Tiên Luyện Chi Lộ

Chương 147

Trong đại điện trống trải sáng sủa, giọng nói của Trương Hằng không lớn không nhỏ nhưng lại khiến tất cả mọi người đều nghe được.

Ánh mắt của mọi người đều dừng lại ở vị trí chiếc ghế trống bên trái Tề Uy Vương. Mà nơi đó chẳng có một bóng người nhưng lại có giọng nói truyền ra.

Lúc mọi người đều đang nghi hoặc thì thân hình của Trương Hằng liền hiện ra như quỷ mỵ bên trái Tề Uy Vương, ngồi xuống vô cùng nhàn nhã ở bên cạnh bàn, đôi tay chậm rãi nâng ly trà, uống nhẹ nhàng một ngụm, dường như đã đợi ở đây rất lâu rồi vậy.

Mọi người nơi này đều không khỏi khiếp sợ. Vừa rồi mọi người đều thấy Quỷ Sư dựa vào thân pháp thần bí khó lường tiến vào trong Anh Hào Điện. Thân pháp này đã vượt qua cực hạn mà những người nơi này có thể đạt tới.

Mà Trương Hằng này lại không thể hiện ra thủ đoạn kinh thiên gì nhưng đối phương có thể thần không hay quỳ không biết tiến vào trong Anh Hào Điện, coi tầng tầng lớp lớp phòng thủ của vương phủ như trò đùa, thậm chí còn qua mặt mấy vị tiên sư ở đây.

Nếu nói biểu hiện của Quỷ Sư khiến người ta rung động không nói lên lời thì thủ đoạn Trương Hằng thể hiện ra liền khiến người ta hoàn toàn sợ hãi.

Trên trán Tề Uy Vương không khỏi xuất hiện vài giọt mồ hôi lạnh. Nếu Trương Hằng thật sự muốn tính mạng của mình thì ai cứu được mình. Mặc dù sư tôn Quỷ Sư của hắn có thể chống lại đối phương thì cũng không thể giữ nổi mạng cho hắn.

Bất kể thế nào cũng không nên trở thành địch nhân của người này. Trong lòng Tề Uy Vương thầm nhủ.

- Thần thông của Trương tiên sư quả thực rất cao. Ta xin giới thiệu cho ngài một chút. VỊ này là sư tôn Quỷ Sư của ta.

Tề Uy Vương lập tức thể hiện thái độ cung kính với Trương Hằng.

Những người khác trong Anh Hào Điện lúc này có suy nghĩ khác nhau.

Trong lòng Trâu tiên sư mừng thầm. Thực lực của Trương Hằng này còn cao hơn cả tưởng tượng của mình, nói không chừng có thể trấn áp Quỷ Sư kia. Nếu người này có thể kết thành song tu đạo lữ với Băng Vi thì bất luận đối với mình hay Băng Vi đều có ưu đãi rất lớn.

Nhưng trong lòng hắn cũng lo lắng không thôi. Nếu thực lực của Trương Hằng quá cường đại thì chưa chắc đã đồng ý song tu với Băng Vi. Dù sao thì Tu Tiên giới cũng là thế giới mà lấy thực lực làm đầu, thực lực của song phương nam nữ nếu kém nhau quá lớn thì khả năng trở thành đạo lữ song tu không lớn.

Sắc mặt Hổ tiên sư biến đổi không ngừng, nhìn Trương Hằng đang ngồi thản nhiên bên trái Tề Uy Vương, trong lòng trống rỗng.

Khuôn mặt Băng Vi hơi lộ vẻ ngạc nhiên và vui mừng. Đôi mắt nàng liên tục lóe sáng kỳ dị, ánh mắt dừng trên khuôn mặt Trương Hằng, dường như muốn xác định đối phương là thật hay giả.

- Nếu mọi người đều đã tới rồi vậy thì yến hội hôm nay chính thức bắt đầu!

Tề Uy Vương vỗ tay nhè nhẹ, bên ngoài phòng liền có nữ hầu dung mạo xinh đẹp lập tức mang rượu và thức ăn tới.

Trên mặt Quỷ Sư không biểu hiện tình cảm gì, đôi mắt nhìn chằm chằm vào Trương Hằng, một lúc lâu sau mới chậm rãi nói:

- Dường như tu vi của các hạ còn chưa đạt tới Trúc cơ kỳ.

Giọng nói của Quỷ Su Mang theo chút do dự, xem ra cũng không quá tự tin vào điều mình nói.

Tu vi chân thật của Trương Hằng đương nhiên không qua mắt được tu sĩ Trúc cơ kỳ, trừ phi đối phương tưởng lầm hắn là cao nhân Kết Đan Kỳ.

- Ha ha. đúng là còn cách Trúc cơ kỳ một đoạn.

Trương Hằng mang theo ánh mắt trêu chọc nhìn lướt qua mặt Quỷ Sư.

Vừa nghe Trương Hằng nói còn chưa đạt tới Trúc cơ kỳ, Quỷ Sư và Tề Uy Vương đều không khỏi thở phào một hơi nhẹ nhõm.

- Xem ra đối phương chỉ nắm giữ một bí thuật nào đó mà thôi.

Quỷ Sư thầm cười lạnh trong lòng, thần sắc nhìn về phía Trương Hằng cũng mang theo vài phần Khinh thị.

Trương Hằng nhìn thấy vẻ mặt của Quỷ Sư, khuôn mặt vẫn bình tĩnh tự nhiên, thản nhiên tự rót cho mình một chén rượu, sau đó dứt khoát uống cạn. Tề Uy Vương thấy vậy hơi kinh ngạc, thầm nghĩ kẻ này chẳng lẽ lại là người thô lỗ, không hoài nghi mình dụng tay chân trong rượu.

Quỷ Sư cũng ngửa cổ uống cạn chén rượu. Khuôn mặt già nua toát ra vẻ vui sướng tràn trề. Chỉ trong chốc lát. trên bàn trước mặt Trương Hằng đã được đặt đầy đủ các loại sơn hào hải vị. Hai mắt Trương Hằng hơi tỏa sáng, cầm đũa không chút khách khí, liên tục nhai nuốt.

Nói thực là từ sau khi tiến vào thế giới này, Trương Hằng còn chưa chính thức được ăn ngon một lần.

Ở trong Huyết Sát động phủ tại Phạm Gia Trấn, hắn căn bản không dám thoải mái ăn uống.

Hiện giờ trở về thế tục, có thể Hưởng thụ thì cứ Hưởng thụ, Trương Hằng tuyệt đối ai tới cũng ' không cự tuyệt, căn bản là không chút để ý tới chuyện người tu tiên phải chú ý đoạn tuyệt hồng trần.

Thời gian nửa canh giờ trôi qua, các món ăn ngon trên bàn đã bị Trương Hằng ăn tới bảy tám phần. Hắn đơn giản vứt luôn cả đủa, tay cầm một bàn tay gấu. lúc này mới ăn hơi chậm lại một chút.

Vừa ăn Trương Hằng vừa nghĩ, thứ này nếu ở trên địa cầu thì dù là người có tiền cũng rất khó có mà ăn.

Nhìn dáng vẻ ăn như sói, nuốt như hổ, đôi mắt Tề Uy Vương âm thầm híp lại, cười ha hả nói:

- Chỉ cần ở lại vương phủ thì ngày nào cũng có thể ăn những thứ sơn hào hải vị này, mỗi ngày một khác.

Trương Hằng buông bàn tay gấu trong tay xuống, dùng bàn tay lau khóe miệng đầy mở, sắc mặt lạnh nhạt nói:

- Trương mỗ là người tu tiên, ăn sơn hào hải vị cũng không khác gì so với ăn rau xanh cải củ.

Ợ một tiếng, Trương Hằng lại tự rót cho mình một chén rượu, sau đó uống một hơi hết sạch, lúc này mới phát hiện ra ở đây có không ít người đang nhìn mình như quái vật.

Quỷ Sư cũng hơi kinh ngạc nhìn Trương Hằng, bội phục đối với sức ăn của Trương Hằng không thôi.

Trong yến hội của vương phủ, thức ăn và rượu trên mỗi một bàn đều đủ để mấy đại hán trưởng thành ăn no nê. Thân phận của Trương Hằng càng đặc thù, trên bàn hắn thậm chí còn có cả một con lợn nướng nguyên con. Mà chỉ vẻn vẹn trong nửa canh giờ, rượu và thức ăn trên bàn lại bị hắn ăn tới hết tám phần.

- Chẳng lẽ người này còn là người sao?

Có người trợn mắt há mồm nhìn Trương Hằng, lại thấy bụng đối phương không chút biến hóa. vẫn bình thường như ban đầu.

- Trâu tiên sư, chẳng lẽ người tu tiên các ngươi đều có sức ăn như vậy sao?

Lăng Thiên không khỏi tò mò hỏi.

Trâu tiên sư trầm ngâm nói:

- Bình thường năng lực tiêu hóa của người tu tiên đúng là mạnh hơn người thường không ít, ' tuy nhiên có thể ăn tới mức như hắn thì đúng là ta mới được thấy lần đầu. Bạn đang đọc truyện tại - http://truyenfull.vn

Băng Vi cũng mờ to đôi mắt xinh đẹp, tò mò quan sát Trương Hằng ăn no uống đủ. Thể chất Trương Hằng sao có thể so với thường nhân. Công pháp tu luyện của hắn có năng lực luyện hóa vạn vật, ở phương diện năng lực tiêu hóa tự nhiên là vô cùng mạnh mẽ.

Thời gian trôi đi, mọi người ở Anh Hào Điện đều đã ăn khá đủ rồi. Mà đúng lúc này, Tề Uy Vương vỗ tay nhè nhẹ, khuôn mặt lộ ra sự vui vẻ. Lập tức có mười mấy vũ nữ nhan sắc không tồi đi vào từ cửa hông của đại điện.

Những vũ nữ này mặc váy ngắn màu xanh nhạt, lộ ra cặp dùi trắng nõn mê người, tay gầm dải lụa màu đỏ, nhẹ nhàng múa ở trung ương của đại điện, vòng eo mềm mại như không xương, thực hiện một số động tác có yêu cầu rất cao. Đồng Thời vào lúc này, một nhỏm nhạc sĩ đi ra từ cửa hông cũng bắt đầu tấu nhạc.

- Những vũ nữ này bổn vương đã lựa chọn ti mỉ, tuổi mỗi người đều không vượt quá hai mươi, tất cả đều còn là xử nữ.

Trên mặt Tề Uy Vương hiện ra vẻ ý vị.

Hai mắt Hổ tiên sư tỏa sáng, ánh mắt gian tà không ngừng chuyển động trên người mấy vũ nữ này, trong lòng lại thầm mắng, không ngờ Tề Uy Vương còn cất giấu một đám mỹ nữ như vậy.

Sắc mặt Trương Hằng lạnh nhạt, cũng bắt đầu thưởng thức vũ đạo cổ đại này. Dù về phương diện phối âm thì còn kém hơn không ít so với địa cầu nhưng vũ kỹ của những vũ nữ này lại khiến đôi mắt Trương Hằng sáng ngời. Càng quan trọng hơn đó là tư sắc những vũ nữ này tuy không bằng những mỹ nữ cực phẩm mà Trương Hằng từng gặp nhưng đều thuộc cấp cao cả.

Tuy nhiên mọi người nơi này đều là hạng người bất phàm, cũng không dễ dàng bị đám vũ nữ này mê hoặc.

Qua một khúc, toàn bộ nhỏm nhạc sĩ thối lui nhưng đám vũ nữ trong đại điện lại không rời đi. Những đôi mắt long lanh của đám vũ nữ này chuyển động, đi về phía khách nhân mà mình tự chọn.

- Tiếp khách sao?

Trong đầu Trương Hằng liền hiện lên một danh từ như vậy.

Trong đó có một vũ nữ đi về hướng Trương Hằng, nở nụ cười sáng lạn như hoa tươi với hắn, thân thể vô cùng mềm mại cũng tự nhiên áp tới trước mặt Trương Hằng.

- Ấy! vẫn đạt được tiêu chuẩn chuyển nghiệp sao?

Đã có món ngon đưa tới tận cửa, Trương Hằng đương nhiên sẽ không giả vờ đứng đắn mà từ chối.

Nhẹ nhàng nắm lấy vòng eo nhỏ nhắn mềm lại mà đầy co dãn của vũ nữ, ánh mắt đảo qua khuôn mặt ngọc của đối phương, hắn phát hiện ra tư sắc của nàng của thực không tồi, khuôn mặt lộ vẻ quyến rũ.

- Doanh Doanh đêm nay phụ trách hầu hạ Trương công tử.

Nữ tử này nói tới đây liền rót cho Trương Hằng một chén rượu, đôi mắt tràn ngập sắc thái mê ly dừng trên mặt Trương Hằng.

Trương Hằng tiếp nhận chén rượu, uống một hơi cạn sạch, một bàn tay rất không thành thật vuốt ve ở vị trí mẫn cảm của Doanh Doanh.

- Người xấu quá đi!

Doanh Doanh giả vờ chán ghét lườm hắn, thân thể mềm mại lại không ngừng áp sát vào Trương Hằng.

Tề Uy Vương ở gần Trương Hằng nhất cũng đang ôm vũ nữ bên cạnh mình, ánh mắt nhẹ liếc qua phía Trương Hằng, nụ cười trên mặt càng đậm.

Quỷ Sư lại đuổi vũ nữ bên cạnh đi, thấy dáng vẻ bị sắc đẹp mê hoặc của Trương Hằng, trong lòng không khỏi càng xem thường hắn một chút.

- Băng Vi, không đáng để người giận như thế đâu.

Lăng Thiên kHuyền nhủ Băng Vi đang buồn bực không vui ở bên cạnh.

Đôi mắt Băng Vi hơi hơi đỏ lên. bộ ngực khẽ phập phồng, hơi thất vọng nhìn Trương Hằng và vũ nữ đang liếc mắt đưa tình.

Mà ngay vào giờ khắc này, trong túi trữ vật màu xanh trên người Trương Hằng đột nhiên bộc phát ra một luồng bạch quang chói mắt. Bên tai hắn vang lên tiếng hừ nhẹ của Ninh Tuyết Dung.

Lập tức Trương Hằng trợn tròn mắt. Ninh Tuyết Dung không phải đang ở bên trong tu luyện sao? Sớm biết thế này thì mình đã ngăn cách túi trữ vật này ra rồi.

Vội vàng đẩy vũ nữ trên người mình ra, Trương Hằng dùng thần thức truyền ầm cho Ninh Tuyết Dung trong túi trữ vật.

- Hắc hắc, Tuyết Dung muội, ngươi không tu luyện sao?

- Đại ca, ngươi khiến ta thất vọng quá...

Ninh Tuyết Dung buồn rầu thở dài một tiếng.

Sau đó, túi trữ vật màu xanh tỏa ra một luồng bạch quang chói mắt. Chỉ thấy Ninh Tuyết Dung thân mặc tuyết Bào như tiên tử giáng trần xuất hiện bên cạnh Trương Hằng. Dưới chân nàng còn có pháp bảo Tuyết Ngọc Liên Hoa Thai, toàn thân được bao phủ bởi một luồng bạch quang.

Vù một tiếng, Tuyết Ngọc Liên Hoa Thai chờ Ninh Tuyết Dung hóa thành một luồng bạch quang, bay ra khỏi đại điện.

- Ha… chẳng lẽ nữ tử này ghen sao?

Vút một tiếng, thân ảnh Trương Hằng nhoáng lên, đuổi theo ra ngoài đại điện.
Bình Luận (0)
Comment