Tiên Môn Thiếu Gia

Chương 207

Dịch giả:Xương Rồng

Đem những công tử này tập trung ở nơi đó, toàn thân Thương Hạo tràn đầy sát khí, cứ như vậy đem bọn họ từng người một nhìn quét từ đầu đến chân.

Tuy rằng giải trừ cấm chế đối với bọn họ, thế nhưng, đối mặt với Thương Hạo, những công tử này cũng là tràn đầy khiếp đảm mà nhìn hắn.

Lúc bắt đầu mọi người cũng không có đem Thương Hạo để vào mắt, hiện tại tận mắt thấy Thương Hạo đem nhiều cao thủ như vậy đánh ngã, lại dùng quyền đánh sập một tràng đại lâu, lực biểu diễn ra cường đại làm những công tử này sợ choáng váng.

Mọi người mặc dù có một số đạt tới tu vi luyện khí tầng một, thế nhưng, bọn hắn cũng đều là người được gia tộc dùng Linh Dược hỗ trợ từ nhỏ, chưa qua chiến đấu, làm sao có can đảm giống Thương Hạo tràn ngập sát khí như vậy.

Đứng ở trước mặt Thương Hạo, mọi người hai chân đều đang phát run.

Một màn nước xuất hiện ở trước mắt các công tử, màn nước to lớn này hoàn toàn chính là bên trong Cờ Oán do nữ nhân dưới lầu kia luyện chế.

Các công tử này ánh mắt đều nhìn mặt trên màn nước này.

- Là Phân đà chủ Phi Ưng Phái!

- Là Hồ đà chủ!

Mọi người thoáng cái liền nhìn ra nữ nhân rất yêu khí kia, người nào cũng thật không ngờ nữ nhân mọi người cho tới nay đều tràn đầy ham muốn kia lại kinh khủng như vậy, đã có một số công tử nôn ói điên cuồng tại chỗ.

Mọi người thế nào cũng không nghĩ ra đang lúc bọn hắn vui đùa dưới đất lại có một nơi như vậy, càng là thật không ngờ mỹ nữ Phân đà chủ này bình thường nhìn qua mềm mại khiến người muốn ôm vào trong ngực lại là người ác tâm như vậy.

Thương Hạo thấy tình hình những công tử này, trong lòng liền hiểu rõ, bọn họ cũng không nhất định biết cách làm của nữ nhân kia.

- Các ngươi là cũng tham dự làm loại chuyện này hay không?

Thương Hạo trầm giọng hỏi một câu.

- Không có... Không có... Tuyệt đối không có a, chúng ta làm sao có thể làm chuyện như vậy a...

- Chúng ta thực sự không biết a!

- Không nghĩ tới Phi Ưng Phái lại làm ra chuyện như vậy!

Tại chỗ đã có công tử lớn tiếng kêu oan.

Thương Hạo cũng không có thực sự muốn cùng cả Tu Chân Giới Trung Hoa là địch. Dù sao người nhà của mình còn phải ở chỗ này sinh tồn, hừ một tiếng. Thương Hạo nói:

- Cút trở về gia tộc các ngươi cho ta, đem việc này báo cáo gia tộc của các ngươi. Các ngươi nghe cho kỹ, ta đây đi tới Phi Ưng Phái, ta đến là muốn Phi Ưng Phái cho ta một câu trả lời hợp lý!

Nghe được Thương Hạo đồng ý thả mình rời đi, những công tử kia nhất thời chạy như điên.

- Nhi tử, con tới cùng muốn làm gì?

Lâm Thu Yến có chút bận tâm. Nàng đến bây giờ sắc mặt cũng là trắng bệch, thấy tràng cảnh này cũng làm nàng sợ hãi.

- Mẹ, việc này con phải đến Phi Ưng Phái đi một chuyến, thứ nhất, con yêu cầu bọn họ cho con một câu trả lời hợp lý. Thứ hai, con nếu ở địa cầu này, liền phải biểu diễn một cái thực lực của chính mình, người yên tâm đi, ở địa cầu này còn thật không có có bao nhiêu người có thể là đối thủ của con.

Lâm Thu Yến cũng nhìn thấu khả năng con trai mình, liền gật đầu một cái nói:

- Con đi đi, mẹ cũng không đi theo con, đi cũng không giúp được con, mẹ liền ở chỗ này chờ tin tức của con.

Nàng coi như là hiểu. Mình cùng nhi tử tu vi một trời một vực, nhi tử đã trưởng thành, cũng không phải đứa con trai trong gia tộc cần mình bảo vệ nữa.

Đối với loại biến hóa này, Lâm Thu Yến trong nội tâm là cao hứng.

Thương Hạo nói:

- Con cũng nghĩ như vậy. Người tìm một chỗ ẩn thân trước, người có súng Trung tử trên thân, cộng thêm Phòng Ngự Phù của con cho người. Sẽ không có người có thể làm người bị thương.

Lâm Thu Yến cũng là một người quyết đoán, tìm một chiếc xe đã lái xe rời đi.

Đợi mẫu thân của mình đi sau đó. Thương Hạo nhìn thoáng qua Mông Anh Thành cùng mấy người ngoại quốc sớm đã tê liệt ngã xuống ở nơi đó, đi ra phía trước một đao liền đem mấy người ngoại quốc này toàn bộ chém giết.

Từng đợt máu tanh lướt qua Mông Anh Thành.

- Dám đến Trung Hoa ta kiếm chuyện!

Nhìn thi thể những người ngoại quốc kia. Thương Hạo hừ một tiếng.

Từ bên trong đại lâu, Thương Hạo cũng tìm được rất nhiều người Phi Ưng Phái cùng ngoại quốc cấu kết bán đứng ích lợi quốc gia, đối với những người này, Thương Hạo căn bản cũng không có ý nghĩ buông tha.

Lúc này Thương Hạo trái lại không vội mà rời đi, liền ngồi ở chỗ kia xét nhìn tình hình phúc điền mình.

Vừa rồi đem Cờ Oán phá huỷ thì, Thương Hạo đột nhiên thì có một loại cảm giác, phúc điền bản thân lại có biến hóa, chỉ là mẫu thân ở nơi đó, còn có chuyện không có xử lý, Thương Hạo cũng không có đi coi.

Chuyện bây giờ đã xử lý tốt, Thương Hạo cũng muốn nhìn một chút tới cùng chuyện gì xảy ra.

Lúc này, Thương Hạo hướng về bên trong phúc điền vừa nhìn thì, liền phát hiện bên trong phúc điền dĩ nhiên xuất hiện tồn tại từng đạo khí tức vượt xa linh khí.

Đây là Thương Hạo lần đầu tiên phát hiện có khí tức xinh đẹp như vậy, đối mặt với khí tức này, Thương Hạo cảm giác được linh hồn của chính mình đều được tinh lọc.

Chăm chú nhìn lại, Thương Hạo trong lúc bất chợt giật mình hẳn lên, hắn phát hiện khí tức này hoàn toàn là một loại khí tức hoàn toàn mới, hoàn toàn khác với khí tức bình thường, cũng khác với linh khí, mà là một loại khí tức đối với toàn thân đều có lấy cải tạo cực đại.

Chẳng lẽ là tiên khí?

Cái này Thương Hạo thật là bối rối, đối với khí tức này đột nhiên xuất hiện ở bên trong phúc điền liền có chút không rõ.

Đang lúc Thương Hạo quan sát thì, đột nhiên, những khí tức Thương Hạo suy đoán là tiên khí lại hướng về thần thức thể bên trong phúc điền đi vào.

Chút khí tức ở nơi này đi vào đến bên trong thần thức thể thì, Thương Hạo cũng rõ ràng cảm giác được mi tâm của mình có căng ra đau buốt.

Chuyện gì xảy ra?

Càng ngày càng nhiều khí tức đi vào, mi tâm Thương Hạo dường như đang sinh thành một con mắt, thế nhưng, Thương Hạo lại rõ ràng biết cái này chỉ là cảm giác của mình.

Ầm!

Dường như một tia điện phá vỡ khoảng không, Thương Hạo cũng cảm giác được mi tâm của mình ngưng trọng, sau đó lại là buông lỏng.

Một tia sáng hiện lên thì, hết thảy khí tức giữa phúc điền đã là hoàn toàn tiến vào bên trong thần thức thể.

Mở mắt nhìn tình huống bên trong phúc điền, Thương Hạo hoàn toàn không rõ, chuyện đã xảy ra trong nháy mắt vừa rồi dường như là giả, quá nhanh, Thương Hạo còn chưa kịp phản ứng lại đây.

Rốt cuộc đã xảy ra chuyện gì?

Thương Hạo cũng có một suy đoán, đó chính là oán trên lá cờ tập trung oán khí quá nhiều người, mình phá hủy Cờ Oán, chẳng khác nào với giải phóng những người chết kia, việc này là việc thiện to lớn, làm ra việc thiện lớn như vậy, thiện năng mình lấy được tất nhiên rất nhiều.

Chỉ là, để cho Thương Hạo nghĩ không hiểu là thiện năng này thế nào liền biến thành tiên khí.

Tuy rằng tiên khí rất ít, thế nhưng, rất rõ ràng, tiên khí này là mang đến cho mình một chỗ tốt mà tạm thời mình cũng không hiểu.

Thối lui ra khỏi phúc điền, Thương Hạo mở mắt hướng về chung quanh nhìn lại, chỉ là cảm giác được mi tâm của mình dường như phá vỡ một lối đi, thế nhưng, cái này cũng vẻn vẹn là phá vỡ một phần, cũng không có phát sinh chuyện gì đặc biệt.

Quên đi, trước mặc kệ chuyện này, tin tưởng chỉ cần lại có một lần thu được như vậy, kết quả này sẽ xuất hiện.

Thương Hạo đối với chuyện đi đến Phi Ưng Phái lại có một chút ý nghĩ, có lẽ hành trình đến Phi Ưng Phái này sẽ có thu hoạch lớn.
Bình Luận (0)
Comment