Người đội nón tre kia lơ lửng trên đỉnh núi hoang, nhẹ nhàng bâng quơ giết chết Tổ Phong tu sĩ Hóa Thần hậu kỳ lạc đàn thực lực khủng bố cùng bộ dáng lạnh nhạt coi thường sinh linh như thế, làm cho mấy người Trương Hằng run sợ một trận.
Trong khoảnh khắc giết đại tu sĩ Hóa Thần hậu kỳ. người kia là ai? Trừ bỏ Lạc Hà ra, lúc nào mà giới tu chân Tam Tinh Vực có một tồn tại hùng mạnh như thế.
Thẳng đến khi Huyền U thiên Ma mở miệng, thân phận người đội nón tre mới được công bố. hắn chính là tồn tại thần bí nhất trong bốn đại vương giả thế giới Yêu tộc - Hắc Ma Hoàng.
Theo sách cổ có ghi lại, hắn là yêu thú sinh tồn xa xưa nhất Tam Tinh Vực. còn lâu đời hơn cả lịch sử Tam Tinh Vực.
Tục truyền, hắn cũng là chí cường giả Yêu tộc Tam Tinh Vực. thậm chí không ai thấy qua bản tôn của hắn - dù là có. sợ rằng đã không còn trên thế giới này nữa...
Đối mặt với Huyền U Thiên Ma khí thế bức người chất vấn, Hắc Ma Hoàng nhàn nhạt trả lại hai chữ:
- Câm miệng.
Huyền U Thiên Ma điên cuồng tràn ra lửa giận, thậm chí có dấu hiệu bùng phát, nhưng ánh mắt U lãnh của Hắc Ma Hoàng xuyên thấu qua mảnh vải nón tre quét tới. trong lòng hắn chợt mát lạnh.
Cứ việc không phục, nhưng vài phần lý trí còn sót lại nói cho Huyền U Thiên Ma: người dưới mái hiên, không thể không cúi đầu. Trước khi còn chưa khôi phục thực lực, mình tuyệt đối không thể đắc tội đối phương.
Sau khi mất đi quỷ thân, độn thuật nghịch thiên của Huyền U Thiên Ma đã mất đi quá nửa, ở Tam Tinh Vực này đã có người có thể giết được hắn: như là Hắc Ma Hoàng trước mắt, như là Lạc Hà.
Nếu ngay cả Hắc Ma Hoàng cũng đắc tội. Chỉ sợ Huyền U Thiên Ma cũng không ở lại Tam Tinh Vực này được nữa.
Thấy Huyền U Thiên Ma thành thật lại. Hắc Ma Hoàng chuyển mắt nhìn lại Lạc Hà, lạnh nhạt nói:
- Cho ngươi thêm một cơ hội nữa. ta có thể thả ngươi đi... Đừng tưởng rằng ta không giết được ngươi, trong Tam Tinh Vực này còn không có người ta không giết được.
Xuyên thấu qua vành nón. Trương Hằng mơ hồ thấy được đôi mắt sâu thẳm xem thường toàn giới tu chân Tam Tinh Vực. Nếu giới tu chân Tam Tinh Vực là một bức tranh, vậy thì hắn chính là người đứng ngoài xem xét bức tranh.
Mơ hồ, Trương Hằng thấy được một tồn tại đứng ở cảnh giới rất cao. đó là trình tự siêu việt đại tu sĩ Hóa Thần kỳ Tam Tinh Vực. Bạn đang đọc truyện được lấy tại chấm cơm.
Có lẽ Hắc Ma Hoàng còn chưa hoàn toàn thăng cấp đến trình tự đó. nhưng đã sớm chạm tới bên bờ trình tự kia, thậm chí đã sớm đặt nửa chân vào đó.
Trong lúc Hắc Ma Hoàng nói chuyện Thái Huyền chân nhân cùng Huyền U Thiên Ma đang không ngừng tới gần, có ý muốn ra tay trước.
Bên phía ba Yêu Hoàng, lấy Yêu Long Hoàng xung động nhất, ánh mắt nhìn chằm chằm Trương Hằng. Nếu không phải vì Hắc Ma Hoàng đang nói chuyện Chỉ sợ hắn đã giết tới.
Đối mặt đề nghị của Hắc Ma Hoàng. Lạc Hà cười khẽ:
- Lạc mỗ cũng không phải thân bất tử. muốn giết ta cũng không khó. nhưng trước khi giết ta, ngươi phải đảm bảo chính ngươi cũng còn sống.
- Ngươi mất đi một tay. đã sớm không phải đối thủ của ta... Dù ngươi có thể chế trụ ta. Nhưng hai tên tu sĩ bên cạnh ngươi sẽ tuyệt đối không trốn khỏi năm người kia liên thủ công kích.
Hắc Ma Hoàng vẫn một bộ dạng bình thản như trước, dường như rất muốn tránh giao chiến với Lạc Hà.
- Ha ha, một cánh tay đối với Lạc mỗ mà nói. không đáng nói.
Lạc Hà cười ha ha, trên người đột nhiên bùng lên một đoàn hào quang màu xanh. một cỗ uy áp hùng hồn phủ xuống khu vực này. ở chỗ cánh tay cụt của hắn theo đoàn ánh sáng xanh bắt đầu tuôn ra, lấy tốc độ bằng mắt thường ngưng kết ra một cánh tay mới trắng nõn như cũ.
Vù!
Lạc Hà trước tiên đánh một chưởng về phía ba Yêu Hoàng, một đạo sóng gợn màu xanh chớp mắt đánh tới mang theo một cổ khí tức làm người ta run sợ. Thanh thế kém hơn Phong Linh Phiến trước đó. nhưng uy lực lại cao hơn.
Ba Yêu Hoàng sắc mặt kinh biến, không ngờ thực lực Lạc Hà mạnh mẽ như thế, rơi sâu vào trong sóng gợn màu xanh ngay cả thuấn di cũng không thi triển được. Hơn nữa, một cỗ lực lượng mịt mờ xuyên thấu qua tầng phòng hộ. lách qua thân thể mạnh mẽ đánh sâu vào trong cơ thể bọn họ.
Bịch bịch bịch!
Ba Yêu Hoàng liên tục lùi ra mấy dặm, sắc mặt trắng bệch, hiển nhiên bị thiệt không nhỏ.
- Ngươi lại che giấu thực lực...
Hắc Ma Hoàng cách đó mấy trăm dặm. giọng nói cũng lộ ra vẻ bất ngờ.
Xoạt!
Hắn khẽ lóe lên, đã na di đến trăm dặm bay về phía bên này.
- Lạc mỗ đã sớm cảm giác được sự tồn tại của ngươi.
Lạc Hà cười khẽ, một chưởng đánh lui ba Yêu Hoàng, thân hình chợt lóe bay về phía Thái Huyền chân nhân.
Oong!
Lạc Hà bấm tay. một đạo sóng gợn màu xanh nhỏ bé nhộn nhạo quanh khu vực này, làm cho Thái Huyền chân nhân vừa muốn thuấn di chạy đi phải dừng lại trong khoảng khắc.
Ngay lúc đó, vù một cái. Trương Hằng hóa thành một dải sáng màu bạc thi triển Ngân Quang Thiểm Thước Thuật lóe lên lao về phía Thái Huyền chân nhân. Bởi vì khu vực này đã sớm bị Lạc Hà đùng đùng khóa lại, không thể thuấn di. dưới tình huống này thì Ngân Quang Thiểm Thước Thuật càng có ưu thế.
Tốc độ Từ Huyền cũng không chậm, lao lên sát theo sau, trước người xuất hiện một chiếc ngọc bài màu xanh, bắn ra hào quang bốn phía, hiển nhiên không phải vật phàm. ít nhất là hạng ngụy linh bảo.
Ầm!
Lạc Hà cười một tiếng dài, một chưởng cách không vỗ về phía Thái Huyền chân nhân.
Lập tức, một bàn tay màu xanh dài mấy trượng mang theo một cỗ lực nén không gian, mắt thấy sẽ đánh trúng Thái Huyền chân nhân.
Dưới tình thế cấp bách, Thái Huyền chân nhân cũng không cố sử dụng Pháp bảo thông linh Phong Linh Phiến, Chỉ có thể dùng ngụy linh bảo phòng ngự Lam U Thủy Mạc trên người phóng ra ánh sáng. Nhất thời lam quang bùng lên. chất dịch lòng trên áo giáp màu lam rung động, hiển nhiên đã vận chuyên phòng ngự đến cực hạn.
Nhưng mà Khoảnh khắc khi bàn tay màu xanh kia sắp vỗ lên Thái Huyền chân nhân, đột nhiên biến thành nắm. một tay gắt gao bóp chặt Thái Huyền chân nhân.
Một cỗ áp lực cực lớn bao phủ Thái Huyền chân nhân trong Lam U Thủy Mạc. áo giáp dịch lòng bao phủ quanh người hắn bị ép tới biến hình, mặt đỏ bừng thậm chí sắp chảy máu.
Chẳng qua Thái Huyền chân nhân toàn lực thúc đẩy ngụy linh bảo Lam U Thủy Mạc. nếu Lạc Hà muốn bóp chết hắn còn phải tốn một hai nhịp thở.
Vào Lúc này, Hắc Ma Hoàng khủng bố nhất liên tục lóe ra hai lần giữa không trung, không tới một nhịp thở là có thể tới đây.
Ngay lúc nguy cấp, Trương Hằng vừa chặn đầu phía sau Thái Huyền chân nhân, trong mắt hiện một tia sắc nhọn. Linh hạch trong đan điên khẽ run lên.
Pháp bảo thông linh Phá Không lóe ra.
Lập tức, một cái
"tia chớp màu bạc" đâm ra từ trong tay Trương Hằng.
Phốc!
Thân kiếm màu bạc trong suốt sáng bóng thoáng ngừng một cái, liền xuyên thủng đầu Thái Huyền chân nhân, ngay cả Nguyên Anh của hắn cũng không thoát.
Máu phun trào ra, một tiếng thét thảm thiết phát ra từ Nguyên Anh của Thái Huyền chân nhân.
Trương Hằng không chút do dự tung một đoàn ngân diễm bao phủ Nguyên Anh đối phương. Lập tức, một mảng lớn những hạt màu bạc lóe lên xung quanh Linh hạch của Trương Hằng. hóa Thành dòng sáng màu bạc tiến vào trong Linh hạch.
Trong chớp mắt Nguyên Anh của Thái Huyền chân nhân bị Phá Không Kiếm đâm thủng.
sinh mệnh đã đấn cuối cùng.
Thi thể đẫm máu rơi xuống đất.
Ánh mắt Trương Hằng rơi trên túi trữ vật cùng Pháp bảo thông linh Phong Linh Phiến ánh mắt sáng lên. duỗi tay cách không chộp lấy hai món đồ kia.
Vú
Đột nhiên, cuồng phong đánh úp từ sau lưng, ma trảo sắc bén của Huyền U Thiên Ma kéo theo một đoàn sóng khí màu đen đâm tới đầu Trương Hằng. một bàn tay khác cũng cách không chụp hai món đồ kia.
Đối mặt nguy cơ đánh lén sau lưng, sắc mặt Trương Hằng chợt ngưng, một đoàn sáng bạc lao ra từ trong cơ thể hắn, chính là phân thân của Trương Hằng! Phân thân chợt lóe. bay về phía túi trữ vật cùng Phong Linh Phiến.
Còn bản tôn Trương Hằng nhanh chóng xoay ngược lại. Pháp bảo thông linh Phá Không Kiếm trong tay hóa thành một tia chớp màu bạc hoa mỹ. chém lên móng vuốt của Huyền U Thiên Ma.
Keng
Dù là Huyền U Thiên Ma tự phụ có thân thể bất diệt, nhưng bị Pháp bảo thông linh Phá Không Kiếm chém xuống. xương cốt liên đứt gãy. máu màu tím tràn ra, một cỗ lực lượng kinh người làm thân hình hắn chậm lại.
Nhưng đối mặt với Pháp bảo thông linh cùng với mấy kiện ngụy linh bảo phẩm chất cao của Thái Huyền chân nhân ở ngay trước mắt, Huyền U Thiên Ma làm sao cam lòng được?
Trên ma thân lưu chuyển hắc mang, không để ý bản tôn Trương Hằng ngăn cản lao về phía Phong Linh Phiến, một cánh tay khắc đột nhiên đâm ra một vuốt màu đen kinh người đánh về phía phân thân Trương Hằng.
Nhưng ngay Lúc này, một khối ngọc bài màu xanh do Từ Huyền thao túng hóa thành một tấm bia cao ba trượng chặn ngay trước móng vuốt. Một tiếng kim loại va chạm vang lên. móng vuốt màu đen kia dù sao cũng không phải thực thể, hóa thành sương khói đen. còn trên bia đá lượn lờ hào quang màu xanh. mấy vết rách nhỏ khép lại trong chớp mắt.
- Đáng giận!
Huyền U Thiên Ma lộ ra thần sắc dữ tợn. trơ mắt nhìn phân thân Trương Hằng vung tay lên cuốn lấy túi trữ vật cùng Pháp bảo thông linh Phong Linh Phiến.
Vù
Ánh bạc lóe lên, hai cái Trương Hằng hợp lại một chỗ. trên mặt bản tôn Trương Hằng hiện ra vài phân vui mừng.
Huyền U Thiên Ma vừa chuẩn bị ra tay. toàn khu vực đột nhiên truyền đến một cổ khí tức áp lực đến cực điểm, Hắc Ma Hoàng hóa Thành một đạo hư ảnh màu đen dài như rắn phủ xuống khu vực này, uy áp vô hình làm cho những người ở đây run sợ.
"Các ngươi thừa cơ hành động, có cơ hội thì bỏ chạy..."Lạc Hà không chút do dự nghênh đón Hắc Ma Hoàng, đồng thời thần thức truyền âm nói với Trương Hằng cùng Từ Huyền.
- Xem ngươi làm sao cản được ta?
Hắc Ma Hoàng cười lạnh một tiếng, tránh qua Lạc Hà, thân ảnh như tia chớp lao về phía Trương Hằng, có lẽ nhìn trúng chiến lợi phẩm hắn mới thu được, hoặc có lẽ không muốn đối dịch chính diện với Lạc Hà.
Lạc Hà nhắm hai mắt, không nhanh không vội đứng tại chỗ. nho bào trên người không gió mà bay. một cỗ rung động đặc thù truyền ra từ trên người hắn. hiển nhiên đang chuẩn bị đại thần thông nào đó.
Hắc Ma Hoàng không để ý. có lẽ muốn giết Trương Hằng trước một bước, ánh mắt đột nhiên bắn ra một đạo hào quang xanh mượt, hóa thành một cỗ dao động vô hình lao tới trước mặt Trương Hằng.
Trương Hằng dụng phải ánh sáng xanh lục kia. thân thể cứng lại tựa như điện giật.
Nhưng Ngay sau đó, nguyên linh trong cơ thể Trương Hằng chợt lóe. thiếu niên ánh sáng màu bạc hiện lên sau lưng hắn ngăn chặn ánh sáng lục ở bên ngoài.
- ổ?
Hắc Ma Hoàng khẽ kêu một tiếng, nón tre rung động, ánh sáng lục trong mắt mãnh liệt, hư ảnh một con rắn lục hóa thành một con mãng xà to lớn ập về phía nguyên linh của Trương Hằng.