Tiên Ngục

Chương 129


- Sư tỷ, hà tất phải vậy.

Linh Lung còn vẫn đang tiếp tục khuyên nhủ:

- Tô Triệt chỉ là một tiểu nhân vật, đệ ấy đâu có tư cách đắc tội tỷ. Nguồn: http://truyenggg.com

- Bây giờ là tiểu nhân vật, rất nhanh sẽ không phải.

Chân Chân cười lạnh:

- Muội cũng nhìn thấy, mười sáu tuổi cốt linh đã là Luyện Khí thất tầng, thành tích này, chẳng thua kém gì ta năm xưa. Vị Tô sư đệ này, tiền đồ thật đúng là không thể hạn định.

Câu nói này đã nói rất nặng, ai cũng có thể nghe ra, chính vì Tô Triệt tiền đồ không thể hạn định, Chân Chân càng muốn làm hắn chết sớm.

Sự uy hiếp lộ liễu này, chính là cố ý khiến Tô Triệt từ nay về sau phấp phỏng lo sợ, hoang mang qua ngày, chịu đựng một kiểu dằn vặt tinh thần...

Linh Lung thở dài một tiếng, cũng đã nhìn ra, tính cách Chân Chân có chút thù dai, vô cùng oán hận Tô Triệt, chỉ dựa vào cái miệng của một mình mình, khẳng định không thể khuyên nàng. Xem ra, muốn hóa giải mâu thuẫn này, chí ít cũng cần trưởng lão ra mặt.

Người trong cuộc Tô Triệt, lúc này đang âm thầm truyền âm cho Linh Lung, an ủi ngược lại nàng:

- Sư tỷ, không sao đâu, đệ không sợ. Cùng lắm, mấy năm nữa đệ ở trong Huyền Cơ Phong, không chữa bệnh cho linh thảo thì bế quan tu luyện, đợi có một ngày vượt qua tỷ ấy, mọi vấn đề, đều không thành vấn đề.

Linh Lung cũng truyền âm trả lời:

- Nhưng, đệ vẫn phải đi Đông Bình Huyện hoàn thành nhiệm vụ.

- Không sao, đệ có cách âm thầm rời khỏi sơn môn, không bị bất cứ ai phát hiện.

Tô Triệt tự tin truyền âm trả lời.

Đã như vậy, Linh Lung cũng không biết nói gì.

Cách đó mấy bước, Chân Chân nhìn ra hai người họ đang bí mật truyền âm, lúc này, cũng có hứng thú quan sát đôi tiểu nam nữ, đột nhiên cười nói:

- Linh Lung sư muội, không lẽ, muội và Tô Triệt là mối quan hệ tình đầu ý hợp? Nếu đúng là như vậy, ta sẽ không tính toán chuyện cũ nữa, tha cho hắn.

- Á?

Linh Lung sửng sốt, lập tức giận dữ nói:

- Sư tỷ, sao tỷ lại nói như vậy?

- Ồ? Không phải sao?

Chân Chân nghiêng đầu cười:

- Vậy không có gì, ta cũng hi vọng không phải.

Lời vừa dứt, nàng liền bay lên trời, váy áo trắng tinh che khuất nhật quang, hình thành một âm ảnh rơi trên người Tô Triệt, đồng thời, còn bí mật truyền âm một câu:

- Tô sư đệ, có bản lĩnh, cả đời này ngươi cứ trốn trong Huyền Cơ Phong, vĩnh viễn đừng ra ngoài.

- Nữ nhân thối này!

Trong Tiên Ngục, lão Hắc giận dữ mắng.

Đợi nàng bay xa, Tô Triệt nói với Linh Lung:

- Sư tỷ, cảm ơn tỷ nói thay cho đệ. Nhưng, Chân Chân này quá đáng quá, sao có thể nói năng hồ đồ như vậy... Thật không ngờ, thân là đệ tử chân truyền đại phái tu tiên, ngôn ngữ lại âm độc như phường chợ búa.

Linh Lung khẽ gật đầu, thì thầm căn dặn:

- Đệ vẫn nên cẩn thận một chút, ta về trước đây.

Dứt lời, liền bước đi thật nhanh, rõ ràng là không muốn cùng Tô Triệt quay về linh thảo dược viên.

Nhìn bóng dáng nàng từ từ khuất xa, Tô Triệt bất đắc dĩ lắc đầu, hắn cũng có thể lý giải, con gái dù thế nào da mặt vẫn mỏng, bị người ta nhắc chuyện kia, nếu phải tiếp tục đi cùng mình, cả quãng đường khẳng định sẽ cảm thấy không được tự nhiên.

Về phần những lời uy hiếp của Chân Chân, Tô Triệt cũng không quá quan tâm, hắn đã hạ quyết tâm, ngày mai rời khỏi sơn môn, đi Đông Bình Huyện hoàn thành nhiệm vụ.

Yểm linh chi thuật hiệu quả tuyệt hảo, không thể nào bị Chân Chân truy ra hành tung bản thân.

Sáng sớm ngày thứ hai, Tô Triệt sau khi thay đổi diện mạo rời khỏi Thiên Huyền Tông, đi đến Đông Bình Huyện cách đó hơn ba ngàn dặm.

Ban đầu ngụy trang thành tu sĩ có tu vi Luyện Khí tầng ba, đợi đi xa được khoảng năm trăm dặm Tô Triệt mới biến trở lại sóng linh lực Luyện Khí thất tầng, chân dẫm lên một thanh thượng phẩm pháp kiếm, ngự kiếm mà bay, chao liệng trời xanh.

Phải bước vào Luyện Khí hậu kỳ mới có thể ngự khí phi hành. Phi hành chi thuật cơ bản nhất. Chiều hôm qua, Tô Triệt ở trên Huyền Cơ Phong luyện tập hai canh giờ, trên cơ bản có thể phi hành ổn định.

Hôm nay, biển rộng trời cao, mặc ta tung hoành, cảm giác cực tốc bay lượn này, khiến Tô Triệt không khỏi hô lên sung sướng. So với việc phải chạy bằng hai chân trước đây, đúng là tiêu chuẩn thiên địa chi biệt!

Một canh giờ bay ra tám trăm dặm, nếu không quan tâm chân khí tiêu hao, trước khi trời tối có thể đến Đông Bình Huyện.

Tô Triệt chỉ quan tâm đến việc hưởng thụ cảm giác sung sướng được bay lượn, đương nhiên không biết, lúc này từ Thiên Huyền Tông sơn môn bay ra hai đường thân ảnh xinh đẹp, Chân Chân điều khiển một thanh linh khí phi kiếm, sau lưng còn có một nữ tử xinh đẹp.

Nữ tử xinh đẹp cũng là một đệ tử nội môn của Thiên Vật Phong, giống như Tô Triệt, đều có tu vi Luyện Khí tầng bảy. Nửa năm trước, nàng cùng Chân Lam đi Cạnh Kỹ Phong, quan sát Tô Triệt và Tống mập tỷ đấu, đến hôm nay, vẫn có thể ghi nhớ tướng mạo Tô Triệt, nhưng hôm nay, địa vị Tô Triệt trong lòng nàng, đã không còn như trước...

Vừa ra khỏi Thiên Huyền Tông hộ môn đại trận, Chân Chân liền hỏi:

- Phi vân, hắn chạy hướng nào?

- Hướng Đông.

Nữ tử tên Phi vân giơ tay chỉ về hướng Đông, nhưng, nhưng nàng lại cẩn thận hỏi lại:

- Sư tỷ, sau khi đuổi kịp hắn, tỷ định làm gì?

- Sao, không nhẫn tâm? Sợ ta giết hắn?

Chân Chân cười nói:

- Phi Vân à, tình yêu bây giờ ngươi dành cho hắn đều là giả, chỉ là "Chủng tình ti" đang quấy phá mà thôi. Quay về thu hồi Chủng tình ti, ngươi sẽ vô cùng căm ghét hắn.

- Muội biết, muội biết, nhưng vẫn không khống chế được...

Phi Vân nữ tu thở dài một tiếng:

- Sư tỷ, cảm giác thích một người, chẳng dễ chịu chút nào.

- Cho nên, cả đời này ta sẽ không thích một ai.

Chân Chân nghênh phong cười, nụ cười tràn ngập vẻ thanh cao và lãnh ngạo, đủ chứng minh, thứ mà nàng coi rẻ, không chỉ là nam nhân.

Linh khí phi kiếm mà Chân Chân điều khiển vốn thuộc thưởng đẳng phẩm cấp, cộng thêm nàng là Trúc Cơ trung kỳ tu vi, tốc độ phi hành tương đối đáng sợ, xẹt qua bầu trời như một đường điện quang, nhanh hơn tốc độ của Tô Triệt không biết bao nhiêu lần. Chỉ cần phương hướng chính xác, rất nhanh có thể đuổi kịp Tô Triệt.

Quả nhiên, chưa đến nửa canh giờ, xa xa xuất hiện một chấm đen nhỏ, Chân Chân thì thầm hỏi:

- Phải hắn không?

Phi Vân do dự một lúc, nỗ lực khống chế cảm xúc khó chịu trong lòng, gật đầu trả lời:

- Phải.

- Tiểu tử thối, đuổi kịp ngươi rồi!

Khóe miệng Chân Chân nhếch lên một nụ cười nhạt, thôi động chân nguyên, gia tăng tốc độ truy đuổi.

Phía trước, Tô Triệt đang luyện tập mấy tư thế độ khó cao, đột nhiên nghe thấy lão Hắc trong Tiên Ngục hét lớn:

- Ây da không ổn, chủ nhân, mau độn địa! Mụ đàn bà thối đó đuổi đến nơi rồi!

Tô Triệt trong lòng thoáng giật mình, thậm chí còn không quay đầu kiểm tra, hoàn toàn nghe theo ý tứ lão Hắc, chui luôn xuống đất, bổ nhào như muốn tự sát.

Chát!

Một tay ấn độn địa đan vào miệng, ấn mạnh đến nỗi môi cũng thấy đau. Phía sau, Chân Chân vẫn đang phi hành với tốc độ đáng sợ, phi kiếm mang theo hai người, mà vẫn nhanh như lôi điện, xẹt một cái khoảng cách giữa hai bên chỉ còn một sải tay...
Bình Luận (0)
Comment