Tiên Hồng Lộ

Chương 701

- Không nghĩ tới bọn họ có thể vượt qua hai thức, một khi đã như vậy. chi có thể sử dụng thế cờ thức thứba... Quyết Chiến Vân Điên.

Thừa tướng Hàn Kỳ, trên khuôn mặt tuấn tú tái nhợt lộ ra vài phần không cam lòng cùng hận ý. nhìn lướt qua phía trận doanh Yêu Hoàng, đặc biệt dừng ớ trên mặt Dương Phàm.

Dù sao bới vì có mặt Dương Phàm, mưu kế của hắn nhiều lẩn bị thất bại.

Dương Phàm nhắm chặt hai mắt. khoanh tay đứng ngạo nghễ, không quan tâm tới cảm xúc cừu thị của Hân Kỳ.

- Hàn Kỳ! Tâm tính này không phải là đệ tử của Thiên Thu Vô Ngân ta nên có!

Ánh mắt của Thiên Thu Vô Ngân lãnh đạm nhin trên mặt Hàn Kỳ. dường như có vài phẩn không hài lòng.

- Lão sư...

Tâm thẩn Hàn Kỳ run lên. cảm xúc không cam lòng trên gương mặt nho nhã anh tuấn biến mất. vẻ mặt bất an nhin Thiên Thu Vô Ngân.

Đột nhiên, hắn nhớ tới tình cảnh lúc trước khi Thiên Thu Đế Sư đi tới kinh đô.

Khi đó, Thiên Thu Vô Ngân một mình tới kirih đô. là để gặp Tẩn Hoàng cẩn tìm kiếm vật gì đó.

Với cấp bậc đại tu sĩ Hóa Thẩn của Thiên Thu Vô Ngân lúc ấy, nếu muốn gặp mặt Tẩn Hoàng cũng không có nhiều hy vọng.

Hàn Kỳ thán là Thừa tướng tiếp đãi Thiên Thu Vô Ngân.

Mới đầu. Hàn Kỳ cũng không quan tâm tới người này lắm. nhưng trải qua một phen đàm luận, hắn kinh hồn hoảng vía, đổi phương đúng là kỳ nhản học xa hiểu 1'ộng. gần như không có bất cứ nan đề nào có thể làm khó đối phương.

Sau đó Hàn Kỳ đưa ra đề nghị cùng luận bàn, không ngờ bị bại dưới tay Thiên Thu Vô Ngân tu vi thắp hơn mình, mà còn bại "tâm phục khẩu phục".

Vì thế, Hàn Kỳ mới dẫn tiến cho Tẩn Hoàng.

TầnHoàngbá đạo ngang ngược, sao có thể giao dịch cùng một đại tu sĩ Hóa Thẩn. Thiên Thu Vô Ngân liền cười đưa ra đề nghị đánh cuộc với Tần Hoàng. Nội dung đánh cược là trong vòng mười chiêu, sẽ đánh cho Tẩn Hoàng bị thương, cho dù là một chút xíu thương tổn.

Nghe xong điều kiện đánh cuộc. Tần Hoàng ngẩng cao đầu cười:

- Cho ngươi một trăm chiêu thì có làm sao?

- Ta chi cần mười chiêu, mặc dù bệ hạ đã bước vào Thông Thiên bậc ba!

Thiên Thu Vô Ngân lại cười nói.

- Ha ha ha... Ngươi nếu có thể làm được, quả nhân liền cho ngươi trở thành Đế sư đệ nhất của mình.

Tần Hoàng cười nói với vè mặt chế giễu.

- Ha hả! Hàn mỗ sẽ làm một chứng nhân, nếu ngài có thể làm được điểu ấy. ta cũng bái ngài làm thầy.

Hàn Kỳ cũng trêu ghẹo nói.

Mặc dù hắn hiểu rõ Thiên Thu Vô Ngân thực lực hơn xa Vương hầu Phủ chủ bình thường, nhưng nếu cùng so sánh với Tẩn Hoàng vũ lực đệ nhất Đại Tần, chi sợ còn xa không đủ.

Sau đó. Thùa tướng Hàn Kỳ làm người chứng. Tẩn Hoàng tỷ thí cùng Thiên Thu Vô Ngân.

Kết quả, Thiên Thu Vô Ngân xuất ra hết ba đại hóa thân, đểu bị Tần Hoàng gắt gao áp chế. thậm chí bị thương không nhẹ.

ờ ba chiêu cuối cùng, ngay cả ba đại hóa thản của Thiên Thu Vô Ngán liên thủ hợp kích, gần như bộc phát ra lực lượng sánh ngang với Hợp Thể Kỳ, đểu bị Tẩn Hoàng thoải mái hóa giải.

Lúc ấy, Tần Hoàng cùng Hàn Kỳ vô cùng khiếp sợ. cường giả Hóa Thần hậu kỳ mà lại cường hãn như vậy.

Đánh đến chiêu thứ chín, Thiên Thu Vô Ngân vẫn chưa đả thương được Tẳn Hoàng mảv may nào.

Tẩn Hoàng và Hàn Kỳ đểu kính sợ trong lòng, Tẩn Hoàng lại đồng ý trao đổi điểu kiện cùng hắn.

- Không hổ là Tẩn Hoàng đệ nhất đương thòi.

Thiên Thu Vô Ngân lại tươi cười nói:

- Tuy nhiên, các ngươi đã chú định phải trớ thành đệ tử của Thiên Thu Vô Ngân.

- Cái gì?

Đám người Tản Hoàng khiếp sợ.

Kết quả ớ chiêu thứ mười, cũng chính là một chiêu cuối cùng, Thiên Thu Vô Ngân đã đánh bại Tần Hoàng, hơn nữa là thắng tuyệt đối.

Tần Hoàng thua tâm phục khẩu phục.

- Một chiêu này, ớ trong cùng cấp. vốn tường rằng thế gian này chi có một người có thể bức ta sử dụng...

Lúc ấy Thiên Thu Vô Ngân thớ dài. nhìn về phía Thiên cầm Nội Hải.

Tẩn Hoàng vũ lực đệ nhất Đại Tẩn bị thua, lập tức bái Thiên Thu Vô Ngân làm Đế sư.

Hàn Kỳ tuy rẳng trước đó chi là nói đùa, nhưng cũng muốn bái Thiên Thu Vô Ngân làm thầy.

Thiên Thu Vô Ngán do dự hết lần này tới lẩn khác, phải qua Tản Hoàng cầu xin. mới đáp ứng thu Hàn Kỳ làm đệ tử ký danh.

Lúc đó. Thiên Thu Vô Ngân vạch ra:

- Hàn Kỳ! Tư chất của ngươi không kém gì Tần Tuấn, giỗi về bố cục mưu kế, vi sư không phản đổi. Mà lòng cẩu thắng của ngươi thái quá, quá mức chấp nhất với thắng bại của bản thân, do đó mất đi trí tuệ cần có đối với đại đạo thiên địa. điều này cũng hạn chế tiềm lực của ngươi về sau. Nếu ngươi không thể vượt qua điểm này. thì không có tư cách trở thành đệ tử của ta.

Mà nay, chuyện đã cách xa gần trăm năm, lão sư Thiên Thu Vô Ngân cũng bước vào cảnh giới Thẩn Hư. ắt hẳn thực lực đã cao hơn nhị hoàng.

Hàn Kỳ nhớ đến lời nói của lão sư với mình lúc đó. trong lòng hắn áy náy không yên.

- Xin lão sư chi giáo cho!

Hàn Kỳ cung kính nói.

- Bố cục cùng mưu kế, cũng đúng là một lối đi, vi sư chưa bao giờ phán đổi con đường của ngươi. Mà nay ngươi bị đánh bại. không nên uất hận đối thủ. cùng không nên sinh ra bất cứ cảm xúc tiêu cực gì. Ngược lại, ngươi càng nên kính trọng đối thủ đã đánh bại ngươi, từ đó vượt qua bản thán. Nếu không, ngươi vĩnh viễn bị hạn chế bới lòng dạ cùng tám nhin hạn hẹp của chính mình.

Trén gương mặt hiển lành chất phác của Thiên Thu Vô Ngân, như nhớ lại điều gi:

- ơ thật lâu trước kia. vi sư mới vừa bước vào tiên đạo không lâu, một lần ờ trước mặt công chúng đấu pháp cùng người, bới vì tu vi không bẳng đối phương mà bị thua, bị nguời nọ làm nhục. Lúc ấy vi sư thua tâm phục kháu phục, kính trọng thực lực của hắn, nén hướng về hắn hành lễ thật sâu.

- Nhưng người nọ làm nhục lão sư ngài...

Đám người Hàn Kỳ. Tẳn Hoàng kêu lên. khó có thể tin.

"Ầm! Ẳm! Ầm!..."

Mà giờ phút này, mặc cho vẫn Thạch rơi xuống oanh kích trên Chu Thiên Đại Trận, tâm thân mọi người đêu bị Thiên Thu Vô Ngân hấp dẫn.

Yên tĩnh đáng sợ.

- Nhân phẩm, thân phận, địa vị của đổi thủ, quan hệ địch hay bạn cùng ta có quan hệ gì chứ?

Thiên Thu Vô Ngân thản nhiên cười:

-Tài không băng người, ta liền kính trọng thực lực của hắn, chi một lân mà thôi. Không lâu sau, người nọ bị ta chiến thắng cũng né tránh từ xa. Sau này, ấn tượng về người kia ở trong đẩu ta dẩn dẩn phai mờ. mà đến nay ta thậm chí quên hắn tên gọi là gì. ớ trong cuộc đời của ta có rất nhiều rất nhiều người như vậy. bọn họ... bị ta vuợt qua, mà ta cũng đã từng kính trọng thật sâu sắc tài nghệ của họ.

Hàn Kỳ sau khi nghe xong, dường như có điều lĩnh ngộ. trên mặt lộ ra vài phẩn chột dạ và hổ thẹn.

Dương Phàm sau khi nghe xong, tâm thần chấn động, đây là cuộc đời của đại tông sư một thế hệ, từng trải qua sao?

ờ lúc mới vào tiên đạo. Thiên Thu Vô Ngân bị một tiểu nhản vật chiến thắng, bị làm nhục!

Đây là tâm tính chân chính của hắn, một Thiên Thu Vô Ngân Ngày nay chi có được ngưỡng mộ sao?

Phần thành kính trịnh trọng theo đuổi đại đạo này, phẩn trí tuệ cùng độ cao này. ai có thể so sánh cùng?

- Lão sư! Đệ từ hiểu rõ rồi...

Hàn Kỳ hít sâu một hơi. ỡ dưới hoàn cảnh vô số vẫn Thạch rơi xuống thật hoành tráng, hắn hướng về Yêu Long Hoàng. Dương Phàm hành lễ thật sâu.

"Ầm!..."

Chu Thiên Đại Trận không ngừng lắc lư, hào quang ảm đạm đến mức tận cùng.

Gần như cùng lúc đó, bén phía Yêu Hoàng, Tứ Phương Thiên Hợp đại trận cũng đang ớ bênbờbị tan vỡ.

- Bàn cờ thức thứ ba... Quyết Chiến Vân Điên, trận quyết đấu cuối cùng, công bình công chính.

Hàn Kỳ khôi phục khí chất chuyện trò vui vẻ, vinh nhục không sợ hãi. vung lên cây quạt lông trong tay "cách cách", cất tiếng nói.

Cùng một lúc. chi nghe "rắc" một tiếng, đại trận của hai bên trận doanh đồng thời tan vỡ.

vẫn Thạch hẳng hà sa số. nặng trăm vạn cân. ngàn vạn cân. từ trên tinh không tối đen vô tận rớt xuống, gần như muốn biến toàn bộ Bác Dịch Thai thành bụi vụn.

"Ầm!"

Bác Dịch Thai rộng lớn như vậy, đột nhiên chấn động mạnh, vũ trụ tinh không tối đen băng lạnh ớ bốn phía, theo trong mắt mọi người biến mất.

Ngay sau đó, Bác Dịch Thai thượng cổ, hiện thân trên trời cao vạn dặm, bốn phía dàv đặc mây xám lờ lửng trôi.

Đây là một cánh biển mâv vô cùng vô tận.

Hai pho tượng thẩn Tiên Tẳn Thủy Hoàng cùng Bách Tộc Man Vương, nhân vật thẩn thoại thời thượng cồ. đứng sừng sững giữa biên mây, dầu đội trời chân đạp đất. phá vỡ tầng mây dày đặc vô tận.

Bác Dịch Thai thượng cổ sừng sững này. ẩn chứa khí thế mênh mòng hoành tráng, khiến cho người ta nhiệt huyết sôi trừo.

- Đây là nơi đâu?

Mọi người giật mình chấn động.

Giờ phút này. con sông ờ giữa bàn cờ biến mất, đây cũng có ý nghĩa: đã tới trận đại chiến cuối cùng.

- Chúng ta đứng ờ biển mâv phía trên chúng sinh! Nơi này là đinh biển mây, đại biểu vị trí đinh cao. cũng đúng là ý nghĩa của danh xung thức thứ ba.

Hàn Kỳ binh thản cười nói.

- Một khi đã như vậy. còn chờ gì nữa. đánh tới đi!

Hỗ Phi xoa xoa hai tay, vô cùng hưng phấn, nhảv một cái lên không trung lăng không đánh tới.

- "Quyết Chiến Vân Điên" đã bắt đẩu!

Hàn Kỳ phất cây quạt lông trong tay. quát lớn:

- Tấn công!

ờ dưới mặt đất. từng cái mệnh lệnh truyền đi.

Rất nhanh, chúng cường già bên phía Tẩn Hoàng đánh rổc tớihướngbên phải bản cờ.

Không còn có con sông lĩnh vực cấm phi ớ giữa, trận đại chiến giờ phút này đã không có bất cứ hạn chế gì nữa.

- Sát...

Hỗ Phi nhận được mệnh lệnh, là người thứ nhất xông lên phía trước.

"Vù vù!"

Thiên Ma Môn chủ và Quy Vương Tông chủ. hai người cùng bước vào Hợp Thể Kỳ, chiếm cứ một phía biển mâv ờ trời cao. đánh nhau đến long trời lớ đất.

Lúc này, Dương Phàm không có sử dụng phán thân, để bọn họ ờ lại Tiên Hồng Không Gian điều dưỡng.

Dù vậy, bên phía Tẩn Hoàng bị tổn hại hai đại cường giả Thượng Quan Phi cùng Nam Cung Dật, nên sau một lúc, rất nhanh rơi vào hạ phong.

Đám Hỗ Phi đểu là hạng người bưu hãn hung mãnh, rất nhanh đánh giết phe Tẩn Hoàng tơi bời.

Hàn Kỳ biến sắc. nhấc một tay lên. trước người hiện ra một trăm lẻ tám thanh phi kiếm lấp lóe màu trắng sắc bén.

Những thanh phi kiếm lấp lóe màu trắng này, cấp độ. phẩm chất đểu đạt tới thông linh pháp bảo. Quạt lông trong tay Hàn Kỳ lại hóa thành một thanh vũ kiếm bẳng xương. Hắn nhẹ nhàng vung lên. đầy tròi kiếm vũ. kiếm ti màu lam quấn quanh tâng tâng lóp lớp, không ngờ lại ngăn chặn được lực công kích cường đại nhất của Hỗ Phi và Tần Vong.

"Keng keng.."

Kiểm ti màu lam vô cùng vô tận. nhẹ nhàng mà không mất cứng chắc, dường như lại ẩn chứa một loại ý cành rộng lớn mênh mông như biên.

Mặc dù Tẩn Vong có thể đễ dàng cắt đứt những kiếm ti này, nhung không thể đột phá kiếm trận cô quái kia.

Hỗ Phi có lực công kích cuồng bạo gần như có thể so với Hợp Thể Kỳ, nhưng kiểm trận cổ quái này. có thể cương có thể nhu. Cương thì không gì không phá được, có thể trong nháy mắt cắt nát thông linh phập bào bình thường thành bột phấn; còn nhu thì như nước, hấp thu vạn vật không cần gắng sức chút nào, dù công kích có cường đại mấy đi nữa, cũng sẽ bị giám yếu vô hạn.

- Ha ha ha! Đây là "Thiên Thủv Àm Dương Kiếm Tĩận" Hàn Kỳ tự nghĩ ra. ớ dưới tình huống không vận dụng Cửu Long Tỷ, Ngay cả quả nhân nhất thời cũng sẽ bị nhốt ớ trong đó. Trước kia trận này còn trong lúc đang hoàn thiện, không nghĩ tới ờ thời khắc mấu chốt này hắn đem ra sử dụng.

Tân Hoàng tán thướng.

Thiên Thu Vô Ngân nói:

-Trận này ân chứa áo nghĩa của Kiếm tu. lại cuôn cuộn mênh mông giống như Nho gia!

- Bói vì Hàn Kỳ trước kia là Kiém tu. sau này đổi lại là Nho tu. còn tinh thông cả pháp thuật Đạo môn. Có thể nói là sỡ trường kiêm cả ba nhà!

Tẩn Hoàng nói.

- Cò thể âm có thể dương, cương nhu chuyển biển như V, đích xác rất huyển diệu. Nhưng tác dụng lớn nhất của kiếm trận này là giam khốn người. Nếu có thể chán chính dung hợp lực lượng của âm dương thái cực. khăng định uy lực có thê tăng thêm vài phần, cho dù chống lại Hợp Thể Kỳ. cũng không phái là chuyện khó!

Thiên Thu Vô Ngân mim cười, ngầm chi điẻm cho Hàn Kỳ. tiến thêm một bước hoàn thiện kiếm trận này.

Cứ như vậy, Hỗ Phi và Tẩn Vong nếu muốn xông phá Thiên Thủv Âm Dương Kiếm Trận này. độ khó khăn sẽ càng lớn thêm nữa.

Hỗ Phi bùng phát lên, hai tay đấm ngực, chuẩn bị thi triển bí thuật.

Một khi Hỗ Phi liều lĩnh sử dụng bí thuật cùng bản tôn Tam Nhãn Thẩn Thông, cho dù là nhị hoàng, cũng không dám cứng rắn chống lại.

- Chờ một chút!

Dương Phàm dùng thẩn niệm truyền âm ngăn cản hắn.

- Dương lão đại! Ngươi có ý gì?

Hô Phi có vẻ khôngbăng lòng hòi.
Bình Luận (0)
Comment