Đối mặt với hai con Kỳ Lân thủy tinh liên quan tới chìa khóa để vào tầng bên trong của động phủ. tim của Trương Hằng đập nhanh hơn.
Triệu Tịch Nguyệt đứng cách đó không xa, giống như là tiên tử trong đám mây mù. không có ý định ra tay.
Bước đi vững chãi, rốt cuộc Trương Hằng cũng đã tới gần hai con Kỳ Lân bằng thủy tinh trong suốt, động tác tiếp theo có lẽ là chuẩn bị thăm dò.
Nhưng đúng Lúc này, Trương Hằng nhớ tới cái gì đó. trong không gian linh hạch lóe lên một hư ảnh kim sắc.
Vụt!
Một phân thân của Trương Hằng hiện ra ở gần đó.
Vù!
Phân thân này cùng với bản tôn tâm ý tương thông, hoàn toàn không cần sai bảo. lập tức nhanh chóng bay ra ngoài đại sảnh của động phủ.
- Ngươi định...
Triệu Tịch Nguyệt có hơi khó hiểu với hành động của Trương Hằng.
- Cho dù ta không chiếm được Phục Yêu Tháp, cũng không thể để cho Huyền Long kia thoải mái có được.
Trương Hằng mang vẻ mặt lãnh đạm, nhìn chăm chú phân thân đang rời khỏi đại điện thần bí của động Phủ đọc theo con đường tối đen. biến mất khỏi tầm nhìn.
- Trương đạo hữu phái một phân thân ra ngoài cũng chỉ để làm cho Huyền Long Đại Vương không thoải mái thôi sao?
Trong ánh mắt của Triệu Tịch Nguyệt lộ ra một vài tia thâm ý. dường như thấy được dụng ý của Trương Hằng.
Trương Hằng cũng không nói nhiều, đứng bên cạnh hai con KỲ Lần bằng thủy tinh, cẩn thận cảm nhận khí tức khủng bố từ cực viêm tới cực hàn đang đan xen vào nhau kia.
Sau khi quan sát một lát. ánh mắt hắn nhìn lên mặt Triệu Tịch Nguyệt, hỏi:
- Triệu tiểu thư có biết manh mối trong này không.
- Ha ha, nếu Trương đạo hữu không nắm chắc, có thể để cho tiểu nữ đến thử xem.
Triệu Tịch Nguyệt như cười như không nói.
Trương Hằng hừ nhẹ một tiếng, đột nhiên thi triển Thần Linh Nhãn, trong hai mắt nổi lên kim quang quỷ dị. mang theo một sự sắc bén có thể xuyên thủng vạn vật trên thế gian, nhìn chăm chú hai con Kỳ Lân thủy tinh Băng Hỏa ở trước mắt.
Triệu Tịch Nguyệt trầm mặc không nói, nhìn xem hắn sẽ giải quyết như thế nào.
Nhưng Trương Hằng Trương Hằng đã mở Thần Linh Nhãn ra. có một loại ý cảnh như thần linh nhìn xuống sinh linh, khiến cho nàng không dám hướng ánh mắt nhìn thẳng.
Vù! _
Một lát sau, kim quang trong mắt Trương Hằng biến mất. ánh mắt linh hoạt sắc bén vô cùng, khí thế trên người chậm rãi tăng lên.
Vào lúc đó. trong bàn tay hắn nổi lên một ngọn lửa băng có hai màu xanh trắng.
Đây là Cửu U vẫn Đống Băng Diễm do hắn dung hợp hai Băng Diễm đại đỉnh cấp mà thành.
Vụt!
Băng Diễm màu xanh trắng bị Trương Hằng ấn lên đầu Băng Kỳ Lân kia.
Vù!
Đột nhiên, một Băng Diễm màu trắng kinh khủng vượt xa khí lạnh chí cực của giới này từ trong thân thể Băng Kỳ Lân thủy tinh phát ra. theo lòng bàn tay của Trương Hằng chui vào trong cơ thể hắn.
Ngay Sau đó, Trương Hằng bị đóng băng tại chỗ. thân thể hóa thành một tượng băng, một bàn tay vẫn còn ấn lên đâu của Băng Kỳ Lân kia.
Tách tách.
Băng khí lan tràn từng chút một.
- Tam Hàn Băng Diễm của Thần thú thượng giới Băng Kỳ Lân!
Thân hình Triệu Tịch Nguyệt lùi lại. lóe lên ra khỏi đại điện của động phủ mới có thể tránh được băng khí đang tràn tới kia.
Tách tách.
Nàng vừa mới đi ra. Băng Diễm khủng bố kia đã đóng băng toàn bộ đại điện của sơn động.
- Tam Hàn Băng Diễm này là sức mạnh cực hàn của thượng giới, lại còn có thể khắc chế được công pháp của ta...
Ánh mắt của Triệu TịchNguyệt lóe lên không ngừng, có chút do dự.
Đúng Lúc này, khí Tam Hàn Băng Diễm khủng bố kia không chỉ tràn ngập trong khu vực đại điện của sơn động, mà bắt đầu hướng theo thông đạo tối đen vọt tới chỗ này.
- Trương Hằng có bất diệt thân, lại nắm giữ lực lượng chí hàn đỉnh phong đáng sợ của hạ giới, hắn là có thể hóa nguy thành an, ta nên rời khỏi đây là hơn!
Thân hình Triệu Tịch Nguyệt nhẹ nhàng bay đọc theo thông đạo, đi ra bên ngoài.
Dọc đường đi, nàng cảm giác được sức mạnh cực hàn ở phía sau vẫn không ngừng tràn tới.
Toàn lực phi hành nửa ngày, cuối cùng nàng đã tới gần động khẩu của sơn động, khí tức từ bên ngoài mạnh mẽ tiến vào.
- Rốt cuộc ngươi cũng đã đi ra.
Đúng Lúc này, thanh âm của Trương Hằng truyền tới.
- A!
Triệu Tịch Nguyệt thở nhẹ một tiếng, ngưng mắt nhìn lại. phát hiện ở phía đối điện có một nam tử toàn thân phát ra kim quang nhàn nhạt đang đứng.
Chính là phân thân của Trương Hằng.
- Sao ngươi lại dừng ở chỗ này?
Triệu Tịch Nguyệt trấn định lại, hỏi một cách khó hiểu.
- Gặp một chút phiền toái do Huyền Long Đại Vương kia đã để lại.
Sắc mặt Trương Hằng bình tĩnh, ánh mắt hắn nhìn chăm chú động khẩu kia.
Triệu Tịch Nguyệt bay tới. ngưng mắt nhìn, sắc mặt không khỏi lộ vẻ kinh dị.
Chỉ thấy ở động khẩu rộng lớn kia có một cuốn tranh rất to. vừa vặn chặn đứng lối đi của hai người.
- Đây là...
Triệu Tịch Nguyệt động dung.
Chỉ thấy trên cuốn tranh kia có ba mươi sáu vòng xoáy do tinh quang tạo thành, chúng không ngừng xoay tròn, huyền điệu khó lường.
Trongba mươi sáu vòng xoáy tinh quang này có bốn cái so với những cái còn lại lớn hơn nhiều, lần lượt thống lĩnh tám vòng xoáy tinh quang nhỏ.
Ba mươi sáu vòng xoáy tinh quang này lấy bốn cái cấp cao hơn làm chính thể. ảnh hưởng lẫn nhau, kiềm chế lẫn nhau, vận chuyển không ngừng ở bên trong cuốn tranh này.
Mơ hồ, có một lực lượng không thể chống cự từ trong cuốn tranh thần bí này truyền ra. không ai có thể chống lại.
- Ảnh lập thể thu nhỏ của ba mươi sáu giới!
Phân thân của Trương Hằng nói ra từng chữ. sắc mặt ngưng trọng.
- Ta vốn tướng rằng đây chỉ là một bức đồ kỳ thể hiện phương vị của ba mươi sáu giới cùng với sự vận chuyển của mỗi giới, nhưng bây giờ mới phát hiện ra tình hình so với ta tưởng tượng còn nghiêm trọng hơn nhiều...
- Ảnh lập thể thu nhỏ của ba mươi sáu giới?
Triệu Tịch Nguyệt thử tiếp cận cuốn tranh kia.
Vù!
Một lực lượng cường đại khó hiểu đánh lui Triệu Tịch Nguyệt lại.
- Thật là một lực lượng khó tin. bản tôn của Huyền Long Đại Vương không ở trong này. chỉ đem nó lưu lại ở đây mà cũng có được uy lực cường đại như vậy. Nếu như bản tôn của hắn đích thân nắm trong tay...
Triệu T ịch Nguyệt thậm chí còn không dám tưởng tượng.
- Vừa rồi ta đã tấn công nó hơn trăm ngàn lần, Thậm chí đã sử dụng cả đại thần thông, nhưng vẫn không thể làm gì được nó.
Phân thân Trương Hằng đứng ở đó thì thào nói nhỏ:
- Ta đoán rằng cuốn tranh thần bí này có thể là con át chủ bài trong tay Huyền Long Đại Vương, trước đây vẫn chưa sử dụng. Mà Phục Yêu Tháp hấp dẫn một cách trí mạng, khiến cho hắn không tiếc mọi giá tung con bài tẩy này ra áp chế hai người chúng ta.
- Không có chúng ta. thử hỏi ở tầng ngoài của động phủ. còn có ai có thể tranh đoạt Yêu Tháp với Huyền Long Đại Vương Phục nữa.
Trương Hằng bình tĩnh một cách phi thường, phân tích một cách rõ ràng.
- Thật sự không có cách gì sao?
Triệu Tịch Nguyệt lơ lửng ở trước mặt cuốn tranh thần bí kia. xuất ra đủ loại thần thông tấn công mãnh liệt lên nó.
Ầm ầm ầm!
Một lát sau, nàng ngừng lại.
Hai người đều không có cách nào, đứng ở tại chỗ. Bạn đang đọc truyện được copy tại Truyện FULL
Hai nhân vật cấm kỵ thực lực thông thiên trong giới này lại bất lực đối với một cuốn tranh không có chủ nhân tự mình thao túng.
Nếu chuyện này đồn ra thì hơn phân nửa sẽ không có ai tin.
- Huyền Long Đại Vương kia chiếm được Phục Yêu Tháp, lại có con bài tẩy cường đại như vậy, ngươi không lo lắng sao?
Triệu Tịch Nguyệt nhìn Trương Hằng suy tư ở bên cạnh, không khỏi hỏi.
- Phân thân của ta lúc trước rời khỏi vốn là để quấy nhiễu Huyền Long Đại Vương, bức con bài tây trong tay hắn ra. chứ không hề có ý muốn tranh đoạt Phục Yêu Tháp. Hiện giờ, Huyền Long Đại Vương đã tung con bài này ra. còn ta thì đang phán đoán thần thông của nó.
Trước mắt thì cuốn tranh thần bí này dường như chỉ có năng lực phòng ngự. nhưng chủ nhân Huyền Long Đại Vương của nó đang bận cướp đoạt Phục Yêu Tháp, ta lo cuốn tranh này còn có năng lực công kích khủng bố hay thần thông quỷ dị gì khác.
Trương Hằng trầm ngâm nóị, nói ra lo lắng trong lòng.
- Chẳng lẽ chúng ta sẽ bị nhốt ở trong này?
Triệu Tịch Nguyệt dường như có chút không cam tâm.
- Triệu tiểu thư nếu đã dám đích thân tới động phủ chủ Huyết Sát, trong tay Chẳng lẽ không có đòn sát thủ nào sao?
Trương Hằng nhìn Triệu Tịch Nguyệt. trên mặt lộ ra một nụ cười.
- Phục Yêu Tháp này không phải là vật mà tiểu nữ nhất định phải lấy. chưa tới thời điểm mấu chốt, ta sẽ không tung ra con bài cuối cùng đâu. Trương đạo hữu ngươi chẳng phải cũng như thế sao?
Triệu Tịch Nguyệt hé miệng cười nói. lời nói ra cũng rất thành thực.
Trương Hằng bật cười khanh khách:
- Phân thân này của ta sao có thể có đòn sát thủ gì?
- Đúng rồi. ngươi bị kẹt ở trong này, mà không lo lắng tới tình hình của bản tôn ở trong kia chút nào sao?
Triệu Tịch Nguyệt nhớ tới hai con Kỳ Lân thủy tinh băng hỏa trong đại điện của sơn động thần bí. khi nàng rời khỏi. lực lượng Tam Hàn Băng Diễm của Băng KỲ Lần đã đóng băng toàn bộ đại điện của sơn động.
Lúc này, cho dù là ở cách khá xa, cũng vẫn cảm nhận được hàn ý đáng sợ kia.
- ừ. hai con Kỳ Lân kia vốn là Thần thú của thượng giới, có được lực lượng cực kỳ thuần túy. Tuy nhiên, thân thể chúng đã được cải tạo một cách đặc biệt, hiện giờ chỉ giống như là hai con rối...
Mặc dù vậy, nhưng chúng vẫn có lực lượng đáng sợ của Thần thú không dễ dàng đối phó.
Phân thân của Trương Hằng trầm ngâm nói.
Trong khi hai người đang nói chuyện, ở tầng ngoài của động phủ lại nổ ra một trận chiến kinh tâm động phách.
- Ngăn cản ta là chết!
Toàn thân Huyền Long Đại Vương có vảy rồng màu vàng bao Phủ đỉnh đầu thậm chí còn mọc ra một đôi sừng rồng, một tiếng rồng gầm rung chuyển mười vạn dặm chấn nhiếp vô số yêu vật trong tầng ngoài của động phủ.
Vu.
Phục Yêu Tháp trong những gợn sóng màu đỏ bay đi. không tranh đấu với Huyền Long Đại Vương, liên tục chạy trốn.
Dọc đường đi, rất nhiều tu sĩ của Chu Vương Triều đều phát hiện ra động tĩnh ở chỗ này.
- Kia không phải là Huyền Long Đại Vương sao?
- A? Bảo tháp màu đỏ kia là gì vậy. lại khiến cho Huyền Long Đại Vương điên cuồng truy kích như thế.
Những nhân vật cấm kỵ trong giới đều đã bay tới nơi này.
- Kia... không ngờ là Phục Yêu Tháp!
Không biết ai là người đầu tiên nói cái tên Phục Yêu Tháp ra. trong sự hỗn loạn không có ai chú ý tới chuyện này.
- Thì ra trân bảo của thượng giới Phục Yêu Tháp, chẳng trách Huyền Long Đại Vương lại gắng sức như vậy!
Những nhân vật đỉnh phong của giới này, Thất Tinh Thánh Quân. Cửu U Ma tôn, Lạc Hà. Cổ Thương, thậm chí còn có Pháp Thiên Lão tăng kia cũng đã chạy tới.
- Phục Yêu Tháp, ai nhìn thấy cũng có phân!
Người thứ nhất ra tay là Cửu U Ma tôn, ma khí vô biên ngợp trời hóa thành một đám mây màu đen rất lớn cuồn cuộn mãnh liệt phủ xuống Huyền Long Đại Vương.
- Ha ha. chúng ta cũng tới xem náo nhiệt.
Âm Dương tán tiên cùng với Linh Hư tán tiên tử xa bay tới. hai luồng uy áp cường đại cũng bay vọt về phía Phục Yêu Tháp.
- Các ngựơi muốn chết sao!
Trong mắt Huyền Long Đại Vương bùng lên ngọn lửa màu vàng đáng sợ. một luồng ý chí tinh thần cường đại từ trên người hắn phát ra.
Ý chí tinh thần phủ xuống, khiến cho những nhân vật cấm kỵ ở nơi này chấn động, không ngờ sinh ra một cảm giác không dám đối kháng.
Ẩm!
Huyền Long Đại Vương lấy ra Phách Thiên Chùy, mang theo một thuộc tính áp bức không gian tấn công tới trước mặt Cửu U Ma tôn.
Ầm!
Ma vân vô biên trên đỉnh đầu của Cửu U Ma tôn bị đánh tan hơn phân nửa, một lực lượng lớn đánh bay hắn ra ngoài.
Nhưng vào Lúc này, từ bên cạnh Thất Tinh Thánh Quân có một tu sĩ Độ Kiếp Kỳ mặc thanh bảo bay tới. cách không duỗi tay về phía Phục Yêu Tháp kia.
Vù!
Một tấm lưới lớn màu xanh phủ xuống, chụp lấy Phục Yêu Tháp một cách vô cùng chuẩn xác.
Vù Vù.
Phục Yêu Tháp không ngừng giãy giụa, lóe lên ánh sáng màu đỏ cường đại, nhưng vẫn không thoát được sự trói buộc của tấm lưới lớn kia.
- Ha ha ha... Phục Yêu Tháp là của Tôn mỗ.
Tu sĩ Độ Kiếp Kỳ mặc thanh bảo kia cười to. duỗi tay ra. tấm lưới màu xanh cuốn lấy Phục Yêu Tháp bay về phía hắn.