Tiên Luyện Chi Lộ

Chương 534

Bạch Doanh ở thời điểm nguy cơ hóa thành bản tôn yêu thú cự kình màu trắng, dài đến mấy ngàn thước thân thể trong khoảnh khắc bao trùm cả khu vực, trong sóng biển ngập trời, nó ngoác miệng nuốt Trương Hằng vào bụng.

- Ha ha...

Cự kình màu trắng lơ lửng trong sóng biển cuồn cuộn, phát ra một tràng tiếng cười ha hả. trong cơ thể từng đợt Hỏa Diễm màu lam khuấy động, dường như đang luyện hóa Trương Hằng bị nuốt vào bụng. Nguồn: http://truyenfull.vn

Ở ngoài xa ngàn dặm, Lam Ngọc Điền nhìn thấy cảnh này, không khỏi sửng sốt, lộ vẻ mặt kinh dị.

- Lam Ngọc Điền! Vị bằng hữu nhân loại của ngươi này thực lực thật không tệ, đáng tiếc coi thường thực lực của Yêu tộc ta. Hừ!

Trong giọng nói của Bạch Doanh hàm chứa vẻ khinh miệt và vô cùng đắc ý.

Lam Ngọc Điền lại chỉ mỉm cười, trào phúng nói:

- Ngươi chỉ là một con yêu thú Hợp thể trung kỳ, mà tự cho rằng mình có thể chiến thắng đại tu sĩ Hợp thể kỳ sao?

- Đại tu sĩ?

Bạch Doanh vừa nghe lời ấy, thân mình cự kình khẽ run lên, cận thận cảm thụ, hắn phát hiện Trương Hằng tuy rằng bị mình nuốt vào bụng, thậm chí bị một tầng Hỏa Diễm màu lam bao bọc, nhưng không có chút dấu hiệu gì đang bị luyện hóa.

Cho dù hắn có tự tin mấy đi nữa, cũng sẽ không cuồng vọng đến cho rằng mình có thể chiến thắng một đại tu sĩ Hợp thể kỳ.

"Ầm!"

Trương Hằng đang bị bao bọc trong Hỏa Diễm màu lam, đột nhiên trên người phát ra một cột sáng màu bạc, trực tiếp xuyên thủng tầng tầng lam diễm, đồng thời ở trên thân thể cự kình bắn ra một cái lỗ máu thật lớn bán kính cả thước.

Lập tức, máu tươi bắn ra tung tóe, miệng vết thương điên cuồng mở rộng, Bạch Doanh phát ra một tràng tiếng gào thảm thiết tê tâm liệt phế, nghe thấy mà rợn tóc gáy.

Nhưng còn chưa hết, ngay sau đó, từ trên người Trương Hằng đột nhiên vọt ra một mảng lớn ngân diễm, điên cuồng thiêu đốt trên người Bạch Doanh.

Cự kình màu trắng dài đến mấy ngàn thước, lập tức bị ngân diễm bao phủ.

Bởi vì ngân diễm này là bắt đầu thiêu đốt từ trong cơ thể bạch kình, nó hoàn toàn không thể ngăn cản ngân diễm lan tràn, Chỉ có thể trơ mắt nhìn thân thể tu luyện mười mấy vạn năm, từng chút một bị ngân diễm cắn nuốt, lực lượng bị xói mòn từng chút một.

Trương Hằng đơn giản khoanh chân ngồi bên trong cơ thể bạch kình, viên tròn màu bạc cuồn cuộn không ngừng sinh ra trong đan điền hắn, bị Linh hạch hấp thu, sau đó chuyển hóa thành từng đạo quang lưu màu bạc thuần khiết chạy khắp tứ Chi bách hài của Trương Hằng, thậm chí chạy tới chỗ linh hồn thần thức hải.

Lần này, Trương Hằng cố ý dẫn càng nhiều tinh túy thiên địa để lớn mạnh lực lượng linh hồn của mình.

Bởi vì trước đó hắn đã từng có uy lực tinh thần quá cường đại, bảo lưu lại cảnh giới Cần có nên tăng trưởng lực lượng linh hồn liền rất hiệu quả.

- A...

Toàn thân bạch kình bị ngân diễm thiêu đốt, khó chịu cùng cực, đột nhiên nó lặn xuống đáy biển sâu.

Thấy vậy Trương Hằng vẫn không quan tâm, từng chút một cắn nuốt thân thể bạch kình, bao gồm nội đan, Nguyên anh, Thông linh Pháp bảo các thứ của nó.

- Lam Ngọc Điền, mau cứu ta!

Bạch kình hướng Lam Ngọc Điền cầu xin, đối phương là chỗ bám víu cuối cùng có thể cứu cái mạng của hắn.

Lam Ngọc Điền im lặng không nói gì, hắn tự thân khó bảo toàn, như thế nào có thể cứu đối phương?

Thông qua liên hệ đặc thù cùng Trương Hằng, hắn phát hiện trong quá trình chủ nhân dùng ngân diễm cắn nuốt bạch kình, thực lực cùng tu vi đang chậm rãi tăng lên.

Tu vi tăng trưởng mà bản thân hắn có thể cảm nhận được, có thể thấy tốc độ này tuyệt đối không chậm.

Chỉ một thời gian ngắn ngủn như vậy, thành quả tu vi của Trương Hằng tăng lên liền tương đương với tu sĩ nhân loại cùng cấp tu luyện mấy trăm năm thậm chí hơn một ngàn năm.

- Ta sẽ không cho ngươi thực hiện được!

Bạch kình lộ vẻ mặt dữ tợn, thân thể bắt đầu bành trướng, không ngờ muốn tự bạo.

Thân là yêu thú Hợp thể trung kỳ, một khi tự bạo, uy lực của nó tuyệt đối là cực kỳ đáng sợ.

Trương Hằng sao có thể để cho nó như mong muốn, hắn vươn một đầu ngón tay điểm một cái vào cự kình.

Một luồng sáng màu bạc trong suốt trong khoảnh khắc xuyên thủng Nguyên anh của bạch kình.

Đây chính là thần thông chủ tu của Trương Hằng tu luyện: Phá Diệt Thần Quang.

Điểm đặc biệt của Phá Diệt Thần Quang là đồng thời ẩn chứa công kích vật chất và công kích linh hồn, có được năng lực phá vỡ cường đại, được xưng có thể tan biến hết thảy.

Theo tu vi tăng lên. Trương Hằng càng ngày càng cảm nhận được ảo diệu ẩn chứa trong Phá Diệt Thần Quang.

Trong phút chốc, linh hồn Bạch Doanh mai một, theo ý thức biến mất, nó biến mất trên thế gian này.

Trương Hằng vẻ mặt bình thản, ngân diễm cuồn cuộn điên cuồng cắn nuốt thi thể bạch kình, bao gồm hết thảy mọi thứ trên người nó.

Ước chừng qua thời gian ba ngày, Trương Hằng rốt cục mới thôn phệ xong bạch kình, ngay cả Thông linh Pháp bảo trên người nó đều không ngoại lệ.

- Ha ha! Hiệu quả không tồi, tương đương với tinh túy thiên địa ẩn chứa trong bốn kiện Thông linh Pháp bảo trung phẩm bình thường.

Trương Hằng từ đáy biển sâu bay lên lơ lửng ở giữa không trung, lộ vẻ mặt vừa lòng.

Hắn hiện tại bị vây ở cảnh giới công pháp tầng ba đại viên mãn, cần cắn nuốt khoảng hai trăm kiện Linh bảo trung phẩm bình thường.

Con cự kình Hợp thể trung kỳ này, thân thể của nó tu luyện mấy vạn năm, tương đương với hai kiện trung phẩm Thông linh Pháp bảo, mà chính nó cũng có một kiện Linh bảo, cộng thêm vài món Thông linh Pháp bảo hạ phẩm cùng một ít thứ vụn vặt khác trên người nó, cộng hết lại cũng tương đương với một kiện Linh bảo trung phẩm.

Tổng cộng lại tương đương với bốn kiện Linh bảo trung phẩm bình thường.

- Chúng ta tiếp tục đi, nếu trên đường còn có hang ổ yêu thú Hợp thể kỳ gì, thì dẫn ta tới chém giết.

Trương Hằng có vẻ hưng phấn nói.

- Dạ, chủ nhân! Sào huyệt của Bách Linh Ngư Vương nằm trên lộ trình phía trước, tổng cộng có bốn con yêu thú Hợp thể, trong đó có hai yêu thú trong tay có được Thông linh Pháp bảo trung phẩm.

Lam Ngọc Điền khép nép cung kính nói.

Trương Hằng gật đầu nói:

- Tốt! Ngươi dẫn đường cho ta, những yêu thú Hợp thể bình thường này cũng có thể làm cho thực lực của ta tăng lên không ít, nếu cắn nuốt luôn cả Bách Linh Ngư Vương kia, nói không chừng có thể khôi phục lực lượng linh hồn của ta có được trước kia.

Hai người lại bay tới hải vực phía trước chừng hơn vạn dặm, Lam Ngọc Điền ngừng lại nói với Trương Hằng:

- Chủ nhân! Trong hải vực phía dưới có một con rùa nước vạn năm. Nó sinh sống tại phiến hải vực này đã hơn mấy trăm vạn năm, tuy rằng không có tu luyện đến thực lực của đại yêu tu, nhưng nghe nói thực lực sâu không lường được, lực phòng ngự lại đạt tới trình độ biến thái, đại yêu tu Hợp thể bình thường vị tất có thể chiến thắng nó.

Trương Hằng vừa nghe lời ấy vô cùng kinh ngạc, không khỏi cảm thấy hứng thú, nói:

- Nó thật sự đã sống hơn mấy trăm vạn năm ư? Theo ta được biết, yêu thú Hợp thể kỳ bình thường, dường như không có nhiều thọ nguyên như vậy.

Lam Ngọc Điền thản nhiên nói:

- Mấy trăm vạn năm còn là kết quả đánh giá ít nhất, nghe nói nó sống còn lâu đời hơn so với Phủ chủ Ma Xà Phủ. Ở trong phiến hải vực này không có chuyện gì nó không biết, được gọi là tiên tri, rất có cơ trí. về phần vì sao con rùa này có thể sống lâu như thế, ta cũng không biết rõ. Nhưng bình thường yêu thú thuộc họ rùa đúng là thọ mệnh lâu dài hơn không ít so với yêu thú đồng cấp.

Trương Hằng thoáng hơi trầm ngâm, ngân quang trong mắt chợt lóe sáng, hỏi:

- Con rùa này nếu được xưng là tiên tri, có phải có năng lực bói toán hay không.

- Chủ nhân nói không sai, theo trong sách cổ Yêu tộc ta ghi lại, ở thời đại xa xưa, nó từng bói toán được một hai lần đại tai nạn. Đích xác có được năng lực tiên tri.

Lam Ngọc Điền trả lời.

- Tốt tốt tốt! Dẫn ta đi gặp lão rùa đen này, nếu hợp ý ta, nói không chừng sẽ tha cho lão một mạng.

Trương Hằng đột nhiên hứng thú nói.

- Dạ, chủ nhân! Ta dẫn đường cho ngài. Lão rùa này tuy rằng được xưng là tiên tri, nhưng so sánh với năng lực có thể thăm dò thời không của chủ nhân ngài, khẳng định là đệ tử gặp sư phụ.

Lam Ngọc Điền vẫn không quên vỗ mông ngựa Trương Hằng một chút.

Trương Hằng theo hắn bay xuống đáy biển sâu, nghe nói lời ấy lại lắc đầu nói:

- Điều này cũng chưa chắc, lão rùa này tri thức uyên bác. Trải qua niên đại xa xưa như thế, chứng kiến hưng suy của mấy trăm vạn năm lịch sử, trên nhiều khía cạnh cũng không phải ta có khả năng bằng được.

Tuy rằng Trương Hằng có chút tự tin với Thần Linh Nhãn của mình, nhưng lý trí cơ bản vẫn phải có, sẽ không cuồng vọng đến mức tự cao tự đại coi trời bằng vung. Thân ở giới tu chân này cho tới nay hắn không bao giờ quên ý nghĩa của câu "Thiên ngoại hữu thiên, nhân ngoại hữu nhân". Nói đơn giản, không có mạnh nhất, Chỉ có càng manh hơn.

Theo hai người không ngừng chìm xuống, áp lực nước biển từng chút một tăng mạnh, sau khi bay xuống đáy biển mấy trăm dặm, Lam Ngọc Điền bắt đầu dùng vòng bảo hộ phòng ngự để bảo vệ thân mình.

- Lão rùa đen này rốt cuộc ở chỗ nào, xuống sâu bảy tám trăm dặm rồi, mà cũng không thấy bóng dáng đâu?

Trương Hằng lộ vẻ mặt kinh ngạc nói.

- Chủ nhân! Lão rùa này sống ở ba ngàn dặm dưới đáy biển, yêu thú Hợp thể kỳ bình thường thậm chí không thể xuống tới độ sâu đó. Hơn nữa, xuống tới dưới hai ngàn dặm, ta cũng không chống được áp lực nước khủng bố này...

Lam Ngọc Điền thấp giọng nói.

Trương Hằng không khỏi hít ngược một hơi khí lạnh, mặc dù thân thể hắn vô cùng cường đại, nhưng thời điểm xuống sâu chừng một ngàn dăm, thân thể đã có chút chịu không thấu.
Bình Luận (0)
Comment