Khi nghĩ tới tu luyện Hư Không Hỏa Diễm, Trương Hằng càng cảm thấy động tâm.
Hỏa Diễm này quan hệ tới hạt nhân của Biến Thái Công, được xưng có thể luyện hóa vạn vật trong thiên địa, đốt mọi thứ thành hư vô. Uy lực cụ thể của nó như thế nào. Trương Hằng cũng không quá rõ ràng.
Tuy nhiên, hắn biết một điều chính là về phương diện luyện hóa hỏa diễm này có chỗ độc đáo, cường đại gấp trăm ngàn lần so với Luyện Hư Linh Khí.
Hơn nữa, một khi có thể tu thành Hư Không Hỏa Diễm. Trương Hằng hoàn toàn có thể phát huy ra toàn bộ uy lực của linh khí mà tu sĩ Luyện khí kỳ không thể, làm được khí thần hợp nhất chân chính, dung nhập linh khí vào trong cơ thể mình.
Đến lúc đó, Trương Hằng hoàn toàn có thể dễ dàng chém giết tất cả tu sĩ Luyện khí kỳ. thậm chí có thể trực tiếp khiêu chiến vượt cấp với tu sĩ Trúc cơ kỳ. Do đó. ưu thế để dành được bảo vật trong động phủ của Huyết Sát Thần Đế càng thêm rõ ràng hơn.
Ngoài ra, Phệ Hồn Cổ trong cơ thể hắn do Âu Dương lão tổ đánh vào cũng không tạo thành uy hiếp đối với Trương Hằng nữa. Vô hình, hắn lại có thêm một con bài tẩy trong cuộc đối kháng với Âu Dương lão tổ.
Hàng loạt ưu đãi khiến Trương Hằng bây giờ Tu luyện Hư Không Hỏa Diễm. Nhưng Trương Hằng dự đoán cần không ít thời gian để tu luyện Hư Không Hỏa Diễm, khi đó có thể bỏ qua Đại Hội Phương Vân mất. Càng quan trọng là bỏ qua cơ hội lấy được giải dược Phệ Hồn Cổ từ Âu Dương lão tổ.
Nhưng dưới tình huống này, Trương Hằng cũng không còn lựa chọn nào nữa. Nếu không luyện hóa tòa băng sơn nơi này thì e rằng bản thân hắn cũng có thể bị đè ở đây cả đời. Thậm chí, hắn có thể bị hóa thành khắc băng, trở thành một bộ phận của băng sơn.
Tuy nhiên, một tòa vật thể như băng sơn hoàn toàn được cấu thành từ băng tuyết cũng không giống với những khoáng vật linh khí bình thường. Trương Hằng cảm giác được thứ này hẳn là sẽ rất dễ luyện hóa.
Hít sâu một hơi, Trương Hằng thu hồi Luyện Hư Linh Khí bên ngoài cơ thể, nhắm hai mắt lại, gạt bỏ tất cả tạp niệm, bắt đầu dùng thân thức tiếp xúc với ngọc giản thần bí trong đầu.
vẫn lơ lửng trong thức hải cùa Trương Hằng, toàn thân ngọc giản thần bí vẫn có màu trắng bạc trong suốt, mang theo khí tức thần bí và xa xưa.
Dựa theo tâm pháp trong ngọc giản. Trương Hằng bắt đầu vận chuyển Luyện Hư Linh Khí, hình thành chín đạo tuần hoàn võng.
Khi nhập môn Biến Thái Công, Trương Hằng đã có thể tùy ý dùng linh khí hình thành chín đạo linh khí tuần hoàn võng trong cơ thể. Giờ phút này cũng vô cùng thuận buồm xuôi gió.
Trung tâm của chín đạo linh khí tuần hoàn võng chính là quang đoàn màu bạc ở trong đan điền. Khi khống chế chín đạo linh khí tuần hoàn võng này, Trương Hằng cảm giác được giữa hắn và quang đoàn kia hình thành một mối liên hệ rất thần bí.
Sau khi chuẩn bị mọi thứ, chín đạo linh khí tuần hoàn võng mà Trương Hằng đang vận chuyển đột nhiên dừng lại. quang đoàn lớn như hạt đậu trong đan điền hắn phát ra hào quang chói mắt. hơn nữa một trận âm thanh kịch liệt vang lên.
Loại thanh âm này rất đặc biệt, như tiếng trẻ con khóc nhè. Những yêu thú hoặc động vật bình thường xung quanh khi nghe thấy âm thanh này thì đều không tự chủ, rùng mình một cái.
Theo sau, Trương Hằng há miệng, ngọc giản trong thức hải cũng khẽ run lên.
Phốc!
Trương Hằng không ngờ phun viên quang đoàn màu bạc lớn như hạt đậu trong đan điền ra ngoài cơ thể. Giống như yêu thú phun ra nội đan nhưng cũng không hoàn toàn như thế.
Quang đoàn màu bạc này chính là tinh hoa nguyên khí ở trong cơ thể Trương Hằng. Nhớ lại lúc trước, chỉ vèn vẹn thở ra một phần mười đã khiến Trương Hằng trong khoảng thời gian ngắn phát huy ra thực lực tương đương tu sĩ Trúc cơ kỳ, buộc Lạc Ngưng Tuyết phải tế ra bản mạng thần thông, khiến cho Tinh hoa hơn mười vạn năm lúc này hóa thành băng sơn.
Ngay khi quang đoàn kia được phun ra ngoài cơ thể, chín đạo linh khí tuần hoàn võng trong người Trương Hằng cũng theo đi thoát ra ngoài.
Vẫn lấy quang đoàn màu bạc này làm tiêu điểm, chín đạo linh khí quang đoàn không ngờ bắt đầu vận hành theo một quy tích huyên diệu phức tạp.
Nếu nói khi Trương Hằng khai thông chín đạo linh khí tuần hoàn võng trong cơ thể. lấy quang đoàn màu bạc làm trung tâm. cũng xem như khai thông tiểu chu thiên của nhân thể. thì giờ phút này tình huống diễn ra trong hư không lại giống như khai thông chu thiên này trong thiên địa vậy!
Khi làm xong hết thảy, sắc mặt Trượng Hằng tái nhợt không chút máu, toàn thân hắn như có cảm giác thoát lực. Nhưng lúc này, hắn cũng thở phào một hơi.
Dưới ý niệm của hắn, chín đạo linh khí tuần hoàn võng tự thành chu thiên. dần bắt đầu mở rộng, mục đích là muốn bao phủ cả tòa băng sơn.
Vì thế, linh khí tuần hoàn võng do Luyện Hư Linh Khí cấu thành bắt đầu chậm rãi tản ra. không ngừng mở rộng, bao phủ phạm vi một thước, hai thước, ba thước...
Dưới sự thao túng cận thận của Trương Hằng, tuần hoàn võng bên ngoài chu thiên bắt đầu không ngừng mở rộng, không gian vận chuyên của Luyện Hư Linh Khí cũng càng lúc càng lớn.
Toàn bộ tuần hoàn võng lấy quang đoàn màu bạc làm trung tâm, coi tuyết sơn xung quang như không tồn tại trong hư không, cứ vận chuyển như thể, cũng không thấy bạch quang băng giá từ trong băng sơn toát ra.
Khi phạm vi của tuần hoàn võng này đã đạt tới một trình độ nhất định, Trương Hằng cảm thấy được có một chút lực bất tòng tâm. không thể khiến tuần hoàn võng này mở rộng ra thêm nữa. Nếu mạnh mẽ khuếch trương nó ra thì có thể sẽ khiến nó bị phá tan thành mảnh nhỏ.
Mà lúc này, ba phần tư tòa băng sơn này đã nằm trong phạm vi của tuần hoàn võng. Trương Hằng khẽ thở dài một cái, cũng Chỉ có thể làm tới đó.
Sau khi tính toán ổn thỏa, Trương Hằng đình chỉ Ý đồ mở rộng chu thiên võng ra ngoại, ngưng thần bắt đầu củng cố những đường nhỏ vận chuyển của Luyện Hư Linh Khí bên ngoài cơ thể.
Chừng qua thời gian một nén hương, chu thiên võng bên ngoài đã hoàn toàn được củng cố, sự vận chuyên của Luyện Hư Linh Khí cũng ngày càng thông thuận.
- Được rồi. chỉ còn lại một bước tối hậu nữa!
Đôi mắt Trương Hằng nhắm lại Lần nữa. tiếp tục bắt đầu liên hệ với ngọc giản thần bí trong thức hải.
Trong miệng hắn thốt lên từng loạt âm phù đến chính hắn cũng không hiểu nổi. Thần thức Trương Hằng lúc này đă liên hệ gắt gao với ngọc giản thần bí kia.
Theo chú ngữ trong miệng Trương Hằng thốt ra, ngọc giản màu bạc đột nhiên bắn ra một đạo tia chớp trong suốt màu bạc.
Xuy—~
Tia chớp màu bạc kia từ trong miệng Trương Hằng bắn ra. vừa lúc đánh vào quang đoàn màu bạc ở trung tâm ngoại chu thiên kia.
Rắc---
Quang đoàn màu bạc kia nháy mắt vỡ tan.
Ông
Ngân quang kịch liệt phát ra từ trong chu thiên võng.
Chu thiên võng Tuy mất đi quang đoàn màu bạc ở trung tâm nhưng tốc độ vận chuyển nháy mắt gia tăng lên mười lần. hơn nữa vẫn không ngừng tăng tốc.
Vị trí của quang đoàn màu bạc lúc đầu đã xuất hiện một lốc xoáy màu bạc.
LÚC ban đầu, lốc xoáy màu bạc này xoay tròn cực kỳ thong thả nhưng khi tốc độ vận chuyển của Luyện Hư Linh Khí tăng cao thì tốc độ xoay tròn của lốc xoáy đã không ngừng tăng lên.
Theo thời gian trôi qua, tốc độ xoay tròn của lốc xoáy màu bạc càng lúc càng nhanh, cuối cùng giống như đã trở nên yên tĩnh vậy.
Trương Hằng lúc này đã không thể làm được gì nữa, nhìn chằm chằm lốc xoáy màu bạc đang lặng yên xoay tròn giữa không trung. Thông qua liên hệ thân thức, hắn phát hiện ra tốc độ của lốc xoáy này đang không ngừng tăng lên.
Lúc này chung quanh đă là một mảnh tối đen. lốc xoáy không ngừng gia tốc. quang huy màu bạc kia tản mát ra ánh sáng như ánh tràng.
Mà ngay tại một khắc này, lốc xoáy màu bạc đột nhiên kịch liệt run rẩy, ngay sau đó lại biến thành một đoàn tối đen như mực.
Đó không phải là màu đen bình thường mà đen tinh khiết như của một hắc động có thể thông phệ vạn vật!
Trong mắt Trương Hằng, đoàn lốc xoáy màu đen kia giống như một hắc động nhỏ.
Nhưng Trương Hằng hiểu được nó cũng không phải là một hắc động, chỉ tương tự như vậy mà thôi.
Hơn nữa, Trương Hằng cũng không cảm nhận được chút hấp lực nào từ cơn lốc xoáy này.
Sau khi lốc xoáy màu đen này hình thành, sứ mệnh của Luyện Hư Linh Khí chung quanh dường như đã hoàn thành, toàn bộ được hút vào trong lốc xoáy này.
Sau khi lốc xoáy màu đen hấp thu Luyện Hư Linh Khí. lại bắt đầu xoay tròn một cách điên cuồng. Băng sơn chung quanh lại lóe ra một đạo bạch quang băng giá.
Những đạo bạch quang băng giá này Không phải chủ động phát ra mà bị một cỗ lực lượng vô hình mạnh mẽ hút ra.
Trong mắt Trượng Hằng, Chỉ thấy một mảnh bạch quang băng giá hóa thành một con sông dài đang tràn về phía lốc xoay màu đen.
Trương Hằng trợn mắt há mồm, Bạch quang băng giá vốn có thể tùy tiện hóa mọi thứ thành khắc băng lúc này không ngờ lại đang bị thôn phệ một cách mạnh mẽ.
Hơn nữa, sau khi hút đám bạch quang này vào. Trương Hằng cảm giác đan điền trổng rỗng của mình đang sinh ra một bộ phận Luyện Hư Linh Khí.
Những Luyện Hư Linh Khí này từ đầu mà có?!
Trương Hằng nhìn về phía lốc xoáy màu đen như được khảm vào hư không kia, trong lòng thâm đoán:
"Chẳng lẽ sau khi đám bạch quang băng giá kia tiến vào lốc xoáy màu đen lại chuyển hóa thành Luyện Hư Linh Khí?! "Nhưng những gì lốc xoáy màu đen kia hấp thu sao lại chạy vào trong cơ thể hắn?!
Ngay khi Trương Hằng đang suy tư thì hắn cảm giác được Luyện Hư Linh Khí trong cơ thể mình lại tiến thêm được một bước, Linh cơ khẽ động. Trương Hằng liền vận chuyển đám Luyện Hư Linh Khí vừa sinh ra ở đan điền này ngưng kết lại, hình thành một quang đoàn màu bạc như trước đây.
Luyện Hư Linh Khí cuồn cuộn không ngừng được sinh, ra trong đan điền, cuối cùng tiến hết vào trong quang đoàn màu bạc Mới vừa được sinh ra.
Trong hư không, cơn lốc xoáy màu đen vẫn không ngừng xoay tròn băng sơn xung quanh đang dần nhỏ lại. Tuy ràng tốc độ giảm đi này không quá nhiều nhưng so với tốc độ hấp thu của đóa Tuyết liên kia thì phải nhanh hơn gấp trăm, gấp ngàn Lần.
Luyện Hư Linh Khí cuồn cuộn không ngừng sinh ra ở trong đan điền Trương Hằng, cuối cùng tiến nhập vào trong lốc xoáy màu đen kia.
Trong hư không, lốc xoáy màu đen không ngừng xoay tròn, băng sơn chung quanh cũng dần giảm xuống, tuỵ rằng biên độ giảm đi cũng không tính quá lớn nhưng so với tốc độ của đóa Tuyết liên vừa rồi phái nhanh hơn tới gấp trăm, gấp ngàn lần.
Quang đoàn màu bạc trong đan điền Trương Hằng cũng từng bước ngưng kết, rồi lớn mạnh. Mà hắn cũng phần ra một bộ phận thần thức quan sát băng sơn chung quanh và lốc xoáy màu đen.
Mơ hồ, hắn có được liên hệ nào đó với lốc xoáy màu đen ở trong hư không.
Ý niệm khẽ động, tốc độ của lốc xoáy màu đen nháy mắt hơi chậm lại một chút.
Trương Hằng hài lòng cười cười, Xem ra chỉ thiếu một bước nữa là đã thành công rồi!
Mà đúng lúc này Trương Hằng đột nhiên cảm nhận được một cỗ tinh thần dao động, chính là truyên tới từ đóa tuyết liên.
Một cỗ tâm tình sợ hãi truyền tới Trương Hằng.
Trương Hằng ghé mắt nhìn sang, Chỉ thấy đóa tuyết liên cũng không tự chủ được, đang phát ra bạch quang êm dịu hướng về phía lốc xoáy màu đen. Nếu không ngăn cản lại thì tất cả tinh hoa ẩn chứa trong đóa Tuyết liên không lâu nữa cũng bị lốc xoáy màu đen hấp thu hoàn toàn.
Trương Hằng đương nhiên sẽ không để chuyện này phát sinh. Chưa nói tác dụng của bản thân đóa Tuyết liên, không lâu trước nó vừa giúp hắn trị thương vô cùng hiệu quả. khiến cho hắn lúc này có cơ hội tu luyện Hư Không Hỏa Diễm. Chỉ riêng điểm này cũng đủ khiến Trương Hằng không trơ mắt nhìn đóa tuyết liên biến mất khỏi thế gian này.
Ý niệm khẽ động, lốc xoáy màu đen trong hư không lập tức đình chỉ việc cướp đoạt tinh hoa của đóa Tuyết liên.
Đóa tuyết liên lập tức truyền tới Trương Hằng một cỗ tinh thần dao động ẩn chứa sự cảm kích.
Lúc này, Trương Hằng cũng không thể phần tâm nói chuyện. Dưới sự trợ giúp mạnh mẽ của Luyện Hư Linh Khí sung túc, quang đoàn màu bạc ở đan điền đã khôi phục lại hình thái ban đầu, vẫn không ngừng ngưng luyện và tăng trưởng.
Thời gian trôi qua, khi ánh mặt trời chiếu sáng nơi này. Trương Hằng đột nhiên ngầng đầu lên, phát hiện băng sơn chung quanh cũng chỉ cao còn hai thước. Chỉ trong một đêm, từ một tòa băng sơn đã biến thành một khối băng chi lớn như một càn phòng nhỏ.
Mà đúng lúc này, lốc xoáy màu đen giữa hư không cũng đình chỉ vận chuyển không nhúc nhích mà dừng tại đó.
Trương Hằng thầm đoán lốc xoáy màu đen có thể đã đạt tới trạng thái bão hòa.
Ước chừng đứng yên giữa không trung với thời gian mười lần hô hấp, lốc xoáy màu đen rốt cục xảy ra biến hóa.
Toàn bộ lốc xoáy hình cầu màu đen không ngừng vặn vẹo trong hư không, khi thì bành trưởng, khi lại thu nhỏ. Chỉ chớp mắt mà hình thái của nó đã biến hóa cả trăm Lần.
Rốt cục, tới một lúc, một âm thanh giòn tan vang lên trong thiên địa.
Khanh'—
Thanh âm này không lớn không nhỏ nhưng mang theo một cỗ thần uy chấn nhiếp linh hồn.
Khanh-—
Trong hư không, một cỗ dao động kỳ dị mà mắt thường và thần thức đều không thể quan sát được, cũng trong khoảnh khắc này lan truyên khắp toàn bộ phiến thiên địa này.
Nó xuyên qua lộ trình hàng triệu dặm, đi tới ranh giới đại lục, vươn tới biển rộng vô tận, lại vượt qua mấy khối đại lục còn lớn hơn cả Đông Vân Đại Lục, vẫn không biết cuối cùng truyên tới nơi nào.
NÓ lên tận trời, xuống lòng đất, kinh thiên địa, khiếp quý thần, quét ngang nhất Giới!
Ở ngoài ba mươi ba tầng trời ở tận cùng của bầu trời vô tận lơ lửng giữa hư không, ánh sáng xanh vàng rực rỡ, quýnh lâu điện ngọc, giống như tiên cảnh.
Một tiếng giòn tan vang lên ở nơi trầm lặng này.
Dưới đáy biển Sâu vạn trượng, hàng tỉ yêu thú dưới vực sâu. sóng ngầm lưu chuyển, thủy cảnh mông lung, châu quang rực rỡ. cung điện lâu các vô số. thật là một kỳ vực lánh thế!
Một tiến giòn tan vang lên ở nơi này!
Cách xa Phương Vân sơn chừng bốn năm ngàn dặm có một đỉnh núi chọc trời cao vạn thước, Tuyết trắng bao phủ đỉnh núi..
Ở một mặt thất trong cung điện trên đỉnh núi, một lão già đầu bạc đang bế quan bị làm thức tỉnh, khóe miệng tràn ra một tia máu tươi, sắc mặt tái nhợt. Lão lẩm bẩm:
- Trong thiên địa rốt cục phát sinh thứ gì dáng sợ, không ngờ khiến tu vi bản tôn bị hạ xuống một bậc nhỏ...
Không nhìn không gian, không nhìn khoảng cách, không nhìn tu vi cao thấp!
Vào khoảnh khắc này, trong Phàm nhân giới này, tâm thần của những tu sĩ có tu vi ngoài Nguyên anh kỳđều bị ảnh hưởng. Nhẹ thì hao tổn thân thức, nặng thì tu vi giảm đi một bậc.
Sự kiện lớn lao này không ảnh hưởng chút gì tới những tu sĩ ờ tầng dưới của Tu Tiên Giới, nhưng lại khiến cho thực lực chỉnh thể của nhóm những đại thần thông giả của nhất Giới này bị giảm xuống. Điều này cũng có thể coi là đại kiếp nạn lớn nhất của Tu Tiên Giới trong vòng trăm vạn năm qua.
Mà người khởi xướng ra chuyện này. Trương Hằng, lại không biết được mình đã tạo ra hết thảy! Không biết một chút nào!
Lốc xoáy màu đen cũng theo một tiếng giòn tan kia đình chỉ vặn vẹo, như một hắc động đứng yên lặng.
Giờ khắc này, Trương Hằng cảm giác cả thời không cũng giống như yên lặng lại, hô hấp tạm dừng, tiếng gió biến mất, ánh mặt trời ảm đạm, giống như đang đợi một thứ gì đó tới buông xuống nhất giới này.
Bỗng dưng, tâm thức của Trương Hằng nảy lên. Chỉ thấy lốc xoáy màu đen giữa không trung đột nhiên biến mất. Bạn đang đọc truyện tại Truyện FULL - www.Truyện FULL
Dưới con mắt như trơ ra của Trương Hằng, lốc xoáy màu đen như hắc động kia biến mất như thế.
Đột nhiên biến mất! Điều này thật qủy dị!
sắc mặt Trương Hằng tái nhợt, Chẳng lẽ mình đã thất bại sao?!
Chờ mong Hư Không Hỏa Diễm đã lâu, ở thời khắc cuối cùng này còn thất bại, trong đầu Trương Hằng hoàn toàn trống rồng.
Nhưng mà ngay khi Trương Hằng vô cùng uể oải thì từ trong hư không truyền tới một cỗ liên hệ vô cùng đặc biệt!
Trương Hằng ngầng đầu lên thì lại không phát hiện ra điều gì. Nhưng mối liên hệ này vẫn tồn tại với thần thức Trương Hằng.
- Chẳng lẽ là...
Trương Hằng ngơ ngác nhìn chằm chằm vào hư không trổng trơn, đột nhiên cười vang lên.
- Thu!
Trương Hằng duỗi tay ra, trong hư không lại truyền tới một cỗ dao động đặc biệt.
Ông
Một đoàn Hỏa Diễm trong suốt từ không trung buông xuống, lập lòe trong lòng bàn tay Trương Hằng.
Đoàn Hỏa Diễm này căn bản không thể quan sát bằng mắt được, thậm chí là một loại tồn tại gần như hư vô.
Nhưng nếu dùng thần thức dò xét thì loáng thoáng có thể thấy được một đoàn Hỏa Diễm trong suốt, lóe ra ngân quang nhàn nhạt.
Khi đoàn Hỏa Diễm trong suốt này rơi vào tay Trương Hằng, trong lòng hắn đột nhiên sinh ra một loại ảo giác bao dung ngoại vật, siêu thoát hết thảy.
Dường như chỉ cần đoàn Hỏa Diễm này ở trong tay, hết thảy trở ngại đều gần như biến mất, có thể đốt cháy vạn vật thành hư không.
Ngay khi Trương Hằng cảm thấy rất mông lung, một cỗ rung động truyền từ hàng tỷ dặm xuất hiện. Một đạo tia chớp màu đen dường như không tồn tại trong thế Giới này từ trên bầu trời đánh trúng đoàn Hư Không Hỏa Diễm.
Sắc mặt Trương Hằng đại biến. Tuy rằng không biết tia chớp màu đen này là thứ gì nhưng hắn có thể cảm giác được đây là một cỗ lực lượng pháp tắc siêu thoát thiên địa.
Sau khi Hư Không Hỏa Diễm bị tia chớp màu đen này đánh trúng thì hơi khựng lại một chút, sau đó biến mất trong hư không, hoàn toàn biến mất khỏi lòng bàn tay Trương Hằng mà không gây một chút tổn hại nào.
Lại biến mất thêm một Lần nữa!
Trong lòng Trương Hằng giật nảy lên.
Trong hư không lại truyền tới một cỗ rung động, Hư Không Hỏa Diễm lại lần nữa xuất hiện trong tay Trương Hằng.
Tuy nhiên, sau khi biến cố kinh hoàng này xảy ra, ở chính giữa Hư Không Hỏa Diễm có một ấn ký tia chớp màu đen.
Trương Hằng không biết ấn ký này có ý nghĩa gì? Trong lòng hắn thầm sợ hãi, liền vội vàng thu Hư Không Hỏa Diễm lại.
Hư Không Hỏa Diễm ở trong lòng bàn tay hắn lập lòe không cam nguyện, cuối cùng vẫn phái dung nhập vào trong thân thể Trương Hằng.
Trương Hằng phát hiện đoàn Hư Không Hỏa Diễm này không ngờ tiến vào không gian trong thức hải hắn. Mà phía trên Hư Không Hỏa Diễm chính là ngọc giản thần bí khó lường kia.
Dưới sự phụ trợ của Hư Không Hỏa Diễm, ngọc đồng thần bí càng thêm mê người, mãi mãi đứng yên ở trong thức hải Trương Hằng.
Trương Hằng thu hồi thần thức, đưa ánh mắt nhìn ra bên ngoài. Giờ phút này, mặt trời đã hơi lộ ra cuối chân trời, báo hiệu ngày Mới đă bắt đầu.
Chi mất một ngày đã khiến hắn thành công tu luyện ra Hư Không Hỏa Diễm. Tốc độ này quá thực vượt xa dự liệu của Trương Hằng.
Thầm thở dài một hơi. Trương Hằng cảm thụ được khối băng lớn như một căn phòng nhỏ đang đè trên người mình. Hắn lẩm bẩm:
- Khối băng này có độ cứng tiếp cận linh khí hạ phẩm, nếu muốn phá vỡ nó thì thật ra cũng phiên toái không ít.
Mà đóa tuyết liên bên cạnh lúc này lại phóng xuất ra bạch quang, đang không ngừng hấp thu bạch quang băng giá của khối băng. Tuy nhiên, tốc độ của nó vẫn rất chậm như trước.
Trương Hằng bĩu môi nói:
- vẫn là để ta tới đi, nhân tiện nhìn xem uy lực của Hư Không Hỏa Diễm.
Một đoàn Hỏa Diễm trong suốt màu bạc lại xuất hiện trong tay Trương Hằng. Hư Không Hỏa Diễm vui mừng nhảy múa, dường như có ý rất chờ mong.
Tâm niệm Trương Hằng vừa động, Hư Không Hỏa Diễm hưu một tiếng, đã lao về phía khối băng to lớn kia.
- Đi!
HẾT QUYỂN I
- -----oo0oo-----
Quyển 2: Huyết Sát.