỉ cần Dương Phàm ra tay liền tuyệt đối không thể chết.

- Chẳng lẽ Dương đạo hữu có biện pháp nào?

Khổng Nhạc đột nhiên mở to hai mắt, dường như khơi đống tro tàn, nở rộ ra một tia sáng ngời.

Ngay cả là Thánh hiền, đồng dạng cũng sẽ có quyến luyến đối với sinh mệnh mình.

Tuy nhiên ngay sau đó ánh mắt lão lại ảm đạm:

- Dương đạo hữu là muốn lấy bí thuật kích phát tiềm năng cuối cùng, để Khổng mỗ tiếp tục hơi tàn sống tạm mấy ngày?

- Khổng đại nhân! Cho dù có thể sống thêm mấy ngày, thì cũng tốt lắm rồi.

Lão nho sĩ áo xanh kinh hô một tiếng, lộ ra sắc mặt vui mừng.

- Thôi được! Mời Dương đạo hữu ra tay đi!

Khổng Nhạc thở dài một hơi.

Ở trên đời này, lão cũng không phải là hoàn toàn không có vướng bận, có thể sống thêm mấy ngày, cũng đúng là cầu còn không được.

- Tốt lắm! Cho Dương mỗ thời gian nửa ngày!

Dương Phàm khẽ nhếch khóe miệng lộ ra vẻ tươi cười.

Bọn họ sao có thể hiểu được, Dương Phàm trước mặt nắm giữ sinh mệnh tự nhiên, hết thảy đều có khả năng.

Sau đó Dương Phàm bắt đầu thi triển bí thuật chữa trị cho Khổng Nhạc.

Sau nửa canh giờ, khí sắc Khổng Nhạc khôi phục rất nhiều, trong mắt nhiều ra vài phần thần thái.

Một lúc lâu sau, thần sắc Khổng Nhạc lộ vẻ kinh nghi không thôi.

Sau hai canh giờ, sắc mặt lão càng ngạc nhiên và vui mừng.

Nửa ngày sau, sau khi Khổng Nhạc dùng một ngụm Thất Linh Quỳnh Tương, lão mừng rỡ không thôi, đứng dậy cung kính bái tạ Dương Phàm, thành khẩn cảm kích nói:

- Đa tạ ân tái tạo của Dương đạo hữu.

- Khổng đạo hữu! Ngài còn có một trăm năm tuổi thọ!

Dương Phàm cười dài nói.

Lão nho sĩ áo xanh hoàn toàn rúng động, nam nhân trước mắt này không biết có thủ đoạn thần thông gì. Chẳng những vãn hồi kết cục phải chết của Thánh hiền Khổng Nhạc, mà còn tăng thêm một trăm năm tuổi thọ cho lão.

Thuật diệu thủ hồi xuân như thế, phóng mắt nhìn khắp Thiên Cầm Nội Hải, Dược Sư có thể sánh ngang cùng hắn, chỉ sợ cũng là ít ỏi không có mấy.

Giải quyết việc này xong, Dương Phàm tỏ ý muốn rời đi.

Tuy nhiên, Khổng Nhạc cùng lão nho sĩ áo xanh cố ý giữ hắn ở lại Thiên Nho Đảo làm khách.

Dương Phàm hơi trầm ngâm một lát, rồi đáp ứng.

Khổng Nhạc dù sao cũng là Thánh hiền Nho môn, đức cao vọng trọng, được tôn xưng là nhân vật chí cường Nội Hải, Dương Phàm cũng hy vọng kết nối trao đổi cùng lão nhiều hơn, thuận tiện tìm hiểu một số điều bí ẩn trong Nội Hải.

Dương Phàm chủ động đề cập cũng không gì ngoài các đề tài có liên quan tới Thiên Lan điện, Thiên Nhất Hồn Thủy, chí cường giả Nội Hải, quốc gia cổ Tiên Tần

Trải qua một hồi nói chuyện với nhau, Dương Phàm phát hiện Khổng Nhạc tri thức uyên bác, kiến thức rộng như biển, biết rất nhiều điều bí ẩn không nhiều người biết.

- Quốc gia cổ Tiên Tần là một thời đại thống trị tàn bạo, ở thời điểm đó, tu sĩ bốn phương tám hướng trên đại lục triều bái, hơn nữa hàng năm đều phải có cung phụng, khiến cho các thế lực tu tiên khắp nơi chất chứa oán hận quá sâuMà hành vi phạm tội lớn nhất của quốc gia cổ Tiên Tần, chính là đốt sách chôn người tài, bài xích tu sĩ cùng với tư tưởng của Nho môn, tiêu hủy phần lớn tinh điện của Nho môn

Trong lời nói và cử chỉ của Khổng Nhạc, tỏ rõ lão ôm mối thành kiến rất lớn đối với quốc gia cổ Tiên Tần hồi đó.

Dương Phàm nhiều nhất chỉ mỉm cười, đột nhiên hắn nhớ tới Tần Quang Đức Hoàng tộc Tiên Tần, hai người này chỉ sợ đứng ở hai mặt đối lập.

- Về phần Thiên Nhất Hồn Thủy, thật lâu trước kia, đích xác từng xuất hiện trong Thiên Lan điện. Không chỉ có Thiên Nhất Hồn Thủy, còn có rất nhiều rất nhiều trân phẩm thời thượng cổ, trong mấy vạn năm tháng vô tình, cũng tán lạc khắp nơi ở Nội Hải.

Khổng Nhạc phân tích manh mối về Thiên Nhất Hồn Thủy cùng Dương Phàm, điện chủ Tử Thiên điện nghe cũng cơ bản đồng ý.

Dương Phàm gật gật đầu, cười nói:

- Xem ra chỉ có thể lần nữa đi vào Thiên Lan điện thử xem!

- Tu vi của Dương đạo hữu, đã tấn chức cao hơn Nguyên Anh hậu kỳ, mặc dù là đại tai nạn trăm năm trên biển, cũng không thể tiến vào Thiên Lan điện.

Khổng Nhạc nhíu mày.

- Điểm này, Dương mỗ tự có biện pháp!

Dương Phàm cười khẽ, nói, bộ dáng nắm chắc thắng lợi.

Bản tôn có thể đi vào hay không, đúng là hắn không có nắm chắc, nhưng nếu cho Thạch Thiên Hàn, viễn cổ Cự Thạch Tinh, đại quân độc hạt, thậm chí Lưu Ly Hàn Tinh Xà tiến vào Thiên Lan điện, cũng không khó.

Dương Phàm có được Tiên Hồng Giới, nắm giữ thông đạo của Tiên Hồng Không Gian dịch chuyển vạn vật.

Loại khống chế như nắm vật trong tay này, trong nháy mắt đạt tới thần thông huyền diệu thoắt hiện từ nơi này đến nơi khác, cũng chính là tấn chức Diễn Căn kỳ, hắn mới tự nhiên mà lĩnh ngộ được.

Nhưng thân là bản tôn, bởi vì tính giới hạn của bản thân, làm cho trước mắt hắn không thể sử dụng thuật này cho chính bản thân mình.

Cái này giống như một người sức lực vô cùng mạnh, hắn có thể giơ lên vật thể nặng nhất thế gian, nhưng duy nhất không thể giơ lên là chính mình.

Khổng Nhạc lộ ra vẻ kinh ngạc, dĩ nhiên không thể đánh giá thủ đoạn thần thông của Dương Phàm, nhưng cũng không hỏi nhiều.

- Về phần chí cường giả Nội Hải, mỗi người đều có ưu thế và thần thông khác nhau, tỷ như nói Thác Thiên Ma Vương, hắn tu luyện đồng thời hai phương diện linh hồn và thể xác, lực công kích cũng thật lớn, người này gần như không có sơ hở.

- Không có sơ hở?

Dương Phàm kinh ngạc kêu lên, cảm thấy thật khó tin, nhưng trong lòng vẫn có chút không cho là đúng.

- Đúng! Bất kể là linh hồn thể xác, hay là công kích phòng ngự, đều không có chỗ nào thiếu sót. Nếu như quả thực muốn nói chỗ thiếu sót, nhiều lắm chỉ là ở phương diện nào đó không tính là quan trọng, tỷ như nói tốc độ so với Hóa Thần kỳ hơi chậm một chút, nhưng so với đại tu sĩ Nguyên Anh bình thường phải nhanh hơn rất nhiều.

- Giống như hắn còn có bảy đại Yêu Tôn, đứng đầu là Kim Giao Long Vương, cũng đồng dạng không có sơ hở rõ rệt, thực lực ít nhất tương đương với Thác Thiên Ma Vương.

Khổng Nhạc giải thích.

- Như vậy, mười hai đại chí cường giả trong Nội Hải, ai thực lực cường đại nhất?

Dương Phàm hỏi ra một vấn đề hắn quan tâm nhất.

- Kỳ thật, ba người xếp phía trên bảng xếp hạng, đại khái ở cũng một tầng lớp, đều có thể khiêu chiến Hóa Thần Kỳ, thậm chí đạt tới Hóa Thần kỳ cũng không chừng.

Khổng Nhạc trầm ngâm một lát, rồi nói tiếp:

- Nếu thật muốn đánh giá người nào thực lực cường đại nhất, thì có khả năng nhất chính là Thiên Thu Vô Ngân!

- Thiên Thu Vô Ngân.

Dương Phàm chấn động tâm thần, cái tên này cũng không phải là lần đầu tiên hắn nghe nói tới.

Sư tôn của Âu Dương Phong chính là Thiên Thu Vô Ngân, được xưng là đại tông sư Nội Hải, sáng tạo ra thần thông độc đáo trước nay chưa từng có.

- Như vậy Khổng đạo hữu có biết thần thông độc đáo Tam Linh Hóa Nhất hay không?

Dương Phàm vội vàng dò hỏi.

- Thiên Thu Vô Ngân, người này tuyệt đối không đơn giản.

Trong mắt Khổng Nhạc chợt lóe sáng:

- Mà lão phu vừa mới biết một chút tin tức về hắn.

- Khổng đạo hữu! Mời nói!

Dương Phàm nghe nói, cực kỳ hứng thú.

- Tam Linh Hóa Nhất, kì thực là chia linh hồn ra làm ba, có được ba cái hóa thân, cùng nhau tu luyện lớn mạnh; cũng đều độc lập, địch nổi đồng cấp. Chờ sau này thành thục tiếp tục tam linh hợp nhất, đột phá bình cảnh, hình thành tồn tại càng cường đại hơn

- Linh hồn chia ra làm ba, điều này sao có thể?

Dương Phàm lắc đầu, cảm thấy rất hoang đường.

- Như vậy Dương đạo hữu có nghe nói qua nguyên thần thứ hai chưa?

Không Nhạc cười tủm tỉm nói.

- Nguyên thần thứ hai?

Dương Phàm gật gật đầu:

- Đích xác có loại thần thông này, trừ bản tôn ra, còn có thể có được nguyên thân thứ hai, nhưng loại thần thông này quá mức hung hiểm.

- Thế mà Thiên Thu Vô Ngân đã làm được! Trên cơ sở nguyên thần thứ hai, hắn tiếp tục tiến thêm một bước, sáng tạo kỳ công độc đáo từ xưa đến nay. Trong quá trình tu luyện, ba cái hóa thân có thể phân biệt chủ tu ba loại công pháp đạo, ma, nho bất đồng, hơn nữa đều am hiểu thuật hợp kích.

Khổng Nhạc thán phục nói.

Dương Phàm gật gật đầu, thần thông huyền diệu như thế, quả thực xưa nay chưa từng có. Ai cũng không biết, đối phương làm thế nào được như vậy.

Sau đó, ba người Dương Phàm lưu lại ở Thiên Nho Đảo hai tháng, rồi chuẩn bị lên đường.

Trong thời gian hai tháng, tin tức Thiên Nho Đảo sinh ra tân chí cường giả đã lan tràn, khiến không ít cao tầng Nội Hải biết được.

Thiên Cầm Nội Hải mặc dù cực kỳ rộng lớn bao la, theo lý thuyết không có khả năng tin tức truyền đi nhanh như vậy, nhưng rất nhiều bậc cao Nguyên Anh trong tay có được Truyền tấn phù, một truyền mười, mười truyền trăm. Rồi không ít bậc cao đều biết được tân chí cường giả trong Nội Hải là Dương Phàm, một nam nhân thần bí quật khởi như kỳ tích.

Trước khi rời đi, Thánh hiền Khổng Nhạc cũng điện chủ Tử Thiên điện, đích thân đưa ba người Dương Phàm ra ngoài Thiên Nho Đảo.

- Dương đạo hữu! Tam Linh Sơn hàng năm lênh đênh ở hải vực Thiên Dực Vương! Mục tiêu của ngài chuyến này, chính là lĩnh vực của Thiên Dực Vương, Người này trong bảy đại Yêu Tôn, thực lực gần với Kim Giao Vương và Khổng Tước Vương, có được linh châu kế thừa và lực lượng huyết mạch cường đại, am hiểu tốc độ, cực kỳ khó chơi. Đặc biệt Hồ đạo hữu, trong tay có kế thừa Lôi Linh Châu, thì càng phải cẩn thận

Khổng Nhạc dặn dò thêm Dương Phàm, phải cẩn thận đề phòng Thiên Dực Vương!

- Đa tạ ý tốt của Khổng đạo hữu!

Dương Phàm khẽ gật đầu, địa bàn hải vực Thiên Dực Vương, hắn cũng đã từng đi qua.

Từ đó, ba người rời Thiên Nho Đảo, rời khỏi lãnh địa hải vực của Thanh Giao Long, hướng tới hải vực Thiên Dực Vương bay đi về phương xa.

Thấm thoát, thời gian trôi qua nửa năm, trên vùng hải vực phía trước truyền đến khí tức đặc biệt.

- Rốt cục tới rồi!

Dương Phàm nắm tay Vân Vũ Tịch dõi mắt nhìn phía trước.

- Dương lão đại! Không tốt rồiCảm ứng càng ngày càng mạnh.

Trong mắt Hồ Phi lộ vẻ kinh sợ, kêu lên.
Bình Luận (0)
Comment