- Phải.
Vũ Vô Cực trả lời.
Phải!
Tâm thần Trương Hằng chấn động, Bất Tử Tà Đế quả nhiên không lừa mình.
Một khi tiếp nhận ý chí tinh thần của người khác, sẽ vĩnh viễn không thể vượt qua kẻ giao cho ý chí.
Bởi vì ý chí tinh thần là cảm ngộ đại đạo thiên địa của người khác, nếu ngươi nhận ý chí của người khác, bản thân sẽ rơi vào tiểu thừa, làm sao vượt qua được đối phương?
Chăng lẽ Vũ Vô Cực là người mang dụng ý ác độc?
Trương Hằng khó mà chấp nhận sự thật này.
- Vì sao...
Giọng nói Trương Hằng trở nên lạnh lùng.
- Đây là thiết tắc chí cao ba mươi sáu giới, không ai có thể làm trái, ngay cả Thái thượng Yêu Long Hoàng cùng không ngoại lệ.
Vũ Vô Cực không nhanh không chậm đáp, dường như đã sớm đoán trước hết thảy.
- Thiết tắc ba mươi sáu giới?
Trương Hằng nao nao, mơ hồ bát được một tia manh mối.
- Đúng, ngươi rất thông minh, thiết tắc này chỉ nhằm vào người chưa siêu thoát ba mươi sáu giới. Trong hàng tỷ tỷ người tu chân, bao gồm Tiên Đế, Ma Đế thượng giới, cùng khó mà chống lại thiết tắc chí cao ba mươi sáu giới.
Trong giọng nói Vũ Vô Cực có phần ý cười.
- Như vậy... Thiết tắc chí cao này có thể bị đánh vỡ hay không?
Trong lòng Trương Hằng vừa động, đoán được sự thật nào đó.
- Nếu ngươi tin tưởng mình có thể đánh vỡ, sẽ có một đường hy vọng bé nhỏ. Nếu ngươi không tin, sẽ chỉ cực hạn trong mảnh thiên địa này, vĩnh viễn cùng không thể siêu thoát.
Vũ Vô Cực khẽ thở dài, chợt nói:
- Ngươi có hiểu được dụng ý của ta?
Trương Hằng bừng tỉnh đại ngộ:
- Ý của ngươi nói là nếu có thể đánh vỡ Thiết tắc này, sẽ có thể siêu việt ba mươi sáu giới, đi vào trình tự cảnh giới cao hơn.
- Đúng thế, nếu ngay cả điểm này ngươi cùng không làm được, sẽ vĩnh viễn không có hy vọng đánh bại ta. Bởi vì ta đã đi ra ba mươi sáu giới, ngao du Đại Thiên Tu Di Trụ vô biên vô hạn.
Trong giọng nói Vũ Vô Cực lộ ra một cỗ ngạo khí rất lớn, nhưng cùng có vài phần tịch mịch.
- Ngươi đã đạt đến cảnh giới như thế, trước đó đánh cược với Thái thượng Yêu Long Hoàng, vì sao lại thất bại chứ?
Trương Hằng nghi ngờ nói.
- Có một số việc, chỉ có chân chính đến thời cơ thì ngươi mới có thể chân chính hiểu được... Tóm lại, nếu ngươi có thể đánh vỡ Thiết tắc này, hoặc là giết Thái thượng Yêu Long Hoàng, lại có tư cách vượt qua ba mươi sáu giới, đánh một trận với ta.
Vũ Vô Cực thấp giọng nói, lộ ra chờ mong trước nay chưa từng có.
- Chẳng lẽ giết Thái thượng Yêu Long Hoàng, cùng ngang với đánh vỡ Thiết tắc chí cao?
Trương Hằng rất là khó hiểu.
- Đúng thế, giết Thái thượng Yêu Long Hoàng, cùng cấp với đánh vỡ Thiết tắc chí cao, thậm chí còn khó khăn hơn nữa. Được rồi, lời đã hết, ta chỉ có thể nói cho ngươi như thế...
Tiếng nói của Vũ Vô Cực dần dần tiêu tán.
Vù!
Dấu ấn ngôi sao kia chợt lóe, nhập vào sâu trong linh hồn Trương Hằng.
Xì xì xẹt....
Vô số những hạt màu bạc quay xung quanh dấu ấn tia chớp vàng nhạt, linh hồn Trương Hằng ở trong trạng thái hư không, chỉ cần khôi phục bình thường, có thể lập tức tái tạo thân thể.
- Đúng rồi, khu vực này bị vây trong thời gian ngưng lại, chỉ có khoảng khắc Huyền Long Đại Vương ném ta vào Huyết Tế Hà, thời gian mới bị đánh vỡ trong chớp mắt.
Linh hồn Trương Hằng ở trong một mảnh tinh không vô hạn, cảm ngộ mấy vạn năm, có một ít hiểu biết bước đầu với pháp tắc thời gian.
"Bảo tháp thức thứ ba Đoạn Không Quyết có liên hệ chặt chẽ với pháp tắc không gian, còn bảo tháp thức thứ tư cùng nối liền với huyền ảo pháp tắc thời gian. Đáng tiếc, tu vi của ta tiến bộ ở ngoài động phủ, hiện giờ mới tiến vào cổ tháp có được huyền ảo thức thứ tư, còn chưa thể sử dụng pháp tắc thời gian."Trong đầu Trương Hằng nhanh chóng suy nghĩ, ở giữa mảnh tinh không vô hạn, thời gian trôi đi so với bên ngoài, gần như ngưng lại.
"Tái tạo thân thể!"Một khoảng khắc, Trương Hằng cắn rằng, linh hồn khôi phục từ trong trạng thái hư không. Trong phút chốc dung hợp với dấu ấn tia chớp màu vàng, bất chợt, vô số hạt màu vàng nhanh chóng xoay tròn.
Oong...
Trương Hằng sống lại lần nữa, thân thể bị vây trong khu vực thời gian ngưng lại.
Thời gian ngưng lại, không chỉ là hắn, ngay cả Huyết Thần Trì cùng không ngoại lệ, cho nên hiện giờ hắn cùng sẽ không bị tổn thương.
"Nếu Huyết Thần Trì đã bị ngưng lại, vậy hiện giờ Phá Không Kiếm của ta có thể còn tồn tại hay không? Chỉ cần trong chớp mắt nó rơi vào Huyết Trì không bị hủy diệt, lẽ ra phải còn tồn tại."Trong lòng Trương Hằng nghĩ thế, có thêm vài phần chờ mong.
Hắn tin tưởng Phá Không Kiếm sẽ không dễ dàng bị phá hủy như vậy. Chỉ là vì nguyên nhân Huyết Thần Trì cùng thời gian ngưng lại, hắn không thể cảm ứng tình huống cụ thể của Phá Không Kiếm.
Vù!
Trương Hằng vừa động ý niệm, Cửu Vực Luyện Thiên Bảo Tháp xuất hiện trong tay.
Mãi đến giờ, bảo tháp này vẫn không nhìn pháp tắc xung quanh thay đổi. Dù là thời gian ngưng lại khủng bố này, chỉ có ảnh hưởng rất nhỏ đến nó.
Oong oong...
Bảo tháp rung lên trong tay Trương Hằng, dẫn động dị trạng trong Huyết Thần Trì.
Ục ục ục ục....
Từ góc độ của Huyền Long Đại Vương, có thể thấy được cảnh tượng như thế.
"Chẳng lẽ Trương Hằng còn chưa chết..."Trong lòng Huyền Long Đại Vương mơ hồ cảm thấy có phần không ổn.
Đúng lúc này, một tiếng nói như ẩn như hiện truyền ra từ trong Huyết Thần Trì:
- Bảo tháp thức thứ tư.... Loạn Thời Quyết.
Loạn Thời Quyết!
Ấm!
Khoảng khác, bảo tháp chín tầng như một ngọn núi nhỏ bay ra từ trong Huyết Thần Trì, bùng lên ánh vàng hoa mỹ bao phủ cả một khu vực.
Còn Trương Hằng đứng trên đỉnh bảo tháp chín tầng, được bảo tháp thức thứ tư trợ giúp, rốt cuộc hắn đánh vỡ pháp tắc thời gian ngưng lại giam cầm.
Rắc....
Trong vô hình, có một tiếng vang lên từ trong linh hồn.
Vù!
Cùng lúc đó, trong Huyết Thần Trì bay ra một thanh phi kiếm vàng nhạt sáng bóng.
Mặt ngoài phi kiếm mơ hồ lóe ra một tia máu, nhìn mà ghê người.
Phá Không Kiếm!
Phá Không Kiếm biến dị...
Ánh mắt Trương Hằng sáng lên, vươn tay chụp lấy nó.
Vù!
Các tu sĩ còn lại cùng khôi phục từ trong thời gian ngưng lại trói buộc.
- Cái... Không xong!
Huyền Long Đại Vương hoảng sợ, vạn vạn lần không đoán được Trương Hằng lại có thể đánh vỡ pháp tắc thời gian ngưng lại ưói buộc.
- Chí Cường Đệ Nhất Kiếm!
Trương Hằng lăng không bay lên, tinh khí thần khoảng khác kéo lên đỉnh cao, trên Phá Không Kiếm phun ra tơ vàng quấn quanh, mơ hồ lóe ra tia máu làm người ta run sợ.
Vù xẹt...
Kiếm hồ màu vàng xé rách không khí, kéo theo lực chấn áp vô thượng, chớp mắt đánh lên trên người Huyền Long Đại Vương đang hoảng loạn.
Phốc xẹt...
Dưới một kiếm, thân thể Huyền Long Đại Vương bị chém làm hai, tiếp đó sợi tơ vàng không ngừng lóe lên, tia máu xì xì rung động, cắt thân thể hắn thành vô số mảnh.
Vù!
Trương Hằng bay vụt tới, đoạt lấy hai món trọng bảo ngọn núi xanh ngọc cùng mảnh vỡ.
- Long Thần Bất Diệt!
Một âm thanh chấn nhiếp tâm thần truyền khắp Huyết Thần đại điện rộng lớn.
Thân thể Huyền Long Đại Vương bị cắt thành vô số mảnh, đột nhiên bùng lên một đoàn ánh sáng vàng chói lợi, bao phủ phạm vi mười trượng không thể nhìn rõ.
Khu vực đó như có một mặt trời vàng rực, phóng ra hàng tỷ tia ánh sáng, tu sĩ gần đó đều tránh ra xa.
Trương Hằng cùng bị cỗ lực lượng này bức ra, hắn nhân cơ hội thả ba phân thân ra khỏi người, hình thành một hình vuông đứng giữa hư không.
Ước chừng nửa nhịp thở sau, mặt trời vàng rực biến mất, xuất hiện thân thể uy mành bá khí ngập trời của Huyền Long Đại Vương.
- Trương Hằng đáng chết!
Huyền Long Đại Vương tay trái nâng Phục Yêu Tháp, tay phải cầm Phách Thiên Chùy, hung hăng trừng Trương Hằng.
- Chúng ta tạm thời không nên tham chiến, để hai người bọn họ đánh đi.
Hai người Chân Tiên, Chân Ma bắt đầu thương lượng, cùng thần niệm truyền âm với Nghê Thường Tán Tiên, Âm Dương Tán Tiên.
Bốn người nhanh chóng đạt được ý chung, tạm thời không tham dự vào chiến đấu của hai nhân vật cấp Boss này.
Vù!
Uyên Hồng là chiến hữu cùng trận doanh với Huyền Long Đại Vương, không thể lui ra sau, dứt khoát bay đến bên cạnh Huyền Long Đại Vương.
- Ha ha, Huyền Long Đại Vương, thì ra đây là đòn sát thủ cuối cùng của ngươi, mượn dùng lực lượng cường giả nghịch thiên thượng giới. Đáng tiếc, lực lượng của người khác cuối cùng không phải là của ngươi...
Trương Hằng cười lạnh không thôi, trong lời nói ẩn chứa ý hèn mọn.
Huyền Long Đại Vương mắt muốn nứt ra, long lân cả người run lên, nghiến rằng nghiến lợi nói:
- Ta không tin, ngươi không có Vũ Vô Cực trợ giúp, làm sao có thể đánh vỡ pháp tắc thời gian ngưng lại trói buộc.
- Ha ha ha....
Trương Hằng chỉ ngửa mặt cười to, lười giải thích.
Vào lúc này, trên người hắn bùng lên tự tin chưa từng có.
Hơn nữa, ở sâu trong đầu óc hắn, đã sinh ra sơ hình ý chí tinh thần thuộc về chính hắn.
Vân Dịch cùng Lạc Hà đứng ở bên cạnh Huyết Thần Trì, cùng mơ hồ cảm nhận được ý chí chiến đấu cùng lòng tin của Trương Hằng.
- Giết!
Trương Hằng lười nói nhiều, liên hợp ba đại phân thân lập tức đánh qua, khí thế hung hãn không thể cản nổi. Bạn đang đọc truyện được lấy tại chấm cơm.
Huyền Long Đại Vương biến sắc, Phục Yêu Tháp trong tay bắn ra hai cột sáng màu đỏ, gọi ra hai yêu tu cấp Chân Tiên Chân Tiên vô cùng khổng lồ.
- Ngươi hỗ trợ ngăn cản một lúc.
Huyền Long Đại Vương thần niệm truyền âm sang Uyên Hồng.
- Được.
Uyên Hồng vô cùng tự tin, hào quang vàng đất trên người tuôn trào, khoảng khác hình thành một hòn đảo rộng năm trăm thước, bên trên còn tuôn ra hai lực băng hỏa.
Đây là Băng Hỏa Đảo cỡ nhỏ!
Thì ra bản tôn của Uyên Hồng chính là nơi cấm kỵ Chu Vương Triều, Băng Hỏa Đảo.
Ấm!
Cả hòn đảo chắn trước mặt Trương Hằng, không gì phá nổi, hình như thiên địa.
Bùm bùm ầm!
Công kích của ba đại phân thân Trương Hằng lên trên Băng Hỏa Đảo khổng lồ này, trong thời gian ngắn không tạo thành tổn hại thực chất với nó.
sắc mặt bản tôn Trương Hằng chợt ngưng, mở hai tay ra, dấu ấn Băng Hỏa Kỳ Lân chợt lóe.
Vù vù!
Hai con Băng Hỏa Kỳ Lân lao ra, chiến đấu với hai yêu vật cấp Chân Tiên do Huyền Long Đại Vương triệu hồi.
Chiến đấu lập tức quyết liệt.
- Huyền Long, xem ngươi chạy đi đâu?
Trương Hằng cười lạnh, thân hình bán vọt tới đuổi theo Huyền Long Đại Vương, Phá Không Kiếm cùng bảo tháp theo sát phía sau.
Nhưng mà, Huyền Long Đại Vương cực kỳ giảo hoạt, chợt lóe qua những trụ đen ở Huyết Thần Trì, không chiến đấu chính diện với Trương Hằng.
- Hừ
Trương Hằng chuyển mắt, rơi vào trên bản đồ hình ảnh lập thể ba mươi sáu giới thu nhỏ.
Bóng hình đáng sợ trong quyển tranh kia còn chưa biến mất.
- Hình chiếu Thái thượng Yêu Long Hoàng... Ta xử lý ngươi trước!
Trương Hằng cười lạnh, kéo theo Phá Không Kiếm lao về phía quyển tranh kia.
Vù xẹt!
Không cần nói nhiều, Trương Hằng một kiếm đâm tới hình chiếu trong quyển tranh.