Cực Kiếm chân nhân bình tĩnh nhìn Trương Hằng bị mình vây khốn, trên mặt không vui không buồn, đối với việc ra tay vây khổn Trương Hằng cùng không có ngạc nhiên vui mừng bao nhiêu. Dường như hết thảy đều trong dự đoán trước của lão.
- Ngươi là tu sĩ Kết Đan KỲ che giấu của Tán Tu Minh?
Cực Kiếm chân nhân nhìn chằm chằm vào Trương Hằng đứng trong lao tù màu vàng.
Ngoài dự đoán chính là trên mặt Trương Hằng không có vẻ e ngại cùng lo lắng gì. dường như đang chìm trong trầm tư ngắn ngủi. Dường như hiện tại hắn không phải bị người vây khốn mà là ngẩn người ở trong nhà mình.
- Tiểu tử này lại là tu sĩ Kết Đan Kỳ?
Xa xa có tu sĩ bắt đầu nghị luận.
- Người này hẳn là tu sĩ Kết Đan Kỳ. vừa rồi ta còn cảm nhận được dao động thần thức của hắn. dĩ nhiên đạt tới Kết Đan tiền kỳ. Hơn nữa thực lực của hắn cũng không kém tu sĩ Kết Đan KỲ bình thường...
Nam nhân cẩm Bào Kết Đan trung kỳ ở bên ngoài phân tích.
Vừa nghe nam nhân cẩm Bào này giải thích, tu sĩ khác liên tục gật đầu. dường như có chút kính sợ đối với hắn.
Nam nhân cẩm Bào này chính là nhân vật có thực lực gần với Cực Kiếm chân nhân nhất trong Kim Kiếm Môn, cũng là một trong những Trưởng lão của môn phái.
Đứng bên cạnh nam nhân cẩm Bào là một nữ nhân áo trắng xinh đẹp dị thường. Nữ nhân này xinh đẹp như hoa, mái tóc dài như tơ lụa không ngừng bay tán loạn, Mỗi cừ động đều lộ ra một vẻ phiểu dật xuất trần.
Người của Kim Kiếm Môn đều biết nữ nhân áo trắng này cùng không phải là tu sĩ của Kim Kiếm Lang Nha Sơn mà là một nữ tu mới gia nhập vài năm trước. Mọi người chỉ biết nàng họ Nhiếp, tính danh cụ thể cùng lai lịch thì đều không biết gì.
Từ sau khi nàng tới Kim Kiếm Môn, trong phái trừ Cực Kiếm chân nhân ra thì hai tu sĩ Kết Đan KỲ bắt đầu tiến hành theo đuổi nàng.
Nam nhân cẩm Bào chính là một trong số đó. một tu sĩ Kết Đan Kỳ khác đang tọa trấn ở gần Mậu Sơn.
- Nhiếp sư muội, đối với người này muội có Ý kiến gì không?
Nam nhân cẩm Bào đầy vẻ tươi cười, giọng ôn Hòa hỏi.
Nữ nhân áo trắng họ Nhiếp nhíu đôi mày Thanh tú. đôi mắt sáng trong suốt nhìn chằm chằm vào Trương Hằng bị nhốt trong lao tù màu vàng, như có suy nghĩ nói:
- Ta cảm giác hắn chỉ là một tu sĩ Trúc cơ kỳ...
- Ha ha. Nhiếp sư muội nói đùa. Nếu chỉ vẻn vẹn là một tu sĩ Trúc cơ kỳ. làm sao có thể giết chết Thanh Vũ Xà sư huynh nuôi dưỡng, thậm chí còn bức hắn sử dụng ra hai đại tuyệt kỹ.
Nam nhân cẩm Bào cười nói.
Ánh mắt của nữ nhân áo trắng họ Nhiếp thi thoảng lóe lên, thản nhiên nói:
- Ta cảm giác dường như hắn còn có khả năng phản kích. Ngươi có chú ý tới vẻ mặt hắn không?
- Phản kích? Lao tù kim kiếm của sư huynh. cho dù là ta muốn trốn ra cũng không nắm chắc bao nhiêu phần.
Ánh mắt nam nhân cẩm Bào cũng dừng trên người Trương Hằng, trên mặt không khỏi lộ ra vài tia quái dị.
Đối với câu hỏi của Cực Kiếm chân nhân. Trương Hằng phàng phất không nghe thấy gì. trong lòng dường như đang suy nghĩ gì đó.
Từ khi tới kim Kiếm Lang Nha Sơn tới giờ. Trương Hằng cảm thấy trạng thái của mình có chút không thích hợp. hơn nữa liên tục thất bại khiến cho giờ phút này bị địch nhân vây khốn nơi đây.
- Hết thảy tuyệt đối không phải ngẫu nhiên. cũng không phải địch nhân quá mạnh mẽ, chính mình quá yếu...
Trương Hằng bắt đầu phân tích.
Nếu nghĩ không thông chuyện này. cho dù Trương Hằng có chạy thoát ra khỏi lao tù màu vàng này cũng sẽ không yên trong lòng.
Mà giờ phút này hắn bị vây khốn, rơi vào tuyệt cảnh bốn phía vây quanh, ngược lại tiến vào một loại trạng thái bình tĩnh vô cùng.
- Ngay từ đầu. thiếu kiến thức chân chính đối với loại yêu thú Thanh Vũ Xà này. cùng chưa biết rõ ưu thế cùng nhược điểm của đối phương đã vô cùng tự tin đi Kim Kiếm Lang Nha Sơn bắt giết xà quái. Dường như Kim Kiếm Môn chính là sân nhà của mình, mà Thanh Vũ Xà chính là một con chó được nuôi trong vườn.
- Đánh giá mình quá cao. từ đó Khinh thường tìm hiểu thực lực của đối thủ.
Trương Hằng rốt cục cho ra một kết luận bước đầu.
Nhưng Sau đó, hắn lại gạt bỏ kết luận này. Hắn cảm thấy đây cũng không phải nguyên nhân căn bản.
Bởi vì trước kia tại Phương Vân sơn tính cả Huyết Sát động phủ. hắn đều vô cùng cận thận cùng nhẫn nại. không đám quá mức xem thường bất kỳ Kẻ nào.
Mà sau khi giành được thăng lợi cuối cùng trong Huyết Sát động phủ và đi vào thể tục giới, hắn chưa gặp phải nhân vật có thể chân chính uy hiếp đến mình.
Đặc biệt sau khi công pháp tiến vào tầng hai. lòng tự tin của Trương Hằng bành trướng tới cực điểm.
- Lòng tự tin bành trướng đến từ thực lực của mình nhanh chóng tăng lên. Chỉ vẻn vẹn hơn hai năm thực lực của mình đã tăng lên tới có thể chống lại tu sĩ Kết Đan Kỳ.
- Thực lực tăng quá nhanh làm cho mình đánh mất cái tâm bình thường.
Nghĩ đến đây, Trương Hằng cho rằng mình đã tìm được nguyên nhân căn bản. Nguồn: http://truyenfull.vn
Nếu Trương Hằng không phải dùng hai năm tăng thực lực tới cảnh giới này mà là hai mươi năm thậm chí hai trăm năm. Như vậỵ tâm tính của hắn cũng sẽ không phát sinh biến hóa lớn như vậy.
Có đôi khi thực lực tăng quá nhanh cũng không phải là một chuyện tốt. Dù sao có lực lượng cường đại cùng cần phải một tâm thái bình thản để phát huy.
- Lão đạo hỏi lại ngươi một câu. ngươi có phải tu sĩ của Tán Tu Minh?
Cực Kiếm chân nhân cũng phát hiện trạng thái của Trương Hằng lúc này.
- Không phải, ta chỉ là một tu sĩ Trúc cơ kỳ bình thường.
Rốt cục Trương Hằng lên tiếng, trong mắt lộ ra một tia sáng bóng hiểu ra. khí tức trên người hơi biến đổi.
Cực Kiếm chân nhân vừa thấy tình cảnh này. trong lòng không khỏi máy động. Chỉ vẻn vẹn Thời gian vài hô hấp. dường như tâm tình của đối phương đã Xảy ra biến hóa nào đó khó thể đánh giá.
Chiến đấu giữa tu sĩ chính là quá trình đấu trí đấu lực. Lúc trước Cực Kiếm chân nhân nắm giữ tâm tính cùng ý đồ của Trương Hằng, hơn nữa chênh lệch về thực lực cho nên mới có thể chân chính áp đảo đối phương.
- Cái gì? Trúc cơ kỳ?
Không ít tu sĩ chung quanh lại chấn động.
Nam nhân cẩm Bào kia cũng kinh ngạc không thôi, quay sang giai nhân bên cạnh nói:
- Nhiếp sư muội, thật sự bị muội đoán đúng. Hắn thật sự là tu sĩ Trúc cơ kỳ?
Trong cặp mắt sâu sâu thẳm của nữ nhân áo trắng họ Nhiếp nhìn về phía Trương Hằng ở xa đột nhiên khác hẳn lúc trước, không tự chủ nói:
- Có khả năng hắn bắt đầu phản kích...
Vừa nghe lời ấy, nam nhân cẩm Bào biến sắc. thần thức khóa chặt Trương Hằng.
- Ngươi muốn chạy trốn?
Cực Kiếm chân nhân hơi nhướng mày. Không biết vì sao. khi Đối mặt với Trương Hằng giờ phút này lão lại không thể nắm được Ý đồ chân chính của đối phương.
- Đúng vậy. Ta muốn chạy trốn, không biết lao tù này có điểm gì đặc biệt?
Trương Hằng thản nhiên nói. bắt đầu đánhgiá lao tù màu vàng chung quanh mình.
- Ha ha. Kim Kiếm Tỏa Địch Quyết này của ta...
Cực Kiếm chân nhân đột nhiên ngừng lại. trên mặt lộ ra một tia tươi cười mất tự nhiên:
- ... Có điểm đặc biệt gì. chính ngươi thử xem liền biết.
- Được, vậy để ta thử xem!
Trương Hằng vươn nắm tay của mình, phía trên đầu tiên lưu chuyển một tầng ánh bạc sau đó bốc lên một mảnh ngân diễm.
Một Quyền của Trương Hằng khẽ đánh về phía lao tù màu vàng.
Ầm!
Một quyền của Trương Hằng đánh lên. ngân diễm trên nắm tay không ngờ bị đánh nát thành vô số mảnh nhỏ. Hắn biến sắc vội vàng thu tay.
Chỉ thấy trên tay Trương Hằng xuất hiện mấy vết máu. tuy rằng không tính là sâu nhưng đủ để chứng minh điểm đáng sợ của kiếm quang màu vàng này.
Lúc này Trương Hằng không khỏi nhở lại đánh giá của Bách Luyện đại sư Đối với Kim Kiếm Môn lúc trước:
- Môn phái gọi là Kim Kiếm Môn này. công pháp tu luyện đều có liên quan đến kiếm. Lực công kích cùng hơn xa pháp thuật bình thường.
- Tu sĩ Kết Đan Kỳ bị Kim Kiếm Tỏa Địch Quyết này của ta vây khốn, không có mấy người có thể trốn ra. Lát nữa ta sẽ cho ngươi nếm thử nỗi đau bị vạn kiếm chém nát.
Cực Kiếm chân nhân lạnh nhạt nhìn Trương Hằng, bộ dạng nắm chắc thắng lợi.
Nhìn lao tù màu vàng chung quanh do vô số kiếm quang sắc bén tạo thành và không ngừng xoay tròn. Trương Hằng bình tĩnh lại.
Chậm rãi nhắm mắt. sau một lát hắn đột nhiên mở mắt ra. Ngân mang chợt lóe. đôi mắt dường như có thể nhìn thấu hết thày thế gian nhìn ra bốn phía.
Sau đó, Trương Hằng bắt đầu dùng Thần Linh Nhãn quan sát kết cấu của lao tù màu vàng.