Lúc này, trước mặt Trương Hằng lơ lửng hai kiện Tiên bảo.
Trong đó một kiện Tiên bảo là một cái hồ lô cả vật thể có màu da cam, tản mát ra một uy lực cực lớn mơ hồ như muốn phá vỡ trói buộc của nhất giới này.
"Đây là một kiện Tiên bảo loại phụ trợ. có lẽ có công hiệu đặc thù gì đó. ta trước cứ lưu trữ lại về sau hoặc giả có thể có công dụng."Xem kỳ thật lâu sau, Trương Hằng rốt cục làm ra một cái quyết định, trước thu cất hồ lô màu da cam này.
Ánh mắt đời tới trên kiện Tiên bảo hình kiếm kia.
Trên kiện Tiên bảo này xoay quanh từng đạo lôi xà khí thế kinh người, tán phát ra lực lượng hủy diệt đáng sợ, Thậm chí có thể khiến Trương Hằng có được
"Bất tử kim thân" cũng phải sinh ra một dự cảm nguy cơ.
"Kiện Pháp bảo công kích này, được xếp vào loại Tiên bảo khẳng định cũng không phải vật tầm thường!"Trương Hằng sắc mặt chợt nghiêm lại. trịnh trọng chăm chú nhìn Tiên bảo hình kiếm trước mắt.
"Nếu muốn luyện hóa kiện Tiên bảo này thành bản mạng Pháp bảo của mình, chỉ sợ không có đơn giản như vậy. Mà tâm thần ta sớm đã dung hợp cùng Phá Không Kiếm, đồng thời lĩnh hội kiếm ý chí cường, không bằng thử lấy bảo này làm đỉnh lô. sử dụng bí thuật Thiên Chuy Bách Luyện. để Phá Không Kiếm tiếp tục tăng lên một cấp bậc. tối thiểu cũng có thể luyện chế thành một kiện Tiên bảo uy lực không tầm thường!" Nghĩ đến đây, trong lòng Trương Hằng không ngừng động tâm. trên mặt hiện rõ vẻ hưng phấn và chờ mong.
ở hạ giới này, nếu có thể luyện chế được một kiện Tiên bảo thuộc về mình, thì đúng là một sự kiện đáng để chờ mong.
Tiên bảo thu được này chung quy là kết quả của người khác luyện chế, mà nếu làm cho Phá Không Kiếm tấn chức thành Tiên bảo. chẳng những có thể giúp Trương Hằng phát huy như ý muốn, còn có thể tăng mạnh tín niệm của hắn.
Muốn làm liền làm ngay. Trương Hằng khoanh chân ngồi xuống, lấy ra Phá Không Kiếm.
Phá Không Kiếm mới vừa hiện thân. Tiên bảo hình kiếm kia liền lóe ra lực lượng lôi điện cực kỳ khủng bố. tản phát ra uy lực tinh thần khiến cho người ta sợ hãi, so với nhân vật cấp Tán tiên còn lợi hại hơn vài phần.
Phá Không Kiếm dường như có chút sợ hãi. hóa thành thanh tiểu kiếm một thước trong suốt, quay tròn trên không khu vực lòng bản tay Trương Hằng, phát ra một tràng tiếng ngân
"ong ong".
- Không cần sợ hãi. nó chẳng qua là lô đỉnh hỗ trợ ngươi thăng cấp mà thôi.
Trương Hằng thấy tình cảnh như vậy, không khỏi buồn cuời, vội vàng an ủi nó.
Phá Không Kiếm tâm ý tương thông cùng Trương Hằng, lập tức bình tĩnh trở lại. truyền đến cho hắn một dao động tinh thần mang ý cảm kích.
- Cái gì? Bảo ta làm lô đỉnh! Tu sĩ nhân loại, ngươi muốn chết sao!
Tiên bảo hình kiếm kia. hướng về phía Trương Hằng phát ra một tràng rít gào. uy áp cường đại làm cho không gian trong lĩnh vực không gian hơi rung chuyển.
"Chi chi..."Từng đạo lôi điện màu tím xanh đáng sợ vờn quanh trên Tiên bảo.
Dường như nó đang thị uy với Trương Hằng!
- Hừ! Ngươi muốn như thế nào?
Trương Hằng mắt lạnh nhìn chằm chằm kiện Tiên bảo hình kiếm đáng sợ kia.
Chẳng bao lâu sau kiện Tiên bảo này liền thấy được thực lực miểu sát của hắn.
Hồi trước, Trương Hằng đối với hai kiện Tiên bảo này đều mang lòng sợ hãi thật sâu sắc, Thậm chí coi chúng là vật cấm kỵ.
Nhưng lúc này, Trương Hằng chỉ là dùng ánh mất lạnh lùng nhìn nó.
- Nhân loại, với thực lực của ngươi hiện tại. thật ra miễn cưỡng có tư cách sử dụng ta... về phần thanh ngụy Tiên bảo rác rưỡi trong tay ngươi kia, tốt hơn là ném qua một bên đi, làm vật bổ sung đi.
Tiên bảo hình kiếm ngông cuồng tự đại nói.
- Làm vật bổ sung? Không được!
Phá Không Kiếm nổi giận rồi.
"đẳng" một cái, từ trong tay Trương Hằng nháy ra, bay thẳng tới chém vào Tiên bảo hình kiếm.
Phá Không Kiếm là tự tay Trương Hằng sáng lập. cùng ẩn chứa
"kiếm ý chí cường", tuyệt đối có được tôn nghiêm cùng ngạo khí của chính mình, sao có thể dễ dàng chấp nhận làm một Pháp bảo thay thế bổ sung?
Cho nên, nó không hề quan tâm tới chênh lệch giữa nó và Tiên bảo kia, bùng phát ra lửa giận bừng bừng, liều mạng bay tới công kích Tiên bảo hình kiếm.
- Hừ! Hôm nay chúng ta đấu một trận phân cao thấp. Ai thua, thì phái làm vật bổ sung!
Tiên bảo hình kiếm hừ lạnh một tiếng, bộ dáng tự có một vẻ cao cao tại thượng.
"Vù! Vù!"Phá Không Kiếm cùng kiện Tiên bảo này bay lên không trung, trong chớp mắt quấn lấy nhau cùng một chỗ.
"Leng keng leng keng...""Keng! Keng! Keng!"Trong giao kích sinh ra dư uy làm cho cả lĩnh vực không gian rung động kịch liệt một trận.
Trương Hằng ngưng mắt nhìn lại. phát hiện Phá Không Kiếm bị đánh cho không có mảy may lực trả đòn. mà kiện Tiên bảo kia thì lại dư thừa lực lượng.
- Chậc chậc! Là một kiện ngụy Tiên bảo. thực lực của ngươi cũng không tệ. cho dù gặp phái Tiên bảo hạ phẩm. cũng có lực chiến một trận nhưng gặp ta..
Tiên bảo hình kiếm đắc ý dào dạt nói:
- Ta hiện tại mới phát huy ra không đến một hai phân uy lực, đã bức ngươi đến nông nỗi như thế, ngươi có tư cách gì tranh chấp cùng ta, tốt hơn là ngoan ngoãn làm Pháp bảo bổ sung cho ta đi!
- Không...
Phá Không Kiếm rống giận, phát ra một tiếng kiếm ngân rung trời.
Trong phút chốc, toàn bộ bảo kiếm sáng rực màu trắng bạc. không ngừng ngân vang trên hư không.
Trong tiếng ngân mang theo vẻ cương liệt không cam lòng và không chịu thua.
Đồng thời nó còn truyền đến Trương Hằng một luồng dao động tinh thần:
- Ta nhất định phái mạnh hơn nó!
Ngân quang trên Phá Không Kiếm rực rỡ tới cực điểm, ngưng tụ đến mức tận cùng.
"Ông..."Trên thân Phá Không Kiếm lấp lóe hàn quang, nổi lên một tầng hào quang màu vàng mờ nhạt.
Từng sợi tơ vàng thật nhỏ. quấn quanh trên thân Phá Không Kiếm, phát ra khí thế vượt qua Thông linh Pháp bảo.
- Này...
Trương Hằng trợn mắt há hốc mồm nhìn hết thảy chuyện xảy ra trước mắt.
Phá Không Kiếm ở dưới ý niệm chí cường không ngừng thúc động, không ngờ lại mạnh mẽ đột phá hạn chế của ngụy Tiên bảo, tấn chức tới hàng ngũ Tiên bảo sơ cấp.
- Phá Không Kiếm, Tiên bảo?
Trong lòng Trương Hằng kích động không thôi, nhìn Phá Không Kiếm trên không trung phát ra hai vầng hào quang vàng bạc.
- Ha ha! Không ngờ ngươi cũng thăng cấp thành Tiên bảo? Đáng tiếc! Giữa ngưoi và ta dĩ nhiên còn chênh lệch mười vạn tám ngàn dặm. Đến đây đi. cho ngươi kiến thức một chút thực lực chân chính của ta!
Trên Tiên bảo hình kiếm ngưng tụ lôi xà đến mức tận cùng, lôi quang lấp lóe làm cho lĩnh vực không gian rơi vào một loại áp lực như trước ngày tận thế.
"Vù!"Phá Không Kiếm bay đến trong tay Trương Hằng.
Trương Hằng chạm đến thanh Tiên bảo do tự tay mình chế tạo. trong lòng hắn không ngờ nảy sinh một loại tình cảm xúc động, một loại tình cảm chí thân giữa người và kiêm.
Phá Không Kiếm cảm nhận được dao động tình tự trong lòng Trương Hằng, nó ngưng lại tiếng ngân, thân kiếm màu bạc dần dần chuyên hóa thành màu vàng nhạt.
"Vù Vù..."Đúng lúc này, Tiên bảo hình kiếm kia mang theo lôi điện uy lực vô thượng giống như thuấn di đâm tới.
Trương Hằng cười lạnh một tiếng. Phá Không Kiếm trong tay hóa thành một tia chớp màu vàng mờ nhạt, vừa đúng lúc chặn lại.
"Keng..."Hai kiện Tiên bảo chạm nhau, phát ra một tiếng vang có thể khiến linh hồn người ta rơi vào tán loạn.
"Thịch thịch thịch!"Trương Hằng liên tục lùi ra xa mấy trượng, khó khăn lắm mới ổn định, trên mặt lộ vẻ kinh hãi.
Thanh Tiên bảo hình kiếm kia ở trên hư không xoay chuyển đánh ra muời mấy lần, lắc lư mấy cái cũng ổn định lại. Bạn đang đọc truyện tại Truyện FULL - www.Truyện FULL
"Uy lực của kiện Tiên bảo này không ngờ cường đại như vậy?! Ta cầm Phá Không Kiếm trong tay. cũng không làm gì được nó!" Trương Hằng sắc mặt biến đổi không ngừng, đứng ở tại chỗ vẫn không nhúc nhích.
Thật lâu sau, hắn đột nhiên thu hồi khí tức trên người, ngay cả Phá Không Kiếm cũng thu hồi.
"Ống..."Kiện Tiên bảo hình kiếm cũng thu hồi uy áp cường đại. trở lại nhu Pháp bảo bình thuờng rơi trên mặt đất.
Tiên bảo chung quy là Pháp bảo. khí linh cũng phải bị trói buộc. Dưới tình hình chung, Tiên bảo không có nhận chủ sẽ không chủ động công kích sinh linh. Đương nhiên, nếu có người muốn cưỡng ép nó nhận chủ, hoặc là sinh ra ác niệm với nó, Tiên bảo cũng sẽ làm ra cảnh giác hoặc là phát động công kích.
"Nếu muốn bằng vào sức một mình ta đề hàng phục kiện Tiên bảo này. đồng thời bắt nó làm đỉnh lô cho Phá Không Kiếm, chung quy có chút khó khăn..." Trương Hằng thu hồi kiện Tiên bảo. suy tư thật lâu sau. rốt cục làm ra một quyết định.
"Xem ra, ta trước còn phải đi Tam Tinh Vực một chuyến. cho phân thân thứ hai sống lại. Đến lúc đó. dung hợp lực lượng của ba phân thân, ta không tin còn không đối phó được một kiện Tiên bảo không có nhận chủ!" Trong đầu Trương Hằng rất nhanh sinh ra một ý niệm.
Trên thực tế. Trương Hằng còn có một loại thủ pháp đê tiện khác để đạt tới mục đích. Đó chính là trước lừa gạt ý nguyện của kiện Tiên bảo này cho nó nhận chủ. Chờ sau khi nhận chủ. còn sợ nó không nghe lời hay sao?
Tuy nhiên, lúc này Trương Hằng đã khác biệt rất lớn với trước kia. hắn tự áp chế mình không đi theo chiều hướng đó.
Trong lòng hắn có một quyết tâm không chịu thua. hắn tin tưởng sâu sắc rằng trên thế gian này không có chuyện gì mà minh không làm được.
Muốn làm liền làm ngay. Trương Hằng báo với Lạc Hà, Ninh Tuyết Dung một tiếng, rồi thuấn di rời khỏi Phàm Vân Đảo, đi tới trạm thứ nhất của minh ở thế giới này: Tam Tinh Vực.
Trên Đông Vân đại lục mênh mông bao la bát ngát, có rất nhiều địa phương phong ấn từ xưa. các địa phương đó bị ngăn cách cùng ngoại giới, bên trong môi trường linh khí cực kém. điều kiện tu luyện rất ác liệt.
Ở trong những địa phương bị phong ấn này. Tam Tinh Vực chính là một trong đó.
Tam Tinh Vực, tuyệt địa Tử Vực.
Trong không gian tối đen. rơi vào trong tầm mắt có một dòng sông màu máu, tản phát ra một màn huyết quang đầy chết chóc.
"Vèo!"Thân ảnh một nam nhân bình thường đột nhiên hiện ra trong vùng không gian tối đen này.
- Tử Vực! Ta lại tới đây!
Trương Hằng thản nhiên nhìn vào dòng sông màu máu trong không gian tối đen.
Chờ đợi thật lâu sau, Trương Hằng cũng không có nhìn thấy bàn tay khổng lồ từng xuất hiện trong dòng sông màu máu kia.
- Ồ. thật kỳ quái! Lần trước thời điểm tới nơi này liền dẫn ra bàn tay khổng lồ kia, lần này vì sao không có nhìn thấy vậy?
Trương Hằng vô cùng kinh ngạc.
Ngay lúc hắn vô cùng nghi hoặc, bất thình lình truyền ra một thanh âm khiến người ta sởn tóc gáy:
- Ngươi là đang đợi ta?
Một cảm giác nguy cơ đánh úp vào mặt. trong lòng Trương Hằng kinh hoàng nháy dựng lên.
"Phốc!"Một bàn tay khổng lồ trồi lên từ trong dòng sông màu máu, tản phát ra một cỗ ý chí tinh thần bức thẳng tới Trương Hằng.
Trong dòng sông màu máu dâng lên sóng máu cao nghìn trượng, hóa thành vô số xúc tua. trói chặt quanh bản tay khổng lồ kia.
Nhưng dù vậy, vẫn có một tia ý chí tinh thần, công kích đến trước mặt Trương Hằng.
Trên người Trương Hằng kim quang tăng vọt. trong một quang điểm màu đen trong đầu hắn, trào ra một cổ ý chí cường đại. cùng linh hồn lực của Trương Hằng hòa hợp thành một thể.
"Ầm!"Hai cỗ ý chí tinh thần va chạm vào nhau, sinh ra một khe nứt không gian tối đen rộng chừng một trượng.
Cái khe không gian rộng lớn như thế. sinh ra ngay tại bên cạnh Trương Hằng, đủ để chôn vùi hắn trong nháy mắt!
Tại thời khắc vạn phần nguy cấp này. kim mang trong mắt Trương Hằng chợt lóe sáng, miệng phun ra ba chữ:
- Đoạn Không Quyết!
Thoáng chốc, phiến hư không này bị một đạo huyễn quang màụ vàng mạnh mẽ mở ra. một lực đàn hồi thật lớn giúp Trương Hằng rời khỏi lực hút khủng bố của khe nứt không gian kia.
"Phù!"Trên trán Trương Hằng toát ra một ít mồ hôi lạnh, tập trung ánh mắt nhìn về phía bàn tay khổng lồ bị trói chặt trong dòng sông màu máu!
- Ý chí của Vũ Vô Cực?
Bàn tay khổng lồ chìm dần vào dòng sông màu máu, chỉ lộ ra một ngón tay cái như cây cột chống trời.
- Tu sĩ hạ giới, chúng ta đến nói chuyện...
Trong không gian tối đen truyền đến một tiếng thở dài, nghe thật tang thương xa xưa.