Tiên Luyện Chi Lộ

Chương 379

Thấy Trương Hằng đáp ứng trợ giúp việc độ kiếp của Giao long, Từ Huyền cảm thấy mừng rỡ. Chỉ cần đối phương chịu ra tay, Linh thú Huyền Sương Giao Long nhận chủ của mình có thể nắm chắc vượt qua thiên kiếp hóa hình.

Nhớ ngày đó khi Ninh Tuyết Dung độ kiếp, Trương Hằng vẻ mặt bình tĩnh tự nhiên, cuối cùng dùng thần thông quỷ thần khó lường biến lực lượng thiên lôi cường đại thành của mình, đồng thời nắm giữ thần thông lôi điện khiến cho người ta mơ ước.

Loại năng lực có thể can thiệp thiên địa pháp tắc của Trương Hằng đã vượt qua tưởng tượng của Từ Huyền, ngay cả Lạc Hà thân thể Bán tiên cũng không thể đánh giá được loại năng lực này của Trương Hằng.

Dưới sự chờ đợi của Trương Hằng cùng Từ Huyền, thiên kiếp hóa hình đang tích tụ thêm một bước. Chỉ chốc lát, đạo thiên lôi thứ ba từ trên trời giáng xuống, đánh nát lớp Băng màu trắng trên người Huyền Sương Giao Long, lớp da màu trắng bạc bên ngoài thân cũng nứt ra, túa ra không thiếu máu tươi nhìn ghê người.

Tuy nhiên, đạo thiên lôi thứ ba coi như được Huyền Sương Giao Long vượt qua, bị thương không nhỏ.

Trương Hằng chắp tay đứng một bên, cũng không có ý động thủ, trong lòng đang tính toán.

Bình thường thiên kiếp hóa hình sẽ có sáu đến bảy lần thiên lôi giáng xuống. Đạo thiên lôi thứ bảy đặc thù nhất, bình thường là Tâm Ma Kiếp. Chỉ có người độ kiếp tâm tính không đủ cứng còi mới có thể gặp phải kiếp nạn này. Điểm này có khác với việc độ kiếp của tu sĩ Độ kiếp kỳ.

Sau khi đạo thiên lôi thứ tư giáng xuống, một luồng uy áp mãnh liệt từ trong kiếp vân phát tán ra khiến thân thể cao lớn của Huyền Sương Giao Long run lên.

Rất hiển nhiên, từ đạo thiên lôi thứ tư trở đi, uy lực bắt đầu gia tăng mãnh liệt. Uy lực của mấy đạo thiên lôi lúc trước tuy lớn nhưng không mang đến bao nhiêu thương tổn thực chất cho Huyền Sương Giao Long.

Đối mặt với đạo thiên lôi thứ tư uy lực tăng nhiều, trong con mắt thật lớn của Huyền Sương Giao Long lộ ra một vẻ quyết đoán cùng dứt khoát. Bạn đang đọc truyện được copy tại Truyện FULL

Một tầng hào quang như thực chất màu trắng bạc chói mắt bao phủ trên thân thể to lớn của nó, khiến cho người ngoài chỉ có thể nhìn thấy hình dáng lờ mờ của nó.

Ầm~

Đạo thiên lôi thứ tư giáng xuống người Huyền Sương Giao Long. Thiên lôi màu tím cùng tầng Băng màu trắng bạc trên người nó bắt đầu giao phong với nhau, chỉ vẻn vẹn dừng một lát, tầng băng màu trắng bạc bắt đầu bại lui, nhưng thiên lôi vờn quanh thân nó cũng đang tiêu hao.

Đến cuối cùng, mắt thấy tầng băng màu trắng bạc sẽ bị đánh tan thì thấy Huyền Sương Giao Long đột nhiên ngâm dài một tiếng, trong cơ thể nở rộ một luồng Nguyên lực bản mệnh, ở chung quanh thân thể hình thành một lớp áo giáp màu trắng bạc, toát ra từng luồng khí băng hàn.

Đạo thiên lôi thứ tư chung quy bị chặn lại, nhưng Huyền Sương Giao Long Bởi vậy mà tiêu hao nguyên khí không nhỏ, không biết có thể ứng phó được hai hoặc ba đạo thiên kiếp tiếp theo không.

Sau một lát, đạo thiên lôi thứ năm từ trên trời giáng xuống, uy lực lại nhân lên, "Rắc" một tiếng đánh nát lớp áo giáp màu trắng bạc quanh thân Huyền Sương Giao Long.

Thấy vậy Huyền Sương Giao Long lộ vẻ tuyệt vọng, cuối cùng bất đắc dĩ há miệng phun ra một viên nội đan lớn hơn nắm tay mấy phần màu trắng bạc chói mắt.

Từ trong nội đan bộc phát ra uy lực cường đại ngăn cản đạo thiên lôi thứ năm.

Đạo thiên lôi thứ sáu đang tích tụ. Thấy vậy, Từ Huyền lấy ra mấy viên linh đan khôi phục Nguyên khí cho Huyền Sương Giao Long ăn vào.

Sau khi ăn mấy viên linh đan cực phẩm. Huyền Sương Giao Long tạm thời khôi phục một hai phần Nguyên khí.

Uỳnh-

Đạo thiên lôi thứ sáu mang theo uy lực lớn lao giáng xuống Giao long, uy thế khiến Từ Huyền biến sắc, ánh mắt nhìn sang Trương Hằng.

Trương Hằng gật gật đầu. Uy lực đạo thiên lôi thứ sáu quả thật đáng sợ, cho dù là hắn am hiểu phòng ngự cùng am hiểu thần thông lôi điện cũng không dám cam đoan có thể thoải mái tiếp được.

Mắt thấy đạo thiên lôi thứ sáu sắp đánh lên người Huyền Sương Giao Long. đúng lúc này Nguyên Linh trong thần thức hải của Trương Hằng bỗng run lên. Một đoàn hỏa diễm màu bạc trong suốt từ trong thuấn di ra. lơ lửng giữa không trung.

Kiếp vân trên bầu trời hơi run lên, thiên lôi giáng xuống tức thì trở nên thong thả vô cùng. sau đó chia làm chín phần đánh xuống Huyền Sương Giao Long.

Sau khi chia làm chín phần, uy lực của thiên lôi bị phân tán rất lớn. uy lực của mỗi một đạo chỉ có một phần chín vốn có. Huyền Sương Giao Long phía dưới có thể thoải mái tiếp nhận.

- Hắc hắc...

Sau khi thấy kiếp vân giáng xong đạo thiên lôi thứ sáu. trong đầu Trương Hằng linh quang lóe lên, khống chế Hư Không Hỏa Diễm thuấn di lên phía kiếp vân màu xám lôi điện lượn lờ trên không trung.

Kiếp vân này là cội nguồn thực lực của thiên lôi phóng ra. có thể tưởng tượng được thiên địa tinh túy ẩn chứa trong đó là khủng bố cỡ nào. Một khi có thể hấp thu toàn bộ tinh túy lôi điện trong kiếp vân. Trương Hằng thậm chí có thể "bạch nhật phi thăng".

Nhưng Hư Không Hỏa Diễm mới vừa thuấn di tới, kiếp vân màu xám bỗng thuấn di ra mấy trăm dặm. tiếp theo không dám dừng lại một giây. hóa thành một động khẩu màu đen biến mất trong thiên địa.

- Ài~~

Trương Hằng lộ vẻ phẫn nộ thu hồi Hư Không Hỏa Diễm, kế hoạch ý đồ thôn phệ kiếp vân bị đánh tan. Nhưng hắn cũng biết, con đường tu hành không phải là một chốc một lát là xong, vũ hóa thành tiên nhất định phải trải qua con đường gian khổ xa xôi.

Sau khi vượt qua thiên kiếp hóa hình, khí tức trên người Huyền Sương Giao Long rò rằng đang phát sinh biến hóa. dần trở nên sắc bén. uy áp vô hình vờn quanh thân. Theo từng đợt hào quang màu trắng bạc lưu chuyển, thương thế trên người nó đang chậm rãi khôi phục.

Thấy vậy, Từ Huyền lại cho nó ăn mấy viên linh đan chữa thương đồng thời cho nó về động phủ tĩnh dưỡng.

Trước khi đi, Huyền Sương Giao Long còn lén nhìn Trương Hằng một cái, trong mắt lộ ra thần sắc kính sợ, cảm kích. Trương Hằng giơ tay nhấc chân ảnh hưởng uy lực của thiên lôi đã in một dấu ấn không thể xóa nhỏa ở trong đáy lòng nó.

- May nhờ Trương đạo hữu, nếu không linh thú nhận chủ nhiều năm của ta rất có khả năng hình thần câu diệt.

Từ Huyền cảm kích nói với Trương Hằng.

- Chuyện vặt mà thôi, Từ đạo hữu không cần khách khí. Huyền Sương Giao Long tư chất phi phàm, một khi tu luyện đến Hóa Hình Kỳ đỉnh, thậm chí có thể khiến tu sĩ Hóa Thần Kỳ phải nhức đầu.

Trương Hằng nhẹ nhõm nói nhưng trong mắt dù sao vẫn có một tia tiếc nuối, dường như canh cánh trong lòng việc cắn nuốt kiếp vân thất bại Vừa rồi,

Từ Huyền cũng nhìn ra được manh mối, cười ha hả dẫn Trương Hằng tiến vào động phủ của mình.

Đi theo Từ Huyền phá vở một tầng cấm chế, Trương Hằng đi tới một nơi chim hót hương hoa. Nơi này có tiên phủ tao nhã cổ điển, có suối chảy róc rách, cũng có tiên thảo linh châu. Giống như một vùng tiên cảnh nhân gian.

Trương Hằng thưởng thức một hồi, tặc lười:

- Đây chính là động phủ của Từ đạo hữu? Thật sự làm người ta hâm mộ.

Từ Huyền cười nói:

- Trương đạo hữu tu luyện thời gian ngắn ngủi cho nên không có thời gian để ý đến những vật ngoài thân này. Động phủ này chẳng qua là lúc ta rảnh rỗi sửa chữa mà thành.

Trương Hằng liên tục gật đầu. Hắn mới trải qua thời gian mười mấy năm ngắn ngủi ở Tu chân giới, mà trước khi tiếp quản ngôi vị tông chủ đều ở trong trạng thái khốn khó chạy trối chết, nào có nhàn hạ thoải mái để bố trí động phủ.

Tuy nhiên Trương Hằng đột nhiên nhớ tới lúc mình tu luyện, Ninh Tuyết Dung yên lặng sửa chữa động phủ, dù cho đó chỉ là một động phủ giản dị dừng chân tạm thời.

Nghĩ đến đây, Trương Hằng đưa thần thức vào trong túi trừ vật màu xanh, phát hiện tuyết liên màu trắng bên trong đang lưu chuyển một luồng bạch quang dịu dàng, dường như đã thoát khỏi trạng thái tẩu hỏa nhập ma lúc trước.

Trương Hằng không kìm được dùng thần thức nhẹ nhàng chạm lên đóa hoa tuyết trắng vài cái, ẩn chứa vài tia trìu mến.

Ngay khi thần thức của Trương Hằng dụng vào tuyết liên, túi trữ vật màu xanh đột nhiên run lên, một đạo hào quang màu trắng dịu dàng mát lạnh thành hình bên cạnh Trương Hằng. Khi bạch quang biến mất lộ ra Ninh Tuyết Dung tuyết bào Thanh nhã như tiên. Trong mắt nàng lưu chuyển vài tia hiểu ra và dịu dàng, đôi mày liễu hơi run, ánh mắt đột nhiên dừng trên người Trương Hằng.

- Đại ca... Muội...

Trong mắt Ninh Tuyết Dung lệ quang lóng lánh, lúc bắt đầu còn có chút không biết làm sao, nhưng sau đó lại lộ ra sợ hãi lẫn vui mừng, vươn đôi cánh tay mảnh khảnh chủ động ôm lấy Trương Hằng, nép vào lòng hắn.

Trương Hằng lấy tay nhẹ lau nước mắt trên mặt nàng:

- Rốt cục muội tỉnh rồi...

- Hai vị cứ tự nhiên dạo chơi trong hàn xá... Ha ha!

Từ Huyền khẽ cười một tiếng, thân hình biến mất.

Thấy vậy Ninh Tuyết Dung đỏ mặt. Trương Hằng thì lơ đễnh dẫn nàng di quanh động phủ như tiên cảnh nhân gian này dạo chơi ngắm cảnh.

Nửa giờ sau, Trương Hằng cùng Ninh Tuyết Dung ôn tồn một lát, cũng từ nàng hiểu biết được cụ thể của trạng thái tẩu hỏa nhập ma lúc trước.

- Tâm ma thật sự là không đâu không có.

Thật lâu sau, Trương Hằng khẽ thở dài:

- Tuy nhiên, tu tiên cùng là một loại lịch lãm của tâm thần. Bất kể là tu sĩ nhân loại hay là yêu thú, thiên địa linh vật.

Sở dĩ tâm cảnh của Ninh Tuyết Dung xuất hiện sơ hở cùng Bởi vì tình yêu chấp nhất đối với Trương Hằng mà thành. Ở trong đáy lòng nàng có một loại sợ hãi mơ hồ, sợ hãi Trương Hằng dần đi tới đỉnh sẽ vứt bỏ nàng.

Sau khi hiểu biết Nguyên nhân căn bản của chuyện này, Trương Hằng cũng cười khổ không thôi. Từng là một gã trạch nam địa cầu, có thể sở hữu tình lữ hoàn mỹ như vậy, chỉ có thể thực hiện ở trong mộng, sao còn có thể không biết đủ chứ?

Sau khi an ủi Ninh Tuyết Dung một phen, Trương Hằng mới khiến trái tim hơi dao động bình tĩnh lại, Đưa nàng tiến thêm một bước phân tích bố cục cụ thể của động phủ. Rất hiển nhiên Ninh Tuyết Dung rất cảm thấy hứng thú về phương diện này, cuối cùng thậm chí thỉnh cầu Từ Huyền giải đáp.

Trong một gian phòng khách cổ hương tràn ngập, Từ Huyền cười ha ha đón tiếp đôi đạo lừ sons tu trước mắt, tận tình giải đáp bố cục cùng cấu tạo trong động phủ.

Trong lúc này, Ninh Tuyết Dung cùng Từ Huyền trò chuyện thật vui vẻ, ngược lại khiến Trương Hằng bị gạt qua một bên. Tuy nhiên, vấn đề của Ninh Tuyết Dung cũng không phải là không bao giờ hết, ngẫu nhiên cũng làm Trương Hằng tham dự cùng.

- Nếu Tuyết Dung cô nương yêu thích nghiên cứu phương diện này như thế, lão phu có thể tặng cô một ít Ngọc giản có liên quan.

Từ Huyền cười thản nhiên lấy ra vài viên Ngọc giản đưa cho sang. Tuy Ninh Tuyết Dung rất thích nhưng cũng không mạo muội tiếp nhận, ném ánh mắt dò hỏi tới Trương Hằng.

Trương Hằng cười nói:

- Từ đạo hữu là thầy tốt bạn hiền của ta, muội không cần khách khí, không nên từ chối ý tốt của Từ đạo hữu.

Tuyết Dung vui rạo rực tiếp nhận lấy vài viên Ngọc giản, đi ra chỗ khác của động phủ dạo chơi. Đối với điều này, Từ Huyền đầy thưởng thức:

- Tuyết Dung thật sự là một cô nương Băng tuyết thông minh. Phúc khí của Trương đạo hữu thật không nhỏ.

Trương Hằng cười lướt qua đề tài này, hỏi:

- Từ đạo hữu có biết việc Huyền U Thiên Ma thoát khỏi phong ấn...

- Việc này ta đã biết, quả thật có chút khó giải quyết.

Sắc mặt Từ Huyền dần trở nên ngưng trọng, hỏi Trương Hằng:

- Nghe nói Cửu u Lam Tinh Băng Tủy bỏ chạy có liên quan với Trương đạo hữu ngươi? Trương đạo hữu có thể thuật lại tình huống lúc đó không? Càng kỹ Càng tỉ mị Càng tốt...
Bình Luận (0)
Comment