Sự cường đại của Vũ Vô Cực vẫn vượt qua dự đoán của nam nhân mặc cẩm bào. Tuy rằng trước đó đã giao thủ với đối phương, nhưng đối phương rõ ràng là không xuất ra toàn bộ thực lực. thậm chí ngay cả công pháp chủ tu ma đạo cũng không có sử dụng đến.
Hiện tại, chờ đến lúc Vũ Vô Cực xuất ra thực lực chân chính của hắn thì nam nhân mặc cẩm bào mới cảm giác được sự chênh lệch giữa mình và đối phương.
Tự dưng biến mất tại chỗ rồi sau đó lại vô cùng thoải mái xuất ra một quyền liền đánh nát linh khí cực phẩm của nam nhân mặc cẩm bào.
Một chiêu như vậy đã thể hiện vô cùng Nhuần Nhuyễn thân pháp thần bí khó lường và lực lượng cơ thể biến thái của Vũ Vô Cực.
Ầm!
Linh khí cực phẩm vỡ tan. Nam nhân mặc cẩm bào bị bắn ra mấy chục thước mới miễn cưỡng trấn định được thân mình.
- Ngươi
Nam nhân mặc cẩm bào nhìn chằm chằm đối phương, trên mặt mang đầy vẻ sợ hãi, dường như là nhìn một ác ma đến từ địa ngục vậy.
- Bản thân mình chắc chắn không phải là đối thủ của hắn. Tốc độ cũng không thể so được với hắn....
Nội tâm nam nhân mặc cẩm bào thấp thỏm lo âu. cuối cùng, cắn răng một cái, trên người lại bùng lên một luồng chiến ý. kim quang chói mắt không ngừng lưu chuyển lấp lánh khắp toàn thân.
Hắn phải liều mạng!
Nếu đánh cùng đánh không thắng, tốc độ lại kém đối phương, vậy thì chỉ có thể liều mạng!
- Ha ha... như vậy mới thú vị.
Vũ Vô Cực khinh miệt liếc mắt một cái nhìn kẻ vừa khôi phục chiến ý một lần nữa, hơi tán thưởng nói.
- Quyền thứ hai.
Trong mắt Vũ Vô Cực tràn ngập ánh sáng màu đen. thân hình lại biến mất tại chỗ. hiện ra trước mặt nam tử mặc cẩm bào. Sau đó, hắn vô cùng tự nhiên đánh ra một quyền. Chỉ thấy trên nắm tay hắn xuất hiện vô số đạo hoa văn màu đen quỷ dị, như ẩn như hiện nhưng lại lộ ra một luồng khí tức hủy diệt thuần khiết.
- Keng!!!
Nam nhân mặc cẩm bào vung pháp bảo hình kiếm trong tay lên, va chạm với nắm tay của đối phương.
Tiếng đập thật lớn, nhộn nhạo cả một mảnh thiên địa nơi đây. đủ để làm cho màng nhĩ người thường bị thủng tả tới.
- Phốc!
Nam nhân mặc cẩm bào hộc ra một búng máu. cánh tay nắm pháp bảo bị chấn gãy toàn bộ. pháp bảo hình kiếm rời tay rơi ra.
Nếu quan sát cận thận sẽ có thể phát hiện ra trên mặt pháp bảo hình kiếm kia không ngờ lại có vài vết ran.
Một quyển này không ngờ lại có thể làm cho phép bảo bình thường chấn ran ra. Đây là loại lực lượng biến thái thế nào chứ.
Đương nhiên, đây cũng không chỉ là bởi vì lực lượng, cỗ khí tức hủy diệt kinh người phát ra từ giữa bàn tay Vũ Vô Cực kia chính là một nhân tố cực kỳ trọng yếu.
Toàn bộ cánh tay nam nhân mặc cẩm bào đã bị chấn đoạn, phun ra một búng máu. thân thể như con diều đứt dây rơi xuống đất.
- Quyền thứ ba, kết liễu sinh mệnh của ngươi!
Vũ Vô Cực chuẩn bị cho hắn một kích Cuối cùng,
Nhưng đúng lúc này, cách đó mấy trăm thước chợt lóe ra ánh kim quang chói mắt. Một Thanh âm già nua truyền tới:
- Dừng tay!
Tốc độ của người kia cực nhanh, vung tay lên, mấy đạo kiếm quang kim sắc linh hoạt và sắc bén đến cực điểm như tia chớp phóng tới, ngăn chặn đường đi của Vũ Vô Cực.
Thần sắc Vũ Vô Cực hơi biến đổi. thân hình nhoáng lên một cái, đồng thời đánh ra một quyền vào đạo kiếm quang kim sắc vừa tới.
- Là ngươi!?
Vũ Vô Cực nhìn người đối diện.
Người tới đúng là Đại trưởng lão của Kim Kiếm Môn, Cực Kiếm chân nhân. Từ khí tức cường đại phát ra trên người kia, xem ra giờ phút này Cực Kiếm chân nhân thật không có vẻ gì là đại tổn nguyên khí cả, chỉ là sắc mặt hơi tái nhợt mà thôi.
Cực Kiếm chân nhân sau khi phái nam nhân mặc cẩm bào và bạch y nữ tử họ Nhiếp đi rồi thì trong lòng thấp thoáng có chút bất an. không khỏi suy tư tên kia chạy đến khu vực phụ cận Mậu Sơn. Mà ở Mậu Sơn có tu sỹ Kết Đan KỲ của Tán Tu Minh trấn thủ. nếu gặp nhau chắc chắn sẽ gây ra tranh chấp. Nếu kẻ kia lại vẫn là người Tán Tu Mình thì tình huống sẽ không tốt rồi.
Quả nhiên, một lão nhân bị cụt tay âm thầm phái một tu sĩ Trúc cơ kỳ tới báo tin: Khu vực phụ cận Mậu Sơn có vật chất lưu tinh mờ mịt rơi xuống, có thể sẽ phát sinh xung đột với Tán Tu Minh.
Từ lúc đó, trong lòng Cực Kiếm chân nhân lại càng bất an. Vì thế, lão cắn răng nuốt vào một viên Kim Dương Đan của Kim Kiếm Môn lưu lại.
Loại linh đan này là chuyên môn luyện chế nâng cao thực lực cho Kim Kiếm Môn, trong tay Cực Kiếm chân nhân cùng chỉ có mấy viên thôi.
Sau khi ăn xong viên linh đan này thì trong vòng thời gian rất ngắn Cực Kiếm chân nhân đã khôi phục đại bộ phận nguyên khí.
Sau đó, Cực Kiếm chân nhân mới cấp tốc bay về phía Mậu Sơn bên này.
Sau khi bay đến Mậu Sơn thì rất nhanh lão đã phát hiện ra ngọn ngân diễm đang thiêu đốt quỷ dị kia. Nhưng trận đại chiến của Kết Đan Kỳ bên kia mới là chuyện mà Lão lại càng lo lắng hơn.
Còn may là ở thời điểm cuối cùng, Cực Kiếm chân nhân cũng đuổi tới kịp, cứu được tính mệnh của một vị tu sĩ Kết Đan Kỳ.
- Hừ. nếu bần đạo lại đến muộn một chút, chẳng phải là các hạ đã tàn sát một vị trưởng lão của Kim Kiếm Môn ta rồi Sao?
Cực Kiếm chân nhân dường như là đã từng giao tiếp với Vũ Vô Cực đang đứng đối diện. Nguồn: http://truyenfull.vn
- Chẳng phải chỉ là một phế vật Kết Đan Kỳ thôi sao?
Trong mắt Vũ Vô Cực thoáng hiện lên vẻ tiếc nuối. Đột nhiên Cực Kiếm chân nhân lại đến làm đảo lộn kế hoạch của hắn.
Nam nhân mặc cẩm bào đã ổn định thân hình ở phía xa xa vừa nghe lời ấy. mặc dù không bị thương chết thì thiếu chút nữa cũng bị tức mà chết.
Tuy nhiên, nam nhân mặc cẩm bào cũng biết hiện giờ mình không có tư cách nói gì nữa rồi. Hắn vội nới rộng khoảng cách giữa hai người, bay ra phía sau Cực Kiếm chân nhân. Như thế, Vũ Vô Cực muốn giết hắn thì nhất định phải qua một cửa Cực Kiếm chân nhân.
Cực Kiếm chân nhân cũng không vì đối phương cười nhạo mà có vẻ tức giận. Ánh mắt lão rất nhanh đã rơi xuống con gió lốc màu đen kia, giọng nói lạnh nhạt nói:
- Có vẻ như là hai vị trưởng lão khác của Kim Kiếm Môn ta cũng bị vây ở bên trong. Các hạ dụng tâm thật hiểm ác. thừa dịp bần đạo không ở đây, không ngờ lại gây ra những hành động Như thế....
- Lão đạo lỗ mũi trâu kia, hãy bớt nói nhảm đi. Nếu không chúng ta hôm nay đến so tay nghề một phen. Nếu ngươi có thể thắng được bản tôn thì sẽ để một vị trưởng lão bên trong đi ra.
Hắc bào trên người Vũ Vô Cực không gió mà tung bay. trên người dâng lên một luồng chiến ý làm người ta kinh hãi.
Cực Kiếm chân nhân trong lòng thất kinh. Thực lực Vũ Vô Cực này dường như là đã gia tăng không ít.
Nhưng ngay Sau đó, Cực Kiếm chân nhân lại kinh ngạc hỏi:
- Vì sao lại chỉ là một vị?
Thần thức của lão mạnh mẽ trực tiếp xuyên thấu hắc sắc phong bạo thấy được tình cảnh bên trong.
Chỉ thấy bên trong hắc sắc phong bạo, bạch y nữ tử họ Nhiếp đang giao thủ với lão già cụt tay. Nhất thời cũng không phần ra thắng bại được.
- Nàng?
Cực Kiếm chân nhân đưa ánh mắt về phía nam nhân mặc cẩm bào, trong mắt tràn ngập câu hỏi.
- Đúng vậy. nàng không ngờ lại là người Tán Tu Minh.
Nam nhân mặc cẩm bào cắn chặt khớp hàm. khóe miệng tràn ngập máu tươi. Hắn sớm đã xuất ra vài viên linh đan chữa thương rồi thương thế cũng hơi có chút chuyển biến tốt đẹp.
- Nhầm rồi. Nàng không phải là người Tán Tu Minh. Nàng là nữ nhân của bản tôn.
Vũ Vô Cực cười lạnh nói.
Cực Kiếm chân nhân trầm mặc.
Giờ phút này, tình huống đối Với một phe Kim Kiếm Môn quả thật có chút bất lợi.
- Thế nào? Hôm nay ngươi và ta lúc này đây so tay lần Cuối cùng, Ai thắng là có thể chiếm lấy Mậu Sơn cho riêng mình.
Chiến ý trên người Vũ Vô Cực không ngừng dâng lên. Dường như cố ý muốn tỷ thí một phen Với Cực Kiếm chân nhân.
- Ngươi và ta đã giao thủ vài lần. cũng không phân thắng bại. Cứ đánh tiếp như vậy cũng thực là không thú vị.
Cực Kiếm chân nhân cũng không muốn dễ dàng giao thủ Với một kình địch Như vậy,
Vũ Vô Cực nhắm hai mắt lại. Khí tức trên người phát sinh biến hóa quỷ dị. Từng tia khí đen tạo thành hoa văn trên người hắn nảy lên như nòng nọc.
Cực Kiếm chân nhân vừa thấy tình cảnh này. sắc mặt cùng lộ vẻ hoảng hốt. Lão cảm nhận được một cỗ uy hiếp trí mạng từ trên người Vũ Vô Cực.
Đột nhiên, hoa văn màu đen trên người Vũ Vô Cực đột nhiên biến mất. mà khí tức trên người hắn cùng xảy ra biến hóa nghiêng trời lệch đất.
- Kết Đan Kỳ đại viên mãn?
Cực Kiếm chân nhân trong miệng thì thào vài từ tối nghĩa.
- Ngươi hiện tại đã không còn là đối thủ của ta nữa rồi.
Vũ Vô Cực nói với vẻ trào phúng.
- Trong hai lần chiến đấu trước. Lần đầu tiên ta hơi thua ngươi một bậc, lần thứ hai ta chỉ dùng chín phần thực lực. hai người chúng ta ngang tay, lần thứ ba giao thủ. ta chỉ dùng tám phần thực lực, ngươi và ta lại ngang tay...
Ba lượt giao chiến, ngươi chỉ là hòn đá mài đao cho ta mà thôi.
Vũ Vô Cực nhìn về phía Cực Kiếm chân nhân trong ánh mắt có vài tia thương hại.
- Lần thứ tư, ta muốn thắng ngươi hoàn toàn!
Chỉ thấy phía sau lưng Vũ Vô Cực hiện ra một long ảnh như ẩn như hiện, thấp thoáng có thể nghe được tiếng động như long ngâm.
Đối mặt Với cỗ uy áp này. thân hình Cực Kiếm chân nhân mau chóng lui lại sau vài thước, thân sắc phức tạp nhìn Vũ Vô Cực, không biết là sợ hãi hay là tò mò nữa.
- Là ai?
Bỗng dưng, con ngươi u ám của Vũ Vô Cực hướng về một phương hướng nào đó ở Mậu Sơn.
Như ẩn như hiện, trên bầu trời có một đôi mắt màu bạc. nhìn xuống hết thảy thế gian, giống như Thiên Thần cao cao tại thượng.